Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2090: Trùng Trùng Nguy Cơ


trước sau

Lúc này, Hàn Lập chẳng những đem Phong Lôi Sí kích phát ra mà trên tay cũng đang nâng lên một kiện tiểu đỉnh cao vài tấc.

Tiểu đỉnh lớn bằng nắm tay, đang chớp động tử quang chói mắt!

"Tử Ngôn Đỉnh! Đây chẳng phải là bảo vật cuả Huyết Quang tiểu tử kia ư, tại sao lại ở trong tay ngươi? Được rồi, dù có như thế thì ngươi cho rằng với kiện Huyền Thiên Tàn Bảo này mà đòi ngăn cản được một trảm của Hắc Ma Chủy thì quả là si tâm vọng tưởng! " Hắc bào thanh niên vừa trông thấy tử sắc tiểu đỉnh trong tay Hàn Lập, lúc đầu khẽ giật mình một chút, nhưng lập tức gạt qua một bên rồi lạnh lùng nói.

Vừa dứt lời, hư không phụ cận Hàn Lập đột nhiên phát ra âm thanh "xuy xuy", vô số hắc ti rậm rạp lại hiện ra một lần nữa, đồng thời giống như giòi bọ trong xương từ bốn phương tám hướng mà bắn về phía Hàn Lập.

Hàn Lập mắt thấy tình cảnh này khuôn mặt liền trầm xuống rồi ném tử sắc tiểu đỉnh trong tay lên, sau đó đơn thủ bấm niệm pháp quyết vô cùng nhanh chóng, đồng thời trong miệng phát ra một chữ "CẤM".

Những cột sáng mênh mông xanh biếc sắc từ đầu ngón tay bắn ra, rồi hóa thành trận trận tinh thuần linh lực rót vào bên trong tiểu đỉnh.

Ngay lập tức bảo vật này phát ra hào quang chói mắt, một chữ "CẤM" cổ xưa cũng bay ra từ đó, lại dưới một cái chớp động đột nhiên cuồng trướng hơn trăm lần, hóa thành một mảnh hư ảnh tử quang mờ mịt, bao phủ toàn thân hình Hàn Lập vào bên trong.

Mà ngay lúc này, những hắc ti kia sau khi lóe lên lại hung hăng trảm về bốn phía của hư ảnh.

"Ầm ầm" một tràng tiếng nổ thật lớn vang lên!

Hắc quang tử sắc lập lòe đan vào nhau, bắn ra từng đoàn quang cầu lớn bằng đầu người.

Những hắc ti kia dẫu có sắc bén vô cùng, nhưng Tử Ngôn đỉnh dù sao cũng là huyền thiên tàn bảo, cũng xem như đứng đầu trong bài danh chí bảo, hơn nữa đã sớm được Hàn Lập luyện hóa đến độ tùy tâm, vậy nên dưới sự thôi động không tiếc pháp lực liền xuất ra mười hai thành uy lực, hư ảnh do tử sắc phù văn được biến ảo kia cũng trực tiếp hiện ra hình dáng thật thể tinh hóa rồi tỏa ra âm thanh "vù vù" chói tai.

Mặc dù đợt công kích của hắc ti là do chân chính huyền thiên chi bảo phát ra nhưng uy lực dẫu sao cũng chỉ là một kích tiện tay của hắc bào thanh niên mà thôi, thế nên chỉ thâm nhập vào tử sắc hư ảnh hơn một xích sau đó lại không thể tiến thêm được mảy may, trong lúc nhất thời đã bị mạnh mẽ chặn lại bên ngoài.

Hắc bào thanh niên nhìn thấy cảnh này trên mặt tuy không hiện dị sắc nhưng sâu trong mắt lại lóe lên một tia hàn lãnh.

Đồng thời giơ thủ chưởng bắt lấy hắc sắc cự kiếm, hắc quang theo đó cũng hơi lóe lên một cái.

Một khắc sau, trong hư ảnh tử sắc phù văn cực lớn nổi lên âm thanh bén nhọn!

Nhứng hắc ti kia run rẩy một trận, sau đó uy năng bỗng chốc cuồng tăng hơn bội lần, tử sắc hư ảnh nhìn như không thể phá vỡ lại liên tiếp rạn nứt ra.

Hắc ti ngay trong màn tử quang từ bốn phương tám hướng nhanh chóng bay về phía Hàn Lập đang đứng ở trung tâm.

Sắc mặt Hàn Lập tức thì đại biến, pháp quyết trong tay khẽ chuyển như muốn thúc dục Tử Ngôn Đỉnh thi triển một biến hóa huyền diệu khác.

Nhưng đã muộn rồi!

Tiểu đỉnh vốn đang phóng ra tử sắc hào quang lại gào thét lên đinh tai. Một âm thanh "răng rắc" truyền đến, tiếp theo bề ngoài tiểu đỉnh lại lóe lên vô số đạo bạch ngân rồi hóa thành một đoàn quang diễm bạo toái biến mất.

Hư ảnh tử sắc phù văn cũng trở nên mơ hồ rồi trong nháy mắt đã tiêu tán không thấy bóng dáng.

Hắc ti rậm rạp nhoáng lên rồi lập tức hướng về trung tâm phóng đến bộ dáng như vô kiên bất tồi.

Dường như muốn đem Hàn Lập phanh thây xé xác.

Đồng tử Hàn Lập co rụt lại, hai tay nắm thành quyền không chút do dự rồi hét lên một tiếng kinh thiên động địa.

Trong nháy mắt, hắc khí trên người hắn xoay một vòng, vô số hắc sắc phù văn từ bên trong cơ thể tuôn ra, sau khi ngưng tụ đã biến ảo thành một kiện hắc sắc chiến giáp tối đen như mực.

Đồng thời sau lưng hắn tảo ra từng đạo kim quang, một kim sắc pháp tướng ba đầu sáu tay cao chót vót hiện lên, sáu cánh tay vung lên vẩy xuống, từ mỗi cánh tay bắn ra một đoàn quang diễm màu vàng rực rỡ rồi hướng tới trước người hội tụ cùng một chỗ, huyễn hóa thành một vòng xoáy màu vàng cực lớn.

Bên trong phát ra một trận gầm rú chói tai!

Vòng xoáy điên cuồng xoay một cái, lập tức vô số kim sắc phù văn từ đó tuôn ra, rồi hóa thành một cỗ cự lực khủng bố mạnh mẽ đem một phần hắc ti cuốn lấy.

Về phần pháp tướng ba đầu sáu tay kia dưới sự lưu chuyển của kim văn ngoài thân đã ngưng kết thành thật thể vàng rực rỡ, trên người còn hiện lên một bộ kim sắc giáp y mơ hồ, sau đó lóe lên chắn phía trước Hàn Lập.

Sau khi sáu kim mục không mang một chút cảm tình của kim thân mở ra, cánh tay ngay lập tức cuồng vũ một trận nhanh như thiểm điện.

Trong chốc lát công phu, vô số kim sắc quyền ảnh lăng không mà hiển lên trong hư không gần đó, chỉ một cái chớp động đã giống như cuồng phong mãnh liệt cuốn về bốn phương tám hướng.

Lúc này một chân của bản thể Hàn Lập bỗng đạp xuống hư không phía dưới một cái, thân hình bỗng chốc kích bắn về phía sau.

Tiếng sấm từ cặp sí sau lưng hắn vang lên cùng một chỗ, vô số kim sắc điện hồ từ trên cánh bắn ra, dưới một cái ngưng tụ đã biến ảo thành từng đoàn kim sắc lôi cầu, gào thét bắn mãnh liệt về phía sau.

Không chỉ đơn thuần thả ra kim sắc lôi cầu, trên lưng của Hàn Lập sau khi lóe lên thanh quang, không ngờ cũng tuôn ra bảy mươi hai khẩu tiểu kiếm dài gần một tấc.

Đám tiểu kiếm này sau một cái lắc lư đã biến thành bảy mươi hai đạo kiếm quang mờ mịt, hung hăng nhào xuống một cái, lập tức có hàng ngàn kiếm quang dài hơn một trượng ồ ạt tuôn ra. Liền đó biến ảo thành một tòa kiếm sơn hư ảnh xanh biếc mênh mông rồi phát ra âm thanh gào thét nhắm về đám hắc sắc ti võng phía sau trảm tới.

Trải qua một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, phía trên hắc sắc võng ti bỗng phóng ra một đoàn thanh sắc uy nghiêm, đồng thời truyền đến âm thanh chấn động kịch liệt kinh người.

Mà ngay trong tiếng nổ vang, những kim sắc lôi cầu kia cũng lóe lên rồi dồn dập chui vào trong đoàn thanh sắc uy nghiêm đó.

Nháy mắt công phu, từ quang đoàn chói mắt đến khó tin kia, từng loại âm thanh lôi minh, âm thanh kiếm khí, cùng với âm thanh vù vù tất cả như cộng hưởng với nhau không ngừng lan ra phụ cận gần đó, từ xa nhìn lại sẽ thấy hơn phân nữa bầu trời phía trên hồ nước đều bị hào quang chói mắt chiếu rọi.

Hắc bào thanh niên nhìn thấy cảnh này thần sắc khẽ động, trên gương mặt lần đầu hiện lên một tia kinh ngạc, nét mặt cứng đờ.

"Đi"

Lũng Gia lão tổ hai mắt sáng ngời, đột nhiên hướng về phía vũ y nữ tử cùng lão giả Bạch Thích truyền âm một tiếng, tiếp theo thân hình khẽ động lập tức hóa thành một đạo kim hồng kinh người bắn lui về phía sau.

Sở dĩ trong tình huống nguy cấp hắn nguyện ý thông tri cho cả hai người còn lại một tiếng đương nhiên không phải xuất phát từ thiện ý gì, mà là hắn muốn nhân lúc hắc bào thanh niên đang phân tâm, nếu mấy người bọn họ cùng nhau đào tẩu thì tỷ lệ thành công hiển nhiên tăng lên rất nhiều.

Quả nhiên Vũ Y thiếu nữ nghe xong truyền âm, cũng không nói một lời liền vỗ ngũ sắc diễm sí sau
lưng, hóa thành một đoàn ngũ sắc hư ảnh hướng về một hướng khác phá không bay đi.

Nhưng lão giả Bạch Thích kia vẫn ở nguyên tại chỗ không nhúc nhích, dường như không để ý đến hành động của cả hai người bọn họ.

Lũng Gia lão tổ thấy bộ dáng kia của Bạch Thích trong lòng càng nổi lên nghi ngờ, nhưng độn tốc của kim hồng ngược lại càng nhanh hơn một phần, chỉ dưới hai cái chớp động đã xuất hiện tại địa phương cách đó hơn nghìn trượng, rồi không chút do dự mà nhắm thẳng tầng quang mạc xanh mênh mông trên bầu trời bắn đi, giống như muốn thoát ra khỏi sơn cốc này.

Vũ Y thiếu nữ bên kia cũng đã đến phía ngoài sơn cốc, hai cánh giương lên, thân hình bỗng biến mất ngay trong hư không không thấy bóng dáng.

Xem ra nàng muốn thi triển thần thông trực tiếp thuấn di ra bên ngoài màn sáng.

Ngay trong tình huống này, hai người chỉ cần vừa ra bên ngoài sơn cốc, đồng thời ẩn nặc lẩn trốn về hai hướng khác nhau, miễn là vận khí không quá kém thì nói không chừng sẽ có người có thể giữ được tính mạng.

Nhưng quỷ dị chính là hắc bào thanh niên kia nhìn độn quang của cả hai người bọn họ cũng không làm ra hành động cản trở gì cả, khóe miệng chỉ ẩn hiện một tia trào phúng.

Một tiếng "phanh" trầm đục vang lên.

Độn quang của Lũng Gia lão tổ trong nháy mắt tiếp xúc với màn quang mạc xanh mờ kia, kim quang bỗng lóe lên rồi loạng choạng bắn ngược trở lại, thân hình cũng theo đó dần hiện ra.

Lúc trước có thể đơn giản tiến vào, nhưng bây giờ màn sáng màu xanh này bỗng biến thành tường đồng vách sắt. Độn quang va chạm lên trên chẳng những bị bắn ngược trở lại mà còn có một cổ cự lực khó có thể ngăn từ bên trong màn sáng đẩy vọt ra, khiến cho hắn không cách nào xuyên qua được.

Lũng Gia lão tổ nhanh chóng ổn định thân hình, nhưng sắc mặt đã tái nhợt nội tâm cũng trở nên khó chịu rồi.

Nếu đổi lại là lúc khác thì tầng cấm chế này tuy có chút phiền phức, nhưng hắn tự tin chỉ cần vận dụng vài loại thủ đoạn thì vẫn nắm chắc phá vỡ được cấm chế trước mắt.

Đổi lại nếu ngay trước mặt một vị Ma tộc Thánh Tổ mà muốn làm điều này thì chỉ là chuyện mơ mộng hão huyền.

Vị Ma giới Thánh Tổ kia sao lại có thể cho hắn thời gian bài trừ cấm chế.

Không riêng gì hắn, vũ y thiếu nữ vừa biến mất cũng lại hiện thân trước màn sáng.

Dưới sự kinh sợ, nàng liên tiếp biến ảo ra vài loại bí thuận không gian khác, nhưng vẫn không cách nào xuyên qua màn sáng được.

Thiếu nữ quay đầu nhìn về phía hồ nước một cái, gương mặt dưới lớp mặt nạ chẳng còn một tia huyết sắc.

Tiếp đó, bỗng nhiên một âm thanh vượn minh gầm lên truyền ra từ bầu trời phía trên mặt hồ!

Từng đoàn tia sáng chói mắt gần đó bỗng tụ lại rồi truyền đến âm thanh nổ vang, hai cỗ bóng đen khổng lồ như lốc xoáy một trước một sau phóng ra từ bên trong, dưới một cái chớp động đã xuất hiện ở một nơi khác trên bầu trời bên ngoài hơn mười trượng, lúc này mới dần hiện ra diện mạo chân tướng.

Là một con Kim Mao Cự Viên thân cao mười trượng, trên người được tấm ma giáp đen kịt bao lấy, hai cánh tay đang nâng hai tòa tiểu sơn một đen một xanh.

Hàn Lập ngay khi gặp nguy cơ trước mắt đã biến thân thành Kim Mao Cự Viên, dùng một thân thần lực khủng bố và mượn thêm lực lượng của hai tòa cực sơn, dưới sự yểm hộ của Tịch tà thần lôi và Phạm Thánh Kim Thân cùng nhiều thần thông khác mới cố gắng chèo chống mở ra một khe nhỏ trong hắc sắc ti võng, nhờ đó mà miễn cưỡng thoát ra được.

Nhưng dù là như thế thì mặt ngoài ma giáp trên người hắn cũng hiện ra chi chít vết rách, một lúc sau liền từ từ một lần nữa khép lại.

Đây là kết quả mà Hàn Lập tự thân đối mặt với huyền thiên chi bảo chân chính, phải vô cùng gian nan mới có thể tìm được một tia sinh cơ.

Nếu đổi lại là hai người Lũng Gia lão tổ và Vũ Y thiếu nữ, dù cho có cùng thần thông giống như Hàn Lập, nhưng dưới sự kinh hoảng trong lòng cũng chỉ có thể chết thảm tại chỗ.

Dù sao đi nữa thì những sợi hắc tuyến kia thật sự quá kinh khủng, chẳng những sắc bén vô cùng mà cơ hồ là kiên cố không gì phá được, lại có thể vô hình xuyên thủng hư không tự hành diệt địch.

"Thú vị! Thật sự thú vị, xem ra chuyến đi này của bản lão tổ thật đúng là không sai. Chẳng những chạm mặt Ngụy Tiên khôi lỗi, còn đụng phải một gã nhân tộc tu sĩ có thể đem chân linh huyết mạch phát huy đến trình độ như vậy. Tiểu gia hỏa kia, trong cơ thể ngươi không chỉ có một loại chân linh huyết mạch này chứ. còn có thần thông gì chi bằng thi triển ra cho bổn tọa. Nếu không thì kích tiếp theo, ta sẽ vận dụng một nữa uy năng của hắc ma chủy, tuyệt đối ngươi sẽ không tránh được kết cục hồn phi phách tán! Về phần hai người các ngươi cũng đừng hao phí tâm cơ chạy trốn nữa. Nơi đây gọi là Khổ Linh Đảo, tòa sơn cốc này lại tên là Khốn Linh Cốc. Bọn người Linh giới các ngươi đã đến đây thì cũng chỉ có một con đường chôn vùi tại nơi này mà thôi" hắc bào thanh niên mắt thấy cảnh này, hắc sắc cự kiếm trong tay hơi run, không giận mà lại vui cười lên ha hả.

"Lũng huynh, Diệp tiên tử. Các ngươi cũng đừng nên có tâm tư khác nữa, mấy người chúng ta liên thủ lại đánh một trận thì còn có thể có một đường sinh cơ, nếu như ngay cả ý chí chiến đấu cũng không có thì mọi người thật sự phải vẫn lạc ở nơi này. Bạch đạo hữu, ta không biết trong lòng ngươi nghĩ gì, nhưng cũng không nên tự cho mình thông minh, thật sự cứ mãi ích kỷ chỉ biết lo cho thân mình thôi sao?" nét mặt Kim Mao Cự Viên hiện lên vẻ dữ tợn, mở miệng ra lập tức phát ra giọng nói lạnh lùng của Hàn Lập.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện