Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1905: Hộp Gỗ Thần Bí


trước sau

Hắc giáp đại hán cũng với nữ tử xinh đẹp, thần sắc căng thẳng, cơ hồ theo bản năng liếc mắt nhìn nhau một cái.

Bạch bào thiếu niên nguyên bản biểu tình đờ đẫn, cũng đột nhiên hiện ra một tia khác lạ.

"Lời nhắc nhở của Kinh Yên ma tôn, tựa hồ cũng có chút khả năng. Tính toán thời gian, xác suất hai gã nhân tộc tu sĩ gặp phải ba người Lực tôn giả, cũng thật không nhỏ. Nếu là như thế, sự lợi hại của người này so với dự liệu của ta còn cao hơn vài phần. ít nhất Trang mỗ dưới sự hiệp trợ của một tên ma tôn, kích bại ba người Lực tôn giả không khó, nhưng nếu đem bọn họ toàn bộ giết chết tại đương trương thật vô pháp làm được." Hắc giáp đại hán có chút đăm chiêu nói.

"Nếu nói như thế, người này thật phải xem như là một tên đại địch. Nếu hắn chính là hung thủ giết chết ba người Lực tôn giả. Cho dù có Âm Dương nhị sát tương trợ, muốn đem người này lưu lại trên chiến trường cũng thật không phải là một chuyện dễ dàng, lấy thực lực của hắn như thế nếu một lòng muốn chạy trốn. Trừ phi là thánh tổ tự mình ra tay hoặc đem hắn vây ở một cái tử địa muốn trốn cũng không thể trốn. Nếu không tuyệt đối vô pháp ngăn cản người này. Nữ tử xinh đẹp thì thào nói, trên mặt hiện ra vẻ khó xử.

"
Ân, đích xác như thế. Vả lại Ỷ Thiên thành có người này tham gia phòng thủ, chỉ sợ cũng sẽ trở thành một biến số lớn." Hắc giáp đại hắn ánh mắt chớp động nói, sắc mắt trở nên vô cùng âm trầm.

Đại sảnh nhất thời yên tĩnh không một tiếng động, nhưng người khác cũng nhíu mày cân nhắc.

"
Hừ, thật sự không được. chúng ta lại vận dụng thủ đoạn kia một lần nữa để đối phó người này. Chỉ cần dụ dỗ hắn vào trong đó, cho dù hắn có thiên đại bổn sự cũng chắp cánh khó thoát a. lần trước hai gã nhân tộc Hợp Thể tu sĩ không phải cũng bị chúng ta tiêu diệt như thế sao? Nữ tự xinh đẹp đột nhiên có chút khác thường đề nghị.

"Còn vận dụng phương pháp đó, tuyệt đối không được. lần trước vận dụng thủ đoạn đó, đã tổn thất gần ngàn ma kỵ cũng hơn mười tên Gia Luân chiến ma. Nếu còn vận dụng phương pháp này, tổn thất khẳng định vượt xa lần trước. Đây đều là tinh nhuệ do thánh tộc chúng ta tỉ mỉ bồi dưỡng, tuyệt không thể dễ dàng hy sinh như thế được." Hỏa giáp cự nhân cả kinh, không chút lưỡng lự lớn tiếng phản đối.

"Hừ, nếu không vận dụng phương pháp này, lại để người đó đào thoát, nói không chừng lại chết trong tay người thánh tộc khác, tổn thất sẽ còn vượt xa hơn lần trước. Hơn nữa, hắn chính là người mà Huyết Quang đại nhân muốn tìm, nếu để hắn trốn thoát từ trong tay chúng ta, chúng ta ai có thể gánh vác cơn thịnh nộ của thánh tổ đại nhân." Hắc giáp đại hán hừ lạnh một tiếng, không chút do dự phản bác.

"Ta vừa rồi cũng bất quá chỉ là lời dự đoán, lại có sự trùng hợp cũng liên quan đến Lực tôn giả như thế" Hỏa giáp cự nhân hỏa diễm ngưng tụ trong mắt, không khỏi cười khổ nói.

"Có phải hay không, chúng ta còn phải điều tra trước một phen rồi nói. Nhưng bất kể nói như thế nào, chúng ta cũng phải chuẩn bị án chiếu theo loại kết quả này. bất quá cũng không nhất định phải cần thiết vận dụng thủ đoạn này." Hắc giap đại hán lại trầm ngầm nói.

"Trang huynh, lời của người có ý tử gì? Vừa rồi còn nói phải vận dụng phương pháp đó mới có thể đối phó với người này. Bây giờ lại nói không nhất định." Nữ tử xinh đẹp đôi mi nhíu lại, bộ dáng có chút không vui.

"Vũ tiên tử không cần nổi giận. Thần thông của Âm Dương nhị sát tuy rằng không yếu, nhưng dưới sự liên thủ cũng cùng lão phu không sai biệt lắm. Nếu thánh tổ đại nhân đã phái họ ra truy xét hung thủ diệt sát ba người Lực tôn giả, nghĩ lại cũng khẳng định sẽ chuẩn bị cho hai người đó phương pháp đối phó với người này mới phải.Nếu không người đó đã có thể diệt sát Lực tôn giả, đối phó Âm Dương nhị sát cũng sẽ không quá khó khăn." Hắc giáp đai hán cũng không chút tức giận giải thích.

"Ân, lời Trang huynh nói thật có lý. Với thủ đoạn của Huyết Quang đại nhân, chúng ta đích thực không cần lo lắng quá nhiều. vậy phương pháp chúng ta vừa nói lúc nãy, liền coi như là vạn nhất chi sách** đi." Hỏa giáp cự nhân cười to một tiếng nói, tựa hồ yên tâm hơn một chút

vạn nhất chi sách**: nghĩa là lỡ có bất trắc gì cũng còn có kế này.

"Lãnh hynh, huynh cảm thấy như thế nào? Nữ tử xinh đẹp nghe vậy, thần sắc giữa long mày cũng không thoải mái hơn chút nào, ngược lại khoanh tay hướng phía bạch bào thiếu niên hỏi một câu.

"
Ta không quản các người chuẩn bị loại thủ đoạn nào đối phó với nhân tộc. tính mệnh người đó phải do ta đích thân lấy đi. Người này thân hoài các loại kỳ hàn chi lực, đói với ta có chỗ hữu dụng rất lớn." Ánh mắt thiếu niên thanh quang chợt lóe, băng hàn thấu xương nói.

"
Điều này yên tâm, tiểu muội không dám cùng Lãnh huynh tranh giành việc này, cũng không biết ý tứ Trang huynh như thế nào?" Nữ tử xinh đẹp ngẩn ra, nhưng tùy ý cười nhẹ một tiếng.

"
Ân, Lãnh huynh đệ đã có tính toán như vậy, Trang mỗ tự nhiên cũng sẽ thành toàn cho. Nhưng bảo vật trên thân người này, ta lại muốn được chia một nửa. Còn một nửa, liền chia cho Vũ tiên tử và Lãnh huynh đi. Xem ra Lãnh huynh đệ đối với điều này cũng không có ý kiến gì." Hắc giáp đại hán do dự một chút, nhãn châu xoay động nói.

"
Ta chỉ cần kỳ hàn chi lực của gã nhân tộc tu sĩ đó, bảo vật khác các người cứ việc phân chia là được." Bạch bào thiếu niên không chút để ý nói.

"
Tiểu muội cùng Yên đạo hữu cũng không có ý kiên!" Nữ tử xinh đẹp chớp chớp đôi mắt, mở miệng cười nhẹ đồng ý.

Hỏa giáp cự nhân nghe nữ tử này thay mình phát biểu ý kiến, cũng không phát ra một tiếng dị nghị nào.

"
Hảo, thế liền quyết định như vậy đi. Trước hết đem bộ phận nhân thủ phái ra điều tra việc ba người Lực tôn giả vẫn lạc rồi hãy nói. Sau đó lại đợi Âm Dương nhị sát tới, nghĩ đến trước khi Ngũ Dương Hóa Nguyệt chi nhật tới, cũng đủ cho chúng ta biết rõ ràng ba người Lục tôn giả rốt cuộc vẫn lạc trong tay người nào. Nếu chính là gã nhân tộc tu sĩ của Ỷ Thiên thành. Liền án theo phương pháp thương nghị trước kia để xử lý. Nếu như không được, chúng ta mới án theo kế hoạch vừa nãy để hành sự." Hắc giáp đại hán tuyên bố ra một cái kết luận cuối cùng.

……

Trong Ỷ Thiên thành, thân ở trong mảnh rừng trúc u tĩnh tinh xảo trong lầu các, Hàn Lập ngồi ở trong một tầng mật thất, bốn phía bày ra từng trận cấm chế nghiêm mật, trong tay đang chơi đùa với một cái hộp gỗ nhũ bạch sắc, trên mặt lộ ra biểu tình đăm chiêu.

Hộp gỗ này chính là chiến lợi phẩm ngày trước hắn đoạt được sau khi giết chết gã Trọc đầu ma tôn
kia. Chỉ là vật này bị một loại cấm chế quỷ dị phong ấn, trên đường nhất thời không có thời gian phá giải, bây giờ tiến nhập vào trong Ỷ Thiên thành, cuối cùng có thể nghiên cứu thêm một chút.

Trong hộp gỗ thỉnh thoảng có băng hàn và hỏa nhiệt hai loại lực lượng mơ hồ từ bên trong thẩm thấu ra ngoài, hơn nữa có thể ngăn tuyệt toàn bộ thần niệm dò xét, có chút kỳ diệu.

Hàn Lập tỉ mỉ đánh giá hộp gỗ một hồi lâu, sâu trong đồng tử chợt bạo phát ra hai đoàn lam quang chói mắt, hướng thẳng vào trong hộp gỗ nhìn vào.

Chỉ thấy trong lúc lam quang trong mắt chớp động, thần sắc của Hàn Lập cũng tùy thời biến hóa bất định, nhưng cũng không lập tức đem linh mục thu lại.

Thời gian liền qua đi từng chút như vậy, động tác Hàn Lập nhìn hộp gỗ thủy chung duy trì bất động, phảng phát cả người đều triệt để hóa thành một pho tượng gỗ.

Thời gian ba ngày ba đêm, liền nháy mắt trôi qua như vậy.

Hàn Lập sắc mắt có vẻ hơi tái nhợt, lam quang trong mắt so với lúc trước cũng ảm đạm đi vài phần!

Ước chừng sau công phu uống cạn một tuần trà, Hàn Lập biểu tình có chút quái dị đứng lên, một tay bấm pháp quyết, lam quang trong mắt liền tản ra tiêu thất.

"
Có chút ý tứ, bản thân hộp gỗ này chính là một cái tu di chi vật, hơn nữa còn vận dụng mười ba cái thượng cổ cấm chế phong ấn lên. Nếu không phải ta có được Minh Thanh linh mục, đối với thượng cổ cấm chế cũng có chút nghiên cứu, chỉ sợ thật sự vô pháp nhìn ra được chút manh mối.

"Nhưng mà các cấm chế này mỗi một loại đều cực kỳ lợi hại, không hao phí hơn trăm năm thời gian suy nghĩ phá giải từng tầng, căn bản không có khả năng mở ra được. bất qua xem bộ dáng này, các cấm chế này cũng không có khả năng là tên Trọc đầu ma tộc kia bố trí, cũng không biết bên trong rốt cuộc đang cất giấu vật gì, mà lại cẩn thận đến vậy." Hàn Lập thần sắc một trận âm trầm bất định, thì thào nói nhỏ vài câu không thể nghe thấy được.

Theo sau Hàn Lập đem hộp gỗ đặt ở mặt đất trước mặt, ánh mắt sáng ngời nhìn vào gỗ hộp gỗ này suy ngẫm.

Ước chừng sau công phu một bữa cơm, ánh mắt Hàn Lập sáng lên, tựa hồ nhớ tới cái gì đó.

"Tuy rằng bài trừ phong ấn của vật này tạm thời vô pháp làm được, nhưng nếu vận dụng một loại dị tôc bí thuật nào đó, cũng không phải là không thể tra ra đồ vật bên trong. Bất quá vạn nhất đồ vật cất giấu bên trong là hung sát chi vật, thì cũng có chút phiền phức a.!" Hàn Lập tựa hồ có chút không quyết định được, hai mắt híp lại trầm ngâm.

Bất quá lần này, chỉ là một chốc lát công phu, Hàn Lập liền bật cười rộ lên.

"Cho dù thật đụng phải hung sát chi vật, nhiều lắm cũng chỉ là tổn thất một chút thần niệm mà thôi, chỉ cần đả tọa nửa tháng liền có thể khôi phục lại bình thường. vật này nếu bị cấm chế lợi hại như vậy phong ấn, hẳn là đáng giá để tìm tòi.

Trong nháy mắt Hàn Lập đã quyết định được chủ ý, cũng không chút chần chừ tay áo run lên.

Quang mang chợt lóe, liền có hơn mười khỏa ngũ sắc viên châu trong suốt từ trong tay áo bay ra, xoay tròn trước ngực, liền hóa thành từng đoàn linh quang phiêu phù bất động.

Mà bên trong đám linh quang này, mơ hồ có từng con mắt ngũ sắc bị vây ở bên trong, chớp động quang mang quỷ dị

Hàn Lập bàn tay vừa lật chuyển, liền bay ra thêm một khỏa ngũ sắc viên châu, hướng trước ngực thổi lên, liền lập tức niệm khởi một loại chú ngữ cổ quái quỷ dị.

Một bàn tay khác, lại đột nhiên hướng thiên linh cái vỗ một cái.

Quang hà màu kim sắc mịt mù lộn chuyển, một cái kim sắc Nguyên Anh cả người trần trụi liền hiện ra.

Đôi tay Nguyên Anh bắt ra một loại pháp quyết quỷ dị, đồng dạng trong miệng lẩm bẩm.

Ánh mắt ngũ sắc ở trong bốn phía linh quang, chợt quang mang đại phóng, liền thả ra từng đạo ngũ sắc quang trụ nhỏ cỡ ngón tay, chợt lóe lên rồi lướt tới nhập vào trong Nguyên Anh.

Cùng một thời gian, Kim sắc Nguyên Anh đột nhiên quát khẽ một tiếng, pháp quyết trong tay đột nhiên hướng xuống viên châu đang phiêu phù trước ngực Hàn Lập điểm một cái.

Một đoàn kim sắc hư ảnh từ thân Nguyên Anh bắn ra, sau một cái chớp động liền nhập vào trong viên châu.

Ở trong viên châu, một cái hư ảnh Nguyên Anh mơ hồ, thần sắc bình tĩnh đứng ở bên trong.

Kim sắc Nguyên Anh thấy tình hình này, miệng nhỏ không ngừng thét lên, một cánh tay nhỏ không chút do dự hướng viên châu lại phát ra một chiêu.

Bề mặt viên châu ngũ sắc linh quang một trận lưu chuyển, từ từ thu nhỏ lại, "
Sưu" một tiếng, hóa thành một đạo lưu quang nhập vào trong hộp gỗ trên mặt đất.

……

Trong một không gian tăm tối, ngũ sắc lưu quang chớp động, liền quỷ dị xuất hiện ở bên trong.

Tiếp theo lưu quang một trận biến hóa, liền hóa thành một cái nhân ảnh mơ hồ không rõ.

Tuy rằng gương mặt có chút nhìn không rõ, nhưng nhìn từ phục trang, không thể nghi ngờ rõ ràng đúng là Hàn Lập.

Hàn Lập vừa hiện thân, liền ngẩng đầu hướng mọi nơi đánh giá một chút, trong mắt lam quang một trận chớp động.

"
Di, không quá giống tu di không gian, lại giống như một cái cấm chế ảo thuật nào đó. Lẽ nào thần niệm không thể xuyên thấu qua hộp gỗ, chính là bị vây ở bên trong các tầng cấm chế này." Hàn Lập hư ảnh thấp giọng nói, tựa hồ có chút ngoài dự liệu!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện