Phàm Trần

40: Vũ Ca Vấn Đạo Viên Thông- Đáp Đạo Đại Đồng Viên Dung


trước sau


"Sáng trời ánh nắng chói changTa ngồi ta ngắm các nàng Cá TiênBên Cầu Kinh Cụt Bình YênCá thì lặn lội triền miên giữa dòng".Bại Hoại Thiên Sư ngồi bên cầu, mang một bầu bình yên tĩnh lặng.

A Thu hỏi sao lâu rồi không thấy Khôi Thiếu đi thanh lâu chơi gái?.Phàm Trần nói: Không phải không thèm, tại lười, với sợ bệnh tật truyền nhiễm.

Bây giờ Bần Đạo đã là Bại Hoại Thiên Sư thì đâu chấp sự tướng gì mà sợ.

Chẳng qua lười, lại thích giúp người độ vật, sẽ vui hơn, chơi gái vừa mệt vừa tổn vừa tốn.Có người bên cầu đi tới.

Ồ! Phàm trần nhìn lập tức nhận ra.

Là Lâu Chủ Đại Hải Lâu Trần Sao Linh tại Ma Vực.Mỹ nữ tay ôm đàn tỳ bà ngồi xuống đối diện bàn cùng Bại Hoại Thiên Sư là Phàm Trần.

Mỹ nhân nói: Tiện thiếp là Lâu Chủ Đại Hải Lâu tên gọi Trần Sao Linh đến từ Ma Vực.Nghe danh Bại Hoại Thiên Sư kinh thông thiên địa, diễn giải được mọi sự tướng thế gian, lần này tiện thiếp đến trước vấn an, sau là hỏi điều thắc mắc.Bại Hoại Thiên Sư đáp: Được! Nàng cứ nói, Bần Đạo biết gì sẽ nói đó, nàng cứ yên tâm mà hỏi.

Phàm trần sai A Thu rót cho mỹ nữ bát nước rồi bắt đầu câu chuyện.Lâu Chủ hỏi: Đại đạo là gì?Bại Hoại đáp: Cọng mì, cọng bún.Lâu Chủ hỏi: Tìm gì để ngộ đạo?Bại Hoại đáp: Trước tìm dục tìm dâm, sau tìm tâm vọng động.Lâu Chủ hỏi: Tại sao có Thần, Ma?Bại Hoại đáp: Bởi do ta phân biệt.Lâu Chủ hỏi: Làm sao trừ tình dục?Bại Hoại đáp: Cứ hì hục mà làm, chán thì buông, hạn chế chứ không từ bỏ.Lâu Chủ hỏi: Sao không diệt dục, sao ngộ đạo lành?Bại Hoại đáp: Bởi dục tình là căn bổn nhân sanh, là di truyền nòi giống.

Chỉ cần hạn chế chứ không thèm mơ mộng.

Còn đạo lành đạo dữ do ta tự xét.Lâu Chủ hỏi: Sao dẹp ân ái thế gian, sao để trừ dứt khổ?Bại Hoại đáp: Ân ái là con đường ngộ đạo, càng khổ càng hay, càng đi càng tỏ ngộ, không cần diệt,không cần trừ, cứ quào bư, khổ riết thông sự lý.Lâu Chủ hỏi: Tu hành để làm gì?Bại Hoại đáp: an thân, tỏ đạo, có gạo có mì, có gì bằng an ổn.Lâu Chủ hỏi: Làm đĩ có đắc đạo không?Bại Hoại đáp: Gặp đúng minh sư, liền từ đĩ hóa thánh nhân trong nhất niệm.Lâu Chủ hỏi: Lúc tuyệt vọng nên làm gì?Bại Hoại đáp: Đi đến chỗ bán quan tài, đi đến nơi xảy ra dịch bệnh.Lâu Chủ hỏi: Ngài bao giờ mới đắc đạo.Bại Hoại đáp: Mãi mãi không đắc, chỉ là con chó con heo.Lâu Chủ hỏi: Ngài có thích ta không?Bại Hoại đáp: Thích.Lâu Chủ hỏi: Vậy Ngài định làm gì?Bại Hoại đáp: Xin ít bạc ăn mì, xong quay lưng ngoảnh mặt bỏ đi.

Hết việc.Lâu Chủ hỏi: Sao Ngài mãi ở đây, không xưng danh khai tông lập giáo, sáng danh đại đạo, sánh ngang Trời già?Bại Hoại đáp: Sông tuy bé nhỏ, cá sấu biết ẩn mình, ra biển mênh mông, e khó sống.Lâu Chủ hỏi: Trời đất này, sau Hồng Hoang, ai là Đại Năng?Phàm trần đáp: Hỗn Nguyên Giáo Tổ.Lập tức Bại Hoại Đạo Nhân vì Lâu Chủ Trần Sao Linh mà giảng ra Hỗn Nguyên Kinh.HỖN NGUYÊN KINH"Thiên địa sơ khaiHồng Mông hoá đạoNhị khí phân haiDiên niên sơ khởiBảy đạo hiệp chungMông lung hoá vậnVận khí căn nguyênChuyển di nhân đạoThời thần đã điểmChư Thánh ban truyềnChánh khí hạo nhiênPhàm trần dẫn đạoBiển đạo tại tâmNguồn cơn chuyển thánhMới hay biển tục hoá hỗn nguyênDẫn người hữu chí tinh chuyên tu trìXe loan lầu cát tường triPhàm trần khai tạo liên trì thẳng xôngÔng Thánh dặn rành tu hành nhập đạo, mua cơm mượn gạo lót dạ qua ngày, tâm tưởng Như Lai, dặn người hữu chí.

Phàm trần thô bĩ, tục vốn là tiên, nào có Phật tiền, chỉ toàn ảo tưởng.

Tu là một hướng, quyết chí thẳng xông.

Tâm tức hồng mông, tham sân là đạo, phàm trần một dạo, lắm chuyện thị phi.

Ông Thánh nghiêm nghì, dắt người qua bể.

Kệ kinh chín bệ, truyền xuống nhân gian.


Phàm tục cười vang, để đạo trước đàn, tâm thường minh tưởngThánh trừ vọng tưởng.

Thánh tại tất lòng.

Thánh ẩn Phật tông.

Thánh là bánh nóng.

Thánh không gào rống.

Thánh vốn nghiêm nghì.

Mật tịch tu mi.

Ba quỳ chín lạy.Thánh trừ ác quỷ.

Thánh ngự lòng tà.

Thánh ở nơi ta.

Thánh vào hỗn loạn.

Thánh nhập thị phi.

Thánh dứt khổ nguy.

Thánh qua biển lửa.

Thánh thường cứu chữa.


Thánh chặt hoài nghi.

Thánh nói minh uy.

Tâm tà đoạn dứt.Phàm trần nguội lạnh.

Thánh xuống nhân gian.

Ban đóm lửa tàn.

Ai thường niệm tụng.

Thần minh hữu dụng.

Thần chú khưu tà.

Sát quỷ hà sa.

Diệt loài hôn ám.

Ba ngàn thế giới.

Ẩn náo tà ma.

Thánh chặt đứt ra.

Thâu hồn đoạt phách.Hồng mông một cõi sơ khaiThánh truyền bá vạn tịnh tài độ thânAi mà lao khổ trần thânQuỷ ma đeo bám tham sân suốt ngàyTâm liền cầu khẩn gặp ngàiBan ân chí Thánh nạn tai tiêu trừBá vạn thiện thần hộ tâm hộ khẩu, dẫu cho phối ngẫu, trì niệm hồng danh.

Đại Thánh hộ thành.


Ma tâm tiêu biến.Quỷ rừng tướng núi, nghe niệm Hỗn Nguyên.

Vạn ác thăng thiên, oan gia tan biến.Lòng có đạo tất bình an.

Không phân không chia muôn ngàn đại đạo.

Thần minh hộ thể.

Gìn giữ đạo tâm.

Vạn ác xa xăm, chốc liền tan biến.Tiên tầm tục, tục tầm tiên, dục lạc trần duyên, bổn căn đại đạo.

Thánh truyền đại đạo, trấn nhiếp phàm tâm, phong vũ bạo âm, thải đều tro bụi.Phong trần mạt kiếp, lẫn lộn trắng đen, thế sự đua chen, Thánh liền cứu rỗi.

Mọi, Then, Kinh, Tộc.

Hễ có một lòng, đốn ngộ giáo tông, tâm liền hiển Thánh.Không luận tà, không phân chánh, hễ cần cù chịu khó mật miên trì, đạo đức phương phi, gian nan thành chánh pháp.Hỗn Nguyên Đạo Tổ, chứng đạo ức muôn niên, hằng hà sa thế kỷ.

Diệu thâm hoá Thánh, chỉ dẫn phàm gian, niệm mật kinh vang vái râm rang, tỏ lòng chánh tính.Trước Hồng Mông đại giới, Hỗn Nguyên tồn tại vạn tượng sâm la.

Hỗn Nguyên cách Hồng Quân Giáo Tổ hằng hà sa thế kỷ.

Tam Thanh hậu bối, tây phương giáo mới đây.Nay cùng kỳ mạt kiếp dựng xây, bởi đoái thương xót tưởng phàm nhân mê muội, chấp mê sự tướng, sai lệch đạo tông, nào biết ai Giáo Tổ Hồng Mông.

Đức Hỗn Nguyên Đạo Giả thiên trường bất biến.Phàm nhân trì niệm vạn tội chuyển xây, oán độc tạo gây vượt qua tai áchChí tâm quy kính HỖN NGUYÊN ĐẠO TỔ CHƯỞNG QUẢNG HỒNG MÔNG THIÊN BÀN NGUYÊN CỔ".Lâu Chủ Trần Sao Linh để một lượng bạc trên bàn, đứng dậy thi lễ xá chào, rồi ôm đàn đi mất.Lâu Chủ đi không bao lâu, thì từ xa một thân ảnh Gấu mập đội nón lá, vác kiếm dài, chạy như bay qua cầu Kinh Cụt, đến trước mặt Phàm Trần, Gấu hét: Sư Tôn, đệ tử đói quá, có gì ăn không?Phàm trần sai A Ngọc làm một bát mì hai trứng gà chiên, mang lên.

Gấu đen ăn như chết đói, thiếu điều muốn nuốt luôn cái bát.

Ăn xong thấy không no, lại xin thêm.

Phàm Trần sai hạ nhân đi nấu thêm cho ba bát to đùn vát lên Gấu ăn hết không còn một giọt nước trong bát mì.Ăn no xong, Gấu ta sản khoái, tinh thần minh mẩn, lập tức nói: Sư Tôn, xin dạy đệ tử học tiếp.Bại Hoại đáp: Ngươi muốn gì? Cứ nói, thích gì ta dạy đó, thắc mắc gì ta đều giải đáp.Gấu hỏi: Cúng Ngải Thần thế nào cho phải?Phàm trần dạy: Ba bát nước trong, một lòng thành khẩn, ba hương đốt cắm, ngay ngắn chỉnh tề, cho đúng lối lề, ơn trên phổ độ.

Lại chuẩn bị ba bát Bộc Mễ Hoa tức là Bắp Rang Bơ.

Sau đó khấn bài:THÀNH TÂM PHỤNG NGẢI.Tâm thành quy kính, Tổ Pháp Ngải Truyền, Ngải Miền Dân Tộc, Ngải xưa Sông Đốc, Ngải Tộc Mẹ Nàng.Quy kính vái van, cô nàng, cô ngải.


Nay là lễ mọn, cúng kính tất lòng.

Theo lệ giáo tông, cầu tài tích lộc.Trên ban châu ngọc, sức khỏe dồi dào, tâm đạo thanh cao.

Ngải Thần phụng chứng.ẤN LIỆP CHÂU MỆ BÒN XÊ HỈ NẠN(36 lần)Gấu hỏi: Làm thế nào phả độ gia tiên?Phàn trần dạy: 1 bàn chuẩn bị, lớn nhỏ tùy tâm, lễ tùy tín chủ, sắm sanh cho đủ, mới gọi kỳ siêu, giải tội mòn tiêu gọi là phả độLễ gồm: Nước trong ba bát dọn bày, ba ly rượu cúng, soạn bày mâm cơm, rượu, trà, hoa, quả quải đơm, dọn lên cho đủ ngon thơm thỉnh mời.

Đèn nhang soi tỏ rạng ngời.

Ấm lòng cô bác chiều mơi độ đời.Sắp lễ cho đẹp lả lơi, đông để bình bông, tây để hoa quả, cơm nước dọn đều nghiêm trang.

Ăn gì cúng đó rõ ràng.

Cá, tôm, cua, thịt tùy hàng chủ gia.

Tiền nhiều thì cúng sa hoa, ít ngân gom gọn người ta nhẹ lòng.Giàu sang sắm lợn quay hồng, rượu ngon chất để một vòng bàn trên.

Còn nghèo kinh kệ mình ên, mâm cơm là được vang rền làm chi, nhớ rằng muối gạo lễ nghi, mỗi phần 1 bát to lên để bàn, lại sắm vàng mã cho an, âm trần phải có tiền ngàn tiền muôn, đưa đường quỷ chẳng nói xuông, có tiền thì mới có tuồng xem coi.Mình cúng Tông Tổ mình rồi, đốt tiền cô bác đứng ngồi nhận xem, cho nên vàng mã phải thêm, càng nhiều càng tốt càng êm âm trần.

Lễ này phả độ tông thân.

Khấn bài thầy dạy độ gần độ xa.KINH PHẢ ĐỘ TÔNG THÂNTâm thành sắm sửa lễ bàyCúng kinh cầu nguyện vái dài vái xaThỉnh trên tộc

tổ ông bàSong thân quá khứ về nhà nghe kinhTấm lòng hiếu đạo minh minhNhớ xưa Sư Tổ hiếu tình nuôi ChaTổ còn bán gạo nuôi nhàHậu hiền cúng lễ độ mà tổ tiênThỉnh trên Thất Tổ Cửu HuyềnGiáng lâm giá ngự, chứng liền mâm cơmCó chay, có mặn tùy hômLòng trần con cúng ít cơm gọi làĐèn nhang rượu thịt bông hoaTrái cây hoa quả Ông Bà chứng minhCổ kinh giảng phải hiếu tìnhĐức Công Vô Lượng hằng in bao đờiTổ xưa hiếu đạo ngời ngờiCon nay giữ trọn hiếu thời cho xongTổ tiên bảy kiếp tây đôngTổ tiên chín bệ, chín sông hội vềCon trần lạc bước ủ êBuồn thiu buồn thỉu buồn lê thê trầnCon nghèo do bởi nguyên nhânQuên ơn tông tổ song thân lo rầuBấy lâu chẳng cúng vào đâuCứ cho có lệ, nhang cầu đốt xongNghe đền nghe miếu phong longNói rằng chết hết cúng đông làm gìChết rồi là sẽ tây quyChứ đâu tại thế ngồi lỳ xin ănMay thay tin tưởng nhân năngCó thầy Hai Béo chỉ rằng cúng kinhVái vang Thất Tổ thuận tìnhCửu Huyền gia độ sách kinh tỏ rànhCho con một bước nhàn thanhÁo cơm trần hạ chất thành núi caoĐộ con sức khỏe làm saoNgày đi ngàn dặm khỏe nào hơn trâuÁi tình con khổ con rầuĐộ con duyên nợ kêu cầu bình anTổ tiên ngăn chặn sói langBáo thần bắt quỷ khai mang ác tàTổ tiên ngự giá đền nhàNgày đêm canh giữ độ mà cháu conLời thầy Hai Béo làm trònCon dâng phẩm vật bào mòn nghiệp mêÔng Bà xưa ở thôn quêNay về chứng lễ một bề uống ănLãnh dùng độ vật kim cănGửi qua xài tạm vẹt lằn lối điĐộ con thoát hiểm thoát nguyĐộ con một kiếp tường tri thế thời.Ông Bà Tộc Tổ về chơiBà Cô Ông Mãnh gọi hơi về liềnThỉnh trên Sư Tổ phép quyềnBắt cầu Bỉ Ngạn đưa thuyền Ma HaCho con rước đón Ông BàÂm phần thắt ngặt cũng mà về ngayMiễn trong tộc tổ rỏ ràyCòn như âm ngoại đứng ngoài không vôVái Vang Sư Tổ dựng bồCho thần giữ cửa tà vô đập liềnRõ rành nhà có chủ quyềnKhai đàn cúng kính là quyền nhân sanhNgười cúng thực có quyền hànhChỉ mời Tộc Tổ rõ rành cháu con.Sắc Lịnh Tổ Sư Kỳ Siêu Bạc Độ Tổ Tiên Ông Bà.

Khẩn Sắc.

Khải.Tiếp đến thì Gấu ngươi thành tâm lạy 108 lạy trước bàn cúng, rồi đọc VÃNH SINH TỊNH THỦY CHI KINH ba lần hoặc mười lần là được.

Xong lễ gần tàn nhang thì đọc Phục Nguyện rồi đốt kim ngân tài vật gửi ông bà tộc tổ.Gấu hỏi: Mai sau Ân Sư về hỗn độn đệ tử mỗi lần tưởng nhớ phải khấn thế nào cho đúng?Phàm trần đáp: Nếu sau này có ai hỏi Vi Sư cả đời có tỏ ngộ gì không? Ngươi cứ bảo Vi Sư không tỏ ngộ được gì, chỉ hiểu rành hai chữ VIÊN THÔNG.Ta mỗi lúc rảnh rang có viết vài vần thơ dí dỏm nói về cuộc đời mình.

Nay tặng Gấu Đen ngươi gọi là kỷ niệm.

Hễ trong hiện tại gặp nguy khó, hay sau này ta rời đi thế đạo này, cứ dâng nhang đọc bài thơ ta viết, ta sẽ hiện ra ứng cứu, hoặc sai người đến giúp.KINH ÔNG HAI BÉOThỉnh Ngài Hai Béo Đạo NhânCưỡi con hai néo xông trần cứu nguyHậu hiền gặp sự ưu biVái vang thầy đạo dẫn đi đường lànhTích truyền Hai Béo lưu danhChu du Dị Quốc cứu rành bá giaBéo ngồi hát khúc ngâm ngaTỏ thông kinh đạo nước nhà đông tâyAng lê, Phồn, Thổ, Mán, TàyMọi, Mường, Kinh, Tộc Béo này tỏ thôngHai Béo lí lắc cuồng ngôngMà lòng chở đạo bút ông tiên truyềnBút khai thánh pháp vạn niênThu hồn vạn vật làm miền hoan caTam thân tam nguyện hà saLập nên quốc độ thiệt là cứu nguyThỉnh mời Hai Béo đến điTrừ trong chín quỷ diệt thì ngoại ma.Ông vui đi tới đi raÔng buồn ông niệm Ma Ha độ đờiSinh thời Ông rất lắm lờiVạn kinh vạn pháp rãi rơi khắp trầnNào là giáo thuyết độ chânNào là dí dởm ghẹo trần ó laMinh Ngữ vốn ông viết màNào là Tế Độ, nào là Hỗn NguyênChân kinh Ẩn Thế lưu truyềnCuộc đời Ông đạo diệu huyền trong kinhThỉnh Ông Hai Béo Quyền LinhCung ngôi chưa biết nhưng tình đại laXưa Ông học pháp Thích CaTỏ thông Luận Xá rồi thiền Sát MinhLào thông lục giáo, thi kinhPhun châu nhã ngọc làm linh cuộc đờiBằng tà dậy sóng chiều mơiThỉnh Ông Hai Béo về chơi đập tàNghe đồn thượng cổ yêu maGặp Ông Hai Béo chổi chà đập ngayXông lên giẫm đạp nó hoàiRồi Ông nhéo nó hàng ngày khổ đauTính Ông một đấng anh hàoUống ăn hệ trọng, lòng vào đại biMột khi hữu sự việc chiVạn tà xâm lấn mời thì Đức ÔngĐạo nhân phi sắc phi khôngCởi con heo thú liền xông pha đờiHồng Hoang thượng cổ sáng ngờiCó Ông Hai Béo cho đời thêm vuiGặp tà Ông vác dùi cuiÔng bưng lu lớn Ông thui con tàGặp tà ông bẻ nhánh chàTrâm bầu Ông đập chết bà nó luônGặp tà Ông bắt con đuôngÔng kêu nó nuốt hết buồn nghe conTấm lòng pháp đạo ví vonTích Ông Hai Béo mãi còn lưu danhThỉnh trên đạo pháp huyền thanhLinh linh diệu diệu cao xanh độ phầnThỉnh Ông Hai Béo xuống trầnCách xa vạn dặm phân thân tới liềnSắc Ông dám nghĩ dám truyềnBán Buôn, Ăn Uống, Kim Tiền độ sanhĐói cơm Ông độ cho lànhThiếu tình thiếu dục Ông hành đi chơiBệnh đau dắt dẫn thuốc thờiTường tri căn bệnh chiều mơi nhẹ liềnThỉnh Ông Hai Béo diệu huyềnMinh Sư Giáo Đạo khai truyền Phàm KinhMình thời sắc tướng âm thinhCửu Châu Lục Quốc cung nghinh Đức Ngài.NAM MÔ THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ.NAM MÔ THẦN MINH ĐẠI ĐẠO SƯ.NAM MÔ HỒNG QUANG ĐẠI THÀNH TỰU GIẢ.Gấu hỏi tiếp: Phàm trong nhân đạo làm ăn hữu sự, nên cúng giúp nhân đạo kêu cầu thế nào cho an ổn?Phàm trần dạy: Cơm canh, hoa quả, nhang đèn, lập bàn hương án mon men khấn bài:KINH CÚNG LÀM ĂN"Này là hỡi ông bà cô bácCõi dương trần còn nặng áo cơmPhàm dân lặn lội sớm hômCòn vì tiền bạc om sòm thế nhânThỉnh trong cô bác xa gầnÂm nhân tề tựu, âm phần tại giaĐất này các quỷ các maThổ thần Thổ táo ông bà về choCon trần cơm nước chung loĐãi ăn đãi uống nguyện cho an lànhĂn được phải độ an lànhLòng dân là lệnh chư thần hộ tâmNgăn loài quỷ đói ma dâmĂn xong rồi phá chết bầm nhe conThượng Cổ Đại Năng thuyết pháp chú hộ thân: BÒN RÚT TỀ LÊ HỄ BÀ XẠ BẶT BẶT.Cơm nước đã xong, nhang đèn đã thỉnh, nay gửi áo quần, kim ngân tài vật.

Thỉnh trong chư vị về nhận lãnh, ai độ được thì độ, ai không độ thì thôi, bằng như quấy phá, ta thỉnh thầy đạo nhân trừng trị".Gấu đen hôm nay học hỏi được nhiều nên rất khoái chí.

Nó lạy phàm trần ba lạy rồi vác kiếm chạy mất tiêu..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện