Hai tháng trôi qua từ ngày ngũ đại ác quỷ ma vực tập kích.
Trường Minh Độc Thiên Môn thảm trạng dần tái tạo.
Mọi người tôn Phàm Trần làm Môn chủ.
Hắn cũng không hoa lệ vẫn giữ tục danh Phàm Trần.
Mọi việc trong môn giao cho Huyền Cố cùng Lão Đoạn giải quyết.Công việc mỗi ngày của Phàm Trần là đọc sách, ngâm thơ, đánh đàn,...!Hắn tỏ ra bình chân như vại, không quan tâm thế sự, nhưng thật ra âm thầm quan sát thế giới này.
Phàm Trần cho người cất cho hắn một gian nhà phía sau hậu sơn Trường Minh Độc Thiên Môn.
Hắn thích thanh tịnh.
Xuyên không làm hiệp khách uy phong, còn Phàm Trần xuyên không mà cứ như đi tu, nhưng bản tính hắn là vậy.Nói về Trường Minh Độc Thiên Môn.
Sau cuộc chiến chỉ còn Huyền Cố cùng lão Đoạn cùng không tới hai trăm người.
Một tay Huyền Cố thu xếp mọi việc, tuyển nhân thủ.
Huyền Cố rất kính trọng Phàm Trần vì hắn không nhìn ra được thực lực Phàm Trần.
Trong mắt Huyền Cố, Phàm Trần sâu không thấy đáy.Huyền Cố lo trong, Lão Đoạn lo ngoài.
Tất cả mong muốn Trường Minh Độc Thiên Môn có thể sớm khôi phục như củ.Phía sau hậu sơn.
Phàm Trần buổi sáng sau khi ngồi thiền, hắn pha một ít trà, ngồi nhâm nhi.
Hôm nay Phàm Trần có một quyết định ghê gớm.
Hắn đích thân đi bắt một con linh thú để cưỡi làm toạ kỵ.Lùng sục phía sau hậu sơn ba ngày ba đêm, Phàm Trần tìm được một con Trư Tinh.
Cái tư tưởng lạ của Phàm Trần làm cho thế giới này phải khùng điên vì hắn.
Người ta cao nhân ẩn sĩ cưỡi rồng cưỡi hổ, còn Phàm Trần cưỡi heo.
Đơn giản vì hắn thích con heo.Đối mặt với trư tinh Phàm Trần định tâm trì niệm" Thử nhất nguyện hương bất tùng thiên giáng, phi sắc phi không thị chơn thị giả, linh linh bất muội, liễu liễu thường minh, siêu hồ nhật nguyệt chi huê quang hàm sơn xuyên chi tú lệ...".
Lập tức một luồng chân khí từ trong thức hải Phàm Trần ba động phóng thẳng vào đầu trư tinh trấn nhiếp tâm thân.
Trư tinh gục xuống hồi lâu tỉnh lại thuần phục tuyệt đối.Phàm Trần vui vẻ cưỡi lên lưng heo đi về phía hậu sơn nhà tranh.
Hàng ngày ngoài việc đọc sách, cưỡi heo đi dạo vài vòng phía sau núi, thi thoảng gặp yêu vật thì Phàm trần trấn nhiếp rồi giảng kinh cho bọn nó nghe rồi lại thả chúng đi.Do tất cả công việc trong môn giao cho Huyền Cố và Lão đoạn nên Phàm Trần không quan tâm đến.
Hắn chỉ chuyên tâm nói chuyện với heo, cho heo ăn, cưỡi heo đi dạo xung quanh núi.
Thế giới tiên hiệp này xem như chính thức bị hắn phá nát.
Không có một cao nhân ẩn sĩ nào mà lại cưỡi con heo.Phong Khởi Đế Quốc có nhiều tin đồn ngày đó ma vật xâm phạm Trường Minh Độc Thiên Môn giết chóc vô số nhưng không hiểu vì sao lại lui binh nghe đồn gặp cao thủ đánh phủ đầu bất ngờ nên ma vật tháo chạyNhân Hoàng ngồi trong bảo điện nghe sứ giả báo cáo cũng lấy làm kinh ngạc.
Một môn phái trung lưu mà có cao thủ đánh lui ác quỷ thật kinh tâm động phách.
Nhân Hoàng hỏi sứ giả.
Hiện tại Trường Minh Độc Thiên Môn thế nào!ai là môn chủ.
Sứ giả đáp: hiện tại Trường Minh Độc Thiên Môn do Huyền Cố Phó Môn chủ quản lý, Đoạn Trưởng Lão trông coi tuyển môn đồ, còn về môn chủ nghe đâu là họ hàng xa của cố môn chủ tiền nhiệm, một trung niên lạ mặt cũng không mấy danh vọng.
Nhân Hoàng bảo sứ giả nên tiếp tục nghe ngóng tình hình ma tộc.Đại điện Ma Tộc, từ sau cuộc chiến hai tháng trước ma vật kinh tâm vỡ mật thoát chết chạy về báo cáo tình hình cho Ma Chủ.
Ban đầu Ma chủ không tin sai tả hộ pháp Bùi Tôn Hiến đi diệt Trường Minh Độc Thiên Môn.
Bùi Tôn Hiến đã tu luyện đến tứ cảnh sơ kỳ.
Hắn tin chắc bản lĩnh của mình, bản tôn của hắn vốn là con kềnh kềnh từ tây vực ăn xác sống mà thành.
Hắn tuy là yêu vật nhưng tinh thông đạo pháp.
Người chết trên tay hắn toàn kỳ nhân dị sĩ.Tả Hộ Pháp Bùi Tôn Hiến ngày đó khi vừa đặt chân vào địa phận Trường Minh Độc Thiên Môn.
Lúc này trước mặt hắn phía sau cánh rừng già xuất hiện một trung niên tầm ba mươi tuổi nhìn phong trần bụi bặm tầm thường không có khí chất gì là cao thủ.
Trung niên nhân lên tiếng, các hạ lai giá đến bản môn có chuyện gì.
Tả Hộ Pháp nói đơn giản: giết sạch!Trung niên nhân bảo: " Đạo hữu xin dừng bước!"Tay phải Trung niên nhân bắt quan âm ấn! Là thủ ấn của một vị bồ tát quán thế âm ở thế giới hiện đại.
Tay còn lại bắt kiếm chỉ chỉ về phía tả hộ pháp miệng niệm chân ngôn:"