Nửa tháng sau, dưới đáy Âm Dương Quật, Hàn Lập ở giữa hai Đại Phong Huyệt, hai mươi thanh phi kiếm màu vàng xoay quanh thân thể, đem vô số bươm bướm xung quanh chém thành từng mảnh nhỏ, tất cả đều biến thành từng làn hắc khí.
Mấy con bươm bướm này bất kể lớn nhỏ, toàn thân đen thui, hai cánh quạt xuống dưới, liền xuất hiện từng đạo phong nhận nhỏ bắn tới Hàn Lập, nhưng tất cả đều bị phi kiếm màu vàng dễ dàng đỡ được.
Nhìn thấy lũ bươm bướm lớp trước vừa chết lớp sau lại bay tới, tựa như vô cùng vô tận, Hàn Lập sắc mặt trầm xuống, có chút không kiên nhẫn.
Hàn Lập đột nhiên đem túi linh thú bên hông lấy ra, đem tế giữa không trung, nhất thời đóa đóa kim hoa từ trong túi chen chúc bay ra, tỏa ra bốn phương tám hướng.
Đúng là Hàn Lập đã sử dụng đến Phệ kim trùng.
Bươm Bướm cùng Phệ kim trùng giao nhau, liền rơi xuống vô số, rõ là đang ở vào thế hạ phong.
Hàn Lập thấy vậy liền đem hơn phân nửa phi kiếm thu lại, nhấc chân hướng tới huyệt động sâu bên trong bước tới.
Nơi này chính là Đại Phong Huyệt, tất nhiên xung quanh hắc phong cuồng cuộn dị thường. Cho dù thần thức hắn có phục hồi trở lại, thì cũng chỉ có thể tra sét xung quanh mấy trướng mà thôi.
Bất quá, thoát khỏi sự bao vậy của đàn bươm bướm phía, hắn cũng không cảm thấy lo lắng về việc này.
Đại khái khi đi đến vị trí giữa phong huyệt, hai mắt Hàn Lập chợt sáng lên, ánh mắt nhìn xuyên thấu hắc phong, đem toàn cảnh xung quanh nhìn rõ từng chút một.
Sau khi nhìn thấy mọi vật xung quanh, Hàn Lập không khỏi kêu lên một tiếng, liền đổi hướng đi về phía đó.
Sau khi đi tới khoảng hai mươi trượng, Hàn Lập khoát tay một khối Bạch nguyệt linh thạch được bao quanh bởi linh khí màu xanh bay lên giữa không trung, lập tức không gian xung quanh vài trượng được soi sáng.
Dưới sự soi sáng của ánh sáng trắng ngà, một chiếc đầu lâu lớn đen nhánh được khảm vào thạch bích đối diện, chỉ lộ ra một phân nửa.
Mà làm cho người ta kinh ngạc hơn nữa là. Tinh thạch âm u phát ra hào quang chớp động, từ bên trong bay ra không ngừng từng đàn bướm đen kịt, điên cuồng bay đến tấn công Hàn Lập cùng khối bạch nguyệt linh thạch, nhưng đều bị Phệ Kim Trùng cản lại.
Một lúc sau tất cả bươm bướm đều bị rơi hết xuống đất, nhưng khi vừa chạm vào mặt đất đều biến mất như chưa từng xuất hiện.
"Đã đến cái thứ ba rồi, chẳng qua cái này có thể tự động mượn âm khí dùng huyễn hóa thành Âm Minh Nga bay ra. Thật là có chút kì quái." Hàn Lập thì thào nói thầm một câu.
Trong lúc Hàn Lập đang cẩn thận đánh giá thì Hắc tinh phía đối diện phun ra vạn đạo hắc mang,
"phốc" một tiếng hắc mang hóa thành vài con bướm không lồ.
Những con bướm khổng lồ sau khi hiện thân lập tức dùng đôi mắt đỏ như máu hung hăng nhìn thẳng về phía Hàn Lập.
Chân mày Hàn Lập nhướng lên, ngón tay búng nhanh ra.
Lập tức một tiếng sét nổ ra, một tia sét màu vàng bắn ra cực nhanh liền đem những con bướm không lồ chấn cho nát bấy. Cho dù những con bướm không lồ có gì cổ quái đi nữa, nhưng bị Ích Tà thần lôi khắc chế, nên căn bản không có chút kháng cự nào cả.
Sau đó Hàn Lập không chút do dự cách không chộp 1 chảo về phía tinh thạch.
Một bàn tay màu xanh liền xuất hiện chộp về phía tinh thạch,
"Phanh" một tiếng động vang lên tinh thạch đã bị bàn tay chụp dính kéo ra khỏi thạch bích.
Sau khi tinh thạch bị lấy ra khỏi thạch bích, âm phong mãnh liệt xung quanh chợt yếu đi hơn phân nữa, những đàn bướm đen đang cắn xé cùng phệ kim trùng, thì hắc quang chợt lóe lên liền biến thành hắc khí theo gió bay mất.
Hàn Lập đối với mọi việc đang phát sinh đều xem như không thấy, hai khối tinh thạch phát hiện lần trước tuy không lớn bằng khối này, nhưng đều được phát hiện trong phong huyệt, đi sâu vào trong cũng sẽ xuất hiện tình huống này
Loại tình huống này lúc đầu Hàn Lập còn cho là kỳ, nhưng hiện tại thì không gây chú ý lắm.
Lại nói từ lần Hàn Lập tìm được lão già họ Phú, được thêm một cái Tử u thần quang, liền cùng với Bạch Dao Di tách ra hành động.
Không có nàng đi theo Hàn Lập có thể phóng tay chân thi triển toàn bộ các thủ đoạn của mình.
Mấy ngày gần đây, do đã tiến sâu vào trung tâm động quật, trong lúc tìm kiếm thường xuyện đụng phải cao giai quỷ vật, nhưng dưới uy lực của phi kiếm và Ích tà thần lôi đều bị giết sạch không còn một móng, thậm chí Đề hồn thú Hàn Lập còn chưa sử dụng tới.
Nói về tốc độ tìm kiếm thì Hàn Lập chiếm toàn bộ ưu thế so với mấy người khác. Mấy người kia tìm kiếm xong một nhánh thông đạo thì Hàn Lập đã sớm tìm xong hai nhánh thông đạo rồi.
Chẳng qua danh tiếng Âm Dương Quật lớn như vậy, trước kia có rất ít cao giai tu sĩ tới tìm kiếm cũng có nguyên do của nó.
Bọn họ đi sâu vào bên trong ngoại trừ tìm được vài thứ khoáng thạch bình thường và vài món pháp khí, pháp bảo bị hư hại thì chẳng còn tìm thấy thứ gì khác.
Riêng Hàn Lập do trong lúc đuổi giết một con quỷ vật cao giai, trong lúc vô ý chạy vào trong Đại Phong Huyệt, phát hiện một khối tinh thạch màu đen, lúc trước Hàn Lập không có hứng thú tìm tòi, nhưng giờ đây Hàn Lập liền đổi ý.
Phải biết rằng nơi âm phong mãnh liệt, âm chi mã tuyệt không cách gì sinh tồn trong đó. Hơn nữa khi đi vào sâu trong phong huyệt, dù cho có thêm Tử u thần quang và pháp lực bản thân hao tổn gấp bội, nên không ai dại gì đi ngược đãi bản thân đi vào trong đó.
Hàn Lập tự thị có Ích Tà Thần Lôi hộ thể và vạn năm linh dịch hồi phục pháp lực trong nháy mắt, cho nên đối với nơi này không chút e ngại. ngược lại đối với khối tinh thạch trong này lại sinh hứng thú, liền đi sâu vào bên trong tìm kiếm.
Mấy khối hắc tinh thạch này Hàn Lập chưa bao giờ gặp qua mà ở trong điển tịch cổ cũng chưa bao giờ thấy nói đến, mặc dù vừa nhìn vào thì rất giống Hắc tủy toản, nhưng xem lại thì một số bất đồng.
Hắc tinh thạch độ cứng thua xa Hắc tinh toản, bên trong cũng không phải chứa đựng ma khí, mà tựa hồ là một loại âm phong cổ quái do âm huyệt tích lũy qua bao nhiêu năm tháng, nhưng lại ẩn chứa đại lượng âm khí.
Loại hắc tinh thạch này không phải là vật tầm thường, Hàn Lập tìm kiếm hơn mười âm huyệt đến giờ mới tìm thấy ba khối tinh thạch mà thôi. Hai khối trước chỉ to bằng nắm tay, cũng không có công năng biến hóa ra quỷ vật, hoàn toàn không thể sách bằng vời khối tinh thạch lần này.
Hàn lập hai mắt híp lại dò xét khối tinh thạch này, khối tinh thạch này không hề có chút phản ứng nào, sau một lúc lâu, Hàn Lập cũng giơ tay đem vài đạo phù cấm chế dán lên khối tinh thạch, sau đó mới lấy ra một hộp ngọc thật lớn bỏ khối tinh thạch vào sau đó mới cất vào túi trữ vật.
sau đó Hàn Lập tìm kiếm đại phong quật này một lần nữa, xác định không bỏ sót thứ gì mới quay người rời khỏi trở về thông đạo bên ngoài.
Đi về phía trước mấy trăm trượng, tiếp tục tìm kiếm trong một phong quật nhỏ, mà thông đạo càng ngày càng
trở nên nhỏ lại.
cuối cùng phía trước cũng xuất hiện một bức tường băng che chắn phía trước tấm thạch bích.
Hàn Lập thở dài, bước tới trước vài bước, tay nâng lên một đạo thanh mang đâm tới.
"Phốc xuy" một tiếng, thanh mang đâm vào thạch bích gần một trượng sau đó chợt lóe lên rồi biến mất.
Hàn Lập cũng không bỏ qua thời cơ, nắm tay liền đấm tới thạch bích một cái, đồng thời đem thần thức đảo qua trong vách tường một cái.
Một lát sau, sau khi xác nhận bức tường không có cơ quan cùng cấm chế, Hàn lập không chút do dự, liền xoay người bay lên không vào trong thông đạo vừa mới mở ra.
Thông đạo vừa được dọn dẹp sạch sẽ nên tốc độ bay tự nhiên nhanh hơn gấp mấy lần.
Tuy không biết Âm Dương Quật này rốt cục lớn như thế nào, nhưng căn cứ vào các loại cao giai quỷ vật xuất hiện, nên Hàn Lập đoán mình đã sắp đến trung tâm động quật.
Nhưng đến lúc này vẫn chưa phát hiện được tung tích của Âm chi mã tuyệt, điều này làm cho Hàn Lập trở nên mất kiên nhẫn.
Do gấp gáp luyện chế Tam diễm phiến, cho nên mới mạo hiểm thâm nhập vào nơi này, Hàn Lập không muốn mình tay không trở ra.
Nguyên anh trung kì muốn đột phá sang hậu kì thì vô cùng gian nan, Hàn Lập mặc dù chưa có trãi qua, nhưng cũng có thể nghĩ đến được.
Có thể nghĩ đến những người tiến giai vào trung kỳ ai không phải là kì tài ngút trời, nhưng mà để đột phá vào hậu kì thì cả Thiên nam chỉ được có ba người. Đại Tấn Nguyên anh tu sĩ hậu kì mặc dù nhiều hơn một chút, điều này là do Đại Tấn có nhiều tông môn tu tiên hơn, nhưng cũng chỉ trong vạn người mới có được một người.
Cho dù Hàn Lập có Điên Phượng Bồi Nguyên Công đột phá bình cảnh làm hậu chiêu, nhưng đối với việc mình đột phá vào Nguyên anh hậu kì cũng không nắm chắc. Hiện tại một khi đã xuất hiện thứ có thể làm cô đọng Nguyên anh bồi anh đan, tự nhiên Hàn Lập không thể nào bỏ qua.
Nếu mà lần này Hàn Lập không tìm thấy Âm chi mã tuyệt, nói không chừng Hàn Lập sẽ tìm lão già họ Phú cướp lấy phương pháp chế luyện bồi anh đan. Tuy rằng hy vọng xa vời, chỉ cần có phương pháp luyện chế trong tay, Hàn Lập sẽ nghĩ cách ở nơi khác tìm kiếm Âm chi mã tuyệt. Trong thiên hạ âm khí tụ tập khắp nơi, không có khả năng chỉ có một cái Âm Dương Quật này.
Hàn Lập một bên phi độn, một bên lạnh lùng cân nhắc.
Đột nhiên thần sắc Hàn Lập chợt động, ngưng thần nhìn về phía trước, chỉ thấy phía trước mặt hào quang chớp động, một đạo lục quang từ phía trước mặt bay tới.
Hàn Lập không kịp suy nghĩ tay áo vung lên, một mảnh thanh hà bay ra, đem đạo lục quang bao vây lại, rồi kéo về phía dưới.
Hào quang mờ ảo trong lục quang chợt tắt, hiện ra một thanh tiểu kiếm màu lục, vẫn còn cắm một khối ngọc giản màu đỏ.
Hàn Lập mím môi, đưa tay ra lấy ngọc giản trên thân kiếm xuống, sau đó tiện tay đem phi kiếm vứt lên không trung.
Thanh tiểu kiếm màu lục ngân lên một tiếng, lươn một vòng về phía sau, và biến mất vào trong một thông đạo.
Hàn Lập coi như không thấy, ngược lại cúi đầu đem thần thức đắm chìm trong ngọc giản.
"Đã tìm thấy tung tích của Âm chi mã tuyệt, thật đúng là tin tốt lành!" Một lát sau, Hàn Lập trên mặt hiện ra nụ cười đem thần thần rút ra. Tiếp đó Hàn Lập đảo tay lấy một cái trận bàn màu trắng đặt trên lòng bàn tay.
Tay điểm vào trận bàn một cái, nhất thời thanh quang chợt lóe lên, trận bàn biến thành một mặt gương bóng loáng, phía trên hiện lên bốn điểm màu khác nhau quang mang chớp động.
Hàn Lập nhìn qua các điểm vị trí, sau đ1o đem trận bàn thu lại, độn tốc nhanh hơn gấp đôi bắn ra phía ngoài.
Nửa ngày sau, Hàn Lập đi tới một nơi giao nhau của các thông đạo, nơi này có hai người đang ngồi đối diện với nhau trong thông đạo, một người là một tên đại hán, người còn lại là lão già họ Phú. Viên Tử u cah6u thì đang trôi nổi trên đỉnh đầu lão già họ Phú.
"nguyên lai là đạo hữu, ngươi đã phát hiện vật kia?" Hàn Lập thu hồi độn quang, thở nhẹ một cái rồi hỏi.
"Không sai, Âm chi mã tuyệt đang ở trong thông đạo này. Linh vật này giảo hoạt dị thường, một mình ta không thể bắt lấy được. Đành phải ở nơi này canh giữ đợi các vị đạo hữu đến." Tên đại hán cười hắc hắc nói, trên mặt hiện lên vẻ hưng phấn.
"Rất tốt, chỉ cần biết nơi ở của linh vật, thì hiện bắt được chỉ là sớm hay muộn thôi." Hàn Lập mỉm cười gật gật đầu.
"Thường sư muội, cùng với Bạch đạo hữu, ở cách nơi này hơi xa, chúng ta hãy chờ thêm một lát. Đợi mọi người đến đông đủ, thì chúng ta có thể nắm chắc hơn." Lão già họ Phú đồng dạng trên mặt mang đầy vẻ vui mừng nói.
Hàn Lập nghe đến đó, trong lòng liền thả lỏng, liền ngồi xuống ngay tại chỗ.
Ngồi đợi mấy canh giờ sau, Hắc y mỹ phụ cùng với Bạch Dao Di cũng lần lượt chạy đến, sau khi biết được tin tức đều vui sướng vô cùng.
Ngay lập tức mấy người không chút chần chờ, trước tiên tai lối vào bố trí mấy pháp trận đơn giản, sau đó cùng bay vào hướng đông của thông đạo.
Nhưng mấy người đều không biết, bọn họ vừa mới rời đi không xa, tại giao lộ một mảng u quang chớp động, sau đó liền xuất hiện ba cái thây khô đen thui.
Mấy cái thây khô này lồng ngực trống trơn, da bọc xương, nhưng hai mắt màu xanh lục lạnh lẻo chớp động, không chút cảm tình nhìn chằm chằm vào hướng bọn người Hàn Lập vừa đi.