"Hoá ra đạo hữu chính là vị Hàn Lập mà mấy năm trước vừa mới tiến giai, thật là thất kính! Tiếc là lúc trước đạo hữu lại cự tuyệt lời mời của Thánh Thành, nếu không bổn hoàng có thể sớm đã cùng Hàn đạo hữu thoải mái nâng cốc uống vài chén với nhau rồi." Thiên Nguyên Thánh Hoàng quan sát trên dưới Hàn Lập vài lần, rồi cười cười nói.
"Thánh hoàng nói như vậy thì hơi quá. Nghe nói Hàn đạo hữu chỉ mất có mấy trăm năm thời gian, liền từ một gã Hoá Thần tu sĩ tiến giai tới cảnh giới trước mắt. Tốc độ như vậy quả thật là đáng sợ. Không thể nói từ trước đến nay chưa từng có ai, nhưng như vậy cũng đủ làm cho ta xấu hổ!" Tên tăng nhân béo tròn lúc này cũng hướng Hàn Lập mở miệng tiếp lời, đồng dạng đối với Hàn Lập vô cùng hứng thú.
"Đại sư quá khen rồi. Hàn mỗ tư chất bình thường, nếu không phải là trong Man Hoang Thế giới bản thân gặp mấy lần cơ duyên, thì làm sao lại có thể tiến giai nhanh như vậy được." Hàn Lập biểu hiện vô cùng khách khí nói.
"Thiên Thiền đại sư, có cái gì muốn nói, thì trước tiên hãy để cho ta kính Hàn đạo hữu một ly linh tửu đã rồi hãy nói sau. Bổn hoàng cũng không có ham mê cái gì khác, chỉ là đối với vật trong chén này là vô cùng yêu thích. Nếu không phải danh hiệu Thánh Hoang này là qua nhiều thế hệ tổ tiên truyền thừa xuống, thì bổn hoàng muốn chở thành một vị "Tửu Hoàng
". ha ha "tửu hoàng
" mới là tâm ý mà bổn hoàng muốn hướng tới." Nho sinh mặc áo bào trắng cười nhẹ một tiếng nói, rồi nhấc tay cầm một chiếc chén ngọc màu lục ở phía trên chiếc bàn ngọc cùng với một chiếc bầu rượu màu đỏ đậm cầm vào trong tay.
Sau đó vị Thiên Nguyên Thánh Hoàng này cổ tay khẽ nhấc lên, tiếp theo từ trong bầu rượu đổ ra một ly linh tửu vô cùng nồng đậm, rượu này nhìn như trong suốt, có màu đỏ như trứng gà, nhìn giống như một loại hổ phách. Rồi tự mình đưa cho Hàn Lập.
Hàn Lập không dám thất lễ, trong miệng nói một tiếng cảm ơn, rồi đem chén rượu tiếp lấy, trong nháy mắt hắn dùng thần niệm khẽ đảo qua chén rượu một vòng, biết rằng rượu này không có vấn đề gì, ngược lại không biết rượu này được ủ bằng vật gì mà tạo thành, mà có thể tản ra hương khí làm say lòng người, hơn nữa ở trong đó còn ẩn chữa một cỗ linh khí kinh người, tuyệt không thua một loại linh dược làm tăng tiến tu vi.
Hàn Lập khẽ nhấc tay lên, liền đem rượu có trong chén chậm rãi uống một hơi cạn sạch.
"Quả nhiên là hảo tửu, theo Hàn mỗ biết đến trong các loại linh tửu, thì rượu này có thể là một trong ba loại đứng đầu." Hàn Lập sau khi uống xong, trên mặt có một tầng hoàng sắc linh quang chợt loé qua, có chút động rung nói.
"Một trong ba loại đứng đầu? Nói như vậy, Hàn đạo hữu còn biết một loại linh tửu có thể so với loại "Hổ Phách Linh Tửu
" này!" Thiên Nguyên Thánh Hoàng vừa nghe thấy lời này, có chút ngẩn ra, tiếp theo mừng rỡ hỏi.
Hàn Lập mỉm cười, định tiếp tục trả lời. Thì lão giả tên kêu là Hoàng Đãng lại khẽ cười nói:
"Thánh hoàng, trước tiên chúng ta hãy ngồi xuống vừa ăn vừa uống rượu đã, rồi sau đó tiếp tục nói chuyện. Chứ để cho Hàn huynh đứng nói chuyện như vậy, quả là có chút thất lễ.""Đúng vậy! Do bổn hoàng nhìn thấy Hàn đạo hữu nên vô cùng cao hứng. Nhân tộc chúng ra đã gần ngàn năm nay cũng chưa có Hợp Thể Kỳ tu sĩ mới nào tiến giai." Thiên Nguyên Thánh Hoàng vỗ vỗ đầu, vội vàng mời Hàn Lập cùng nhập tiệc, còn bản thân mình cũng về tới vị trí của mình ngồi xuống.
Từ khi tiếp xúc tới giờ, vị Thiên Nguyên Thánh Hoàng gây cho Hàn Lập ấn tượng quả thật không tồi.
Mặc dù mang danh hiệu là Thánh Hoàng, nhưng thái độ làm người tựa hồ như vô cùng hào sảng, không mang một chút cổ hủ nào của nho gia.
Tuy nhiên với tu vi cảnh giới hiện giờ của hắn. Tự nhiên không có khả năng chỉ dựa vào một vài ấn tượng ngắn ngủi mà có thể phán đoán được đối phương là người như thế nào.
Hàn lập lúc này trong miệng nói một câu khiêm nhường, rồi ngồi xuống đối diện với Thiên Nguyên Thánh Hoàng.
"Hàn đạo hữu, hiện giờ có thể nói, ngươi biết loại linh tửu nào có thể so sánh với "hổ phách linh tửu
" của ta. Đạo hữu không biết đã tự mình nhấm nháp qua chưa." Vị Thiên Nguyên Thánh Hoàng này giống như là một người rất mê rượu, ngay khi Hàn Lập vừa ngồi xuống liền khẩn cấp hỏi.
"Hổ phách linh tửu của Thánh Hoàng cũng là một loại linh tửu hiếm thấy ở trong linh giới cũng là một loại quí hiếm. Tuy nhiên tại hạ ở trong man hoang tại một cái ngoại tộc, đã may mắn từng nhấm nháp qua một loại "Cửu Hương Linh Tửu
" vô luận là tửu hương hay là bản thân hiệu dụng của nó, cũng không kém hơn "Hổ phách linh tửu
" chút nào" Hàn lập sau khi suy đoán rồi cẩn thận trả lời.
"Linh tửu của dị tộc nhân? Cửu hương linh tửu, không biết đạo hữu có tiện thể lấy được một bầu mang về không?" Thiên Nguyên Thánh Hoàng có chút mong chờ hỏi.
"Thiên Thiền tăng nhân cùng Hoàng Đãng, cũng đều cảm thấy hứng thú nhìn về phía Hàn Lập.
"Loại Cửu hương linh tửu kia cũng là một loại mật tửu ở trong ngoại tộc nhân do một gã Hợp Thể Kỳ tồn tại nhưỡng chế. Lúc đó Hàn mỗ vẫn còn chưa tiến giai tới cảnh giới bây giờ, làm sao có tư cách mà đòi hỏi rượu này, có thể may mắn uống được một ly, đã tính là người hữu duyên rồi.
" Hàn Lập nở một nụ cười khổ nói.
"Cái này cũng phải. Hổ phách linh tửu của ta, bình thường đối với bản thân ta cũng coi là vật trân quí, cũng không dễ dàng lấy ra để đãi khách.
" Thiên Nguyên Thánh Hoàng không che dấu vẻ thất vọng, cũng chỉ thở dài nói.
"Ha ha, thánh hoàng cũng không cần quá mức đáng tiếc, mặc dù trong tay tại hạ không có cửu hương linh tửu, nhưng chỉ cần qua một thời gian ngắn nữa, lại có thể đạt được một loại linh tửu khác, đến lúc đó sẽ mời thánh hoàng thưởng thức một phen.
" Hàn Lập đột nhiên lộ ra một nụ cười thần bí nói.
"A! cái gì linh tửu. Chẳng lẽ trên cả hổ phách linh tửu của thành hoàng cùng với cửu hương linh tửu kia.
" Thiên Nguyên Thánh Hoàng còn chưa kịp hỏi tiếp, thì khô gày lão giả không nhịn được xen vào hỏi.
Hiển nhiên vị này cũng là một người đam mê rượu.
Cái này cũng khó trách, đối với người tu đạo hàng năm đều ngồi đả toạ tu luyện, nên đối với ngoại vật bình thường căn bản không xem trọng, nam tính tu sĩ trừ bỏ một vài người thích uống linh trà ra, thì đa phần đều là người thích uống linh tửu.
"Hàn mỗ ở man hoang du lịch, may mắn lấy được phương pháp nhưỡng chế
"Hồng La Tiên Tửu" và hồng la tiên quả, mặc dù còn có một vài loại tài liệu phụ trợ phối chế còn thiếu, nhưng chỉ cần một chút thời gian, hẳn là không thành vấn đề.
" Hàn Lập mỉm cười rồi hướng mấy người nói.
"Hồng la tiên tửu! Nghe nói loại tiên tửu này chỉ có ở chân tiên giới mới có loại rượu này.
" Thiên Nguyên Thánh Hoàng nghe xong Hàn Lập nói như thế, vốn mặt có chút ngẩn ngơ, tiếp theo thần tình hiện lên vẻ giật mình.
Về phần lão giả cùng với tăng nhân hiển nhiên cũng đã từng nghe qua loại linh tửu của tiên giới này, ánh mắt nhìn Hàn Lập cũng có chút đăm đăm.
"Đây chính là linh tửu của tiên giới a. Linh giới làm thế nào mà có thể nhưỡng chế ra được! Hàn đạo hữu chẳng lẽ là đang nói đùa, Hồng La Quả kia chính là vật chỉ có ở tiên giới, làm sao có thể xuất hiện ở đây. Hơn nữa nghe nói, để bồi dưỡng Hồng la quả đến khi ủ được rượu thì thời
gian phải tính theo vài vạn năm mới được, cho dù là ở chân tiên giới cũng bồi dưỡng không được. Hàn đạo hữu không có nhận lầm đấy chứ.
" Thiên Thiền tăng nhân lại hoảng sợ trực tiếp hỏi.
"Đối với mấy cái linh quả này có thể ủ ra được hồng la tiên tửu, là do thời điểm tại hạ ở trong man hoang du lịch, có co duyên xảo hợp mới phát hiện. Về phần vì sao nó xuất hiện ở linh giới này, thì chỉ có trời mới biết. Không dám dấu tại hạ lấy được hồng la quả không phải là giả, đối với một chút điểm đó Hàn mỗ vẫn có chút tự tin.
" Hàn Lập có chút tự tin nói.
"Hảo, hảo. Nếu đạo hữu có thể thật sự ủ ra hồng la tiên tửu. Người khác thì mặc kệ, nhưng nhất định phải lưu lại cho bổn hoàng hai ba bình. Đúng rồi, những tài liệu mà còn khuyết thiếu để ủ rượu này, bổn hoàng cũng sẽ không lấy không tiên tửu của ngươi, chúng ta ba người sẽ giúp ngươi thu thập
" Thiên Nguyên Thánh Hoàng trên mặt hiện lên vẻ hưng phấn, ngay sau khi nói hai từ "hảo
" xong, liền vội vàng nói như vậy.
"Thánh hoàng sao lại lấy cơ hội của người phúc ta. Rõ ràng là ngươi muốn thưởng thức loại mỹ tửu này của tiên giới, nhưng lại làm cho hai người chúng ta hỗ trợ thu thập tài liệu là sao.
" Tăng nhân lộ ra vẻ mặt ủ ê nói.
"Ha ha, lời này của ngươi không thành thật rồi, bổn hoàng không tin sau khi tiên tửu được nhưỡng chế ra, ngươi lại không đến thưởng thức một ngụm. Bực này mỹ tửu được lưu truyền trong tiên giới, nếu thật sự có thể nhấm nháp một phần, có thể xem như là thiên đại tạo hoá.
" Thiên Nguyên Thánh Hoàng lại cười híp mắt trả lời.
"Điều này cũng đúng, Bần tăng mặc dù bình thường cũng không mê rượu, nhưng loại này tiên giới linh tửu lại là một chuyện khác, nhất định phải uống một ngụm.
" tăng nhân sau khi suy nghĩ, lại vô cùng thành thật trả lời.
Khô gày lão giả thì ở một bên cười mà không nói.
"Nếu mà được ba vị đạo hữu khẳng khái ra tay hỗ trợ, lại được tại hạ vận dụng một chút bí thuật, thì có nhiều khả năng trong lúc diễn ra vạn bảo đại hội, liền có thể đem rượu này nhưỡng chế ra.
" Hàn lập vừa nghe xong lời này, trong lòng khẽ động nói.
"Như vậy thì tốt quá rồi. Nói vậy thì rượu này khi xuất hiện có thể làm náo động đại hội lần này. Hắc hắc, theo ta được biết, tên Phách Hoàng kia đối với mỹ tửu cũng vô cùng yêu thích, một chút cũng không thua bổn hoàng. Còn mấy tên gia hoả trong Thất Yêu Vương cũng là hạng người nghiện rượu nặng. Đạo hữu hãy mang danh sách tài liệu cần thiết cầm đến đây đi. Vì sự kiện lần này, bổn hoàng đã đem một số đồ vật từ trong thánh hoàng bảo khố mang tới đây.
" Thiên Nguyên Thánh Hoàng cũng vô cùng thẳng thắn. Trực tiếp đưa tay ra, muốn hỏi lấy ngọc giản có chứa tài liều cần thiết của Hàn Lập.
Hàn Lập cũng không khách khí, một tay khẽ xoay chuyển, lấy ra một khối ngọc giản còn trống, hai tay linh quang chớp động phóng tới ngọc giản ở trong lòng bàn tay, liền đem một vài thông tin khắc ấn vào trong đó, rồi lập tức đưa cho đối phương.
Thiên Nguyên Thánh Hoàng đưa một tay nhận lấy, rồi dùng thần niệm đảo qua ngọc giản nằm trong tay, sau đó gật gật đầu rồi thu ngọc giản lại, tiếp theo hướng Hàn Lập nói:
"Qua hai ba ngày nữa, hẳn là có thể đem những thứ này thu thập hết cho đạo hữu. Hàn huynh là tự mình đến chỗ ta để lấy, hay là ta phái người đem những thứ này đưa cho đạo hữu.
"
"Phái người đưa tới thì không cần. Ta vẫn còn chưa xác định được nơi nghỉ tạm cố định nào. Như vậy đi, ba ngày sau ta lại tới chỗ đạo hữu một chuyến.
" Hàn Lập sau một phen cân nhắc, rồi trả lời.
"Như vậy cũng tốt! Ta nghe nói Ly Hoả Giao Vương cùng với Hắc Phượng Yêu Vương cũng đều đã tới trước Cửu Tiên Sơn rồi. Đến lúc đó bổn hoàng sẽ dẫn Hàn huynh tới giới thiệu làm quen.
" Thiên Nguyên Thánh Hoàng hoàn toàn đồng ý rồi tiếp tục nói.
"Hắc Phượng Vương
" Hàn lập vừa nghe tên này thần sắc hơi khẽ biến đổi.
"Như thế nào, chẳng lẽ Hàn huynh có quan hệ với Hắc Phượng đạo hữu.
" Thiên Nguyên Thánh Hoàng có chút ngạc nhiên hỏi.
"Hàn mỗ cũng không có quan hệ gì tới Hắc Phượng Vương. Chỉ là trước kia cùng với Hắc Phượng Tộc nhân có chút quan hệ mà thôi.
" Hàn Lập lắc đầu, nhẹ nhàng nói.
"Yêu tộc thất đại yêu vương tu vi thấp nhất cũng là Hợp Thể Trung Kỳ trở lên, hơn nữa một nữa trong số đó đều có thân thể vô cùng mạnh mẽ. Ngoài ra mỗi người đều có một vài loại thiên phú thần thông. Hàn huynh nếu mà không muốn giao hảo, thì tốt nhất cũng không nên dễ dàng đắc tội. Nếu không bản thân cũng sẽ gặp phải đại phiền toái.
" Cũng không biết Thiên Nguyên Thánh Hoàng có tin lời Hàn Lập vừa nói hay không, nhưng cũng có chút chân thành báo cho Hàn Lập biết.
"Đa tạ thánh hoàng chỉ điểm. Tại hạ như thế nào lại vô cớ đi trêu chọc thất đại yêu vương. Hàn mỗ còn muốn nhiều thêm vài năm tiêu dao.
" Hàn Lập nở nụ cười, cười nói.
"Nếu không có việc gì là tốt rồi. Đúng rồi! Hàn đạo hữu cho dù ở trong man hoang gặp phải đại cơ duyên mới có thể tiến giai nhanh như vậy. Chắc hẳn về tu luyện công pháp cung với những điều tâm đắc khẳng định là cũng có chỗ độc đáo, đặc biệt là vừa mới trải qua việc đột phá hợp thể bình cảnh, như vậy tại tâm cảnh chắc hẳn có thu hoạch không nhỏ!
" Thiên Nguyên Thánh Hoàng khẽ chuyển đề tài, đột nhiên cung Hàn Lập thảo luận về những chuyện tình trong quá trình tu luyện.
"Tại hạ vừa mới tiến vào Hợp Thể, nên nhiều chỗ còn có hiểu biết rất là nông cạn, đang muốn hướng ba vị đạo hữu thỉnh giáo một phen." Hàn Lập tự nhiên sẽ không cự tuyệt loại chuyện tốt bực này, đồng dạng thần sắc vô cùng nghiêm túc trả lời.