"Miếu thần sao lại bỏ hoangThôi thì Bại Hoại dâng nhang hành nghềThần đi Hoại ở dựa kềNhận nơi thần ngụ, hành nghề cứu dân"Phàm trần đang hành nghề mưu sinh.
Bại Hoại Thiên Sư đã nhờ Thành Chủ Bách Lý Thành Khương Vệ chọn cho hắn một ngôi đền bỏ hoang phía thành đông 50 dặm.
Không hiểu sao hắn lại thích nơi càng vắng vẻ hoang vu.Nghe nói Ngôi Đền này bỏ hoang rất lâu.
Thành Chủ sai người dọn dẹp xây cất lại mới hoàng toàn trong một tháng.
Phàm trần cho đề tên bản đền là MIẾU THỔ CÔNG.Từ đây hắn có một nơi hành nghề nghiêm trang.
Khách vào miếu dâng nhang xong hắn có thể đoán quẻ giải xăm bói toán hợp tình hợp lý.Tin đồn Bại Hoại Thiên Sư dời về Miếu Thổ Công cách phía Đông Bách Lý Thành 50 dặm, làm cho thiên hạ ba tộc càng nhao nhao tìm đến.Một ngày này buổi chiều tà, trời đã sắp về đêm.
Phía bên ngoài có một thiếu nữ đầu quấn khăn đen, mình mặc đồ lụa đen, nhìn như người cổ tộc miêu cương trong các phim cổ trang.
Thiếu nữ sau khi dâng nhang thì mới đến trước bàn Bại Hoại Thiên Sư thưa hỏi:Đệ tử tục gọi Thanh Đoan Cổ Nữ, là người của Cổ Quốc Tây Lai, lần này đến đây có việc muốn nhờ.
Xin Thiên Sư giúp đỡ.Bại Hoại Thiên Sư hỏi: Có tiền không? Thiếu nữ đáp: Dạ nhà Đệ Tử khó khăn, xin Thiên Sư mở lượng bao dung.Bại Hoại Thiên Sư đáp: Được rồi nhà ngươi cứ nói đi.
Để ta nghe xem, biết gì thì ta giúp.Thanh Đoan Cổ Nữ thưa: Dạ bẩm Thiên Sư, nhà Đệ Tử ba đời thờ phụng Then.
Đến đời Đệ Tử thì thất truyền mai một.
Ngày Đệ Tử còn nhỏ, gia gia Đệ Tử là một tín đồ thành kính phụng Then.Nay lòng đau buồn vì pháp Then thất truyền mai một.
Nghe thiên hạ đồn rằng Bại Hoại Thiên Sư tinh thông vạn pháp, thấu tỏ huyền vi đại đạo, là ánh sáng trí tuệ của thời đại này, nên Đệ Tử đến đây kính xin Thiên Sư chỉ dạy.Phàm trần lập tức đau não.
Hắn không biết cái Cổ Quốc Tây Lai nằm ở đâu.
Rối, thật sự rối a! Chợt phàm trần nhớ ra hắn có ký ức Phệ Quỷ, con quỷ cổ đại mà năm xưa định ăn hắn vô tình bị hắn hấp thụ ngược lại.Bại Hoại Thiên Sư trầm ngâm hớp tách trà, chỉ chưa đầy thời gian uống hết hai hớp trà Bại Hoại Thiên Sư lập tức lên tiếng nói:Thật ra vốn Bại Hoại ta không biết gì về vùng đất cô nương đã nói.
Nhưng cũng may mắn trước khi cô nương đến đây, Thổ Công linh thiêng đã báo mộng chỉ điểm.
Mấy ngày trước ta lại được Thượng Cổ Đại Năng truyền dạy giảng giải trong mộng.Nay xin nói lời ngay tiếng thật, nếu có chi không phải xin cô nương bỏ qua cho.Thanh Đoan Cổ Nữ vui mừng đáp: Xin Thiên Sư dạy bảo Đệ Tử xin lắng nghe.Bại Hoại Thiên Sư bắt đầu câu chuyện kể:Một thuở xa xưa, vùng đất của cô nương đang sinh sống có một làng tên là Nà Lùng, xứ này thuộc Thành Lạng Sơn.
Có một Đấng má đào tuyệt thế giáng sinh.
Sau nàng lập nên tông phái gọi là Thiên Diện Thánh Tông, phò Vua giúp nước.
Người đời suy tôn nàng với rất nhiều danh hiệu như là Thiên Diện Cổ Mẫu, Thiên Diện Thánh Mẫu, Thiên Cổ Thánh Then, Chúa Bà, Tiên Chúa.Thời đại huy hoàng đó, Thiên Diện Cổ Mẫu được nhân dân ca tụng ngày đêm.
Đạo pháp Thiên Diện Thánh Tông phát triển hết sức uy nghi rực rỡ.
Tiên Thần đã truyền lại những án cổ văn về thời đại đó như sau:"Tích truyền Thiên Diện Thánh ThenTay cầm Đàn Tính giải liền nguy nanĐức Bà xông trận an bangĐánh cho ma quỷ vái vang kêu cầu"Hoặc là:"Thỉnh Bà Chúa Thánh Tổ ThenÁo Đen Chàm Vạt Vận Kiềng Bạc ĐenHàng Ngày Giáng Ngự Thạch BànHàng Ngày Tu Luyện Quỷ Càng Sợ Kinh".Hay là:"Một đời làm phúc cứu dânBao nhiêu nghiệp chướng xoay vần hóa khôngDiện Thiên Cổ Mẫu giáo tôngPhép miền dân tộc đại đồng dân kinh".Lại nói rằng, trong dân gian Tây Lai Cổ Quốc ngày nay vẫn còn xót lại áng văn ca tụng công ơn đạo pháp của Thiên Diện Cổ Mẫu như sau:"Nhang thơm tấu trước án tiềnThỉnh mời tiên chúa bói then ngự đồngCảnh lâm tùng rừng xanh ngan ngátCửa thượng ngàn bát ngát suối kheNon thiêng hiu quạnh bốn bềChúa tiên giáng thế lập nghề bói thenÁo chàm đen trâm hoa tràng mạngĐôi kiềng vàng khảm nạm ngọc lamLạng Sơn Chúa ngự thạch bànTay cầm tính tẩu hát vang núi rừngTu tiên khí dụng công pháp chỉPhép nhiệm màu tà quỷ sợ uySơn tinh voi hổ phục quỳMan man cầm thú đều thì phục côngMiền sơn động tay đàn miệng hátKhí âm dương khúc nhạc điệu thenDanh thơm lừng lẫy lưu truyềnTiếng đồn vang khắp trong miền Lạng SơnThổ mán mường điều thì cung phụcNhờ ơn bà cây đức vẻ vangThành tâm giữ nghiệp ca đànGọi hồn non nước suối ngàn thủa xưaLinh tiên khí thần cơ ứng khẩuPhép nhập hồn tính tẩu ai hayCó thì có tự mảy mayKhông thì cả thế gian này cũng khôngCó phen dạo sơn cùng bích thủyAi có lòng tùy hỉ hữu duyênCó phen dạo cảnh non tiênHai nàng thị nữ khăn miên theo hầuKhăn vấn đầu cổ đeo vòng bạcLược trâm cài má hạc tóc mâyHây hây vành nguyệt vơi đầyDáng thanh đáng lịch vẻ đầy khuôn trăngDáng tiên chúa ả Hằng thua sắcBước khoan thai nhẹ gót lên nonDù cho nước chảy đá mònThương đồng chẳng quản dù còn bao xaChúa về đồng muôn nhà kính phụcNét phong tư vẻ thực tài hoaChúa tiên linh ứng hay làKhúc đàn non nước cầm ca chiêu hồnCân đàn then âm dương thấu tỏNhạc vang lừng đâu đó mọi nơiThành tâm khấn bái luyện mờiĐan thành nhất dạ làm tôi chúa bàLàm tôi chúa đồng gia hưng thịnhĐể cho đời nức tiếng thơm danhAi ơi hữu tử hữu sinhMột niềm tưởng vọng tâm linh hữu thànhTiết ngày lành dâng văn bái thỉnhNguyện phúc lai hưng thịnh đề đaThỉnh tiên chúa giáng điện tòaKhuông phù đệ tử vinh hoa thọ trường".Thật ra tiên thần có giảng rành, thuở ban đầu vốn gọi là Thiên.
Tức Thiên Diện Thánh Tông do Thiên Diện Cổ Mẫu lập ra.
Thiện Diện Cổ Mẫu chọn chữ "Thiên" ngụ ý thuận theo Trời lập nên giáo đạo.Nhưng than ôi! Dâu biển đổi thay, ngàn năm mai một, đến thời đại này, dân Cổ Quốc Tây Lai lại đọc chạy thành chữ "Then".Đạo pháp