Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 875: Tu phiến


trước sau

Trong miệng hô một tiếng nhỏ, hào quang trên người Hàn Lập bỗng nhiên mở rộng ra một lần nữa, tiếp theo bạch quang trong áo bắn ra, một người xoay vòng một cái xuất hiện trước mắt.

Đúng là Ngân Nguyệt biến hình thành tiểu hồ trắng như tuyết, "Thời gian không nhiều chúng ta chia nhau đi tìm đồ vật kia đi" Hàn Lập vừa bay vừa nói, một đoàn điện cầu màu vàng trong tiếng sấm hiện lên ở trong lòng bàn tay, không chần chờ ném đi.

"Ầm" một tiếng lớn, điện cầu hóa thành điện võng bám vào thân thể bạch hồ.

"Nhớ kỹ! Thần Lôi này có thể duy trì trong khoảng thời gian không dài, nếu có dấu hiệu suy yếu, ngay lập tức quay trở lên trên mặt đất, ta sẽ sớm quay lên" Hàn Lập nghiêm giọng nói.

"Vâng chủ nhân, Bất quá Ma Tủy Toản kia bộ dáng ra sao? Tiểu tỳ không biết" Bạch hồ truyền ra giọng nữ nhân trẻ tuổi êm ái dễ nghe.

"Ma Tủy Toản đen như mực, giống như tinh thạch, bên trong có chứa ma khí kinh người, cứ như thế mà tìm" Không chờ Hàn Lập nói, Đại Diễn Thần Quân đã mở miệng trả lời.

"Nếu là như vậy, thì dễ làm rồi, tiểu tỳ đi trước" Bạch Hồ gật đầu, trên người ngân quang chợt lóe, chui vào bên trong bãi đá không thấy bóng dáng.

Hàn Lập bản thân cũng không có nhàn rỗi, trong tay vung Ngọc Như Ý lên, hào quang màu vàng xuất hiện.

Người bao bọc trong vòng bảo hộ, vô thanh vô tức nhập vào dưới đài.

Trên đài rộng lớn thời không thấy một bóng người.

Thời gian trôi qua, bốn phía yên tĩnh dị thường, trên đài trở thành thiên hạ của ma khí, ma khí một đoàn đen kịt âm u như u minh địa ngục.

Không biết qua bao nhiêu lâu, đột nhiên có tiếng vang lên, tiếp theo kim quang chợt lóe, Hàn Lập trong màn hào quang hiện ra trên đài.

Nhìn mọi nơi một chút, không thấy bóng dáng Ngân Nguyệt đâu, Hàn Lập ngẩn ra, một lúc sau lộ ra một vẻ lo lắng.

Bổng nhiên hắn giơ nắm tay lên, rồi mở ra năm ngón tay ra.

Ở giữa có một khỏa tinh thạch đen thui long lanh lớn bằng ngón cái, có vẻ khéo léo lung linh.

"Quả nhiên như ta đoán, nơi này thực sự hình thành Ma Tủy Toản, cơ duyên của ngươi thật không tồi, đây chính là vật thượng Cổ ma đạo tu sĩ mơ tưởng, vật này chỉ có thể ngộ không thể cầu" Đại Diễn Thần Quân sau khi cười hắc hắc nói.

"Có đúng như vậy không, thứ này thật sự quý hiếm vậy sao?" Hàn Lập đưa miếng tinh toản lên trước mặt, hai mắt híp lại.

Hắn hiện tại mới có thời gian quan sát một chút vật này.

Tinh toản này một chút quang mang cũng không phát ra, ngược tối tăm làm cho người ta có cảm giác như là hồn phách muốn bị hút vào bên trong.

Hàn Lập trong lòng run sợ, không dám nhìn lâu vội đem ánh mắt thu hồi.

Ngay tại lúc này, trên bãi đá bạch quang chớp động, bạch hồ mang theo kim mang yếu ớt từ bãi đá bắn ra, nhập vào bên trong màn hào quang của Hàn Lập.

"Ngươi mà còn không trở về, ta định tự mình gọi ngươi! Ta còn tưởng ngươi so với ta về sớm hơn một bước, không lẽ cũng có thu hoạch" Hàn Lập vẫy vẫy tay về phía tiểu hồ một cái, một mảnh thanh hà nâng tiểu hồ bay đến trước mặt Hàn Lập.

Bạch hồ cũng không nói tiếng nào, há miệng phun ra ba khối màu đen trong suốt, không biết là Ma Tủy Toản hay là vật gì?

"Tốt lắm, làm không tồi" Hàn lập có chút ngoài ý muốn, sau đó mặt lộ vẻ vui mừng.

Bạch hồ mỉm cười phi thường nhân tính, bỗng nhiên chui vào giữa tay áo, biến mất không thấy bóng dáng.

Hàn Lập đem ba miếng tinh toản này cùng với miếng tinh toản của mình nhặt được đặt cùng nhau, từ trong người lấy ra một cái hộp ngọc, đem bốn miếng Ma Tủy Toản đặt vào trong.

"Phải đi thôi" Hàn Lập nói, sau đó màn hào quang điện chớp động, lập tức tiếng oanh minh nổi lên, Hàn Lập điều khiển vòng bảo hộ chậm rãi hướng không trung bay lên.

Sau đó Hàn Lập độn tốc hơi chậm, đi lên cũng không cần nhanh.

Sau khi phi hành về phía trước một giờ, Hàn Lập lại nhìn thấy một tầng quầng sáng trắng mênh mông, căn bản là không cần sử dụng đến vài vật thối ma chi bảo của đám người Ngụy Vô Nhai cung cấp.

Trong nháy mắt, Hàn Lập xuyên qua quầng sang, rốt cuộc thoát ly ma khí.

Xoay người nhìn lại quầng sáng phía sau, Hàn Lập đem ích Tà Thần Lôi thu lại, kim cô lập tức biến mất không còn một mảnh.

Nhưng hắn không có lập tức hướng phía không trung bay đi, ngược lại không chút hoang mang liếc nhìn quầng sáng, tay hướng trong Túi trữ vật, một kiện đồ vật xuất hiện trong tay.

Đúng là một cái bích lục tiểu phiến không trọn vẹn.

"Ồ! Vật này. Không phải là Âm La phiến ngày đó sao?" Ngân Nguyệt lên tiếng kinh ngạc, có chút giật mình nói.

"Phiến này phụ thuộc vào ma đầu âm quỷ, mặc dù bị tiêu diệt không còn một mảnh, nhưng cũng không có bị phá hủy hoàn toàn, vẫn là món ma bảo hiếm có. Ta từng thử qua, nó có thể hấp thu quỷ khí tự chữa trị, mà lúc trước Hợp Hoan lão ma cấp ma kì nhắc nhở ta, ma khí cùng quỷ khí đều là thiên địa chí âm chi khí, tới một mức độ nào đó cũng có thể tương thông. Nơi này nhiều ma khí tinh thuần như thế, vừa đúng lúc thử xem có thể tu bổ ma phiến, không được cũng không sao" Hàn Lập thản nhiên nói, sau đó trên tay thanh quang bốc lớn lên, một tầng linh quang xanh mênh mông đem tiểu phiến nháy mắt bao bọc lại, sau đó biến thành một đạo thanh mang bay vào trong ma khí phía dưới.

Linh quang bên ngoài tiểu phiến trong nháy mặt bị ma khí thôn phệ không còn một mảnh, ma phiến bi tàn phá lúc này hiện ra hình dáng, bị đông đảo ma khí cầm giữ vây lại ở không trung.

Chứng kiến màn này, Hàn Lập hai tay ấn quyết, hướng tiểu phiến xa xa chỉ một cái.

Âm La phiến vốn tử khí trầm lắng bổng lục quang đại phóng, đón nhận pháp quyết thôi thúc của Hàn Lập, tiểu phiến bổng hình thể lớn nhanh, trong nháy mắt biến thành cự phiến dài ước chừng một trượng, chỉ là bề mặt rách nát, bộ dáng thê thảm.

Đó là do ngày đó bị uy lực của Đại Cang Kiếm Trận phá hủy.

Hàn Lập nhờ vào lục soát thần thức vị Trưởng lão Âm La Tông, mà biết cách huy động ma phiến này. Mà đây là bảo vật do Trưởng lão Âm La Tông lưu truyền, tự nhiên không có khả năng lấy máu nhận chủ. Cho nên phiến này mặc dù thuộc loại pháp bảo uy lực mạnh, lại là pháp bảo cường lực không thể nhận chủ. Cơ bản là tới tay ai luyện hóa một chút là
có thể sử dụng.

Lúc này Hàn Lập niệm chú ngữ, đại phiến hiện ra một cái động lớn vài thước, bên trong âm phong vù vù.

Lúc này ma khí bốn phía như bị hút vào, toàn bộ hướng phía đại phiến cuồn cuộn bay vào không dứt.

Hàn Lập nhìn thấy cảnh này mừng rỡ, phiến này quả nhiên có thể thu nạp được ma khí.

Kết quả là phiến sau khi hút vài lượng lớn ma khí, có thể thấy được tốc độ phục hồi nhanh trên bề mặt. Không bao lâu sau cả La phiến biến thành như mới, chỉ là La phiến này trước đây màu lục bích giờ biến thành nửa lục nửa đen, màu sắc cổ quái.

Hàn Lập ánh mắt chớp động nhìn La phiến thôn phệ ma khí bốn phía trong lòng có chút ngoài ý muốn.

Vốn tưởng rằng sau khi chữa trị La phiến sẽ đình chỉ thôn phệ ma khí, nhưng hiện tại La phiến này như động không đáy thôn phệ không ngừng.

Bất quá hắn cũng phát hiện. La phiến màu lục sắc bắt đầu ít đi, hắc mang nhiều lên.

Thấy cảnh này, Hàn Lập vẫn tại chỗ xa xa nhìn không nhúc nhích.

Kết quả không biết qua bao lâu, sau khi thôn phệ không biết bao nhiêu ma khí, Âm La phiến rốt cuộc phát ra một tiếng thanh minh, lô hổng phía trên biến mất, khôi phục như cũ.

Lúc này toàn thân La phiến đen thui toả sáng, hắc mang như thực chất thông thường.

Lúc này Hàn Lập không chút do dự hướng La phiến chỉ một cái, tức thì hắc mang thu nhỏ lại, biến thành một đạo hắc mang từ ma khí bay nhanh ra, rơi vào trong tay Hàn Lập.

Cẩn thận đánh giá một chút vật trên bàn tay, Hàn Lập gật đầu hài lòng, đem nó thu về.

Chờ cơ hội sau này thử xem uy lực của nó xem sao.

Bởi vì trì hoãn thời gian đã lâu, Hàn lập không dám chậm trễ, ngay lập tức phun ra hơn mười thanh phi kiếm phá vỡ linh khí trên đỉnh đầu, hướng không trung bay lên.

Hàn Lập hóa thành một đạo cầu vồng, từ trong vũng xoáy bay ra, bọn người Ngụy Vô Nhai thoạt nhìn trấn định bình tĩnh, nhưng thỉnh thoảng không dấu được vẻ lo âu. Sợ Hàn Lập không thể bố trí được trận bàn.

Kết quả khi vừa thấy đạo cầu vồng bay ra, ba người không khỏi thờ phào một hơi, cũng biết quá nữa là đã thành công.

"Hàn Đạo hữu, sao rồi? Thuận lợi chứ?" Chí Dương thượng nhân mỉm cười hỏi.

"May mắn không làm nhục mệnh! Đã bố trí tốt rồi" Hàn Lập mỉm cười trả lời.

"Tốt. Để Ngụy mỗ thử xem" Ngụy Vô Nhai tay hướng trên túi phất một cái, một khối trận bàn khác xuất hiện trên bàn tay.

Ngụy Vô Nhai một tay nâng trận bàn, tay kia ấn pháp quyết, trong miệng phát ra chú ngữ khó hiểu.

Trận bàn trong tay linh quang màu trắng chớp động không ngừng, sau đó phát ra quang mang ngũ sắc mờ mờ, phi thường diễm lệ.

"Tốt, quả nhiên đã bố trí tốt trận bàn. Chúng ta ngay lập tức phát thư mời các tu sĩ, thỉnh bọn họ đến chữa trị pháp trận, trận bàn này bày ra, tối thiểu không lo lắng ma khí chợt bạo phát. Lần này công lao Hàn đạo hữu thật không nhỏ" Ngụy Vô Nhai cười ha hả nói, tựa hồ tâm tình rất tốt.

"Nếu đã xong mọi chuyện, Hàn mỗ xin cáo từ, tại hạ còn có chút việc quan trong phải xử lý ngay, mấy bảo vật này xin trả lại các đạo hữu" Hàn Lập đem bốn kiện thối ma chi bảo, trả cho ba người, trong miệng bình tĩnh nói.

Nghe xong lời này của Hàn Lập, ba người Ngụy Vô Nhai liếc nhìn nhau một cái.

"Hàn đạo hữu cần gì vội vàng như vậy, không bằng cùng chúng ta tới Thất Linh đảo đợi thêm hai ngày, rồi đi cũng không muộn" Chí Dương thượng nhân lên tiếng khuyên.

"Đa tạ ý tốt của Chí Dương huynh, chỉ là Hàn mỗ có việc quan trọng trong người, không thể trì hoãn lâu" Hàn Lập lắc đầu mặt lộ ra vẻ áy náy.

"Nếu là Hàn huynh thật có việc cần làm. Ba người chúng ta không tiện giữ lại. Đạo hữu lên đường may mắn!" Ngụy Vô Nhai ôm quyền nói.

"Vậy tại hạ xin cáo từ".

Hàn Lập bình tĩnh, phân biệt hướng ba người hành lễ, không nói gì thêm, trên người thanh quang đại phóng, hóa thành một đạo cầu vồng chói mắt phá không mà đi.

Nửa tháng sau, Hàn Lập về tới Lạc Vân Tông, nói cho hai ngươi Trình sư huynh về bản vẽ linh đảo cấp cho Lạc Vân Tông, rồi chuẩn bị bế quan.

Lần này, Hàn lập muốn nâng cao pháp lực, muốn đem đệ nhị Nguyên anh hoàn toàn tu thành.

Dù sao có đệ nhị Nguyên anh, thần thông của hắn cũng tăng lên, tựa hồ có thêm một tính mạng.

Mộc linh anh bị đoạt xá, đã tới giai đoạn cuối cùng, chỉ còn vài bước nữa là đại thành.

Vì thế, Hàn Lập sau khi xem xét tình huống của Nam Cung Uyển, ngay lập tức vào mật thất, Bắt đầu bế quan tu luyện mấy năm.

Mà tu tiên giới Thiên Nam liên tiếp trải qua việc lớn, cũng bắt đầu bước vào thời kì ổn định, các tông phái đều hết sức bồi dưỡng môn hạ đệ tử, tiến vào giai đoạn tĩnh dưỡng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện