Hạ Nhạc Thiên chớp chớp mắt, phát hiện mình đã về tới thế giới Hiện Thực, quần áo trên người vẫn y như lúc còn trong trò chơi, chỉ khác là trên làn da có thêm một ít vết thương nhỏ, là do lúc chạy trốn không cẩn thận bị thương.
Giống như lời Cổ Lăng đã nói.
Mà Đường Quốc Phi ngồi ở chỗ kia chơi trò chơi chợt ngẩng đầu, nói với Hạ Nhạc Thiên: "Lão Tam, cậu lại ngẩn ngơ gì nữa vậy? Nhanh nhanh tới làm ván game nè."
Hạ Nhạc Thiên lấy lại tinh thần, thả lỏng một hồi lâu, cậu phát hiện có hơi không thích ứng với cảm giác trở lại hiện thực.
Chỉ mấy ngày trước thôi cậu vẫn luôn ở trong trạng thái vô cùng khẩn trương, thậm chí còn tiến hành trò chơi đuổi giết khủng bố.
Nhưng hiện tại, cậu tạm thời không cần lo lắng bất cẩn kích phát cơ hội giết người của lệ quỷ giết, càng không cần căng thẳng từng phút từng giây tự hỏi biện pháp chạy trốn.
Đột nhiên thả lỏng thần kinh, Hạ Nhạc Thiên cảm thấy có hơi không thích ứng kịp, cậu ngồi thẩn thờ một lúc, điều chỉnh tốt cảm xúc.
Đường Quốc Phi thấy Hạ Nhạc Thiên không trả lời, lại thúc giục một lần.
Hạ Nhạc Thiên hít sâu một hơi, nhìn Đường Quốc Phi nói: "Không chơi đâu, tớ nằm một lát."
"Vậy thôi, vừa lúc bọn tớ sắp bắt đầu, cậu nằm nghỉ đi." Đường Quốc Phi uống một ngụm to Coca, hào hứng chơi tiếp.
Hạ Nhạc Thiên bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nằm xuống nhắm mắt nghĩ đến toàn bộ quá trình trò chơi [Quỷ Đặt Đơn], sau đó tổng kết lại những sai sót của mình.
Có thể nói, sau khi trải qua trò chơi lần này, Hạ Nhạc Thiên mới ý thức được bàn tay vàng báo động nguy hiểm của mình không phải lúc nào cũng tiến hành nhắc nhở.
Ví như những cư dân địa phương đó, tuy rằng thân phận là quỷ.
Nhưng chỉ cần con quỷ béo kia không có đặt cơm, vậy thì trên đỉnh đầu bọn chúng vĩnh viễn sẽ không xuất hiện nhắc nhở, đóng vai con người chân chính.
Hạ Nhạc Thiên quá mức ỷ lại bàn tay vàng nên mới bỏ lỡ tin tức có ích.
Nhưng đồng thời, nếu không có bàn tay vàng báo động trước, cậu sẽ không phát hiện ra nguy hiểm xuất hiện từ xa, tranh thủ chạy đường khác.
Nói tóm lại, cậu cần phải tăng cường quan sát tỉ mỉ và cố gắng tự hỏi.
Sau khi suy xét rút kinh nghiệm, Hạ Nhạc Thiên mới thở phào, ít ra mình ý thức được cũng không quá muộn, chỉ là nghĩ đến trò chơi tiếp theo, tâm trạng vừa nhón lên của Hạ Nhạc Thiên lập tức tắt ngúm.
Ý nghĩa trò chơi này xuất hiện vẫn tràn ngập bí ẩn như cũ.
Hạ Nhạc Thiên trong lòng bất an, nhưng lại không tự giác nảy sinh lòng kính sợ và hiếu kỳ đối với trò chơi này, cùng với Thích Lệ Phi.
Nói đến Thích Lệ Phi, Hạ Nhạc Thiên suy nghĩ một chút, lấy điện thoại mở app Trò Chơi Tử Vong, bấm vào phần lịch sử trò chơi trước, thuận lý thành chương tìm được ID của Thích Lệ Phi.
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khiếp Quỷ Thần]
Trong đầu Hạ Nhạc Thiên lập tức hiện ra gương mặt người sống chớ gần của Thích Lệ Phi, dù đã sớm biết ID của Thích Lệ Phi là cái này, cậu vẫn là nhịn không được cảm thấy sấm sét đùng đùng.
(*) Hạ Nhạc Thiên:
Thật sự là không thể tưởng tượng ra Thích Lệ Phi sao có thể lấy tên này.
Quan trọng nhất là, tuy cậu quen biết Thích Lệ Phi không lâu, nhưng cũng hiểu đại khái con người Thích Lệ Phi, người này, hoặc là nói NPC này có tính cách vô cùng lạnh lùng nội liễm, rất ít khi chủ động thể hiện mình.
Cho nên cái ID này, nói không chừng là tùy tiện mặc định.
Cũng không biết trò chơi này có phải tồn tại rất nhiều NPC như Thích Lệ Phi không, khoác lên thân phận người chơi để duy trì trật tự và bảo đảm trò chơi thuận lợi vận hành.
Hạ Nhạc Thiên tự mình bổ não, trong lòng tò mò như mèo cào.
Nếu như mình thêm bạn tốt với Thích Lệ Phi.
Với thân phận là một NPC, Thích Lệ Phi có thể nhận được tin nhắn mình gửi tới không?
Hạ Nhạc Thiên nhấn gửi lời mời kết bạn, thấy Thích Lệ Phi còn chưa chấp nhận, dứt khoát thoát app trò chơi, xem thử mấy ngày gần đây có xảy ra sự kiện thần quái nào không.
Nói đến cũng lạ, trong khoảng thời gian này rất ít sự kiện thần quái xuất hiện, không biết là bởi vì người chơi càng ngày càng nhiều, nên sự kiện thần quái được giải quyết hết, hay là do nguyên nhân khác.
Trong thế giới đen nhánh tràn ngập vô số điểm sáng, vị Thần khoác trường bào hoà lẫn với bóng đêm khẽ mở mắt, con ngươi lạnh lùng phản chiếu hằng hà sa số sao trời đang vận chuyển.
Vô số điểm sáng làm ánh mắt hắn càng trở nên thần bí.
Đột nhiên một quả cầu sáng màu xanh nhảy lên lòng bàn tay hắn, vui sướng lăn lộn.
Hắn nhẹ nhàng nắm lấy nó, trong nháy mắt quả cầu biến thành điện thoại, phía trên hiện lên một lời mời kết bạn, hắn nhấn vào xem, là từ một người có ID "Da Da Hạ" gửi tới.
Trong đầu hắn lập tức hiện lên gương mặt của người chơi cực kỳ có tiềm chất kia, lại nghĩ đến người nọ cười tươi vỗ vai hắn, ánh mắt tràn đầy chờ mong nói hẹn gặp lại.
Hắn trầm tư vài giây, nhấn từ chối.
Sau này sẽ không gặp lại nữa, không cần phải kết bạn làm gì.
Hắn giải quyết xong chuyện này, liền nhẹ nhàng ném điện thoại ra ngoài, trong nháy mắt điện thoại lại biến trở về quả cầu xanh lục, nhảy nhót trong hư không.
Hắn lại nhắm mắt, bắt đầu ngưng tụ lực lượng thiết lập quy tắc, sáng tạo ra thế giới Trò Chơi mới.
Hạ Nhạc Thiên còn đang lướt di động, màn hình chợt nhảy ra một thông báo, Hạ Nhạc Thiên lập tức quay lại giao diện trò chơi, thấy nhắc nhở lời mời kết bạn bị cự tuyệt, cậu ngẩn người.
Thích Lệ Phi......!từ chối kết bạn với mình sao?
Hạ Nhạc Thiên đột nhiên cảm thấy mất mát, đồng thời cũng xấu hổ vô cùng.
Cậu vốn cho rằng mối quan hệ giữa mình với Thích Lệ Phi đã khá thân, thậm chí còn biết được bí mật của nhau, theo lý mà nói quan hệ của hai người nên gần thêm một bước mới đúng.
Có phải là vì......!Thân phận Thích Lệ Phi không thích hợp, nên không thể kết bạn với người chơi hay không?
Suy nghĩ này đột nhiên nảy ra, Hạ Nhạc Thiên càng nghĩ càng cảm thấy đúng, cảm xúc mất mát nháy mắt biến mất, chỉ còn lại tiếc nuối thở dài.
Hạ Nhạc Thiên mau chóng thu dọn cảm xúc gọn gàng, bắt đầu kiểm tra điểm sinh tồn của mình.
29 điểm sinh tồn.
Chỉ cần kiếm thêm một điểm nữa là có thể mua hai lá bùa vàng, cũng không biết có phải cậu nghĩ nhiều hay không, Hạ Nhạc Thiên luôn cảm thấy độ khó của trò chơi hình như tăng lên rất nhiều.
Nói không chừng sau này trong cửa hàng sẽ xuất hiện đạo cụ càng tốt hơn.
Hạ Nhạc Thiên quyết định tạm thời vẫn không mua gì thêm, dù sao trong Không Gian Bao Vây của cậu đã chứa một lá bùa vàng và một viên sinh cơ hoàn, cũng đủ ứng phó với lượt chơi kế tiếp.
Thời gian còn lại, Hạ Nhạc Thiên bắt đầu chậm rãi điều chỉnh tâm trạng, cũng bắt đầu thử chạy bộ quanh sân trường, tăng cường tập luyện, tranh thủ nâng cao phản ứng cơ thể và năng lực của mình.
Ngoài ra, Hạ Nhạc Thiên lại bổ sung thêm đồ ăn lần trước đã dùng hết vào Không Gian Bao Vây, cuối cùng còn cắn răng mua thanh đao nhỏ giá hơn một ngàn tệ.
(Gần 4 triệu VNĐ)
Thanh đao này còn tốt hơn thanh trước kia, hơn nữa cũng có thể đề phòng lỡ như làm mất một cái, vẫn còn một cái khác để phòng thân.
Thời gian từng ngày qua đi, rất nhanh đã đến kỳ nghỉ hè, rất nhiều học sinh bắt đầu rời trường về nhà, mà đám người Đường Quốc Phi cũng chuẩn bị về quê đoàn tụ với người nhà, Hạ Nhạc Thiên cùng mấy bạn cùng phòng đi đến tiệm cơm gần đó ăn một bữa phong phú, sau đó lại uống thêm chút rượu, mọi người nói nói cười cười nói lời tạm biệt, sau kỳ nghỉ hè sẽ gặp lại nhau.
Sau đó, các bạn cùng phòng một người tiếp một người xách hành lý về nhà.
Hạ Nhạc Thiên không định rời khỏi, cậu muốn ở lại trường tiếp tục rèn luyện, khoảng cách trò chơi lần sau tới chỉ còn hơn mười ngày, áp lực vô hình làm Hạ Nhạc Thiên cảm thấy vô cùng gấp gáp, đem tất cả thời gian rảnh rỗi lao đầu vào rèn luyện.
Trong khoảng thời gian này, xung quanh vẫn luôn gió êm