Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 392: Tiên Phủ lâm thế


trước sau

Dịch giả: cubihu

Trong lúc nói chuyện Hô Ngôn đạo nhân vung ra một đạo hồng quang bay tới trước người Hàn Lập lơ lửng ở đó mà không hề nhúc nhích.

Hai mắt Hàn Lập nheo lại, chỉ thấy bên trong hồng quang là một cái bình ngọc màu vàng nhạt, mơ hồ tản mát ra mùi thuốc thấm sâu vào lòng người.

"Đây là bình Lục Hợp Huyền đan, không chỉ có thể chữa thương mà còn có thể có trợ giúp khôi phục phần lớn nguyên khí. Lần này ngươi cố sức vượt Lạc Phách Kinh Phong, lại gặp Âm Mị, nguyên khí tổn thương không nhỏ, dùng là rất phù hợp." Hô Ngôn đạo nhân chậm rãi nói.

"Hô Ngôn tiền bối làm vậy là khách khí rồi. Không cần phải nói chính là mới vừa rồi, nhị vị kịp thời tương trợ, tại hạ còn chưa báo đáp, trả lời các vị một hai vấn đề sao có thể thu vật gì làm thù lao được?" Hàn Lập lắc đầu, phất tay đẩy bình ngọc trở lại.

Hô Ngôn đạo nhân thấy vậy, cũng không nói gì thêm, trở tay đem bình ngọc thu vào.

Hàn Lập hơi dừng lại, lúc này liền đem đại thể tình huống hải vực Hắc Phong hiện tại biết được nói một lần, thậm chí cả tình huống người của Bắc Hàn Tiên Cung xuất hiện ở đảo Hắc Phong cũng nói với hai người.

Tuy nhiên, việc chính mình gia nhập Luân Hồi Điện có liên quan đến bí mật của bản thân tự nhiên cũng không nói đến. Tuy hắn âm thầm suy đoán Hô Ngôn lão đạo cũng là người của Luân Hồi Điện nhưng dù sao đối phương cũng không có thừa nhận qua.

Hô Ngôn đạo nhân và Vân Nghê nghe vậy, ánh mắt chớp chớp không yên, thỉnh thoảng nhìn nhau một cái, không biết suy nghĩ điều gì nhưng thần sắc cũng không có gì ngoài ý muốn, tựa hồ sớm có chủ ý rồi.

"Xem thần tình nhị vị tựa hồ đối với dị biến của hải vực Hắc Phong, cả việc của người Bắc Hàn Tiên Cung xuất hiện ở nơi này cũng không có gì là bất ngờ đấy?" Hàn Lập nói xong, liếc mắt nhìn hai người, cười nói.

Hô Ngôn đạo nhân nghe vậy, lông mày hơi cau lại, còn Vân Nghê thì liếc mắt nhìn lão đạo.

Bầu không khí trong chốc lát trầm mặc lại.

"Nếu hai vị tiền bối không tiện trả lời, coi như lời tại hạ vừa nói không có đi!" Hàn Lập cười nhạt, nói.

"Ha ha, Lệ đạo hữu thẳng thắn nói chuyện như vậy, ta cũng sẽ không giấu giếm." Hô Ngôn đạo nhân chỉ hơi trầm ngâm một chút, rồi mở miệng cười nói.

"Hô Ngôn!" Đôi mi thanh tú của Vân Nghê hơi nhíu lại, nàng vội hô.

"Không sao cả, Lệ đạo hữu cũng không phải người ngoài, mà việc này nói không chừng còn cần Lệ đạo hữu hỗ trợ." Hô Ngôn đạo nhân khoát tay chặn lại, tựa như có thâm ý nói.

Vân Nghê nghe vậy ngẩn ra, cũng không nói thêm gì nữa.

"Hô Ngôn tiền bối nói thế là có ý gì? Nếu như có điều gì bí mật khó nói thì không cần phải nói." Hai hàng lông mày Hàn Lập cau lại, hiện tại hắn chuyên tâm không muốn đếm xỉa đến việc gì, không muốn bị cuốn vào bên trong chuyện phiền toái gì.

"Lệ đạo hữu không cần vội vã nói thế, trước hết không ngại nghe ta nói hết lời chứ. Việc này đối với ngươi mà nói cũng chưa chắc đã không phải là một đại cơ duyên." Hô Ngôn đạo nhân hơi mang theo mấy phần thần bí nói.

"Mời tiền bối nói." Ý niệm trong lòng vừa chuyển, Hàn Lập nói.

"Vấn đề người mới vừa rồi đề cập đến, mấy năm nay khắp nơi hải vực Hắc Phong dồn dập phát sinh các loại thiên tai, dị biến kỳ thực là có nguyên nhân. Nói ngắn gọn, nguyên nhân đại khái là do một toà Tiên phủ sắp xuất thế nên gây ra tình trạng linh mạch rung chuyển. Người của Bắc Hàn Tiên Cung tới đây kỳ thực cũng là vì toà Tiên phủ này. Không dối gạt Lệ đạo hữu, lần này chúng ta đi tới hải vực Hắc Phong cũng là vì việc này." Mặt Hô Ngôn đạo nhân ngưng trọng, chậm rãi nói ra.

Hàn Lập nghe nói thế, thân thể chấn động, mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Những tin tức này dường như là sấm sét ở đáy lòng hắn nổ vang, mặc dù hắn đã có chuẩn bị tâm lý một chút rồi nhưng vẫn bị rúng động.

Trong lòng Hàn Lập khiếp sợ, hắn hồi tưởng lại những việc nhìn thấy trước đây mà không thể giải thích thì lúc này rốt cục đã sáng tỏ hoàn toàn.

Các cử động quái dị của Hắc Phong đảo, Thanh Vũ đảo, rồi Bắc Hàn Tiên Cung đột nhiên xuất hiện thì ra đều có nguyên do bởi vì việc này.

Thậm chí Giao Tam dồn hết tâm tư lôi kéo hắn vào Luân Hồi Điện, rồi dùng thù lao trọng hậu để hắn luyện chế Hư Nguyên đan chỉ sợ cũng không thoát khỏi liên quan cùng với Tiên phủ này.

Ý niệm trong lòng hắn nhanh chóng khôi phục lại, thở nhẹ ra một hơi, rồi rất nhanh ổn định tinh thần, tiếp tục ngưng thần lắng nghe.

"... Toà Tiên phủ này có tên là Minh Hàn Tiên Phủ, là động phủ của một vị cao nhân tiền bối Minh Hàn Tiên Quân không biết bao nhiêu vạn năm trước đã để lại. Đến nay cụ thể đã qua bao nhiêu năm thì không thể kiểm chứng được. Chỉ là nghe nói, vị Tiên Quân tiền bối này từng thi triển đại pháp lực đem Tiên Phủ phong ấn trong một cái khe trong hư không, rồi sau đó liền biệt tích. Sau này thời gian cách mỗi vài vạn năm, toà Tiên Phủ này sẽ tự động xuất hiện ở một nơi nào đó tại Bắc Hàn Tiên Vực... Trong Tiên phủ có vô số trân bảo, dan dược, công pháp, tiên khí... mỗi lần mở ra đều khiến thế lực khắp nơi tranh đoạt. Có thể nói, Minh Hàn Tiên Phủ là đệ nhất bảo tàng của Bắc Hàn Tiên Vực." Hô Ngôn đạo nhân tiếp tục nói.

Lão vừa nói, vừa bí mật quan sát thần sắc Hàn Lập.

Chẳng qua phản ứng của Hàn Lập có chút ngoài dự liệu của Hô Ngôn đạo nhân, ngoài trừ ngay từ đầu có chút kinh ngạc, sau đó thủy chung rất là bình tĩnh.

"Minh Hàn Tiên Phủ... Nghe quả không tệ. Tiền bối vừa mới nói đến cơ duyên, chẳng lẽ là để cho ta theo hai vị cùng đi thăm dò Tiên phủ này?" Hàn Lập trầm mặc một chút, hỏi.

" Không sai! Cơ duyên như thế có thể gặp không thể cầu, Lệ đạo hữu không phải không có hứng thú chứ?" Hô Ngôn đạo nhân gật đầu, hỏi.

"Nghe tiền bối vừa nói, Minh Hàn Tiên Phủ này tồn tại đã không biết bao nhiêu năm, số lần xuất thế cũng không ít, mặc dù bên trong có chút bảo vật, chỉ sợ cũng sớm bị lục soát, lấy đi sạch sẽ rồi?" Hàn Lập không trả lời vấn đề của Hô Ngôn, mà hỏi ngược lại một câu.

"Liên quan đến vấn để này ngươi hoàn toàn không cần phải lo lắng. Bên trong Tiên phủ có cơ quan cấm chế trùng điệp, muốn cướp đoạt bảo vật cũng không dễ dàng gì. Người có thực lực không đủ tuỳ tiện đi vào bị lưu lại vĩnh viễn trong đó cũng không phải là ít, vật để lại đồng dạng lại trở thành một phần chúng bảo của Tiên phủ. Trừ thứ đó ra, có người nói lần trước mở ra, còn có người phát hiện bên trong Tiên phủ có Động Thiên khác, bên trong đó không biết có thiên đại cơ duyên gì." Hô Ngôn đạo nhân cười nói.

Hàn Lập nghe vậy, cũng không có hưng phấn như Hô Ngôn đạo nhân dự trù, ngược lại lần nữa trầm mặc xuống.

Chứng kiến dáng vẻ
này của Hàn Lập, Hô Ngôn đạo nhân cũng không có mở miệng thúc giục, chỉ là cười híp mắt nhìn hắn.

"Đa tạ tiền bối đã mời, chẳng qua xông vào bí cảnh Tiên phủ bậc này, mặc dù có cơ duyên nhưng tất nhiên cũng kèm theo nguy hiểm cực đại. Tại hạ không tham dự." Hàn Lập trầm mặc trong khoảng khắc, rồi ngẩng đầu lên nói.

Hiện tại, việc quan trọng nhất của hắn là tìm kiếm phương pháp đột phá Kim Tiên, Minh Hàn Tiên Phủ nghe thì mặc dù không tệ nhưng bên trong không biết có bao nhiêu nguy hiểm.

Quan trọng nhất là lần này Bắc Hàn Tiên Cung cũng phái ra không ít người, trong đó có đủ tồn tại tu vi cao thâm Kim Tiên kỳ, nếu bị bọn chúng phát hiện ra thân phận của mình, sợ rằng cái Tiên Phủ này là nơi táng thân của mình rồi.

"Lệ đạo hữu lo lắng ở bên trong Tiên phủ gặp phải người của Bắc Hàn Tiên Cung đúng không?" Hô Ngôn đạo nhân tựa hồ khám phá ra tâm tư của Hàn Lập, mở miệng hỏi.

"Tại hạ chẳng qua chỉ là một tu sĩ Chân Tiên nhỏ nhoi, gặp phải người của Bắc Hàn Tiên Cung chỉ sợ không có sức chống cự." Hàn Lập cũng không có phủ nhận, gật đầu đáp.

Hắn còn có lời không nói ra đó là Hô Ngôn đạo nhân và Vân Nghê cũng đều là người bị Bắc Hàn Tiên Cung truy sát, theo hai người này tiến nhập Minh Hàn Tiên Phủ khả năng bị lộ còn lớn hơn nữa.

"Kỳ thực ngươi căn bản đừng lo việc này. Ta biết ngươi cũng gia nhập Vô Thường Minh, mặt nạ Vô Thường vốn ẩn chứa công năng biến ảo cực kỳ huyền diệu, dù là tồn tại Kim Tiên cũng vô pháp đơn giản xem thấu. Nếu ba người chúng ta dùng nó biến ảo dung mạo, giả trang thành ba gã tán tu lẻn vào, người của Bắc Hàn Tiên Cung cũng chưa chắc có thể khám phá ra thân phận của chúng ta. Hơn nữa mỗi lần Minh Hàn Tiên Phủ xuất thế, thế lực tham gia đều rất nhiều. Lần này Thượng Lưu Cung, Phục Lăng Tông... cũng đều phái người đến đây, tuy Bắc Hàn Tiên Cung là thế lực lớn nhưng cũng chính là cái đích cho các bên khác hướng đến, xem ra cũng không thể phân ra bao nhiêu tâm lực đi đối phó những "tán tu" chúng ta." Hô Ngôn đạo nhân lắc đầu, nói với Hàn Lập.

"Mặt nạ Vô Thường... Tiền bối nói là, Thượng Lưu Cung và Phục Lăng Tông cũng phái người đến hải vực Hắc Phong?" Mặt Hàn Lập lộ vẻ kinh ngạc, không khỏi thốt lên.

"Mỗi lần Tiên phủ mở ra, Chúc Long Đạo trong tam đại tông môn chưa bao giờ vắng mặt. Hiện tại, Chúc Long Đạo gặp nạn nhưng hai tông kia không bị tác động gì. Bây giờ họ biết tin Tiên phủ xuất thế tất nhiên sẽ phái người tới hải vực Hắc Phong, mà bởi vì nguyên cớ Chúc Long Đạo, địch ý của hai đại tông môn này đối với Bắc Hàn Tiên Cung càng phát triển, nói không chừng sẽ ở bên trong Tiên phủ mà liên thủ hành động." Hô Ngôn đạo nhân còn nói thêm.

"Tiền bối nói là lần này đại bộ phận tâm tư của Bắc Hàn Tiên Cung chỉ sợ cũng là dùng để đối phó với bọn họ, căn bản không chú ý đến chúng ta?" Hàn Lập hỏi.

"Không sai." Hô Ngôn đạo nhân gật đầu cười.

Hàn Lập sờ cằm một cái, lâm vào trầm ngâm.

Hô Ngôn đạo nhân nói thế cũng có chút đạo lý, không đơn thuần là Thượng Lưu Cung và Phục Lăng Tông, còn có cả tử địch của Tiên Cung là Luân Hồi Điện nữa.

Lúc trước Giao Tam thần thần bí bí chỉ sợ cũng là đang chuẩn bị để tiến nhập Tiên phủ.

Bắc Hàn Tiên Cung có nhiều địch nhân hoặc sáng hoặc tối như vậy, sợ rằng thật sự không có bao nhiêu thời gian rảnh rỗi rồi.

"Huống hồ bảo vật bên trong Tiên phủ rất nhiều, lấy tu vi ngươi bây giờ nói không chừng có thể tìm được cơ duyên, đột phá bình cảnh, thành tựu Kim Tiên cũng không phải là không có khả năng." Hô Ngôn đạo nhân chứng kiến Hàn Lập hình như có chút dao động, tiếp tục khuyên nhủ.

"Bên trong Tiên phủ có bảo vật có năng lực giúp đột phá Kim Tiên? Xin tiền bối chỉ điểm thêm." Hàn Lập nghe vậy nhãn tình sáng lên, lập tức hỏi.

"Cái này... Ta cũng chỉ nghe nói mà thôi. Mặc dù chỉ là đồn đại nhưng ta cảm thấy lời ấy cũng không phải là giả. Dù sao trong quá khứ đã từng có người ở bên trong Tiên phủ tìm được một lò đan dược cực phẩm có thể trợ giúp Kim Tiên kỳ tăng tiến tu vi... " Hô Ngôn đạo nhân hơi ngẩn ra, nói.

"Xem ra tiền bối biết không nhiều lắm về cái Tiên phủ này. Bên trong phủ có lẽ có không ít bảo vật, nhưng mà tại hạ thực sự không muốn vì một vài thứ không đáng mà mạo hiểm đến tính mạng." Hàn Lập trầm ngâm một lát rồi lắc đầu nói.

"Kỳ thực ngươi nghĩ như vậy cũng hợp tình hợp lý. Bọn ta tu luyện chính là vạn kim chi khu, không thể đơn giản nhảy vào nguy hiểm. Tuy nhiên, không phải công pháp ngươi tu luyện là Chân Ngôn Hoá Luân Kinh sao?" Hô Ngôn đạo nhân chỉ hơi trầm ngâm, đột nhiên chuyển đề tài câu chuyện mà hỏi.

"Không sai." Hàn Lập ngẩn ra, có chút không rõ Hô Ngôn đạo nhân nói thế là có ý gì, nhưng hắn vẫn gật đầu.

"Ha ha, tuy là ngươi tu luyện môn công pháp này nhưng xem ra ngươi cũng không rõ lắm về lai lịch của nó!" Hô Ngôn đạo nhân cười nói.

"Kính mong Hô Ngôn tiền bối chỉ bảo." Hàn Lập ngẩn ra, chắp tay nói..

"Mặc dù Chân Ngôn Hoá Luân Kinh là một trong tam đại công pháp trấn phái của Chúc Long Đạo nhưng cũng không phải là do truyền thừa mà có. Chính là từ nhiều năm trước Bách Lý đạo chủ đoạt được từ một môn phái có tên là Chân Ngôn Môn mà có." Hô Ngôn đạo nhân giải thích.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện