Cổ Lăng cùng Lưu Lợi Minh trốn hơn một ngày, trưa hôm sau, hai người thương lượng với nhau về kế hoạch tiếp theo.
Đồng thời không khỏi nhắc tới những người chơi ở chung cư.
Cổ Lăng nói: "Có lẽ có người chơi thông minh đã thoát khỏi nơi đó, nhưng hiển nhiên, thành phố này khắp nơi đều tràn ngập nguy cơ, bọn họ rất khó chống đỡ khỏi nguy hiểm ngày hôm qua.
"
Lời nói vừa thẳng thừng vừa tàn nhẫn, Lưu Lợi Minh chỉ có thể thở dài một tiếng thể hiện cảm xúc nội tâm.
Cổ Lăng nhìn đồng hồ, "Còn hai tiếng nữa là 13h, chúng ta ra ngoài nhìn xem.
"
Lưu Lợi Minh gật đầu.
Sau khi hai người rời khỏi đây thì bắt đầu quan sát chung quanh, vẫn chưa phát hiện vấn đề gì, hai người vừa nghi ngờ vừa khó hiểu tìm chỗ ngồi xuống.
Cổ Lăng lấy sổ nhật ký ra viết mấy từ mấu chốt, sau đó phân tích: "Tin tức hiện giờ chúng ta có trong tay cũng không nhiều, là tôi xem nhẹ độ khó của trò chơi lần này.
"
Lưu Lợi Minh trầm mặc vài giây, sau đó nói: "Chúng ta phải biết rõ được cơ hội để lệ quỷ giết người, con quỷ ngày hôm qua là ai, và vì sao lại tấn công chúng ta.
"
Nếu làm rõ được chuyện này, vậy những vấn đề khác cũng có manh mối.
Cổ Lăng đồng ý lời nói của Lưu Lợi Minh, nhưng nàng không nhịn được nhíu mày, bàn tay vô thức đong đưa cây bút, một bên tự hỏi một bên nói: "Rất kỳ lạ, trong trò chơi này tồn tại tận mấy con quỷ khác nhau.
"
Cổ Lăng tiếp tục nói: "Lúc ở chung cư, tôi vẫn luôn cho rằng con quỷ phụ trách giết người chính là shipper, nó sẽ giết chết người chơi lấy một bộ phận, sau đó lại giao tới chỗ con Quỷ Đặt Đơn.
"
"Nhưng mà! ! Đến bây giờ chúng ta vẫn chưa nhìn thấy shipper, có thể là nó giết người chơi khác, cũng có thể vì nó không phụ trách giết chết người chơi, con quỷ giết người thật sự là một con quỷ khác".
Lưu Lợi Minh nghe vậy, lập tức nghĩ tới thân ảnh cao gầy ở khách sạn, con quỷ kia tuy rằng không có khả năng vào phòng tự do như những con quỷ khác, chỉ có thể không ngừng tìm chìa khóa chính xác để mở cửa phòng.
Quỷ trong thế giới Trò Chơi Tử Vong không giống quỷ trong ấn tượng của con người.
Quỷ trong Trò Chơi sẽ bị quy tắc trò chơi hạn chế, chỉ có thể sử dụng năng lực cố định để tấn công, người chơi không chống lại được chúng nó, nhưng lại có thể tìm ra lỗ hổng và đường sống trong quy tắc, do đó chạy thoát.
Dĩ nhiên, trò chơi còn cố ý cung cấp đạo cụ cho người chơi chạy trốn, cân bằng năng lực giữa người chơi và quỷ.
Suy nghĩ hiện lên trong đầu, Lưu Lợi Minh nói: "Đúng rồi, Cổ tiểu thư, nếu trong Trò Chơi đồng thời xuất hiện vài con lệ quỷ, chúng nó có phải đều có được năng lực hay quyền lợi giết chết người chơi hay không?"
Cổ Lăng ngẫm nghĩ lại một chút, giọng nói mang theo chút do dự: "Tôi không khẳng định được, nhưng tôi có thể chắc chắn một chuyện, trong thế giới này ít nhất cũng có ba con quỷ.
"
Lưu Lợi Minh sửng sốt, "Cổ tiểu thư, cô nói vậy là!.
.
có ý gì?"
Trừ bỏ Quỷ Đặt Đơn, cùng với gã shipper kia, còn có thân ảnh cao gầy ở khách sạn ra, trong thế giới này vẫn còn con quỷ khác sao!.
Trò chơi này chỉ cho vỏn vẹn 3 điểm, chỉ dựa vào chút điểm này cũng đủ để chứng minh trò chơi lần này sẽ không yêu cầu quá cao với người chơi.
Nếu trong thế giới này có rất nhiều quỷ, người chơi căn bản không có biện pháp vượt qua trò chơi lần này.
Cổ Lăng dĩ nhiên biết Lưu Lợi Minh đang nghĩ cái gì, lúc trước nàng cũng cảm thấy điều này rất không hợp lý, nhưng khi thân ảnh cao gầy ở khách sạn xuất hiện còn đuổi giết nàng và Lưu Lợi Minh, nàng càng thêm khẳng định suy đoán này vô cùng có khả năng.
"Anh có nghĩ tới một chuyện hay không.
" Cổ Lăng cầm bút gõ gõ sổ nhỏ, "Chúng ta từ đầu tới đuôi không kích phát cơ hội tấn công của lệ quỷ, khả năng duy nhất chính là lúc chúng ta ở khách sạn vào lúc 7 giờ tối, quỷ bắt đầu tấn công chúng ta.
"
Lưu Lợi Minh gật gật đầu, lại nghi hoặc nói: "Vậy cũng đúng, nhưng mà Cổ tiểu thư, tôi còn chưa hiểu chuyện này cùng suy đoán lúc trước của cô có liên quan gì với nhau.
"
Cổ Lăng nói: "Chúng ta ở khách sạn bị lệ quỷ tập kích, vậy người chơi khác thì sao? Tôi đoán những người còn ở lại chung cư có lẽ đã bị tên quỷ shipper kia tấn công, mà những người chạy ra ngoài giống như chúng ta, tất nhiên cũng lọt vào tầm ngắm của những con quỷ.
"
Lưu Lợi Minh lập tức cúi đầu trầm tư, nửa ngày sau mới giật mình ngẩng đầu, "Cổ tiểu thư, nếu dựa theo lời cô, tình huống lúc này của chúng ta sẽ vô cùng nguy hiểm, biết tìm đường sống ở đâu đây.
"
Cổ Lăng lắc đầu, "Chúng ta nắm giữ quá ít thông tin, hơn nữa chúng ta không thể trở về chung cư, đồng nghĩa với việc mất đi cơ hội liên hệ với những người chơi khác, bây giờ chúng ta chỉ có thể cố gắng tìm chỗ an toàn trốn tránh, chỉ có như vậy mới có thể không kích phát bất kỳ cơ hội nào của lệ quỷ.
"
Đây có lẽ là đường sống trước mắt duy nhất.
Mặc kệ vận mệnh an bài, Cổ Lăng vẫn cảm thấy còn biện pháp tốt hơn để hoàn thành trò chơi lần này.
Nhưng nàng thật sự là không nghĩ ra được.
Lưu Lợi Minh nghĩ ngợi một hồi, lại vội vàng hỏi: "Cổ tiểu thư, đồ ăn trong Không Gian Bao Vây của cô còn đủ không?"
Cổ Lăng lập tức nói: "Cũng đủ cho chúng ta ăn được mấy ngày, cái này anh không cần lo lắng.
"
Lưu Lợi Minh lộ ra vẻ mặt cực kỳ hâm mộ, đợi đến khi hắn có thể tích cóp đủ điểm để mua sắm Không Gian Bao Vây chỉ sợ còn lâu, huống chi nếu thật sự tích cóp ra mười điểm tích phân, vậy hắn sẽ ưu tiên mua sắm bùa vàng.
Đây tương đương với một cái mạng.
Hai người cũng không hiểu biết thành phố này, càng không có bản đồ để quy hoạch tuyến đường chạy trốn, chỉ có thể lựa chọn trốn ở gần phố đi bộ, cũng may gần đó có một công viên, hai người quyết định trốn vào đó.
Nhưng chờ hai người lúc hai người bước chân lên đường cái, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.
Đặc biệt là Lưu Lợi Minh, hắn cảm thấy xung quanh không chỗ nào không có đôi mắt nhìn trộm hắn, mang theo ác ý cùng tham lam không thèm che giấu!
Hắn như lâm đại địch mà nhìn quanh bốn phía, lại nhìn không thấy vấn đề gì.
Trán hắn lập tứ toát ra mồ hôi, không lẽ là lệ quỷ theo dõi hắn sao?
Nhưng hắn rõ ràng chưa làm gì, sao có thể kích phát cơ hội giết người của lệ quỷ giết người?
Lưu Lợi Minh không thể bình tĩnh nổi, hoảng hốt nói với Cổ Lăng: "Cổ tiểu thư —— hình như tôi bị ——"
Còn chưa kịp nói ra từ "quỷ", Cổ Lăng bỗng chốc quay đầu, nhìn chằm chằm Lưu Lợi Minh, biểu tình trên mặt nàng có thể dùng từ vặn vẹo để diễn tả, Lưu Lợi Minh bị dọa tới mức lạnh cả người, giọng nói nghẹn ứ trong cổ họng.
Lúc này Cổ Lăng mới thu hồi ánh mắt, lập tức tăng nhanh bước chân, thúc giục Lưu Lợi Minh mau đuổi kịp chính mình.
Lưu Lợi Minh vội vàng bước theo Cổ Lăng, hai người lập tức trèo tường nhảy vào công viên, thẳng đến khi xung quanh không còn người địa phương nữa, Cổ Lăng mới không để ý hình tượng ngồi bệch dưới đất, trên mặt đều là vẻ kinh hoàng.
Lưu Lợi Minh lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt này của Cổ Lăng, cho dù lúc trước ở khách sạn bị con quỷ dáng người cao gầy tập kích, mạng sống bị đe dọa, hắn cũng chưa thấy Cổ Lăng lộ ra biểu tình này.
Rốt cuộc là chuyện gì, mới có thể làm một người chơi lâu năm có phản ứng như vậy?
Lưu Lợi Minh đoán không ra được, nhưng trong lòng lại vô cùng hoảng sợ.
Cổ Lăng rất nhanh bình tĩnh lại, trong mắt lộ ra cảm xúc khó có thể hình dung, lúc này nàng mới nói ra nguyên nhân, "Hóa ra người trong thành phố này không chỉ để làm nền.
"
Lưu Lợi Minh dần dần nghiêm túc lên, trong lòng có dự cảm không tốt.
Cổ Lăng hít sâu một hơi, "Những người đó tất cả đều là quỷ!"
Lưu Lợi Minh nháy mắt nổi da gà, sắc mặt trắng bệch lui về phía sau vài bước, gần như hét lên, "Sao có thể!"
Trò Chơi Tử Vong nhiều nhất cũng chỉ xuất hiện đồng thời ba con quỷ, nhưng hiện tại Cổ Lăng lại nói cho hắn, tất cả những kẻ thoạt nhìn có vai trò làm nền trong thành phố này, thật ra đều là quỷ!
Cổ Lăng nói: "Tôi cũng không muốn tin tưởng chuyện này, nhưng tôi đã thấy rõ ràng.
" Nàng quơ quơ chiếc nhẫn trên tay, phía trên được khảm một viên đá quý to như trứng bồ câu, có thể mơ hồ chiếu ra ảnh ngược.
Đúng là nàng dựa vào cái nhẫn này, thấy được những con quỷ ở phía sau, tất cả đều đang thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm nàng, hơn nữa cổ của chúng còn duỗi dài như hươu cao cổ, vặn vẹo đong đưa, thoạt nhìn khủng bố dọa người.
Trong lòng nàng sợ hãi đến sởn tóc gáy, nhưng cố tình lúc đó vẻ mặt Lưu Lợi Minh lại vô cùng khủng hoảng, nàng theo bản năng đánh gãy lời nói của Lưu Lợi Minh, sợ hãi trong lòng sắp phá tan lồng ngực.
Thực hiển nhiên, những con quỷ đó cố ý ngụy trang thành người sống, mục đích là khiến người chơi thả lỏng cảnh giác, nếu lúc ấy Lưu Lợi Minh nói một ít lời không nên nói.
Cổ Lăng không biết sẽ phát sinh chuyện đáng sợ gì.
Có lẽ những những con quỷ đang đội lốt người chơi đó sẽ nháy mắt xé rách lớp mặt nạ tấn công nàng và Lưu Lợi Minh.
Nàng không dám đánh cược.
Cho nên nàng mới thúc giục Lưu Lợi Minh nhanh chóng thoát khỏi nơi đó.
Cũng may lúc này nàng cùng Lưu Lợi Minh đã an toàn.
Lưu Lợi Minh nghe Cổ Lăng nói xong, biểu tình nháy mắt trở nên vô cùng khó coi, hắn hoảng sợ ngồi xuống, "Vậy thì phiền phức rồi.
"
Dứt lời, hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện, hoảng hốt nói: "Không tốt, Cổ tiểu thư, cô nghĩ