Năng lượng thần bí đang đánh sâu vào cảnh giới Hợp Thể Kỳ viễn siêu so với tưởng tượng rất nhiều. Một cỗ năng lượng cường đại ở trong cơ thể đệ nhị Nguyên anh không ngừng quay cuồng làm cho thân thể Nguyên anh nguyên bản màu xám đen thì lúc này ngoài thân thể nổi lên một tầng ngũ sắc quang hà, đồng thời cũng làm cho thân hình được thổi phồng lên mấy lần.
Trong quang trụ, kim sắc dịch thể tựa hồ cũng có cảm ứng, cùng lúc đó hội tụ lại rồi biến ảo thành kim thân đem đệ nhị Nguyên anh bao bọc vào trong đó. Năng lượng thật lớn từ trong cơ thể Nguyên anh trào ra, ngay cả kim thân cũng vô pháp thừa nhận loại đột phá bình cảnh này mà đồng thời vỡ vụn tan rã.
Chỉ một lần đánh sâu vào bình cảnh thì không có khả năng phá tan được chướng bích giữa Luyện Hư và Hợp Thể kỳ. Đệ nhị Nguyên anh không thể để cho kim thân biến mất rồi lại lần nữa tích góp từng tí một năng lượng thần bí. Mà kim thân vừa mới biến mất lại tản ra tử kim sắc hào quang rồi lại một lần nữa ngưng tụ thành hình. Cứ như vậy, liên tiếp bảy tám lần, mỗi lần đánh sâu vào bình cảnh đều làm cho năng lượng thần bí trong cơ thể đệ nhị Nguyên anh tiêu hao không còn nhưng do cỗ lực lượng này quá mức khổng lồ nên đều làm cho kim thân huyễn hoá dễ dàng bị phá huỷ hoà tan. Nhưng thần niệm của đệ nhị Nguyên anh vẫn thao túng được kim thân lại điên cuồng ngưng tụ mà tranh chấp với năng lượng thần bí.
Hợp Thề kỳ đại bình cảnh viễn siêu hơn trước đó rất nhiều, trải qua nhiều phen đánh sâu vào như vậy mà nó vẫn chỉ có một tia rung động mà thôi. Đợi đến lúc chân chính phá tan được quan khẩu này thì rõ ràng còn cách xa vạn dặm. Trong tâm Hàn Lập trầm xuống.
Lúc này tại bản thể, pháp lực tu vi đồng dạng đã đạt đến Luyện Hư hậu kỳ đỉnh phong, thanh lương khí bắt đầu mạnh mẽ lấp đầy các kinh mạch. Một tia cảm giác kinh mạch bắt đầu bành trướng được hắn cảm ứng rành mạch.
Hàn Lập trong lòng kinh hãi nhưng bởi hồn phách đau đớn chỉ có thể miễn cưỡng duy trì được một tia thanh minh mà căn bản không thể bấm pháp quyết hoặc thúc giục bảo vật gì được. Ngay cả hắn có thần thông đầy mình cùng kinh thiên bảo vật thì giờ phút này lại vô kế khả thi.
Mà theo quang trụ từ trong lốc xoáy phun ra mênh mông nhũ bạch quang, không thấy yếu đi chút nào. Hàn Lập cảm ứng thấy thần bí năng lượng trong kinh mạch đang nhanh chóng lớn mạnh thì sắc mặt trở nên tái nhợt vô huyết.
Hắn biết rõ, ngay bản thân có sự mạnh mẽ vô cùng thì cũng tuyệt không hơn được Kim thân pháp tướng. Trong khi đó, kim thân kia mỗi lần đánh sâu vào bình cảnh thì trong nháy mắt đều bị vỡ vụn ra. Thân thể chính mình không thể thừa nhận được năng lượng mỗi lần trùng kích bình cảnh Hợp Thể Kỳ được.
Năng lượng trong quang trụ cố nhiên thần kỳ vô cùng nhưng so với linh lực bình thường mà nói thì tuyệt là quá mức bá đạo nhưng loại cảm giác khoanh tay chịu chết này từ khi hắn bước vào con đường tu tiên thì tới nay chưa từng trải qua. Ngay cả tâm chí có cứng rắn như thạch thì cũng không khỏi có vài phần kinh hoảng.
Một lúc sau, trên người Hàn Lập giống như được đổ lên một tầng kim phấn, chẳng những thân hình kim quang chói mắt mà trên da thịt cũng hiện ra kim sắc lân phiến bắt đầu trương lên mà biến hoá thành một tầng đạm kim sắc giáp y. Giáp y này tuy mờ nhạt vô cùng, bộ dáng chỉ có một tầng, từ xa nhìn lại dường như là một kiện kim sắc chiến giáp không trọn vẹn.
Đây đúng là
"Phạm Thánh giáp y" do Phạm Thánh Chân Ma Công tu luyện đến cảnh giới cao thâm gì có khả năng tự động hình thành để bảo mạng. Chiến giáp này hiện tại căn bản chưa nói tới uy năng gì, năng lực phòng ngự so ra còn kém hơn so với Thiên ngoại ma giáp cả ngàn lần nhưng loại bản mệnh chiến giáp này hơn ở chỗ này có tiềm lực phát triển vô hạn, tuỳ theo sự gia tăng tu vi của chủ nhân mà tự tiến hoá. Hơn nữa bởi vì được tự thân cô đọng mà ra nên ở phương diện biến hoá cùng uy năng tự nhiên cũng hơn xa các loại chiến giáp bình thường có thể so sánh được.
Đương nhiên, Phạm Thánh giáp y này không phải là tồn tại Luyện Hư có thể luyện ra được mà là một loại đại thần thông sau khi Phạm Thánh Chân Ma Công tiến vào Hợp Thể Kỳ mới có được. Hiện giờ do được năng lượng thần bí mạnh mẽ quán thể thì mới may mắn thúc giục ra được một phần. Tuy rằng giáp này chưa nói tới cái gì cường đại nhưng xuất hiện càng sớm thì tự nhiên là tiềm lực càng lớn, có thể trước tiên dùng bản mạng chân nguyên rèn luyện tăng lên.
Nhưng loại chuyện này ở thời điểm bình thường có thể làm cho Hàn Lập mừng rỡ thì giờ phút này hắn ngay cả ánh mắt cũng không nhìn qua một lần. Lúc này hắn đang có tâm niệm liều mạng, muốn trước tiên khi đại nạn xảy ra phải tìm ra một biện pháp nào đó bảo trụ cái mạng nhỏ. Đừng nói là Hàn Lập gặp khó mà ló cái khôn, thật ra nếu đệ nhị Nguyên anh lại một lần nữa đánh sâu vào Hợp Thể Kỳ đại bình cảnh mà thất bại thì sẽ không có biện pháp nào nữa.
Trước tiên là trước khi bạo thể phải tự hành bạo pháp thể, mượn uy lực mà trợ giúp Nguyên anh bỏ chạy.
Hàn Lập tuy rằng hiện tại không thể thúc dục bảo vật cùng pháp quyết gì nhưng tình hình giống như là dược hoả được châm ngòi, nếu tự hành bạo thể trước thì còn miễn cưỡng có thể làm được. Tuy rằng cùng là bạo thể nhưng hai cái tự nhiên là khác nhau rất lớn.
Nếu bị năng lượng thần bí kia mạnh mẽ bạo thể mà chết thì tự nhiên là không thể khống chế uy năng bạo thể mảy may, hơn nữa sẽ khiến Nguyên anh bị cuốn vào trong đó mà hoá thành tro bụi. Mà tự hành bạo thể thì dưới tình huống có thể bỏ qua hết thảy mà khống chế phạm vi uy năng bạo thể lớn hay nhỏ trong phạm vi nhất định cấp cho chủ Nguyên anh có cơ hội đào mạng.
Đương nhiên loại phương pháp này là một loại thủ đoạn bất đắc dĩ trí tử rồi sau đó lại tái sinh. Hắn không đến thời điểm cuối cùng thì tuyệt không dùng đến. Dù sao Nguyên anh đã không còn pháp thể thì kết cục bị thương thế nào có thể nghĩ. Cũng may là trong vòng tay trữ vật còn có một khối Chi tiên linh khu. Nếu thật sự phải bạo thể để Nguyên anh thoát ra thì cũng chỉ có thể miễn cưỡng phụ thể lên khối linh khu này.
Bất quá cho dù là thực sự phải dựa theo thủ đoạn này mà thi triển thì cuối cùng có thoát được mạng hay không còn là chuyện khó nói nhưng trừ bỏ phương pháp này ra thì hắn đích xác là không còn biện pháp nào khác dùng
được nữa.
Về phần đệ nhị Nguyên anh thì cũng chỉ có thể phó mặc cho số phận. Hắn hiện giờ tự thân khó bảo toàn nên tự nhiên không thể cố kỵ mảy may. Hàn Lập tâm niệm chuyển động nhanh chóng, bất đắc dĩ cân nhắc như thế mà trong lòng không khỏi có chút hối hận lần này đã mạo muội hành động. Nếu không sẽ không rơi vào cảnh hai cái Nguyên anh đồng thời ngã xuống.
Tiếp theo, kinh mạch các nơi đều truyền đến từng trận đau đớn, bộ dáng như tuỳ thời có thể bị xé rách ra, sắc mặt Hàn Lập tái xanh, hít sâu một hơn và bắt đầu điều động một tia thần niệm chi lực.
Nhất thời trong kinh mạch được thêm tới mức cực hạn bởi linh lực tinh thuần cùng năng lượng thần bí được dẫn dắt mà bắt đầu ở trong cơ thể quay cuồng sôi trào lên. Hàn Lập ngồi xếp bằng, bên ngoài thân kim quang chợt hiện lên không ngừng. Phạm Thánh giáp y vừa mới hình thành cũng hơi vặn vẹo biến hình, thậm chí trên mặt còn hiện ra bạch sắc không gian liệt phùng.
Hàn Lập cười khổ một tiếng, đưa mắt nhìn về phía đệ nhị Nguyên anh xa xa mà trong lòng đau xót chuẩn bị kích phát tất cả pháp lực trong cơ thể. Làm như thế giống như ném một Hoả tinh vào nồi nước, có thể trong nháy mắt kích hoạt kíp nổ mà bạo thể.
Nhưng ngay tại lúc mành chỉ treo chuông thì dị biến nổi lên. Một cánh tay Hàn Lập trong giây lát trở nên nóng bỏng vô cùng, một chút như bị liệt hoả bao vây thiêu đốt rào rạt. Hắn tự nhiên cả kinh, thần niệm ngưng lại một chút, ánh mắt hướng về phía cánh tay nhìn lướt qua một cái. Kết quả thần sắc ngẩn ra, chỉ thấy trên cánh tay kia hiện ra hoàng quang chói mắt, nơi đó mơ hồ có một cái ấn ký hoàng kim nhạt như ẩn như hiện.
"A, thì ra là bảo vật này!"Hàn Lập trong lòng vừa động một chút đã nhận ra. Dấu vết này đúng là do Huyền Thiên quả thực tự hành phong ấn lên nhưng không chờ hắn kịp nghĩ gì mà cái ấn ký hoàng kim này đã vặn vẹo chớp động một trận. Trong cơ thể năng lượng thần bí cùng linh lực tinh thuần giống như tìm được chỗ thoát, trong nháy mắt theo kinh mạch các nơi hướng về phía ấn ký hoàng kim trên cánh tay ào ạt trào tới.
Ấn ký này giống như một cái động không đáy, năng lượng cùng linh lực nhiều kinh người như vậy mà chỉ cần hào quang vi thiểm một cái thì chỉ một lát công phu sau, năng lượng thần bí trong cơ thể Hàn Lập đã bị thôn phệ gần một nửa. Cái mạng nhỏ nguyên bản đang treo trên chỉ mành ai ngờ chỉ mành mà lại dễ dàng hoá giải như vậy. Trong lòng Hàn Lập tất nhiên là kinh hỉ không thôi!
Ngay sau đó, một màn kinh người hơn xuất hiện!
Ấn ký hoàng kim kia đột nhiên hào quang chợt loé rồi một câu hoàng sắc mộc côn hiện ra ngoài cánh tay, đúng là bản thể của Huyền Thiên quả thực.
Quả thực này vừa hiện lên thì tựa hồ hưng phấn dị thường, chỉ chợt loé lên vài cái thì linh lực cùng năng lượng thần bí trong cơ thể Hàn Lập liền giống như cự kình hấp thuỷ mà bị hút vào.
Huyền Thiên quả thực tản mát ra một cỗ khí tức kinh người rồi hướng về phía lốc xoáy màu vàng hơi động vài cái, chỉ nghe
"phốc xuy" một tiếng, một đạo thuý mang chợt loé lên rồi đột nhiên một đạo quang mang mênh mông bắn ra tạo thành một thanh quang kiếm.
Mũi kiếm này thanh thuý dị thường, bóng loáng như gương nhưng ở trung tâm có ẩn hiện một loạt thuý sắc phù văn, hàn quang lưu chuyển không ngừng. Rõ ràng là Huyền Thiên chi kiếm được biến ảo ra!
Căn bản không cần Hàn Lập thao túng, bảo vật này liền cảm nhận được vật nơi đây đối với nó có sự uy hiếp lớn nhất, bỗng nhiên mũi kiếm hướng lên trên cơn lốc xoáy màu vàng trong hư không hơi điểm ra một chút, đồng thời thanh minh một tiếng vang tới tận cửu tiêu.
Theo sau linh quang chớp động, trên đầu mũi kiếm bỗng nhiên hiện ra vô số phù văn màu xanh thẫm, tiếp theo lại run lên nhè nhẹ vài cái. Nhất thời thiên địa nguyên khí trong hư không phụ cận kích động một trận rồi từ trong hư không hiện ra vô số ngũ sắc quang hà nhất tề hướng về phía Huyền Thiên chi kiếm lao tới.
Trong nháy mắt, trên Huyền Thiên chi kiếm quang mang chợt loé mà thanh minh một tiếng rồi chếch lên cao hướng về phía cơn lốc xoáy màu vàng trên trời cao trảm ra. Một đạo kiếm quang xanh biếc hiện lên giống như một đạo cửu thiên lôi điện chói mắt, chợt loé lên rồi lướt qua vọt ra phía cơn lốc xoáy màu vàng tà tà trảm tới.
"Oanh" một tiếng!
Quang trụ nhũ bạch sau khi thanh quang chợt loé lên liền bị trảm thành hai đoạn, một cỗ pháp tắc chi lực giống như có thể huỷ thiên diệt địa từ trong kiếm quang cuồn cuộn hiện lên một chút đem cơn lốc bao phủ vào trong đó. Cơn lốc màu vàng nhất thời nổ lớn một tiếng, tiếp theo hào quang chợt loé ồi hoá thành một cái kim sắc viên bàn to cỡ một mẫu.
Kim bàn to lớn này mặt ngoài có ẩn hiện một bộ đồ ánh giống hệt tinh không đồ trên đài cao, đồng thời bốn phía nổi lên vô số ngũ sắc phù văn. Mà một đạo tiếp một đạo nhũ bạch quang trụ đang từ kim bàn điên cuồng phun xuống liều mạng ngăn cản pháp tắc chi lực của kiếm quang màu xanh.
Nhưng ngay cả bảo vật này là một kiện không gian dị bảo rất có lai lịch ở Chân tiên giới, luận về trình độ quý hiếm cùng giá trị thậm chí còn hơn cả Huyền Thiên chi bảo bình thường nhưng thân mình thần thông lại không phải dùng để cùng người tranh đấu nên sao có thể ngăn cản một kích này.
Chỉ một lát công phu sau, nhũ bạch quang trụ đã bị pháp tắc chi lực cắn nuốt sạch sẽ, tan tành mây khói. Phụ cận hư không vặn vẹo một trận rồi thanh sắc kiếm quang liền trảm lên kim bàn.