"Huyết Quang đại nhân xin bớt giận, so với lời đồn đại trước đây quả nhiên phòng ngự Thiên Uyên Thành lần này càng thêm lợi hại, nhưng với sức mạnh tấn công của chúng ta thì thành trì này sớm muộn gì cũng bị công phá mà thôi. Nếu Đại Nhân muốn gấp rút phá thành thì chỉ cần cho đại quân Ma thú luân phiên tấn công liên tục, hơn nữa phải tăng cường sức tấn công càng ngày càng mạnh hơn, buộc cho thủ đoạn phòng ngự thành này hơn phân nữa đều phải dần lộ ra hết, rồi tuần tự nghĩ cách phá giải, cuối cùng tập trung hết thực lực toàn lực công kích trận cuối, nhất định sẽ phá được thành này. Bất quá, chỉ sợ khi đó đại quân Ma thú mà chúng ta mang theo chẳng còn lại được bao nhiêu" Một lão già trên đầu cắm vài chiếc lông chim vàng chói, bỗng nhiên cung kính đứng ra giải bày cùng Huyết bào Nam tử.
"Chỉ cần có thể nhanh chóng thu phục được Thành này, thì chết chừng đó Ma thú thấm tháp gì chứ. Thánh giới chúng ta mà nói cái khác không có, nhưng loại Ma thú cấp thấp này thì nhiều vô số kể, bất cứ lúc nào cũng có thể bổ sung lại lực lượng bị tiêu hao. Các ngươi đối với phương pháp của Huyễn Vũ trưởng lão có thêm ý kiến gì không?" Huyết bào Nam tử vừa nghe xong lão già nói vậy, liền gật đầu vừa lòng rồi hướng sang những tên Ma tộc khác mà lạnh lùng hỏi.
"Đại Nhân, ta đề nghị vừa tấn công Thiên Uyên Thành đồng thời chúng ta vừa phái ra những tinh anh Ma tộc dần dần diệt trừ bớt vài cứ điểm của tu sĩ Nhân tộc phụ cận. Như vậy có thể tới thời điểm tổng tấn công cuối cùng, Đại Nhân sẽ bớt lo lắng về sau. Hơn nữa nhân cơ hội này, cũng giúp cho đội tinh nhuệ chúng ta có cơ hội tiếp cận trước cách thức đối phó với phương thức chiến đấu của tu sĩ Nhân tộc, điều này cũng giảm bớt được tổn thất của đội tinh nhuệ khi tiến hành tổng tấn công" Thêm một Phụ nhân hoàng bào cũng thướt tha đi ra rồi đề nghị.
"Trải qua một phen càn quét sơ khởi lúc trước, các đại cứ điểm Nhân tộc xung quanh còn bao nhiêu chỗ?" Huyết nào Nam tử nghe vậy, có chút động tâm liền hỏi.
"Chỉ vì sau này gặp phải vài cứ điểm hơi khó giải quyết một chút, cũng không còn nhiều lắm, ở khu phụ cận đó đại khái còn khoảng bảy tám cứ điểm, tuy nhiên nếu nói về quy mô mà so với Thiên Uyên Thành thì thật sự kém xa lắm" Một gã Thanh niên Ma tộc cao cấp có gương mặt trắng trẻo cười trả lời.
"Nếu là như vậy, hãy phái ra Già Luân Chiến Ma, Huyết Quang Tinh Vệ cùng Vạn Tượng Ma Kỵ càn quét hết tất cả cứ điểm cho ta. Còn các việc khác, cứ theo ý kiến của Huyễn Vũ trưởng lão mà làm" Huyết bào Nam tử trầm ngâm một lát rồi bỗng nhiên quyết định.
"Cái gì, Đại nhân dự tính phái ra Huyết Quang Tinh Vệ à! Già Luân Chiến Ma cùng Vạn Tượng Ma Kỵ còn chưa tính, mặc dù là lực lượng tinh nhuệ của Cổ Ma nhất tộc chúng ta, nhưng thường là những người dưới trướng Thánh Tổ đại nhân đều phải tuân theo mệnh lệnh. Huyết Quang Tinh Vệ kia lại chính là đội vệ binh thân tín bên cạnh Đại Nhân, làm sao có thể dễ dàng điều đi xa Đại Nhân được".
Vừa nghe qua câu này, hơn phân nữa sắc mặt Ma tộc cao cấp chợt đại biến, cũng có người lập tức muốn đứng ra khuyên can.
"Ta phái ra Huyết Quang Tinh Vệ đương nhiên là có dụng ý, các ngươi không cần khuyên giải gì nữa" Hai mắt Huyết bào Nam tử nhíu lại, chút ý tứ trên mặt đều không lộ ra.
Những tên Ma tộc cao cấp phía dưới đưa mắt nhìn nhau, cũng chẳng dám nói thêm câu nào nữa, chỉ có thể khom lưng im lặng.
Vào lúc này Huyết bào Nam tử ngẩng đầu lên, tựa hồ ánh mắt xuyên thấu qua đỉnh đại điện, trực tiếp nhìn về một nơi xa thật xa…
Cơ hồ cùng lúc này, trên một ngọn núi lớn ở gần Linh Hoàng Thành, có một nữ tử dáng người thướt tha đang đứng trên một tảng đá lớn, trên đầu nhô lên cặp sừng trắng tinh, cũng đồng thời thu lại ánh mắt đang nhìn theo phương hướng nào đó, trên khuôn mặt xinh đẹp lại ẩn hiện một tia trào phúng.
Lúc này phía sau nữ tử đó, có khoảng năm mươi tên cả nam lẫn nữ Ma tộc cao cấp, cả đám đều cung kính đứng im.
Nếu nhìn từ trên cao xuống bốn phía xung quanh đỉnh núi, chỉ thấy bên trong ma khí cuồn cuộn đó, chi chít Giáp sĩ cùng vô số tinh kỳ Ma tộc, cơ hồ liếc mắt nhìn qua liền không thấy điểm cuối.
Cũng có thêm rất nhiều Ma thú cao cấp chưa từng nghe thấy qua bao giờ, trong đám Giáp sĩ hỗn loạn đó, thỉnh thoảng hô lên tiếng lớn thuần phục.
Khoảng cách trước mặt Linh Hoàng Thành không xa, thế mà đại quân Ma tộc vây chặt như nêm.
Khác với tên Huyết Quang Thánh Tổ kia, thủ lĩnh Ma tộc phụ trách tấn công Linh Hoàng Thành này ngay từ đầu đã đưa hết lực lượng ra, dự tính chỉ cần toàn lực một trận chiến thôi cũng sẽ thành công.
Linh Hoàng Thành ở xa xa, ngay trung tâm có vài cây đại thụ cao chọc trời, toàn Thành được bao phủ bởi tầng tầng quầng sáng xanh biếc, trên đầu tường đứng dàn quân thẳng tắp một loạt tu sĩ Nhân tộc.
Xung quanh Linh Hoàng thành, khắp nơi có hàng nghìn đống hài cốt các loại, trông thoáng qua dường như bình thường rất khó ngăn nổi lực lượng công kích mạnh mẽ.
"Bắt đầu công thành!" Nữ tử có cặp sừng với gương mặt rất thanh tú thế nhưng lại hé miệng thốt ra một câu đằng đằng sát khí đến thế.
"Vâng, Lục Cực đại nhân!"Năm sáu chục tên Ma tộc cao cấp kia thủy chung không dám nhìn thẳng vào khuôn mặt diễm lệ của nữ tử đó, đồng loạt khom người lĩnh mệnh rồi nói, theo đó một cổ sát khí kinh người từ ngọn núi cao phóng lên ngút trời.
Mà ở cạnh bên đám Ma tộc cao cấp đó, có một nữ tử Ma tộc khác vận cung trang màu tím, mặt vừa thoáng ngẩng lên, liền lộ ra một dung nhan vô cùng diễm lệ hiếm có trên đời.
Khi đối mặt với Nữ tử Ma tộc có cặp sừng, nàng này có chút khác biệt so với những tên Ma tộc cao cấp khác, trên mặt bình thường vẫn tràn ngập vẻ kính cẩn, nhưng sâu trong đáy mắt lại mơ hồ lộ chút vẻ phức tạp mông lung.
----------o0o----------
Sau khi Hàn Lập trở về chỗ ở, lập tức tiến vào mật thất trên tầng chót, tiếp tục tế luyện Vạn Kiếm Đồ và Hồ Lô Kiếm trong tay.
Nếu có thể sớm đem hai món bảo bối này tế luyện xong, đương nhiên có thể giúp cho bản thân và đám môn hạ đệ tử tăng cường thêm chút thực lực trong trận đại chiến sắp tới.
Một tháng sau, trước hết Hàn Lập trao Hồ Lô Kiếm vốn đã hoàn tất cho Hải Đại Thiếu.
Thời gian kế tiếp, hắn liền đặt hết tâm tư tìm hiểu thấu đáo Vạn Kiếm Đồ.
Thế là thời gian trôi qua từng ngày, trong nháy mắt đã được hơn nữa năm.
Trong thời gian đó, Kim Việt Thiền Sư cùng với các Trưởng lão Thiên Uyên Thành cũng không phái người tới quấy rầy Hàn Lập, nhưng hắn thông qua tin tức mỗi ngày từ môn hạ đệ tử lại biết được Ma tộc vẫn liên tục công kích Thiên Uyên Thành cơ hồ chưa bao giờ ngừng nghỉ.
Vô luận có đánh tan đi ít nhiều những tên Ma tộc tiến đến dò xét và công kích, thì mấy ngày sau đó cũng nhất định số lượng đại quân Ma thú xuất hiện càng
ngày càng đông thêm, tựa như lực lượng Ma thú này đông đảo không bao giờ hết.
Thế mà thủ lĩnh Ma tộc cao cấp nào đó chỉ huy đám Ma thú lại chẳng thèm quan tâm tới tổn hao của Ma thú cấp thấp cả, cho dù lực lượng tu sĩ Hợp Thể phụ trách thủ thành đã mấy lần kích phát vài loại siêu cấp trận pháp, thiếu chút nữa đã vây khốn toàn bộ đám Ma tộc cao cấp thủ lĩnh.
Kế tiếp đám Ma tộc cao cấp đó vẫn không sợ hãi chút nào, lại tiếp tục dẫn theo một đám đại quân Ma thú khác tiến đến công thành nữa.
Trong khi cầm cự hơn nữa năm nay, nhận được rất nhiều tin dữ truyền tới, cho biết mấy thế lực cứ điểm Nhân tộc gần đó cũng bị công phá thất thủ.
Trong những cứ điểm bị chiếm đóng đó thì hơn phân nữa tu sĩ Nhân tộc đã bị tử trận, một số ít còn lại bị đám Ma tộc bắt đi, nghe nói chúng muốn dùng phương thức Ma Khí Quán Thể để chuyển hóa tu sĩ thành Ma nhân. Còn đối với những bách tính Nhân tộc phàm nhân khác, đám Ma tộc đó vẫn không có ý định tàn sát, vẫn mặc kệ cho dân chúng sinh hoạt bên trong cứ điểm đó.
Mà thành phần Ma tộc tấn công những cứ điểm đó thật sự không phải là đại quân Ma thú cấp thấp, mà chính là lực lượng tinh nhuệ của Ma tộc.
Những tên Ma tộc đó chẳng những thần thông kinh người, mà còn am hiểu thuật liên thủ, vậy mà đã có vài tu sĩ Nhân tộc Hợp Thể kỳ khó thoát chết khỏi tay đám Ma tộc tinh nhuệ đó.
Vừa nghe qua những tin tức này, trong lòng Hàn Lập thoáng rùng mình.
Thực lực chân chính của Ma tộc tựa hồ đáng sợ hơn tin đồn trước đây, một mai bọn chúng thật sự tìm được điểm yếu phòng ngự của Thiên Uyên Thành này, lại càn quét toàn bộ những cứ điểm Nhân tộc ở khu vực gần đó, thế là Thành này có thể trụ vững hay không thật là khó nói.
Bất quá chuyện này với thực lực một người như hắn khó có thể quản nỗi.
Chỉ có thể nhất thời xem Kim Việt Thiền Sư cùng những tu sĩ Hợp Thể khác tìm cách ứng phó tình thế nguy cấp này.
Những Trưởng Lão Thiên Uyên Thành này người nào mà chẳng sống trên vạn năm cả, đương nhiên không thể nào khoanh tay ngồi chờ chết.
Hơn nữa, trong lòng Hàn Lập còn mơ hồ dự cảm được, có thể thời gian nhàn rỗi để tế luyện bảo vật không còn tiếp tục được bao lâu nữa.
Quả nhiên qua một tháng sau, Hàn Lập nhận được tin tức chuyển tới từ Kim Việt Thiền Sư, muốn mời hắn đến Trưởng Lão Điện để nghị sự.
Đương nhiên Hàn Lập không thể chần chờ, lúc này liền rời khỏi mật thất, rồi hóa thành đạo độn quang mà lao đi.
Gần nửa ngày sau, Hàn Lập đã ngồi an vị trên ghế ở đại điện, ngoại trừ biết được Kim Việt Thiền Sư, Cốc trưởng lão và Ngân Quang tiên tử ra, hắn chưa từng biết mặt những vị tu sĩ Hợp Thể xa lạ khác. Hiển nhiên do trước giờ hắn vẫn chưa được gặp mặt toàn bộ Trưởng Lão Hội.
Vài vị Trưởng lão này nghe nói lúc trước đang bận việc quan trọng, nên Hàn Lập chưa từng có dịp diện kiến qua.
Tuy rằng Hàn Lập có chút tò mò về chuyện quan trọng của những vị Hợp Thể kỳ đó, nhưng tự nhiên trên mặt không hiển lộ chút nào, mà mỉm cười chào hỏi vài câu xã giao.
Những Trưởng lão đó đều có tu vi Hợp Thể sơ kỳ, vì thế đương nhiên đều phải khách khí vạn phần với tu sĩ trung kỳ như Hàn Lập đây.
Bất quá trong lúc trò chuyện, Hàn Lập lại chú ý tới thần sắc của đám người Cốc trưởng lão tuy rất bình thường, nhưng ẩn sâu trong ánh mắt bọn họ lại có dấu hiệu lo lắng, tựa hồ ai cũng có tâm sự lo âu.
"Tốt lắm, Trương đạo hữu! các vị cũng đều đã diện kiến Hàn huynh rồi. Kế tiếp chúng ta hãy bàn tới chuyện quan trọng đi, ngay ngày hôm qua Trưởng Lão Hội vừa mới nhận được tin tức, Ma tộc lại phái ra đại quân tấn công liên hợp Thành trì của Tứ Đại Tông Môn trong đó có Khinh Thiên Môn cùng Thiên Hoàng Tông. Tứ Đại Tông Môn đó biết rằng lúc này khó lòng ngăn cản được công kích của Ma tộc, vì thế phái ra sứ giả liều mình chạy đến cầu viện Thiên Uyên Thành chúng ta. Nơi của Tứ Đại Tông Môn đó là cứ điểm có quy mô lớn chỉ thua bản Thành mà thôi, nếu kế tiếp cũng bị đám Ma tộc công phá, thì chúng ta sẽ phải đơn độc chống cự kịch liệt, cho nên bản Thành nhất định phải cử tu sĩ đến đó tiếp viện mới được" Cốc trưởng lão ho nhẹ một tiếng, thần sắc hiển hiện chút nghiêm trọng nói.
Vừa nghe qua, sắc mặt của đám người Kim Việt Thiền Sư cũng thoáng hiện ra vẻ trầm trọng.
Còn Hàn Lập vừa nghe qua chân mày hơi nhíu lại.
Những vị Trưởng Lão khác lại tựa hồ cùng lộ ra vẻ mới vừa biết được tin tức này.
"Cốc huynh, lúc trước không phải Khinh Thiên Môn đã đẩy lùi được công kích của Ma tộc hay sao, thậm chí còn vây đánh vài tên Ma tộc cao cấp nữa, tình huống thế nào lại nhanh chóng quay ngược đến thế?" Một vị Trưởng lão mặt đỏ vội vàng hỏi.
"Thế lực liên thủ của Tứ Đại Tông Môn Ỷ Thiên Môn trong Nhân tộc chúng ta mà nói có thể xếp trong nhóm mười thế lực lớn nhất, bọn họ xây dựng Ỷ Thiên Thành có năng lực phòng ngự tuy không sánh bằng Thiên Uyên Thành, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu. Sở dĩ hiện tại gặp phải nguy cấp là do đám Ma tộc công thành đột nhiên phái ra hơn mười tên Ma tộc cao cấp, cùng dụng mưu dẫn dụ vài vị Thái Thượng trưởng lão trong Tứ Đại Tông Môn ra ngoài, rồi tiến hành đánh lén, kết cuộc có hai vị Thái Thượng trưởng lão trong đó bất hạnh bị vẫn lạc! Kể từ đó, chiến lực cao cấp nhất của Tứ Đại Tông Môn bị giảm đi đôi chút, nên tự nhiên tình thế không ổn chút nào" Cốc trưởng lão trầm giọng giải thích vài câu.