Hôm nay là một ngày cuối tháng tư, sắp bước vào mùa hè chói chang nắng ấm.
Trãi qua hai năm Phàm Trần làm Quỷ nô dưới trướng Du Y Thiền Quỷ.
Ngoài việc không ngừng thử thuốc để tìm ra bí pháp an toàn, phàm trần đã tích lũy vô số kinh nghiệm về dược liệu.Có thể nói bây giờ phàm trần bách độc bất xâm.
Do trong người hắn tu luyện Luận Xá Công.
Nên tất cả kịch độc được phàm trần dùng các đại huyệt vận chuyển khống chế tùy ý thu phát gom vào một chỗ bên trong.
Nếu lượng độc trong người quá nhiều phàm trần sẽ vận chuyển ép ra tùy ý.Về phần từ ngày bị tên bại hoại Lục Thiếu Phong ép uống Cao Man Cổ độc, phàm trần chẳng những không bị gì mà còn giúp hắn rèn luyện kỳ kinh bát mạch.
Trãi qua 2 năm uống vô số độc dược điều này giúp cho thân thể hắn căn cốt vững chắc.Còn về vẻ bề ngoài thân thể gớm ghiếc mặt xanh nanh vàng, móng vuốt sắc nhọn là do hắn cố tình tạo ra vẻ bề ngoài cho thích hợp trong môi trường Ma Tộc.Thật ra ngay khi trúng Cao Man Cổ phàm trần trong tâm thức hôn mê đã suy nghĩ mình chỉ ước mong một thân hình gớm ghiếc cho ma chê quỷ hờn, bởi thế giới quan của hắn khác người ta.
Người ta thích hào hoa phong nhã anh tú ngời ngời.
Còn hắn lại chỉ muốn càng gớm ghiếc càng tốt.Bởi hắn cho rằng bề ngoài đẹp đẽ chỉ càng thêm phiền phức.
Hắn chỉ một lòng tu hành ẩn thế, lòng đã nguội lạnh phàm tâm.
Bề ngoài càng dễ nhìn càng bất tiện.
Mà Cao Man Cổ Độc rất quỷ dị, nó sẽ phản ứng ngược lại với suy nghĩ của cổ thân thể bị trúng độc.Cho nên ngay thời khắc phàm trần hôn mê bên trong linh hồn hắn lập tức biến dị, tóc hắn chuyển sang màu bạch kim, gương mặt sáng như thiên thần hạ phàm, mài cong, mắt phượng, mũi dài cao thẳng tấp thể hiện ra dáng vẻ thánh nhân, thân hình cao to khỏe chắc, một cổ thân thể mới lạ đẹp mắt được hình thành bên trong linh hồn.Ngay lập tức được phàm trần dùng Luận Xá Công phong bế lại.
Ngay thời khắc Du Y Thiền Quỷ điểm vào người hắn, hắn đã dùng Luận Xá Công giữ cho bề ngoài không bị thay đổi, rồi khi về đến địa phận Ma Tộc, hắn đã cố ý thay đổi vẻ bề ngoài cho giống quỷ, để tiện sinh hoạt giữa lãnh địa ma quái này.Cũng từ giây phút chết đi sống lại phàm trần đã thông qua Luận Xá Công có được năng lực tùy ý thay đổi vẻ bề ngoài theo ý niệm của hắn.Hôm nay Du Y Thiền Quỷ truyền cho hắn bài pháp Sắc Thi thứ 2.
Du Y Thiền Quỷ đọc rất chậm thần chú cho hắn ghi nhớ" Bà dã nạp xa hồng ma ê hếBá sắc hạp bá sắc khan bà lan kĩ mộÊ hê bà tá du sá cống sangKhạp qua lang khạp qua tê bòn chê xô hê"Du Y Thiền Quỷ dặn phàm trần rất kỹ về công năng của Sắc Thi.
Sắc Thi có nguồn gốc lâu đời khoảng 300 triệu vạn ức năm.
Do một đại năng của cổ tộc Thay, một tộc người cổ đại sáng lập.
Sắc Thi có công năng giúp cho hành giả dù trong hoàn cảnh nào cũng giữ được ý thức chân tánh buổi ban đầu.
Lòng không ô nhiễm phàm tâm.Một năm trước Du Y Thiền Quỷ quan sát thấy tâm tánh của Phàm trần không tệ, hắn lại tuy thân làm quỷ mà vẫn ăn chín uống sôi, vẫn tắm gội sinh hoạt như nhân đạo.
Điều này làm cho Du Lão rất lấy làm hiếu kỳ.
Thường con người ta sao khi rơi vào quỷ đạo sẽ không còn chú ý bề ngoài, để mặt thân thể hôi tanh gớm ghiếc.
Còn phàm trần thì tuy làm quỷ mà không nhiễm tính quỷ.
Hắn ăn thảo mộc, cố gắng tìm hiểu những dược liệu để tắm gội khử mùi hôi thân thể.
Hắn lại hay đốt lửa để xua âm khí trên người.Thế là Du Y Thiền Quỷ truyền cho hắn Sắc Thi thứ nhất.
Trãi qua sự dặn dò của Du Lão, qua một năm tu luyện.
Phàm trần được Du Lão truyền cho Sắc Thi số 2.Hôm nay Du Lão dặn dò Phàm trần đi Ma Hồng Lĩnh hái dược liệu.
Ma Hồng Lĩnh cách thánh địa Ma Tộc 100 dặm về phía Bắc, nơi đây rất nhiều bộ tộc của Ma Tộc sinh sống.
Du Y Thiền Quỷ định cho Tiểu Minh là cháu trai của Lão đi cùng Phàm trần, nhưng vì nơi đó quá nguy hiểm, nên Du Lão chỉ đành để một mình phàm trần đi.Du Lão nói: Quỷ Thánh ngươi phải hết sức cẩn trọng.
Vì ta không có nhân thủ thích hợp tiến vào Ma Hồng Lĩnh, nay thu nhận ngươi nhờ ngươi trợ giúp, nếu chuyện này thành công ngươi có điều kiện gì lão phu sẽ không bạc đãi.Dược liệu thì lão phu đã ghi kỹ trong giấy.
Ngươi cứ đi theo như ta chỉ dẫn, có gì nguy hiểm chạy được bao xa cứ chạy, dù sao ngươi đã chết một lần, nên có kinh nghiệm về cái chết.
Đi sớm về sớm, lên đường thôi.Trời trong nắng ấm, ra khỏi Thánh Địa Ma Tộc, phàm trần chậm rãi hướng phía Ma Hồng Lĩnh mà đi, vừa đi vừa hát" Chúng ta là lũ quỷỞ tận rừng sâuỞ tận núi caoỞ tận biển sâuChúng ta là lũ quỷMột dạ từ biMột dạ sắc sonChúng ta là lũ quỷ....Còn cách Ma Hồng Lĩnh 40 dặm, lúc này trời tối phàm trần tìm được một miếu hoang giữa rừng.
Người xưa thường nói ban đêm thà ngủ trong rừng đừng ngủ miếu hoang.
Phàm trần đéo thèm nghe người xưa nói.
Hắn bây giờ bề ngoài là quỷ, đâu sợ quỷ hù dọa, thế là hắn xông vào miếu, dọn dẹp một góc ổn thỏa làm chỗ ngũ đêm nay.Đốt một đống lửa trong miếu, hắn lấy đồ ăn từ trong Linh Quang bảo hạp ra ngồi thưởng thức, lấy dụng cụ trong linh Quang bảo hạp ra pha một ấm trà, vừa ngồi bên đống lửa ăn vừa uống trà.
Nhân sinh còn có gì vui bằng hắn.Thường thì không nghe lời người xưa ắt phải chịu thiệt thòi.
Canh tư tức bước vào giờ sửu tầm 2 giờ sáng, đang ngủ ngon phàm trần gặp ảo cảnh, hắn lập tức ý thức có điều gì đó không đúng, trong mộng cảnh hắn thấy ngôi miếu rất sạch sẽ tinh tươm, mọi người ra vào tấp nập cúng bái, rồi có hai thiếu nữ đến bắt chuyện cùng hắn vui vẻ.
Hắn cố gắng thoát ra mộng cảnh, nhưng không cách nào làm được.Hắn ý thức địch nhân ắt hẳn không yếu.
Lúc này trong mộng cảnh hai nữ nhân một tên Hồng Liên, một tên Hồng Cát nói cho hắn biết nơi này gọi là Miếu Thanh Đằng Đại Vương.
Vốn lúc trước nơi này xảy ra bệnh dịch, dân chúng chết rất nhiều, nhưng bỗng một ngày có một nữ tử đến đây dùng y thuật cứu chữa giúp dân làng.Từ đó bệnh dịch được đẩy lùi, sau cùng nữ nhân này bị quan phủ vu oan là yêu quái rồi xử tử.
Dân chúng đau lòng lập miếu thờ.
Nàng lại báo mộng cho dân chúng biết, nàng đã tu thành thần đạo gọi là Thanh Đằng.
Dân chúng bèn tôn xưng là Thanh Đằng Đại Vương nhang khói phụng thờ.
Nhưng thời gian tuế nguyệt thoi đưa, dâu bể trăm ngàn vạn năm đi qua, không còn ai nhớ tới, lục địa cũng thay đổi, nơi đây không còn nhân loại sinh sống, mà trở thành địa vực Ma Tộc.Sau khi nghe giới thiệu xong, phàm trần cũng bước đến thắp nhang.
Hắn đốt ba nén hương đứng trang nghiêm, lòng thành kính quỳ xuống mà khấn vái" Hồn thiêng ở chốn non sangQuỷ nô khẩn thỉnh Đại Vương Thanh ĐằngĐức công ghi tạc nhơn năngCớ sao oan thác khổ bằng biển khơiQuỷ nô một dạ đôi lờiĐem tâm khẩn thiết rối bời cầu xinCầu nàng qua bể chân linhQua cơn bĩ cực bình minh lại vềHồn nàng dù ở sơn khêNghe lời khấn nguyện tư bề thoát raHồn nàng dù ở cao xaNghe lời chân thật bỏ qua đau buồn".Lập tức phàm trần khấn xong mộng cảnh tan mất, mở mắt ra trước mặt hắn là ba nữ tử dung mạo diễm lệ.
Hai người đứng hai bên không ai khác là hai nữ tử Hồng Liên, Hồng Cát.Một tên Quỷ nô như ngươi mà có thể phá tan mộng cảnh khá khen.
Các hạ là ai? Phàm trần hỏi.Người mà ngươi vừa khấn nguyện.
À thì ra là vậy! Bắt hắn lại! Lời vừa dứt hai nữ tử Hồng Liên Hồng Cát xông lên chế trụ Phàm trần.
Dám đến địa bàn của Thanh Đằng Đại Vương ta ăn uống đốt lửa, một tên quỷ nô như ngươi không biết trời cao đất dày, gan to bằng trời.
Ai sai ngươi tới, nói mau, không thì ta giết không toàn mạng.Đại Vương tha mạng.
Là Du Lão Tiên Sinh của thánh địa Ma Tộc sai tiểu nhân đi Ma Hồng Lĩnh hái dược liệu.
Tên Du Y Thiền Quỷ cũng ăn no rãnh việc, hắn không chịu chết thì thôi, còn sai cái thứ đầu óc ngu si tứ chi phát triển như ngươi vào Ma Vực hái thuốc.
Hắn tưởng chỗ đó là chỗ thiện nhân ở sao?.Nữ tử xinh đẹp vừa nói dứt lời trời nỗi gió giông.
Mây đen mù kịch.
Bấm ngón tay tính toán.
Thanh Đằng Đại Vương lẫm bẫm: Lộc, Thành, Tán, Họa, Sa, Phúc, Hiển, Vinh, Trường, Thọ.
Là quẻ Họa, có tà vật tập kích.
Hồng Liên, Hồng Cát các ngươi cẩn thận.
Lời vừa dứt một luồng tà khí nồng nặc xông vào trong miếu, tiếng cười khanh khách nghe quỷ