Trong phòng Liễu Ngọc Dao xuất hiện một người đàn ông, mặc dù không chụp được chính diện, nhưng vóc dáng và quần áo hoàn toàn là nam, hơn nữa các cư dân mạng tinh mắt đã nhận ra trên tay người đàn ông kia là chiếc đồng hồ bản limited, số lượng bán ra rất ít, tra mã số là có thể tìm ra được người sở hữu, xem ra, người này hẳn là rất có tiền.
Trên mạng đều bàn luận, hướng gió xoay chuyển, buổi chiều vẫn truyền tin Liễu Ngọc Dao được người ta bao nuôi, đi show còn muốn ở cùng "kim chủ".
Đến xế chiều đã có người tra được thân phận thật sự của người đàn ông kia.
Cậu chủ của Tinh Diệu, Sở Hoài.
Tìm hiểu cũng rất dễ dàng, bởi trang phục của hắn khi vào khách sạn và trong video giống nhau như đúc, không đến nửa ngày sau, vụ án bí ẩn này liền được phá, cuộc tranh luận trên mạng cũng chuyển từ chủ đề kim chủ sang chủ đề Liễu Ngọc Dao yêu đương, nối liền nhanh chóng không có kẽ hở nào.
Người hâm mộ của cô được thể mắng những antifans miệng thối hồi chiều đến máu chó đầy đầu, còn chưa nhụt chí, trực tiếp lên hot search.
Đến đây, hai người trong cuộc vẫn chưa xuất hiện lên tiếng, ngay cả tổ chương trình cũng không ra mặt làm sáng tỏ hay thanh minh, khiến dư luận lan rộng hơn, càng náo càng loạn.
Antifans xác định Liễu Ngọc Dao và Sở Hoài là quan hệ giao dịch, dù sao cô vừa nhận được vai nữ chính của đạo diễn Mai, mà bộ phim mới của đạo diễn Mai chính là do Tinh Diệu đầu tư.
Fans thì nói hai người yêu nhau, bị truyền thông vô lương tâm chụp được mới dẫn đến dậy sóng.
Hai bên tranh cãi không thôi, xé mặt nhau đến mức trời đất hoang tàn.
Ngư Hi diễn xong vẫn thấy cuộc cãi vã trên mạng đang tiếp diễn, Chung Thần lải nhải: "Đáng đời."
"Ai bảo trước kia suốt ngày tung tin giả bôi xấu chị."
"Nghiệp quật."
Ngư Hi nghe lời này chỉ cười, đi thay đồ rồi tẩy trang.
Đào Ỷ Đồng đến muộn, khoảng thời gian này cô nhận được đa số tài nguyên của chị Bạch nên rất bận, quảng cáo gần nhất cũng có hiệu ứng không tệ, hình tượng dịu dàng thanh lịch rất đắt hàng, không ít nhà quảng cáo đến tìm kiếm hợp tác, hiện giờ mới có thời gian tới quay phim.
Hôm nay cô quay cảnh tối, không diễn cùng Ngư Hi, thời gian của hai người cũng lệch nhau.
Đào Ỷ Đồng thấy Ngư Hi liền cười: "Hi Hi."
Giọng nói vẫn không khác những ngày trước.
Ngư Hi thấy cô ấy như vậy, có chút dở khóc dở cười.
Cô có thể lạnh lùng sau khi ngoảnh mặt, cũng có thể cãi nhau, nhưng không thể chấp nhận Đào Ỷ Đồng có thái độ như vậy, như thể đối với cô ấy, mọi chuyện giữa các cô đều là việc nhỏ nhặt không đáng nói.
Cô càng ngày càng không hiểu nổi Đào Ỷ Đồng.
Cũng càng ngày càng khó chịu.
Cô khó chịu, cũng lười nổi giận với Đào Ỷ Đồng, liền đi tìm "tên đầu sỏ" khác.
Trên đường đến công ty, Ngư Hi nhận được điện thoại của Bạch Vũ Đường hỏi cô đã diễn xong chưa, diễn xong thì đến công ty một chuyến lấy lịch trình về.
Ngư Hi hoảng hốt, hóa ra một tháng nữa lại sắp trôi qua.
Khi xuống xe, cô nghĩ, từ lúc công khai xuất quỹ, đã qua bốn tháng rồi.
Suốt thời gian đó cô chỉ nhận được một bộ phim, cũng không xuất hiện trong tầm mắt của đại chúng, số lượng người hâm mộ cũng đã thật lâu không tăng lên.
Mỗi ngày mở Weibo, trên hot search đều thảo luận về các tiểu hoa hay tiểu sinh lưu lượng mới nổi.
Bộ phim trong tay đã chuẩn bị đóng máy, nhưng lượng thảo luận cũng không cao, nhiệt độ còn cách biệt một trời một vực so với video khóc trong chương trình lần trước.
Chương trình kia còn liên quan đến Liễu Ngọc Dao.
Dường như chỉ trong một đêm, cộng đồng mạng càng quan tâm "cuộc sống cá nhân" của cô hơn, mà dần dần xem nhẹ tác phẩm của cô.
Ngư Hi có cảm giác như bị dìm xuống con sông dài của thời gian, từ từ chìm sâu.
Cô hít sâu một hơi, cảm thấy bi quan.
Thật sự là không được.
Ngư Hi nắm chặt quần áo, một cơn gió lạnh thổi vào khuôn mặt, cô hắt hơi một cái, Chung Thần bên cạnh hỏi: "Hi Hi, chúng ta trực tiếp đi tìm Giang tổng sao?"
"Đến tìm chị Bạch trước." Ngư Hi đáp lại: "Đến văn phòng của chị ấy."
Văn phòng Bạch Vũ Đường vẫn sáng đèn, nhiều người ngồi cùng nhau, có vẻ như đang họp.
Thấy Ngư Hi đi vào, Bạch Vũ Đường cười: "Hi Hi."
"Em đến rồi."
Ngư Hi bước vào chào hỏi mọi người, nhìn thấy trên màn hình cách bọn họ không xa đang hiện một cái tên, Đào Ỷ Đồng, cô rũ mắt: "Em đến lấy lịch trình."
"Ở đây." Bạch Vũ Đường đưa cho cô: "Chị vừa nhận cho em một quảng cáo, khoảng chừng giữa tháng sau, sau đó đầu tháng sau nữa sẽ vào đoàn phim của đạo diễn Chu, chị đã viết rõ rồi, em mang về xem cẩn thận, nếu có thay đổi gì, nhớ gọi cho chị."
Ngư Hi nhận lấy, gật đầu: "Vâng."
Thấy Ngư Hi nhận xong muốn đi, Bạch Vũ Đường gọi: "Hi Hi à."
Ngư Hi quay đầu: "Dạ?"
Bạch Vũ Đường liếc nhìn văn phòng, kéo Ngư Hi đi đến cạnh bàn làm việc: "Chị thấy tin về Liễu Ngọc Dao rồi, chúng ta có thừa dịp phản kích không?"
Nửa năm qua đều là Liễu Ngọc Dao đè ép Ngư Hi, giờ đây thật vất vả mới có một cơ hội, cô không muốn bỏ qua, nhưng cụ thể nên làm thế nào, cô vẫn chưa cân nhắc.
Ngư Hi suy nghĩ vài giây: "Để xem đã ạ."
Bạch Vũ Đường gật đầu: "Chị cũng nghĩ vậy."
"Để xem cô ta sau đấy định làm gì, những chuyện khác em đừng nghĩ nhiều, tập trung đóng phim, có chị ở đây rồi."
Thấy cô rũ mắt, Bạch Vũ Đường vỗ vai cô: "Hi Hi, tuy rằng thời gian này chị dẫn Ỷ Đồng tương đối nhiều, nhưng em yên tâm, có tài nguyên, chị sẽ không bỏ qua em."
Dù sao hai người đã là cộng sự của nhau nhiều năm như vậy, cảm xúc của Ngư Hi mặc dù không viết lên mặt, nhưng ít nhiều vẫn có thể phát hiện ra, Bạch Vũ Đường sợ cô cứ thế từ bỏ, nên mở lời an ủi.
Ngư Hi sao có thể không hiểu, cô nói: "Em hiểu rồi, chị Bạch."
"Đừng lo cho em, em không sao."
Bạch Vũ Đường thở phào: "Chị đưa em ra ngoài?"
Ngư Hi xua tay: "Không cần đâu ạ, em cùng Chung Thần còn muốn lên tầng một chuyến."
"Được." Bạch Vũ Đường vẫy tay với cô, lúc Ngư Hi quay đầu liền nhìn thấy cô ấy trở về bên bàn làm việc bắt đầu cuộc họp mới.
Ngư Hi thu tầm mắt về, đi theo Chung Thần vào thang máy, khi đến tầng của tổng giám đốc, bên cạnh có hai thư ký đang cúi đầu trò chuyện đi qua.
"Sao ngày nào cô La cũng đến vậy?"
"Ai biết, nhìn thấy cô ta tôi đã không muốn nói gì."
"Đúng đấy, vênh váo tự đắc, thật sự coi mình là đại tiểu thư."
"Suỵt --- đừng nói nữa, đi thôi."
Ngư Hi đi lướt