"Vị này chính là Vi lão, là một trong hai luyện khí đại sư của Tam Hoàng quan chúng ta. Khi ngươi làm trợ thủ của Vi lão, thuận tiện học tập thêm luyện khí thuật. Yên tâm, sẽ không để cho ngươi làm luyện khí sư đâu. Bổn quan cũng không có tài lực lớn như thế để bồi dưỡng thêm một chuyên chức luyện khí sư nữa. Chỉ là bởi gần đây đang luyện chế một loại trọng bảo, cần một ít nhân thủ tạm thời hỗ trợ mà thôi. Bất quá chỉ cần ngươi làm tốt công việc của mình ở đây, sau hai, ba năm xong việc, ta sẽ ban cho ngươi linh đan, ở vấn đề tu luyện ta cũng đích thân chỉ điểm cho ngươi một chút. Ta sẽ không thất hứa với ngươi!"Hướng về phía Hàn Lập nói lời này chính là Hoa Liên tiên cô, hiện giờ hai người bọn họ đang đứng ở một gian chất đầy tài liệu tạp nham ở giữa mật thất, đứng một bên còn một người khác là một hồng kiểm ( mặt đỏ) lão giả tuổi chừng hơn năm mươi tuổi, tu vi trúc cơ sơ kì, nhìn Hàn Lập từ trên xuống dưới, chau mà.
Mà Hàn Lập tới lúc này cũng không thể nói gì, chỉ có thể liên tục gật đầu vâng dạ.
"Hoa Liên đạo hữu, vị sư điệt này có thực sự hiểu luyện khí thuật không vậy? Tuổi cùng tu vi cũng không khỏi hơi thấp sao? Không phải đã nói, sẽ đi Bạch Lộ thư viện giúp tại hạ tìm một vị trợ thủ thích hợp sao?" Lão giả có vẻ không hài lòng, trực tiếp nói ra.
"Lần này luyện chế bảo vật liên quan trọng đại, tốt nhất là không để cho các tông môn khác tham dự vào việc này. Có lẽ tu vi cùng kinh nghiệm của Hàn sư điệt còn thấp, nhưng Vi lão chỉ cần quan tâm chỉ điểm hơn chút, làm một mấy chuyện như tinh luyện tài liệu, chắc hẳn cũng không có vấn đề gì." Hoa Liên đạo cô chỉ khẽ cười, nói.
"Nhưng cho dù chỉ là đề luyện một ít tài liệu, cũng là cần phải có thiên phú nhất định. Nếu không thì chỉ lãng phí vô ích nguyên liệu thôi. Nhưng nếu Hoa Liên đạo hữu đã nói thế, vậy cứ để cho tiểu tử này tạm thời lưu lại thử xem." Lão giả bất đắc dĩ, chỉ có thể có chút không vui nói.
"Yên tâm, ánh mắt của ta còn không kém đến thế đâu. Vị Hàn sưhđiệt này mặc dù tu vi không cao, nhưng pháp lực trên người lại tinh thuần dị thường, nhất là khống chế pháp lực cùng luyện khí tuyệt đối sẽ không tệ." Đạo cô hơi hé miệng, thản nhiên cười.
"Ah! Ra là thế, xem ra cũng có vài phần tiềm lực. Thì ra Hoa Liên đạo hữu cũng không phải tùy ý mang người tới." Lão giả họ Vi nghe vậy, ngạc nhiên một lần nữa đánh giá lại Hàn Lập một chút, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc.
"Người mà Vi lão cần, ta đã đưa đến. Tiếp theo tiến độ luyện chế cần phải nắm chắc hơn. Bổn quan so với hai quan còn lại mà nói, tiến độ đã trễ một chút. Cuối cùng là ngàn vạn lần đừng để chậm trễ đại sự. Nếu không ngươi và ta hai người đều không chịu nổi trách nhiệm đâu. Hiện tại, bần đạo xin phép cáo từ." Hoa Liên tiên cô rốt cuộc đứng dậy muốn rời đi, trước khi đi vừa lại dặn dò thêm một câu.
"Yên tâm đi. Chỉ cần tiểu tử này có thể dùng được, sẽ không trì hoãn tiến độ đâu." Hồng kiểm lão giả đứng dậy đưa tiễn kèm theo lời hứa hẹn.
Nghe xong lời này, đạo cô mới hài lòng, chính thức rời đi.
Do đó trong mật thất, nhất thời chỉ còn lại có Hàn Lập cùng Vi lão hai người.
"Những lời vừa rồi ngươi cũng đã nghe được. Mặc kệ ngươi đối với luyện khí có hứng thú hay không, hay là có hay không có thiên phú, ta sẽ dụng tâm truyền thụ ngươi một tháng luyện khí chi đạo. Sau đó sẽ an bài nhiệm vụ cho ngươi. Chỉ cần ngươi mỗi tháng vào đúng thời hạn hoàn thành nhiệm vụ của ta, thời gian còn lại thì tùy ý ngươi. Nhưng nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ, lão phu sẽ lập tức thay người. Lão phu sẽ tìm người khác thích hợp hơn tiến vào luyện khí điện." Lão giả họ Vi chẳng để lại chút cảm tình nào, không chút khách khí nói.
"Dạ. Đệ tử sẽ cố gắng hết sức!" Hàn Lập thần sắc bình tĩnh trả lời.
"Đương nhiên làm đệ tử tại luyện khí điện của chúng ta cũng không phải là không có lợi. Chẳng những một ít pháp khí cùng địa hỏa trì trong điện có thể miễn phí sử dụng, hơn nữa mỗi tháng phát xuống linh thạch cũng so với đệ tử mấy điện khác nhiều hơn. Giờ ngươi theo ta đi làm quen với các đệ tử khác của Luyện Khí điện đã. Sau này có chút tài liệu có lẽ còn cần các ngươi chung sức hợp tác mới có thể hoàn thành." Lão giả tựa hồ đối với thái độ của Hàn Lập có chút hài lòng nên thần sắc trở nên hòa hoãn hơn, nói.
Tiếp đó hắn mang theo Hàn Lập hướng phía ngoài mật thất đi ra.
Sau khi đã gặp qua ba gã luyện khí kì đê giai (level thấp ^^ - Vịt) đệ tử còn lại, hắn lại tùy ý an bài cho Hàn Lập một chỗ ở. Cuộc sống của Hàn Lập ở Hoàng Thanh từ đó coi như chính thức bắt đầu.
Cái gọi là Luyện Khí điện, kì thật chính là tại chính giữa ngọn núi của Hoàng Thanh quan tu kiến một cái biệt viện.
Kiến trúc cũng không có gì nhiều, trừ một gian địa hỏa đại điện với mấy chỗ luyện khí các thì ngoài ra không còn kiến trúc nào đáng để nói đến. Đệ tử trong điện thậm chí phải sống trong mấy cái động, được dựa vào trong núi mà kiến tạo thành.
Về phần người trong điện, trừ hồng kiểm lão giả là chuyên chức luyện khí sư ra, còn có hai gã luyện khí kì trung niên tu sĩ khác coi như là trợ thủ của lão giả khi luyện khí. Phần còn lại, tính cả Hàn Lập nữa là có bốn gã đệ tử luyện khí điện.
Cho nên địa phương tuy không lớn, nhưng đối với những người này mà nói, tự nhiên là quá dư thừa.
Bất quá Hoàng Thanh quan, mỗi ngày có đủ loại nam nữ đệ tử đến luyện khí điện để thuê luyện khí, hoặc trực tiếp thỉnh cầu luyện chế các loại khí vật cũng không ít.
Nếu là nữ quan, trong đó tự nhiên có đến mười mấy nữ đệ tử. Mà những nữ tu sĩ này cũng không phải đều là đạo cô, có không ít người là nữ tử trẻ tuổi tu hành, dung mạo, lời ăn tiếng nói mỗi người đều bất phàm, hình như là con gái nhà quyền quý, đại gia.
Hàn Lập dưới sự thờ ơ lạnh nhạt, phát hiện ba gã nam đệ tử của luyện khí điện, dù hàng ngày đều mệt mỏi quá sức, nhưng vẫn bị những nữ tu đó khiến cho thần hồn điên đảo. Cả ngày chỉ biết liều mạng luyện khí lấy lòng các nữ đệ tử này, tu vi bản thân sớm đã đình trệ nhiều năm không tiến triển.
Một số ít nam đệ tử tới đây thì phần lớn đều hỗn tạp, cùng đệ tử luyện khí điện giống nhau, có phụ trách nghiên cứu pháp trận, có phụ trách luyện chế đan dược các loại. Còn các nữ đệ tử kia thì chỉ cần chuyên tâm tu luyện là được.
Những điều này làm cho Hàn Lập âm thầm lắc đầu, nhưng hắn cũng sẽ không xen vào việc của người khác.
Mà tiếp đãi các nam nữ đệ tử này đều là chuyện của ba người kia, Hàn Lập chỉ chuyên tâm học tập tinh luyện cùng tinh chế tài liệu. Hồng kiểm lão giả mỗi ngày sử dụng một canh giờ chuyên môn dành cho Hàn Lập, giảng giải một ít trụ cột tri thức của luyện khí chi đạo, thậm chí có khi tự mình động thủ, làm mẫu để tiến hành chỉ điểm cho Hàn Lập.
Lấy tu vi kiến thức của Hàn Lập bây giờ, đối với một trúc cơ kì luyện khí
sư đương nhiên sẽ không cho rằng có thể từ đấy học được điều gì, chỉ dùng thái độ ứng phó cho qua mà thôi.
Kết quả vẻn vẹn chỉ sau mấy ngày đã khiến cho Hàn Lập kinh hãi.
Lão giả này mặc dù tu vi không cao, nhưng ở luyện khí chi đạo tạo nghệ cực cao, tuyệt đối không tầm thường. Chỉ là từ việc tinh chế tài liệu, người này tinh thông đủ loại đủ dạng luyện khí thủ pháp, tựa hồ đối với rất nhiều luyện khí bí thuật của các tông phái đều đã nghiên cứu qua. Trong đó một ít luyện khí kĩ xảo cùng tri thức, hắn ngay cả nghe qua cũng chưa từng.
Ngắn ngủi hơn mười ngày sau, từ nơi này đạt được ích lợi không nhỏ khiến Hàn Lập không khỏi ngạc nhiên cùng vui mừng.
Xem ra Đại Tấn tự xưng là nhân giới tu tiên thánh địa, thật sự không phải là khoe khoang.
Chỉ là một người luyện khí sư trong cái đạo quán chẳng thu hút như thế này cũng đã nắm giữ nhiều luyện khí kĩ xảo như thế, trong đó vừa có bảo tồn hoàn hảo thủ pháp luyện khí từ thượng cổ, cũng có thời gian dài tích lũy cùng cô đọng tân luyện khí thuật do các triều đại luyện khí đại sư tổng kết nghiên cứu ra. Hai loại này kết hợp cùng một chỗ khiến cho mấy loại thủ pháp luyện khí đơn giản ở Thiên Nam và Loạn Tinh hải còn xa mới có thể sánh được. Điều này thật sự làm cho hắn một phen mở rộng tầm mắt.
Lại nói tiếp, Hàn Lập hiện ở phương diện luyện khí thuật cũng chỉ là bình bình cơ bản, luyện khí thuật đạt được từ Tề Vân Tiêu năm đó đối với tu vi cùng kiến thức hiện tại mà nói, sớm đã có vẻ nông cạn. Hắn tại Loạn Tinh hải rồi gia nhập Lạc Vân tông sau, thật ra cũng đã xem qua không ít bí tịch có liên quan luyện khí thuật, nhưng thực sự có tác dụng cũng không phải nhiều.
Hiện tại nếu đã gặp cơ hội khó có được như vậy, Hàn Lập tự nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Hắn trừ thời gian khác tĩnh tâm tu luyện Minh Vương quyết, đối với kiến thức do lão giả họ Vi truyền thụ vô cùng để tâm, thiên phú luyện khí cùng thái độ chăm chú biểu hiện ra đều làm cho lão giả họ Vi hài lòng. Thậm chí thỉnh thoảng một ít nghi vấn của Hàn Lập lại gãi đúng chỗ ngứa của lão, bất tri bất giác lại nói thêm rất nhiều điều.
Kể từ đó, thái độ của lão giả họ Vi đối với Hàn Lập trong thời gian một tháng ngắn ngủi đã dần dần thay đổi cực lớn, ban đầu là nghiêm khắc mặt lạnh, càng về sau vẻ mặt càng ôn hoà, làm cho ba gã luyện khí điện đệ tử còn lại biết rõ tính tình của lão không khỏi trợn mắt há mồm.
Lâm vào tâm lý đố kỵ, thái độ của ba người này đối Hàn Lập tự nhiên không tốt hơn bao nhiêu. Bất quá Hàn Lập hiện đang được ưu đãi, ba người này cũng sẽ không nóng đầu tìm Hàn Lập kiếm chuyện phiền toái, nhưng khi gặp mặt hằng ngày, thái độ lạnh lùng dị thường tự nhiên không tránh được.
Hàn Lập đối với chuyện này lại càng cảm thấy vui vẻ. Hắn đang muốn bình thường cứ một mình một chỗ, có thể an tâm tu luyện, không người nào quấy rầy tự nhiên là chuyện không thể tốt hơn.
Một tháng sau, lão giả họ Vi chẳng những đem các loại thủ pháp tinh luyện tài liệu giảng giải rất nhiều cho Hàn Lập thậm chí ngay cả một ít thủ pháp luyện khí đặc biệt, cũng nhắc tới không ít, khiến cho Hàn Lập phải cẩn thận ghi nhớ trong lòng.
Hắn chuẩn bị khi pháp lực vừa khôi phục sẽ lập tức tới ngay các nơi trên Đại Tấn sưu tầm các luyện khí thuật này, như vậy cũng để chuẩn bị tốt cho việc luyện chế Thất Diễm phiến cùng khôi lỗi của Đại Diễn thần quân, càng thêm hoàn thiện một chút, uy lực sẽ cao hơn một tầng.
Nhưng đúng như lão giả nói, một tháng kì hạn vừa hết, Hàn Lập lập tức đã bị giao cho một loạt nhiệm vụ đề luyện tài liệu.
Nhưng lấy tu vi hắn biểu hiện ra ngoài mà nói, tự nhiên không có chuyện gì có thể làm khó hắn.
Kết quả Hàn Lập hoàn thành toàn bộ, cực kì dễ dàng, căn bản không cần để tâm. Thời gian còn lại đều dùng để tu luyện Minh Vương quyết.
Như thế ba bốn tháng thời gian qua đi, hết thảy đều rất thuận lợi, Hàn Lập cảm thấy việc lựa chọn gia nhập Hoàng Thanh quan, xem ra cũng không tệ.
Trong thời gian này, lão giả họ Vi đột nhiên trở nên vội vàng dị thường. Bình thường trừ mỗi tháng mấy lần giao một ít luyện khí nhiệm vụ cho bốn người xong, đều ở lỳ trong mật thất của địa hỏa điện, không biết đang luyện chế những gì, bóng dáng hoàn toàn không thấy đâu cả.
Mà vị Hoa Liên tiên cô kia trong thời gian này, cũng đã tới mấy lần. Mỗi lần đều cùng lão giả trốn ở trong mật thất không biết thương lượng những gì.
(Mờ ám, mờ ám wa, một nam một nữ trong phòng kín, hehehe – Vịt)
Hai người này cũng rất cẩn thận, mỗi lần nói chuyện đều phóng ra cấm chế cảnh giới, Hàn Lập mặc dù trong lòng có chút tò mò, nhưng hiện tại trong đầu chỉ có ý nghĩ duy nhất là tu thành Minh Vương quyết, vì thế cũng không mạo hiểm sử dụng thần thức để nghe lén những chuyện bên trong.
Vào một ngày, ở trong mật thất động quật, Hàn Lập ngồi xếp bằng khoanh chân, nửa người trên vặn vẹo thành một tư thế cổ quái, hai tay kết quyết ở trên bồ đoàn vẫn không nhúc nhích, thân thể bị một tầng kim quang nhàn nhạt bao phủ, đang run nhè nhẹ không ngừng.
Nhưng nếu nhìn kĩ mới phát hiện ra, da thịt Hàn Lập giờ phút này dày đặc những tơ máu cùng gân xanh, một vật to cỡ quả trứng gà không ngừng chạy qua chạy lại dưới làn da, nhìn có vẻ quỷ dị vô cùng.
Mà mỗi một lần thân thể run rẩy là khuôn mặt Hàn Lập co quắp lại một chút, hiện ra vẻ thống khổ dị thường, từng hạt mồ hôi to như hạt đậu cũng không ngớt từ trên trán hiện ra, phảng phất như đang trải qua vận động nặng nhọc, ngay cả quần áo cũng đã ướt sũng hơn nửa.
Không biết qua bao lâu, kim quang trên thân Hàn Lập dần dần thu lại.
Thở dài ra một hơi, pháp quyết trên tay hắn thu lại, rốt cuộc đã khôi phục về tư thế ngồi xếp bằng.
Cơ hồ cùng lúc đó, bên ngoài thân thể, tất cả các hiện tượng dị thường cũng nhanh chóng biến mất không thấy đâu, thân thể trong nháy mắt đã khôi phục như thường.