Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1509: Quỷ vụ tái hiện


trước sau

Vừa nghe nói vậy, hai người Nguyên Dao Nghiên Lệ liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt chần chừ khó quyết.

Hai nàng đương nhiên không bao giờ buông bỏ ý định khôi phục lại thân thể.

"Là thiếp thân lo nghĩ không chu toàn. Nghe Hàn huynh nói vậy thì dường như trước kia đã từng vượt qua không gian tiết điểm. Nếu như vậy thì một khi tìm được không gian tiết điểm phù hợp ta cùng sư muội cũng hy vọng rời khỏi nơi đây. Nhưng thế nào mới tìm được tiết điểm, điều này hai người chúng ta quả thực không biết chút nào." Trầm ngâm một lúc, Nghiên Lệ cười khổ nói.

"Điều này hai vị đạo hữu cứ yên tâm. Ở phương diện này tại hạ có phương thức của mình. Chẳng qua để tìm kiếm cũng cần mất một đoạn thời gian, cần phải tránh khỏi sự truy tìm của đám người quỷ bà mới được. Mấy người bọn họ cho dù cuối cùng có lấy được thứ đó hay không, nhưng bởi vì Phù Du Tộc nên cũng sẽ không ở lại nơi này lâu. Trong khoảng thời gian giữa lúc bọn họ rời khỏi Minh Hà chi địa và người của Phù Du Tộc chưa đến sẽ là cơ hội tốt nhất để chúng ta tìm kiếm tiết điểm thoát đi. Hiện tại, chúng ta nên tìm một địa phương bí mật trốn tạm một thời gian ngắn đã." Hàn Lập từ từ nói, tựa hồ đầy tin tưởng đối với việc này.

Hai người Nguyên Dao Nghiên Lệ nghe vậy thì thấy cũng hợp lý, liên tục gật đầu đồng ý.

Trong khi ba người thương lượng độn quang vẫn không ngừng một chút nào, ba vệt sáng lướt qua không trung rồi biến mất phía cuối chân trời.

Mấy ngày sau, đoàn người Hàn Lập đã xuất hiện ở trên một nơi mênh mông là nước.

Quỷ dị là trên mặt nước xanh đen lại có một tầng hắc vụ lượn lờ phía trên.

Càng quỷ dị hơn là tại phiến thủy vực vô tận này, các hòn đảo lớn nhỏ dày đặc chi chít như sao trên trời.

Hàn Lập một hơi xâm nhập vào trong phiến thủy vực một ngày một đêm, vẫn không thấy bến bờ.

"Ta tạm ẩn thân ở nơi đây đi. Phiến thủy vực này lớn như vậy, chỉ sợ không thua gì đại dương. Cho dù đám yêu vương kia có truy tìm cũng không thể trong thời gian ngắn tìm ra được chúng ta. Hơn nữa ta mơ hồ cảm thấy ở sâu dưới đáy nước có không ít vật đáng sợ ẩn tàng. Có nhiều tồn tại đáng sợ như vậy, đám người quỷ bà cũng không thể quá tùy ý dùng thần niệm tra xét. Trên khía cạnh nhất định thì đây chính là một tấm chắn tốt của chúng ta" Hàn Lập bay đầu dừng lại độn quang, ánh lam mang trong mắt chợt lóe đảo qua mảng lớn hắc vụ nồng đậm ở phía dưới, chậm rãi nói.

Đám khí vụ ngưng kết nồng đậm đến vậy, bọn họ dọc đường đi cũng đã gặp không ít, nhưng dưới linh mục thần thông hắn mơ hồ nhìn thấy dưới đám hắc vụ này là một tòa tiểu đảo nho nhỏ.

Hai người Nguyên Dao tuy không thể nhìn thấy hòn đảo trong hắc vụ nhưng thấy Hàn Lập nói vậy thì cả hai cũng không chần chừ lập tức đáp ứng cùng Hàn Lập hạ xuống bên dưới hắc vụ.

Chuyện tình khiến ba người kinh hãi xuất hiện!

Hắc vụ này nhìn như bình thường nhưng khi ba người vừa mới tiến vào trong đó thì đột nhiên cảm thấy hắc vụ bốn phía quay cuồng từng trận, ập thẳng về phía mấy người, linh khí bao quanh thân thể họ lập tức tan rã, độn quang của cả ba nhanh chóng tiêu thất.

Aaaa….

Nguyên Dao cùng Nghiên Lệ kinh hãi, sắc mặt đại biến thất thanh hô lên. Tuy các loại linh quang bên ngoài cơ thể hai nàng liên tiếp thiểm động nhưng thân hình vẫn rơi thẳng xuống phía sâu dưới vụ khí.

Trong lòng Hàn Lập cũng cảm thấy kinh hãi, hắn liên tiếp thay đổi nhiều loại pháp quyết từ Nguyên Từ Thần Quang, Phạm Thánh Chân Ma Công,… tất cả đều đồng thời vận hành nhưng tất cả đều mất đi hiệu lực bởi không thể dẫn động linh lực. Chỉ là trong lúc khó khăn hắn chợt lóe linh quang, lập lức thôi động Côn Bằng Biến trong Kinh Trập Thập Nhị Quyết. Bên ngoài thân bùng lên thanh quang, cả người sau khi biến thân thành đại bàng thì pháp lực cũng lập tức khôi phục toàn bộ.

Hàn Lập mừng rỡ lập tức mở rộng hai cánh, hình thể hóa lớn lên mấy lần rồi huy trảo bắt lấy thân hình nhị nữ sau đó bay vọt lên trên trời cao.

Chỉ sau vài nhịp vỗ cánh, thanh sắc đại bàng đã thoát ra khỏi đám vụ khí, xuất hiện ở tầng cao trên bầu trời.

Thanh quang tắt đi, đại bàng biến mất, Hàn Lập lại trở về với hình dạng nhân hình xuất hiện trong hư không. Mà hai người Nguyên Dao Nghiên Lệ cũng lần nữa khôi phục pháp lực, cả hai hoa dung thất sắc cũng đã bắt đầu tự mình phi hành, huyền phù trong hư không.

"Thế là thế nào? Hắc vụ này sao lại kinh khủng đến vậy? Nếu không có Hàn huynh ra tay chỉ sợ hai người chúng ta lại phải chịu khổ rồi." Sắc mặt Nghiên Lệ vẫn vô cùng sợ hãi, lẩm bẩm nói.

Vẻ mặt Nguyên Dao cũng tái nhợt nhưng nhãn quang chớp động, trên mặt lộ rõ vẻ kỳ quái.

Hàn Lập chắp hai tay sau lưng không ngừng đánh giá hắc vụ quay cuồng bên dưới, đồng dạng lộ vẻ trầm ngâm.

"Quả thực có chút cổ quái, nhưng cảm giác này…, Nguyên đạo hữu, có phải ngươi cũng thấy rất quen thuộc không?!" Hàn Lập quay đầu lại, hướng về phía Nguyên Dao hỏi.

"Hàn huynh nói không sai, loại cảm giác này ở Nhân giới ta cũng đã trải qua một lần, đó chính là thời điểm ở Loạn Tinh Hải lúc bị quỷ vụ cuốn vào Âm Minh Chi Địa." Nguyên Dao nghi hoặc nói.

"Âm Minh chi địa, Minh Hà chi địa! Hắc hắc, hai tên này nghe cũng rất tương tự, hơn nữa đều có loại vụ khí cổ quái khiến người ta mất đi pháp lực. Hẳn là có liên quan với nhau." Hàn Lập sờ cằm, cân nhắc nói.

"Chỉ có một chút bất đồng nho nhỏ, đó chính là công hiệu tước đoạt linh lực ở nơi đây tựa hồ so với quỷ vụ ở Nhân giới. Tuy rằng vẫn không thể điều động pháp lực nhưng ta vẫn có thể cảm ứng được sự tồn tại của linh lực còn khi bị cuốn vào quỷ vụ tại Nhân giới thì hoàn toàn không khác gì một phàm nhân." Nguyên Dao vẫn không dám khẳng định.

"Ta cũng cảm thấy như thế. Nguyên do cụ thể thế nào, có phải quái vụ ở đây kém hơn so với Nhân giới hoặc là do tu vị của chúng ta tăng tiến khiến tác dụng của nó giảm bớt hay không quả thực khó nói. Chẳng qua rõ ràng hai thứ này có chút bất đồng, quỷ vụ ở Nhân giới tựa hồ có linh tính chủ động cuốn lấy tu sĩ phụ cận…." Hàn Lập lắc đầu, nêu ra từng điểm khác nhau.

"Quả thực giống như Hàn
huynh nói vậy. Hắc vụ nơi này không chủ động cuốn lấy tu sĩ còn quỷ vụ ở Nhân giới lại có thể tự động cuốn người vào Âm Minh chi địa. Không biết quỷ vụ này có thông tới một không gian hay giới diện nào khác không."
Hai mắt Nguyên Dao sáng ngời, có chút hưng phấn.

"Điều này không thể biết được! Dù sao quỷ vụ ở Nhân giới và Âm Minh chi địa chúng ta vẫn chưa biết rõ lai lịch của nó." Hàn Lập thở dài một hơi rồi nói.

"Ta thấy hắc vụ ở các nơi khác cũng tương tự nơi đây, chẳng lẽ tất cả chúng đều lợi hại như vậy sao?"

Nghiên Lệ vốn vẫn ở bên cạnh lắng nghe nãy giờ bỗng nhiên lên tiếng.

"Điều này quả thực Hàn mỗ vẫn chưa xem xét qua! Nhị vị đạo hữu ở đây chờ một chút, ta đi một chút rồi sẽ trở lại." Hàn Lập ngẩn ra, đuôi lông mày khé nhíu.

Thanh quang trên người hắn chợt lóe, hai cánh vũ động, chớp mắt đã bắn đi hơn mười trượng về phương xa để lại nhị nữ đưa mắt nhìn nhau.

"Nguyên sư muội, thần thông Hàn đạo hữu tu luyện quả thực không ít, thậm chí bí thuật biến thân của Phi Linh Tộc cũng học được." Nghiên Lệ lấy làm lạ tặc lưỡi liên tục rồi nói.

"Sư tỷ chẳng lẽ đã quên Hàn huynh dùng thân phận Thánh tử Phi Linh Tộc để tiến vào Địa Uyên. Nên việc có được bí thuật này cũng không có việc gì kỳ quái" Nguyên Dao lại nhẹ nhàng cười.

"Sư muội không biết đó chứ, Thánh tử Phi Linh Tộc không phải người nào cũng có thể trà trộn. Ta từ miệng người khác nghe qua được một số chuyện, đó là Thánh tử Phi Linh Tộc chẳng những cần có chân linh tinh huyết mà còn nhiều những hạn chế hà khắc khác nữa. Ngay cả tộc nhân Phi Linh Tộc có thể trở thành Thánh tử cũng khó khăn muôn vàn. Không biết Hàn đạo hữu làm cách nào học được thần thông bực này." Nghiên Lệ cười nói.

"Ra là như vậy." Nguyên Dao gật gù, ánh mắt nhìn về phương hướng Hàn Lập biến mất có chút mê ly.

Nghiên Lệ thấy thần sắc Nguyên Dao như vậy thì trong mắt thoáng hiện dị sắc, nàng mỉm cười nói:

"So với việc này thì bản thân ta càng tò mò hơn về việc sau khi Hàn huynh biến thân thành đại bàng lại không sợ quỷ vụ."

"Quả thực có chút cổ quái, muội cũng cảm thấy khó hiểu. Chẳng lẽ bí thuật biến thân của Phi Linh Tộc còn có thần thông khác chưa biết?" Nguyên Dao bị vấn đề này làm phân tâm, liền thu ánh mắt trở về, đồng dạng lộ vẻ khó hiểu.

"Điều này quả thực khó nói, chờ lát nữa Hàn đạo hữu về rồi hỏi hắn, có lẽ hắn biết chút ít." Nghiên Lệ híp mắt cười.

"Không ổn chút nào! Việc này có quan hệ với thần thông công pháp, hai người chúng ta không nên hỏi thì hơn." Nguyên Dao nghe thấy vậy tỏ ra do dự.

"Ha ha, với dao tình năm đó của sư muội cùng Hàn đạo hữu, một chút việc nhỏ đó hẳn không có gì to tát. Ta cũng không phải định nghiên cứu khẩu quyết công pháp của hắn mà chỉ muốn tìm xem có biện pháp nào khắc chế quỷ vụ này hay không mà thôi. Cũng là do ta cùng Hàn đạo hữu không quá thân quen nên để sư muội hỏi thì thỏa đáng hơn." Nghiên Lệ lơ đễnh trả lời.

Nguyên Dao nghe xong lời này, đôi mi thanh tú nhíu chặt lại, nàng chỉ yên lặng gật đầu.

Ước chừng nửa canh giờ sau, phía chân trời lại xuất hiện thanh quang. Theo tiếng thanh minh, thanh sắc đại bàng bay trở về.

Chỉ vài lần chớp lên, từng trận cuồng phong ập tới; đại bàng thoáng chốc đã xuất hiện trước người nhị nữ. Tiếp đó, thanh quang tắt đi, đại bàng biến mất thay vào đó là thân hình của Hàn Lập.

"Thế nào, hắc vụ ở kia cũng thế sao?" Nghiên Lệ không nhịn được lên tiếng hỏi trước.

"Không phải tất cả, mà là một số trong đó có thể thôn phệ linh lực, còn hơn phân nửa là vụ khí bình thường."

Thần sắc Hàn Lập nghiêm túc trả lời.

Vừa nghe Hàn Lập nói vậy, vẻ mặt nhị nữ đều lộ vẻ kinh ngạc.

"Vậy sau khi đạo hữu tiến vào trong hắc vụ xem xét, đến tột cùng là thế nào?" Nghiên Lệ thở dài một hơi rồi lại hỏi.

"Theo lý mà nói, chúng ta còn phiền toái bên người nên tốn thời gian tìm tòi nghiên cứu quả không phải việc khôn ngoan. Hắc vụ này có tác dụng giam cầm thần niệm nên nếu chúng ta tiến vào trong đó thì cho dù đám yêu vương có thần thông quảng đại hơn nữa cũng không thể tìm được chúng ta. Điều lo lắng duy nhất chính là không biết ở sâu trong hắc vụ còn có gì nguy hiểm hay không." Hàn Lập chần chừ một lát rồi nói.

"Chỉ cần có thể tránh né đám người quỷ bà tra xét thì mạo hiểm một phen cũng đáng. Lại nói, Hàn huynh, không phải ngươi sau khi biến thân thành đại bàng sẽ không sợ quỷ vụ này sao?" Nghiên Lệ lại cười nói.

Hàn Lập mỉm cười, chưa định nói thì thì Nguyên Dao do dự một chút lại lên tiếng hỏi:

"Hàn huynh, bí thuật biến thân của ngươi chắc là học từ Phi Linh Tộc. Nhưng vì sao khi biến thân lại không sợ quái vụ hạn chế linh lực. Nếu biết nguyên do trong đó thì hai người chúng ta chẳng phải cũng có thể trốn trong quái vụ mà không sợ pháp lực biến mất hoàn toàn hay sao?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện