Sau khi từ nhà Hồ Tiểu Tĩnh về, Ngư Hi không ra ngoài, mỗi ngày đều vùi trong nhà nghiên cứu kịch bản.
Chỉ trích trên mạng dần bị tin khác ép xuống, cùng bị đè xuống còn có độ nổi tiếng của cô, tuy rằng trước đấy cầm được ba giải thưởng lớn, trở thành Tam Liệu Thị Hậu trẻ nhất trong vòng, nhưng ảnh hưởng của chuyện này quả thật rất lớn.
Lớn đến nỗi ảnh hưởng tới việc cô có được đóng phim hay không.
Bạch Vũ Đường không ngừng gọi điện thoại đến, nói với cô kịch bản nào lại thất bại, chương trình nào lại bị lùi, hoặc nói quảng cáo kia cũng giải ước rồi. Tuy rằng trên mạng có không ít người ủng hộ cô, chỉ là ở nơi đầu sóng ngọn gió, không có nhà tư bản nào dám đầu tư trên người cô nữa.
Một khi đã không được, làm gì cũng chỉ như ném đá vào sông.
Ngư Hi nghe Bạch Vũ Đường nói, mấy ngày nay ở nhà tu thân dưỡng tính, cùng lắm chỉ thỉnh thoảng lên Weibo đọc kịch bản, cũng có thể mãn nguyện rồi.
Đương nhiên nếu đuổi được nhóc trợ lý cứ lải nhải trước mặt này về, cô sẽ càng mãn nguyện hơn.
Chung Thần nhìn Ngư Hi đang nằm trên sô pha, hỏi: "Hi Hi, chị đọc kịch bản chưa?"
Ngư Hi đau đầu.
Ba câu hỏi mỗi ngày của Chung Thần.
Hi Hi, chị đọc kịch bản chưa?
Hi Hi, chị muốn ăn cơm chưa?
Hi Hi, chị muốn tập thể dục không?
Quả thật có thể so với cực hình, Bạch Vũ Đường hết lần này đến lần khác sợ cô ở nhà một mình sẽ suy nghĩ linh tinh, nhất định muốn Chung Thần đến đây chăm sóc cô, Ngư Hi lại thấy đây tuyệt đối là Bạch Vũ Đường trả thù.
Trắng, trợn, trả thù.
Chung Thần không được đáp lời, quay đầu: "Hi Hi?"
Giọng nói Ngư Hi không có sức sống: "Đọc rồi, không ăn, không tập."
Chung Thần:...
Ngư Hi đứng lên, Chung Thần hỏi rất nhỏ: "Hi Hi, chị mà không vận động là béo thật đấy."
"Đến lúc đấy lên hình sẽ không đẹp."
Bóng người vừa đứng lên liền lảo đảo, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, Ngư Hi quay đầu nhìn Chung Thần, nghĩ đến buổi thử vai sáng mai, còn có bạn diễn Đào Ỷ Đồng, nghiến răng.
Chung Thần lại đâm thêm mấy nhát dao: "Mặc dù bây giờ cũng không có máy quay nào quay chị."
Ngư Hi đang đến phòng vệ sinh lại rẽ ngang, đi vào phòng ngủ, chưa đến mấy phút đã chạy ra, Chung Thần thấy cô buộc tóc lên chuẩn bị ra ngoài, vội nói: "Hi Hi, chị định làm gì?"
"Đi tập thể dục!"
Chung Thần:...
Nửa tiếng sau, hai người xuất hiện ở cửa công ty, Ngư Hi vốn có huấn luyện viên riêng, trước kia rất bận cũng sẽ luyện tập đúng giờ, nhưng khoảng thời gian này cô bị Bạch Vũ Đường ra lệnh cưỡng chế ở nhà nghỉ ngơi, không chỉ không tập, ăn cũng không kiêng, nên Chung Thần nói không sai.
Cô quả thật béo lên bốn cân.
Nhìn con số thành thật trên cân, Ngư Hi nghĩ, tối qua lẽ ra không nên ăn con gà nướng kia.
A...trưa qua cũng có thể ăn ít hơn hai miếng thịt kho tàu.
Chung Thần thấy Ngư Hi đứng trên cân không nói tiếng nào, xúm lại hỏi: "Hi Hi, làm sao vậy?"
Ngư Hi tự nhiên xuống cân, mím môi: "Cái cân này có phải hỏng rồi không?"
Chung Thần:...
Hai người vừa nói chuyện vừa đi vào phòng.
Đây là văn phòng của Bạch Vũ Đường, sau khi Ngư Hi nổi tiếng, công ty liền dành riêng Bạch Vũ Đường cho cô, chỉ làm người đại diện của cô, vậy nên so với những người đại diện khác phải dẫn theo rất nhiều nghệ sĩ một lúc, Bạch Vũ Đường hoàn toàn không phải phiền não về vấn đề này, chỉ cần quan tâm đến Ngư Hi là được.
Phòng làm việc có hai gian, bên trong là nơi dành cho Ngư Hi tập luyện, các loại dụng cụ đều có, lớn hơn gian ngoài một chút, Ngư Hi đứng bên trong làm nóng người, hỏi: "Chị Bạch đâu?"
Chung Thần liếc nhìn cô, cúi đầu: "Em không biết."
Ngư Hi quay đầu nhìn cô ấy, nhàn nhạt dời ánh mắt đi.
Tiếng máy chạy bộ vang lên trong phòng, Ngư Hi đeo tai nghe, quàng khăn lông khô trên cổ, chỉ mặc áo ba lỗ quần đùi, da thịt trắng nõn như phát sáng, eo rất nhỏ, hai chân thon dài, bắp thịt chắc chắn, đường cong mượt mà.
Không bao lâu, trên người cô đã toát mồ hôi, nghênh đón ánh sáng từ cửa sổ sát đất chiếu vào, gợi cảm cực kỳ.
Chung Thần bình thường thấy cô vận động đều hận không thể dính mắt lên người cô, hôm nay lại có thái độ khác thường.
Vẻ mặt cô ấy do dự, dường như có chuyện muốn nói với Ngư Hi, nhưng lại bối rối không biết có nên nói hay không.
Thật ra cô biết rõ Bạch Vũ Đường đi đâu.
Chị Bạch sớm tinh mơ đã dẫn người mới đi chạy show, hơn nửa thời gian tuần này của chị Bạch đều dành cho người mới, tuy rằng Chung Thần hiểu rõ là vì Ngư Hi trước mắt quả thật không thích hợp lộ diện, nhưng chị ấy phải chạy theo người khác, thế nào cũng thấy có chút không thoải mái.
Đặc biệt là người mới kia, Ngư Hi có vẻ rất không thích.
Nghĩ đến đây, Chung Thần ngẩng đầu, nhìn về phía Ngư Hi, gọi: "Hi Hi."
Ngư Hi đang chạy bộ, đeo tai nghe, không nghe thấy tiếng Chung Thần, cánh tay bị nắm lấy, Ngư Hi tháo tai nghe, quay đầu: "Sao thế?"
Chung Thần đangchuẩn bị nói, phía sau liền truyền đến thanh âm.
"Vậy lịch trình trước mắt cứ sắp xếp như vậy đi, chị sẽ xem lại một lần, nếu có vấn đề sẽ gọi cho em."
Đào Ỷ Đồng đứng cạnh Bạch Vũ Đường, tư thái mềm mại: "Vâng, cảm ơn chị Bạch."
Bạch Vũ Đường nhìn Đào Ỷ Đồng gật đầu, đúng là một nghệ sĩ bớt lo, sẽ nghe theo cô sắp xếp, sẽ không chủ động đề cập điều kiện quá phận, nghe lời, tính cách cũng không tệ, một tuần ngắn ngủi ở chung, cô có ấn tượng rất tốt với Đào Ỷ Đồng."
"Đúng rồi, đã tìm được huấn luyện viên thể hình cho em, chờ mai thử vai xong em đến công ty gặp xem. Còn có ---"
Hai người vừa nói chuyện vừa bước nhanh vào bên trong, khi mở cửa phòng, lời Bạch Vũ Đường định nói liền kẹt trong miệng, nhìn thấy Ngư Hi sửng sốt một chút, rất mau hoàn thần: "Hi Hi à. Sao em lại đến đây?"
Ngư Hi đã tháo tai nghe, dùng khăn tùy tiện lau mồ hôi trên mặt, ánh mặt trời nhảy nhót trên vầng trán cùng hàng mi dài, cô chớp mắt, cười: "Đến tập luyện, Chung Thần bảo em béo."
Chung Thần cứ thế bị bán đứng, trừng mắt tròn xoe vô tội ngó trái ngó phải, chỉ là không ngó đến Bạch Vũ Đường.
Bạch Vũ Đường gật đầu: