"Trói!" Hai tay Hàn Lập bắt pháp quyết, không chần chừ điều khiển cổ bảo.
Ngay tức thời năm vòng đồng (ngũ xuyến đồng hoàn) nhanh chóng nhỏ lại, khóa chặt cổ và tay chân của lão ma Huyền Cốt.
"Hắc hắc! Ngũ Hành hoàn! Cái cổ bào này tuy cũng coi như là một loại có tên tuổi khá lớn nhưng đối với tu sĩ Dị linh căn, tu vi cách xa tu vi của tu sĩ sử dụng và tu sĩ bàng môn tả đạo như chúng ta căn bản chẳng có tác dụng gì." Huyền Cốt tuy bị Ngũ Hành hoàn siết chặt nhưng mặt lại lộ vẻ chế nhạo nói.
Sau đó hắn quả nhiên sử dụng tay như bình thường, vỗ lên quang cầu đang ở trước ngực.
Bề ngoài quang cầu chớp lóe một trận,
"bụp" một tiếng, tự động nứt ra một cái lỗ to.
Lam quang ở trong đó lưu chuyển không ngừng, tiếp theo một ngọn lửa thật dài phun ra.
Ngọn lửa này cực kỳ thông linh, sau khi nhẹ nhàng cuốn lấy cổ và tứ chi của Huyền Cốt thì Ngũ Hành hoàn nguyên bản siết chặt, trong nháy mắt bị một tầng băng tuyết dày đông lại.
Sau đó thân hình lão ma vặn vẹo một cách khó tin,
"đinh đang" âm thanh thanh thúy liên tiếp vang lên, Ngũ Hành hoàn giống như vật chết từ trên rơi xuống thạch đài.
Tâm tình của Hàn Lập trầm xuống, không chút suy nghĩ liền hé miệng, bảy thanh tiểu kiếm từ trong liên tiếp bay ra, sau đó tụ hợp nhau lại tạo thành một thanh cự kiếm, nhanh chóng chém xuống người Huyền Cốt.
Lão ma thấy vậy, trên mặt lộ xuất một tia ngưng trọng.
Hắn đưa hay tay bao lấy quang cầu, vết nứt trên đó lại to thêm vài phần, từ trong phun ra một mảng lớn lam sắc hỏa diễm.
Trong nháy mắt hỏa diễm hóa thành một con băng long ngũ trảo (rồng băng có năm móng vuốt), thân thể lóe lên hàn quang, trong suốt lấp lánh, hai móng vuốt phía trước ngăn cản cự kiếm, rồi không chút khách khí phun ra luồng khí màu xanh lam, công kích lên thân kiếm.
Quang hoa của cự kiếm liền ảm đạm, trên mặt kiếm lờ mờ xuất hiện một lớp băng và bắt đầu trở nên chậm chạp.
"Ầm!" âm thanh sấm sét vang lên, mấy đạo hồ điện kim sắc xuất hiện trên thân của cự kiếm, hung hăng công kích về phía băng long, đẩy lùi nó ra xa mấy trượng, giúp cự kiếm phá tan vòng kìm kẹp.
"Còn muốn chạy? Bản thương nhân đã dự đoán được pháp bảo Kim Lôi trúc này của ngươi chắc chắn không còn nhiều Ích Tà Thần Lôi. Ta xem ngươi hôm nay có thể phát động được bao nhiêu lần!" Huyền Cốt hé miệng, cười ác độc nói.
Sau đó lão ma chỉ về phía băng long, ra lệnh nó tiếp tục công kích về phía cự kiếm.
Hàn Lập nghe xong lời đó, trong lòng không khỏi khẽ động.
Mặc dù đối phương làm ra vẻ như không có gì nhưng hắn vẫn lờ mờ cảm giác được dường như đối phương vẫn có một tia ý tứ sợ hãi đối với Ích Tà Thần Lôi.
Tuy nhiên Hàn Lập cũng chẳng có thời gian ngẫm nghĩ vấn đề đó mà vội vàng xạ ra một đạo pháp quyết màu xanh lên thân cự kiếm.
Tiếp theo hắn điểm chỉ, cự kiếm liền lay động dữ dội một trận, hóa ra thêm hai thanh cự kiếm giống đúc như bản thể, đó chính là chiêu
"Kiếm ảnh phân quang thuật" trong Thanh Nguyên công pháp.
Hai thanh cự kiếm đồng thời bắn ra nhưng đạo điện hồ kim sắc to lớn, trực tiếp nghênh đón băng long, thanh còn lại thì lóe lên, chém về phía Huyền Cốt.
"Di!" Huyền Cốt khẽ thốt lên kinh dị.
Việc Hàn Lập vẫn còn thừa sức để phát động Ích Tà Thần Lôi lớn như vậy khiến lão ma có chút ngoài ý muốn, đồng thời cũng kinh ngạc khi thấy chiêu thức
"Kiếm Ảnh Phân Quang thuật" có thể biến ra thêm hai thanh cự kiếm thật sự.
Nhưng thần sắc sửng sốt kia lập tức tiêu biến, hắn không nhanh không chậm vỗ lên quang cầu trong tay, lam sắc băng diễm lại phun ra thêm lần nữa.
Lần này băng diễm đột nhiên chớp động vài cái trước người lão ma, sau đó hóa thành băng thuẫn hình tam giác trực tiếp ngăn chặn thế đột kích của cự kiếm.
Điện hồ kim sắc và lam quang trên mặt băng thuẫn va chạm vào nhau, không cái nào chịu nhường cái nào, trong chốc lát hình thành thế giằng co.
Hàn Lập thấy vậy, không những không hoảng hốt mà còn vui mừng.
Điều này chứng tỏ Ích Tà Thần Lôi không có cách nào khắc chế lam sắc băng diễm nhưng đồng dạng lam sắc băng diễm cũng chẳng làm gì được Ích Tà Thần Lôi. Về phần tiếp theo sau ai có thể áp chế được ai thì tự nhiên phải xem uy lực của mỗi thứ như thế nào mới được.
Nghĩ tới đây Hàn Lập liền vỗ vào túi trữ vật ở bên hông, một cái áo khoác màu đỏ đột nhiên xuất hiện ở trên thân hình.
Mặc dù hắn vẫn chưa rơi vào bước đường cùng nhưng vẫn phải chuẩn bị tốt một số đường rút.
Tiếp theo Hàn Lập không chút chần chứ, hai tay chập lại, thần sắc trở nên trịnh trọng.
"Bùm, bùm" một tràng âm thanh sấm sét vang lên, ở giữa hai bàn tay xuất hiện một quả cầu màu vàng nhạt, trên mặt điện hồ không ngừng chớp lóe.
Quả cầu này chỉ to khoảng vài tấc nhưng sau khi được Hàn Lập điều động Ích Tà Thần Lôi còn sót lại trong cơ thể liền lập tức bành trường lên vài lần, trong nháy mắt đã to khoảng vài thước.
Phía đối diện Huyền Cốt đang thao túng kiền lam băng diễm, muốn dùng một kích phá tan hai thanh cự kiếm nhưng thấy màn này, sắc mặt đột nhiên trắng bệch, trong mắt hiện lên vẻ khó tin.
Hắn thực sự không thể tin cảnh đang xảy ra trước mắt mình, Hàn Lập vẫn còn có năng lực hình thành nên lôi cầu lớn như thế. Đối phương rút cuộc là có bao nhiêu thanh phi kiếm chế từ Kim Lôi trúc?
Trong lòng hắn thấp thỏm bất an!
Phải biết rằng lão ma đột nhiên trở mặt là vì hiểu rõ giết Hàn Lập chẳng phí bao nhiêu sức lực ngay cả khi hắn vừa mới thu được lam sắc băng diễm uy lực cực lớn này.
Mặc dù vừa mới đắc thủ và chưa bị luyện hóa để dung hợp thành
"Tu La thánh hỏa" nhưng dưới sự áp chế của Huyền Hồn âm hỏa và Ích Tà Thần Lôi, chung quy lão ma cũng có thể miễn cưỡng sử dụng.
Ích Tà Thần Lôi có thể chống lại công kích của lam sắc băng diễm và Huyền Cốt đương nhiên biết Hàn Lập có phi kiếm chế từ Kim Lôi trúc cũng đồng dạng phóng xuất được loại thần lôi đó.
Thế nhưng ngay cả như vậy, việc đưa Hàn Lập vào chỗ chết cũng chẳng phải là điều không thể.
Bởi vì theo dự tính của lão ma thì Ích Tà Thần Lôi của Hàn Lập đã dùng gần hết, dù may mắn
còn một ít nhưng tuyệt đối không quá nhiều, do đó không có khả năng ngăn cản được lam sắc băng diễm.
Với lại cũng chẳng ai có khả năng có nhiều pháp bảo luyện chế từ loại tài liệu hi hữu đó.
Thế nên số lượng phi kiếm mà Hàn Lập có khiến Huyền Cốt thực khó có thể tin tưởng nổi.
Ích Tà Thần Lôi mỗi khi phóng ra bao nhiêu thì mất đi bấy nhiêu, nếu không có thời gian bồi dưỡng thì sẽ không có đủ thần lôi. Huyền Cốt nói thế nào đi nữa cũng sẽ không tạo cơ hội cho Hàn Lập làm việc này.
Về phần tên nghịch đồ Cực Âm, hắn tuy rất thống hận nhưng sau khi đoạt được lam sắc băng diễm và thấy nó có khả năng trợ giúp tu thành Tu La thánh hỏa thì dã tâm của Huyền Cốt đột nhiên nổi lên. Nếu thực sự thành công thì việc xưng bá tại Loạn Tinh hải cũng không phải là việc không có khả năng.
Và người có pháp bảo Kim Lôi trúc như Hàn Lập tự nhiên là đối tượng hắn cần phải tiêu diệt đầu tiên. Dù sao Ích Tà Thần Lôi thủy chung vẫn là khắc tinh của những tu sĩ chuyên tu quỷ đạo như hắn.
Cộng thêm việc về sau hắn cấu kết với Man Hồ Tử thì chẳng cần Hàn Lập xuất thủ tương trợ cũng có thể dễ dàng diệt được Cực Âm.
Hàn Lập khi bắt đầu dùng điện hồ trên hai thanh cự kiếm công kích, thể hiện uy lực không nhỏ cũng đã khiến Huyền Cốt có chút ngoài ý muốn.
Hiện tại lại thấy trong tay Hàn Lập xuất hiện một quả lôi cầu to lớn như vậy thì Huyền Cốt có chút mộng mị.
Điều này hoàn toàn không nằm trong dự liệu của lão ma.
Đối phương chỉ là một tên tu sĩ Kết Đan sơ kỳ mà lại có pháp bảo Kim Lôi trúc nhiều không đếm xuể, khiến Huyền Cốt thực sự rất hối hận, một bụng tràn đây sự kinh hãi và khó tin.
Rút cuộc tên này có bao nhiêu pháp bảo chế từ Kim Lôi trúc? Sự nghi hoặc nan giải đó đã trở thành tòa núi lớn, nặng nề đè lên tâm tình của lão ma.
Ngay lúc Huyền Cốt đang ngẩn ngơ thì quả cầu điện hồ trong tay Hàn Lập đã to lên khoảng vài thước, bay lơ lửng cách đầu của hắn vài tấc, âm thanh vù vù đinh tai nhức óc.
Lão ma liền hồi phục tinh thần nhưng sắc mặt vẫn có chút trắng bệch.
So với lôi cầu này thì Ích Tà Thần Lôi lúc trước căn bản chẳng thấm tháp vào đâu.
"Tốt, rất tốt! Mặc dù ta không biết ngươi vì sao có nhiều pháp bảo Kim Lôi trúc nhưng từ ngày ngươi có nó thì ngươi đã được sắp đặt trở thành kẻ tử địch của tu sĩ chuyên tu quỷ đạo như chúng ta. Hôm nay bản thượng nhân sẽ để cho ngươi kiến thức một chút lợi hại của Tu La thánh hỏa." Huyền Cốt cắn răng nói.
Hiện tại hắn đã lâm vào thế cưỡi trên lưng hổ, chuẩn bị đem ba loại năng lượng hợp thành Tu La thánh hỏa trong truyền thuyết.
Hi vọng mượn sức nó để tiêu diệt Ích Tà Thần Lôi của Hàn Lập, triệt để xóa đi mối họa tâm phúc.
Đương nhiên bí thuật tạo nên Tu La thánh hỏa trong thời gian ngắn rất nguy hiểm, tùy thơi đều có khả năng bị phản phệ nhưng Huyền Cốt hiện giờ cũng bất chấp.
Hắn tuy còn có nhiều thủ đoạn khác để từ từ triệt tiêu thần lôi của Hàn Lập, hoặc có thể tạm thời sử dụng bí thuật và pháp bảo tạo ra vòng bảo hộ chống lại nhưng thời gian hắn có thực không nhiêu, hoặc dứt khoát để cho Hàn Lập rời đi, hoặc dứt khoát tiêu diệt Hàn Lập trước khi người khác quay lại.
Vì thế hắn cắn răng, đem quang cầu ném ra, tiếp theo hai tay quay tít như bánh xe, từng đạo từng đạo pháp quyết không ngừng xạ vào quang cầu trước mắt.
Trong nháy mắt quang cầu trở nên linh hoạt, lam sắc hỏa diễm ở trong nhanh chóng quay tròn, Huyền Hồn âm hỏa và hắc sắc điện hồ ở bên ngoài lại quay theo hướng ngược lại.
Một lát sau cả quả cầu phát ra hào quang chói mắt.
Tiếp theo một âm thanh trầm thấp vang lên, vô số tia lửa màu xám trắng cực kỳ lạnh lẽo phun ra với khí thế long trời lở đất đánh về phía Hàn Lập.
Thần tình Hàn Lập ngẩn ra, sắc mặt phát lạnh.
Hắn tuy chưa bao giờ nghe qua cái gì là Tu La thánh hỏa nhưng cũng biết loại hỏa diễm này chỉ có hơn chứ không kém lam sắc băng diễm kia.
Vì thế thần sắc hắn cực kỳ ngưng trọng, hai tay rung lên, không hề tiếp tục đưa thần lôi vào trong quả cầu ở phía trên nữa mà mười ngón tay điểm điểm, bắt các loại pháp quyết, từ trong miệng vang lên những âm thanh chú ngữ rì rầm.
Lôi cầu kim sắc bắt đầu dài ra, trong nháy mắt hóa thành một cái điện võng, hình thành một tầng điện quang bảo vệ Hàn Lập từ đầu đến chân.
Sau đó hỏa diễm màu xám trắng kia không khách khí công kích lên bề mặt của điện võng.
Nhất thời kim quang, bạch quang đan xen, quấn lấy nhau, tiếng nổ như sấm sét đồng thời vang lên.