Vì cái chết của Thanh Long và sự tình về Hàn Lập, Trưởng lão hội đã ra quyết nghị cho nên tất cả mọi việc trong Thiên Uyên thành chỉ trong thời gian ngắn hết thảy đều khôi phục lại như thường. Tựa như theo lời của ngân phát lão giả, dưới tình huống không có bất cứ ai tiết lộ thông tin ra, tồn tại bình thường trong thành căn bản không biết một tu sĩ Hợp Thể trung kỳ của Nhân tộc đã vẫn lạc mất đi.
Đương nhiên, tin tức này cũng không có giấu diếm trước Lâm Loan tiên tử.
Ngay khi biết được tin này, nữ tử này ngoại trừ có chút thất thốt khiếp sợ tại chỗ ra thì từ đó về sau cũng không có bất cứ hành động khác thường nào khác, nhưng từ nay về sau cũng không hề đề cập tới sự tình của Thanh Long thượng nhân nữa, phảng phất như chưa từng biết qua người này vậy.
Bất quá, sự tình lôi kéo Hàn Lập gia nhập và Trưởng lão hội tiến hành cũng không quá thuận lợi. Bởi vì trong thời gian này Hàn Lập thuỷ chung không có lộ diện, đối với đám thuyết khách bên ngoài thì cũng chỉ nói rằng hắn đang bế quan tu luyện một loại đại thần thông nào đó mà thôi. Điều này khiến cho Kim Việt thiền sư rất là bó tay bó chân, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi mà thôi.
Bất quá, ngoại trừ Kim Việt thiền sư, Ngân Quang tiên tử ra, các tồn tại Hợp Thể kỳ bên ngoài cùng các trưởng lão khác đều rất nhanh bị cuốn vào tranh đấu với đại quân Ma tộc, rốt cục cũng không rảnh mà quan tâm tới sự tình của Hàn Lập. Thậm chí, ngay cả Ngân phát lão giả sau mấy lần hỏi tới thì cũng đâm đầu vào ứng phó với đại quân Ma tộc.
Lúc này, đại quân Ma tộc tuy còn chưa phát động lực lượng chủ yếu công thành nhưng mấy ngày tấn công quấy nhiễu một lần vô hình chung lại hung mãnh hơn nhiều. Thậm chí trong những lần tiến công này bắt đầu đã xuất hiện cảnh không ít tu sĩ Luyện Hư kỳ vẫn lạc.
Kể từ đó, đám trưởng lão Thiên Uyên thành càng không dám chậm trễ chút nào, mỗi lần Ma tộc công thành đều có hai ba gã trưởng lão xuất hiện cùng một chỗ toạ trấn thì mới có thể hơi chút yêm tâm được.
Cùng với đó, bên trong Thiên Uyên thành bắt đầu vận hành toàn bộ những thủ đoạn đã chuẩn bị từ trước kia.
Các nhân công trong các luyện khí phường đã triển khai ra toàn bộ, bắt đầu không tiếc tổn hao tài liệu luyện chế ra một ít pháp khí linh cụ. Đồng dạng, những tu sĩ am hiểu chế phù chi đạo cũng bắt đầu tụ tập lại một chỗ, đồng dạng cũng ngày đêm chế ra đại lượng đê giai linh phù.
Đối với đại chiến quy mô lớn như vậy, đối với một ít trung, cao giai linh phù ngược lại không có tác dụng bằng số đê giai linh phù này. Dù sao, một tấm trung giai linh phù được luyện chế thành công ra thì lượng tài liệu cùng thời gian hao phí tương đương với trên mấy chục tấm đê giai linh phù cùng loại, mà đây cũng chưa tính tới tỉ lệ luyện chế thành công giữa hai cấp bậc, căn bản là không thể nào đánh đồng được.
Về phần những cao giai linh phù kia, trừ một ít đại tông sư ra, những người khác căn bản là vô pháp luyện chế được.
Ngoại trừ đại lượng luyện khí phù ra, trong thành còn có rất nhiều Nhân loại lực sĩ cùng đê giai tu sĩ cũng được động viên gia nhập vào đại quân, cũng bị biên chế vào mấy chi đội ngũ nhân số khổng lồ không đồng nhất, dùng để duy trì lực lượng dự bị cho Thiên Uyên thành.
Trừ những cử động bên ngoài này ra, từng cái pháp trận, cấm chế trong Thiên Uyên thành từ trên xuống dưới một lần nữa được kiểm tra lại vài lần, đảm bảo cho lúc đối kháng với đại quân Ma tộc sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì.
Nói ngắn lại, trong Thiên Uyên thành hoàn toàn nổi lên một hồi cuồng phong trước đại chiến rồi.
Cứ như vậy, thời gian nhanh chóng trôi đi, trong nháy mắt đã qua nửa năm.
Một ngày này, trong đại điện nghị sự của Trưởng lão hội, ngân phát lão giả đang cùng Kim Việt thiền sư bàn luận những sự tình khẩn cấp có quan hệ tới Ma tộc thì bỗng nhiên đại môn nghị sự điện được mở ra, một gã Ngân vệ theo đó mà vội vàng chạy vào.
Đây đúng là gã thủ vệ ở ngoài đại điện, Thiên Uyên vệ!
"Ai bảo ngươi tự tiên xông vào!"Ngân phát lão giả thấy cảnh này sắc mặt không khỏi trầm xuống, không giận mà uy quát hỏi.
"Hồi bẩm đại nhân, linh khí trong thành tựa hồ có điều gì đó không thích hợp, tựa hồ có vị tiền bối nào đó muốn độ kiếp tiến giai rồi!"Vệ sĩ này vội vàng thi lễ nhưng lại có chút bối rối, đáp.
"Tiến giai! Chẳng lẽ là vị đạo hữu nào muốn tiến giai Hợp Thể trung kỳ sao? Như vậy cũng là chuyện tốt. Nhưng ngươi cũng không cần bối rối thế a."Ngân phát lão giả khẽ giật mình, thần sắc hơi trì hoãn xuống, nói.
"Nhưng thiên tượng xa xa lại quá mức lợi hại rồi, không hề giống với cảnh tu sĩ tiến giai lên Hợp Thể trung kỳ, tựa hồ còn so với tràng cảnh tiến giai lên Hợp Thể hậu kỳ còn lợi hại hơn vài phần."Tên vệ sĩ kia thoáng nuốt một ngụm nước bọt, có chút sợ hãi nói.
"Lại có chuyện như vậy sao! Đại sư, chúng ta cũng nên ra bên ngoài nhìn xem một chút a."Ngân phát lão giả cả kinh, tâm niệm nhanh chóng chuyển động vài cái liền quay người nói với Kim Việt thiền sư một bên.
"Tốt, lão nạp đối với vị đạo hữu độ kiếp tiến giai này cũng có chút rất hứng thú."Kim Việt thiền sư đáp một tiếng.
Vì thế, dưới sự dẫn đường của tên vệ sĩ kia mà hướng ra ngoài điện đi tới.
Vừa ra khỏi tầng cấm chế ngoài điện, sắc mặt ngân phát lão giả liền thoáng thay đổi đi.
Với thần niệm tu vi Hợp Thể trung kỳ như hắn, tự nhiên sẽ rất dễ dàng cảm ứng được linh khí bên ngoài điện có chút dị thường, vốn tất cả đều rất bình ổn nhưng giờ phút này tất cả đều trở nên rất hoạt bát (linh động), tựa hồ có thứ lực lượng đáng sợ nào đó vô hình chung ảnh hưởng tới.
Bất giác, bước chân của lão giả lại nhanh thêm vài phần.
Trong nháy mắt, hắn và Kim Việt thiền sư đã đến trên một sân thượng rộng chừng mười trượng. Tại đây, đang có hơn mười vệ sĩ tụ tập cùng một chỗ trợn mắt líu lưỡi nhìn về một phương đồng nhất.
Lão giả nhướng mày, không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Những vệ sĩ kia lúc này mới cả kinh phát hiện ra lão giả cùng Kim Việt thiền sư đã đến, lúc này đều chột dạ nhao nhao tiến lên khom người thi lễ. Tinh quang trong mắt lão giả chợt loé, đang muốn răn dạy thuộc hạ vài câu thì Kim Việt thiền sư ở một bên lại bỗng phát ra một tiếng
"ồ" đầy kinh ngạc. Lão giả quay đầu nhìn lại, lại phát hiện ra Kim Việt thiền sư cũng đang hướng về phía đám vệ sĩ nhìn lúc trước nhìn lại, trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Nội tâm lão giả theo đó mà khẽ rùng mình một cái, bất chấp những vệ sĩ kia mà cũng vội vàng hướng bên kia nhìn lại.
Chỉ thấy ở một nơi xa không biết bao nhiêu dặm cuối chân trời đã biến thành một mảnh đỏ bừng, từng đoàn hoả vân đỏ thẫm lưu chuyển ngưng tụ không ngừng, phảng phất như từng khoả hoả cầu khổng lồ quay cuồng không
ngừng trên không trung vậy. Mà ở bên dưới hoả vân lại là vô số vòng sáng đủ mọi màu sắc đang nhanh chóng tụ hội lại, cũng đan vào một chỗ, mơ hồ hình thành từng đạo cầu vồng thất sắc quang rực rỡ vô bì.
Xích vân, hoả cầu, cả hai đều tương giao hô ứng lại với nhau, linh quang chói mắt cực kỳ, cơ hồ đem non nửa Thiên Uyên thành che kín lại, thanh thế to lớn cực kỳ!
Nhưng đây cũng chưa phải là hết!
Chỉ thấy một cỗ linh áp bàng bạc ẩn ẩn từ trên thiên không truyền tới càng làm cho nhân tâm kinh lạnh vô cùng.
Linh áp này tuy bởi vì từ quá xa truyền lại cho nên chỉ cảm ứng được một phần nhỏ như góc băng sơn thôi, nhưng nó cũng khiến cho rất nhiều người cảm thấy hít thở khó thông được, hơn nửa càng ngày càng tăng lên, phảng phất như đây chỉ là phần chuẩn bị cho một thứ gì đó đáng sợ hơn rất nhiều lần.
"Thiên tượng hôm nay quả nhiên không giống như tu sĩ trung kỳ độ kiếp. Kim đạo hữu, chờ ta qua đó xem xét a. Cho dù vị đạo hữu nào độ kiếp đi chăng nữa thì với bổn thành cũng là đại vận rồi. Chúng ta nhất định phải tới hộ pháp một hai phần, để ngừa có người tới quấy rối a."Lão giả kinh hỉ dị thường, cơ hồ không chút lưỡng lự hướng tăng nhân nói.
"Điều này tự nhiên. Cốc huynh không nói thì bần tăng cũng muốn đi qua tham xét tu sĩ hậu kỳ độ kiếp một phen, âu cũng là một phen đại cơ duyên. Nếu ở phụ cận quan sát được một hai, đối với con đường tu luyện về sau sẽ có lợi ích thật lớn đây."Kim Việt thiền sư tự nhiên có chút tâm tư mà không đáp ứng hoàn toàn, thần sắc nghiêm nghị nói.
Lão giả nghe vậy liền gật đầu, lúc này tay áo run lên, một tia bạch quang theo đó mà bay ra, đem thân hình hắn bao lại rồi lập tức đằng không hướng phía xa xa phá không bay đi. Kim Việt thiền sư sau một tiếng phật hiệu ngoài thân liền tuôn ra một mảnh Phạm văn, cũng hoá thành một đoàn kim quang theo sát bay đi.
Lúc này, những vệ sĩ kia mới cung tiễn hai người rồi lại tiếp tục tụ lại thành hai ba nhóm, đối với thiên tượng xa xa kia mà bắt đầu nghị luận nháo nhào lên.
Không chỉ riêng ngân phát lão giả cùng Kim Việt thiền sư, toàn bộ đỉnh cấp tồn tại trong Thiên Uyên thành đều bị kinh động không nhỏ. Vô số độn quang từ bốn phương tám hướng liền hiện lên, đều hướng trung tâm thiên tượng mà bay tới.
Trong những độn quang kia có không ít là những tu sĩ tu vi trung giai, tuy nhiên với tràng cảnh ngày hôm nay cũng không hứng thú mà truy tìm ngọn nguồn sự kiện nhưng gặp cảnh này cũng không phải là không thể từ đó rút ra được chút cảm ngộ gì, chỉ đứng tại chỗ mà trơ mắt nhìn, đương nhiên cũng không tránh khỏ ở phụ cận nghị luận một phen.
Thuyết pháp của bọn hắn có đủ mọi loại!
Có người nói đây là do một kiện linh bảo hiện thế gây ra, có kẻ lại nói là do một đầu linh thú đại thần thông thôn phân thổ vụ, đương nhiên thuyết pháp được ủng hộ nhiều hơn cả chính là cho rằng một vị đại thần thông chi sĩ nào đó độ kiếp gây ra.
Trong đám tu sĩ này, kẻ có kiến thức còn mơ hồ đoán ra được đây là thiên kiếp do tu sĩ Hợp Thể kỳ độ kiếp mới có thể kinh người như thế.
Đương nhiên, những tu sĩ này tuyệt không thể tưởng tượng được cho dù ngay cả đám tồn tại Hợp Thể kỳ khi tiến gần tới phụ cận đồng dạng cũng chấn động vô cùng!
Ngân phát lão giả cùng Kim Việt thiền sư cũng không phải là nhóm đầu tiên bay tới nơi đây, vốn dĩ có hơn hai mươi tu sĩ cấp Luyện Hư kỳ ở khá gần nơi này, thiên tượng bất thình lình xảy ra họ liền tiến sát tới nơi này ngoài trăm dặm, không ngừng huyền phù xa xa quan sát tất cả.
Ngân Quang tiên tử bất ngờ cũng ở trong đó.
Nữ tử này liếc mắt một cái liền nhận ra lão giả cùng Kim Việt thiền sư hai người, từ xa xa đã gật đầu chào nhau rồi lại ngưng trọng nhìn về phía xa xa.
Thấy nữ tử này không có ý tứ tiến lên nói chuyện với nhau, ngân phát lão giả cùng Kim Việt thiền sư không khỏi liếc nhau một cái liền dừng độn quang lại ở phụ cận không xa.
"Đại sư, nếu ta nhớ không lầm, phiến khu vực này tựa hồ chỉ có mỗi Hàn đạo hữu tu vi Hợp Thể trung kỳ là ở nơi này a."Ngân phát lão giả vân vê chòm râu một cái, bỗng nhiên hướng Kim Việt thiền sư hỏi.
"Đúng vậy, Hàn đạo hữu đích xác là trú ở phụ cận, hơn nữa tựa hồ vừa vặn ở trung tâm thiên tượng!"Kim Việt thiền sư chậm rãi nói.
"Nói như vậy, sự việc hôm nay chính là do Hàn đạo hữu dẫn xuất ra rồi. Chẳng lẽ hắn lần này bế quan chính là trùng kích hậu kỳ cảnh giới?"Ngân phát lão giả nhẹ thở ra một hơi, có chút chần chờ nói.
"Chỉ sợ quả thực là như thế đấy. Hôm nay giống như thoạt nhìn hoàn toàn chính xác là do hắn trùng kích hậu kỳ cảnh giới mà dẫn xuất ra, bất quá tự hồ so với thanh thế lần trước lão nạp thấy qua tựa hồ còn lớn hơn rất nhiều. Cái này khiến bần tăng rất nghi hoặc a."Kim Việt thiền sư ngóng thấy thiên tượng cách đó không xa ngày càng kinh người, có chút không quá khẳng định, nói.
"Điều này cũng không có gì quá kỳ quái. Thiên tượng trùng kích hậu kỳ cảnh giới nguyên bản là không ai giống ai a! Thanh thế to lớn không gì bằng này ngược lại cũng không phải là chuyện xấu. Nói như vậy, thiên tượng càng kinh người càng chỉ rõ người độ kiếp thực lực càng không như bình thường, nhưng độ khó đồng dạng cũng viễn siêu thường nhân tưởng tượng được. Thiên tượng kinh người như vậy, xem ra Hàn đạo hữu cũng không nhất định có thể thành công vượt qua."Ngân phát lão giả suy nghĩ sâu xa một chút, thoáng đăm chiêu nói.