Ngư Hi đè Giang Tĩnh Bạch lăn qua lăn lại trong mơ, ngày hôm sau mở mắt ra còn mê man, cô dùng chân đá người đang ngủ say một cước: "Cậu về từ lúc nào?"Bị đánh thức, Giang Tĩnh Bạch trở mình, chăn trên người trượt xuống, trên làn da trắng trẻo là chi chít những dấu đỏ, đủ để làm chứng cho sự điên cuồng của đêm qua.
Trí nhớ của Ngư Hi trở về, cô cử động thân mình, thừa dịp người kia vẫn chưa tỉnh ngủ muốn chạy xuống giường, tay lại bị nắm chặt.Ngư Hi quay đầu, nhìn Giang Tĩnh Bạch chớp mi rồi từ từ mở mắt.
Cô cười gượng: "Chào buổi sáng."Giang Tĩnh Bạch ngồi dậy, vẫn nắm chặt cổ tay cô, nhẹ nhàng kéo lại gần mình.
Hai người đều không mặc quần áo, Ngư Hi lúng túng vội ôm chăn che thân cho cả hai.
.||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||"Đêm hôm qua cậu nói, cho mình hai ngày không thể xuống giường?"Ngư Hi cử động, nép vào trong lòng cô, hai người âu yếm dính chặt nhau trên giường.
Ngư Hi nhớ lại, nguyên văn lời mình nói là: Giang Tĩnh Bạch, cho cậu thích ghen này! Ghen này! Ghen này! Ghen xong còn thích đè người ta! Đêm nay cậu đừng hòng xuống giường! Không, ngày mai cũng không được xuống giường, ngày kia cũng không được! Cậu dứt khoát hai ngày đừng xuống giường!Giang Tĩnh Bạch ôm cô, nhẹ giọng hỏi: "Hửm?"Tựa như đang đợi mình đáp lại, Ngư Hi do dự một lúc mới quay đầu: "Mình nói à? Mình không nhớ gì hết, tối hôm qua mình uống nhiều quá, chị Bạch đưa mình về."Kỹ thuật diễn xuất của bản thân đã được dày công tôi luyện, cô cũng không tin Giang Tĩnh Bạch có thể nhìn ra sơ hở.
Người đang ôm cô từ phía sau khẽ cười: "Không sao, mình ghi âm rồi."Ngư Hi: "...""Sao cậu lại còn ghi âm?" Cô vừa giận vừa xấu hổ!Giang Tĩnh Bạch bình tĩnh nhìn cô: "Không phải cậu bảo mình ghi sao?"Ngư Hi nhăn mặt: "Mình bảo cậu ghi âm lúc nào! Cậu nói điêu! Đêm hôm qua mình không hề bảo cậu ghi âm!"Giang Tĩnh Bạch bật cười: "Vậy cậu nhớ ra rồi."Ngư Hi: "..."Không thể chơi được cái đồ hồ ly này!Cô bực bội quay đầu: "Vui không?"Giang Tĩnh Bạch còn thật sự suy nghĩ mới trả lời: "Vui, hai ngày không xuống giường, càng vui.""Vậy mình có cần xin nghỉ không?"Ngư Hi đá vào đùi cô ấy, thầm chửi bậy một câu rồi trở mình xuống giường.
Chăn vẫn quấn trên người, Giang Tĩnh Bạch kéo một nửa, Ngư Hi đỏ mặt nhặt áo ngủ của mình trong đống quần áo vương vãi dưới đất, mang vành tai đỏ ửng đi vào phòng vệ sinh.Nhìn hành động của cô, trong mắt Giang Tĩnh Bạch tràn đầy ý cười.Đến khi Ngư Hi trở lại, phòng đã được Giang Tĩnh Bạch dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ, ga giường và vỏ chăn đều đã được thay mới, quần áo được để trong giỏ.
Ngư Hi đi đến nhận giỏ, hỏi: "Đêm qua về sao không nói trước với mình?"Giang Tĩnh Bạch đứng trước gương, trên người là áo sơ mi trắng và quần âu màu ghi nhạt, vai hẹp eo thon, dáng người cao gầy, tay vuốt tóc dài, tùy ý dùng dây da buộc lại, rồi quay người nói: "Muộn quá."Ngư Hi gật đầu: "Ký hợp đồng chưa?"Giang Tĩnh Bạch cười: "Ký được rồi, đoàn phim của cậu hoàn thành rồi à?"Ngư Hi hắng giọng, ôm giỏ đi ra ngoài, nghe Giang Tĩnh Bạch hỏi hôm nay mình sẽ làm gì, cô suy nghĩ: "Đọc kịch bản."Giang Tĩnh Bạch ra khỏi phòng: "Khi nào thử vai."Ngư Hi nhét quần áo vào trong máy giặt, bấm nút, trả lời: "Ngày kia."Dứt lời, cô nhìn Giang Tĩnh Bạch, muốn nói lại thôi.
Giang Tĩnh Bạch đưa lưng về phía cô, đi vào phòng tắm, không nhìn thấy nét mặt của cô.
Ngư Hi cũng rũ mắt đi đến phòng bếp.Ngày thử vai, tiết trời rất đẹp, nhiệt độ vừa phải.
Ngư Hi mặc váy dài màu vàng nhạt đứng dưới nhà đợi Bạch Vũ Đường.
Mấy phút sau, xe hơi màu ghi chạy đến.
Sau khi Ngư Hi ngồi vào xe, Bạch Vũ Đường hỏi: "Mang kịch bản theo không?""Có mang." Ngư Hi đặt túi xuống bên cạnh mình: "Chung Thần đâu ạ?"Bạch Vũ Đường giải thích: "Đi theo người mới rồi, chị lo cho em, nên muốn tự mình đi cùng em."Ngư Hi: "Đi thôi ạ."Địa điểm thử vai ở gần phim trường thành phố, công ty riêng của đạo diễn Mai.
Ngư Hi nghe nói lúc trước ông ấy có phòng làm việc trực thuộc Tinh Diệu, nhưng sau đó không chịu nổi Tinh Diệu liên tục nhét người vào, ông ấy có yêu cầu cực cao đối với diễn viên, sau một hai lần liền đen mặt, dứt khoát rút khỏi, mở công ty của riêng mình.Những điều này là Liễu Ngọc Dao nói cho cô biết, lúc trước vì quan hệ với Sở Hoài, cô ấy cũng bị nhét vào đoàn phim của đạo diễn Mai, mặt nóng dán mông lạnh một tháng, đạo diễn Mai mới cho cô ấy sắc mặt tốt.Hơn nửa tiếng sau, xe đến trước cửa công ty.Bạch Vũ Đường xuống xe, mở cửa cho Ngư Hi.
Hai người cùng nhìn nhau.
Trong đại sảnh sau cửa có rất nhiều người đang xếp hàng.
Nghe nói hôm nay không chỉ thử vai cho nhân vật chính, mà còn quyết định các vai phụ.
Kịch bản của đạo diễn Mai đều khiến người ta tranh cướp bể đầu chỉ để có được một góc, vì thế mới có tình cảnh xếp hàng chật ứng thế này.
Ngư Hi đội mũ lưỡi trai, đi theo Bạch Vũ Đường vào trong.Nhân viên đăng ký đón hai cô, dường như có quen biết Bạch Vũ Đường, cười nói: "Cô Bạch, cô Ngư."Bạch Vũ Đường gật đầu chào hỏi cùng người nọ.
Nhân viên nói: "Mời đăng ký rồi lên tầng hai cùng tôi."Thử vai cho nhân vật chính và nhân vật phụ không ở cùng một tầng, Ngư Hi điền đơn đăng ký xong liền đi theo nhân viên lên tầng hai.
Bạch Vũ Đường vỗ vai cô: "Đừng căng thẳng."Ngư Hi quay đầu, mặc dù nửa khuôn mặt đã bị giấu sau khẩu trang, nhưng vẫn lộ vẻ rất bình tĩnh, cô nói: "Em không căng thẳng."Cô nói không căng thẳng, Bạch Vũ Đường thì ngược lại rất căng thẳng, hít sâu liên tục.Nhân viên dẫn hai cô đến một phòng chờ ở tầng hai, Ngư Hi ngồi xuống ghế cởi mũ tháo khẩu trang, Bạch Vũ Đường ngồi bên cạnh, nhìn xuống: "Vẫn còn nhiều người quá."Ngư Hi cũng liếc mắt, bình tĩnh nhìn ra ngoài cửa sổ.Ngồi thêm một lúc, Bạch Vũ Đường lại lên tiếng: "Em muốn xem lại kịch bản không?"Nhìn dáng vẻ hồn vía lên mây của chị ấy, Ngư Hi cười: "Không cần đâu ạ, em nhớ kỹ rồi."Cô có cách riêng để ghi nhớ lời thoại, mấy ngày nay đọc đi đọc lại kịch bản, cô đã sớm thuộc lòng phần diễn thử, có thể nói trôi chảy.
Thấy cô vẫn vững