Phản Diện Siêu Cấp

Giết người đoạt bảo


trước sau

Trần Khuynh Địch nháy nháy mắt, nhìn cây chổi đột nhiên xuất hiện trong túi trữ vật, rốt cuộc cũng quy thứ này về tạp vật. Hẳn là hắn có vận khí không tốt, cho nên mới rút phải loại tạp vật này đi. Không sao, lần này rút phải tạp vật, lần sau hẳn sẽ không. Chỉ cần không rút phải tạp vật, mặc kệ những thứ khác là bí tịch võ công, thần binh lợi khí hay linh đan diệu dược, hắn đều lãi.

"Tiến hành rút thưởng cao cấp."

"Tích, bắt đầu rút thưởng, chúc mừng kí chủ, cảm ơn đã chiếu cố."

"???"

Nụ cười mà Trần Khuynh Địch chuẩn bị sẵn, liền cứng lại trong sát na. Chuyện này là sao a? Không phải rút thưởng là sẽ trúng 100% hay sao?!

"Tích, hệ thống nhắc nhở: Rút thưởng bình thường có năm mươi phần trăm không rút trúng, bốn mươi phần trăm tạp vật. Rút thưởng cao cấp có hai mươi phần trăm không rút trúng, ba mươi phần trăm tạp vật."

"Vì sao ta lại không rút trúng?!"

"Tích, hệ thống nhắc nhở: có lẽ là do tay của kí chủ tương đối đen."

"Ta đập ngươi á! Nếu sau này ngươi dám thực thể hóa trước mặt ta, ta nhất định sẽ đập ngươi á!" Trần Khuynh Địch chậc chậc lưỡi, tiếp tục cầm hồ lô rượu đi dạo phố.

....

"Hừ..." Trần Tiêm Tiêm lộ ra sắc mặt tái nhợt đi vào Thuần Dương Thành, khí tức trên người nhấp nhô bất định, có vẻ phi thường suy yếu.

Mà nàng cũng lộ ra vẻ căm hận, lần này nàng đã ăn thua thiệt lớn. Lúc đầu nàng nhận một nhiệm vụ, là đi đến Thập Vạn Đại Sơn thu thập nhục linh chi. Kết quả là không ngờ mới đi được nửa đường, đã gặp phải một tên biến thái chết tiệt, lại muốn nạp nàng làm thiếp. Nhưng tên biến thái chết tiệt kia còn mạnh đến đáng sợ.

Cuối cùng hết cách, nàng phải dựa vào một kiện bảo vật, lúc này mới thành công thoát khỏi đối phương.

"Phải mau tìm một chỗ nghỉ ngơi thật tốt mới được, còn phải chuẩn bị một ít đan dược chữa thương..." Sắc mặt của Trần Tiêm Tiêm rất khó coi, mặc dù nàng có tâm tư kín đáo, nhưng chung quy cũng có quá ít kinh nghiệm giang hồ, thấy nhiệm vụ lần này là thu thập thiên tài địa bảo, cho nên không mang theo quá nhiều đan dược chữa thương, lúc này mới bị bức tới Thuần Dương Thành. Định dùng tài liệu ngay tại chỗ, mua sắm một ít đan dược để chữa thương.

Trần Tiêm Tiêm cũng đã tới Thuần Dương Thành mấy lần, cho nên rất nhanh chóng xe nhẹ đường quen tìm được phiên chợ. Vào lúc này, chắc sẽ có rất nhiều võ giả chào hàng thương phẩm ở đây, trong đó sẽ có không ít đan dược.

Đúng lúc này, cách đó không xa lại vang lên âm thanh mà Trần Tiêm Tiêm quen thuộc dị thường.

"Người đâu ~ đi qua đi qua đừng bỏ qua a ~, cây chổi mà cao thủ tuyệt thế của Thiếu Lâm Tự —— lão tăng quét rác dùng để ngộ đạo năm đó! Bán với giá thổ huyết! Đây chính là cây chổi từng khai Phật quang, ôm ngủ mỗi ngày là có thể tịch tà tiêu tai a! Quả thật là lữ hành ở nhà, giết người cướp của…à không, là…Hả?!"

Sắc mặt của người đang phấn khởi rao hàng trở nên cứng đờ, âm thanh run lên, cũng ngạc nhiên nhìn về phương hướng của Trần Tiêm Tiêm.

"Ca…Trần Khuynh Địch?!"

"Con m* nó! Ngươi nhận lầm người rồi!" Không đợi Trần Tiêm Tiêm phản ứng lại, thân ảnh của người rao hàng đã lập tức biến mất trong đám người.

"???" Trần Tiêm Tiêm hấp háy mắt, là ảo giác hay sao, nhưng âm thanh còn có thân ảnh vừa rồi lại chân thật như vậy, chẳng lẽ mình đã tưởng niệm ca ca quá độ?

Khuôn mặt của Trần Tiêm Tiêm đỏ lên, vội vàng lắc lắc đầu: "Ta nghĩ gì thế."

"Hẳn là cảm giác sai đi?" Dù sao thì bây giờ ca ca cũng đang bế quan ở trong Thuần Dương Cung, hơn nữa ca ca làm sao có thể bán chổi của Thiếu Lâm Tự trong phiên chợ ở Thuần Dương Thành.

Trần Tiêm Tiêm hít vào một hơi thật sâu, lại chuyển sự chú ý về việc tìm đan dược.

Mà ở bên kia, Trần Khuynh Địch lại suýt bị dọa cho hồn phi phách tán. Cả người tựa vào vách tường trong hẻm nhỏ gần phiên chợ, vỗ bộ ngực thở dốc.

"Làm ta sợ muốn chết,
gặp quỷ, mình suýt nữa đã quên mất nơi này ở ngay dưới Thái Hoa Sơn...còn may là mình phản ứng nhanh, nếu không sẽ bị nhân vật chính bắt được tại chỗ, sau đó lại dính líu quan hệ với nhân vật chính."

"Người kia, xin hỏi một chút..."

"Hả?" Trần Khuynh Địch sững sờ, vô ý thức nhìn về phương hướng âm thanh truyền tới, bởi vì không hiểu ra sao, âm thanh này nghe hơi quen tai...

Chủ nhân của âm thanh trông nhỏ nhắn xinh xắn dị thường, buộc tóc đuôi ngựa, chiều cao chỉ mới đến eo của Trần Khuynh Địch. Nhưng sau lưng lại có một hộp kiếm to lớn gần hai thước, trông vô cùng không hợp.

"Xin hỏi một chút, ngươi có biết đường đi đến Thuần Dương Cung hay không, ủa…!"

"Ối!" Trần Khuynh Địch và người nói chuyện gần như đồng thời kêu lên sợ hãi.

Nhưng bóng dáng bé nhỏ là phát ra tiếng ngạc nhiên, mà Trần Khuynh Địch thì hít vào một hơi khí lạnh.

"Đại ca ca!"

"Dương Xuân?!"

Không sai, bóng người nhỏ nhắn xinh xắn trông không quá một mét năm trước mắt, rõ ràng là nhân vật chính số một mà hệ thống nhận định, đã gặp mặt vào mấy tháng trước—— Dương Xuân!

Dương Xuân —— nhân vật chính số một mà Trần Khuynh Địch cho rằng sẽ không gặp nhau nữa —— giờ này phút này đang sống sờ sờ đứng ở trước mặt hắn. Hơn nữa khí tức trên người đã viễn siêu trước kia, vậy mà giống với Trần Tiêm Tiêm, đều đã là võ giả cảnh giới Hậu Thiên Xuất Thần Nhập Hóa, làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối.

"Ngươi, ngươi, ngươi...thế này….Dương..."

Trần Khuynh Địch lắp ba lắp bắp, nói nửa ngày cũng không ra một câu nào. Trái lại lại làm cho Dương Xuân bật cười, trông rất tự đắc: "Ta đã biết là tới đây nhất định sẽ tìm được đại ca ca, quả nhiên đã bị ta phát hiện! Xem ra là hai chúng ta rất hữu duyên a ~"

"À, ừ... phù..ha ha…làm, làm sao em lại tìm được tới nơi này?" Trần Khuynh Địch nuốt một ngụm nước bọt, cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, lập tức vội vã nói.

Gặp quỷ, trước khi đi hẳn là hắn cũng không làm bại lộ thân phận a, vì sao lại bị Dương Xuân tìm được?!

"Hì hì hì, đây là bí mật á." Dương Xuân khả ái le lưỡi, chu miệng nhỏ nói: "So với chuyện này, sao đại ca ca lại ở đây a? Ta còn muốn đi Thuần Dương Cung tìm ca ca, cho ca ca một niềm vui mừng đây."

"Vui mừng cái gì, ta suýt chút nữa đã bị ngươi hù chết!" Trần Khuynh Địch lòng còn sợ hãi vỗ vỗ bộ ngực, trái tim nhỏ của hắn không chịu nổi loại kích thích luân phiên này. Nếu thêm mấy lần mà nói, hắn chắc chắn sẽ mắc bệnh tim.

"Tích! Hệ thống nhắc nhở: Tuyên bố nhiệm vụ chính tuyến!"

"Tên nhiệm vụ: Giết người đoạt bảo."

"Giới thiệu nhiệm vụ: Kí chủ bất ngờ tao ngộ nhân vật chính số một Dương Xuân, là tồn tại đáng sợ trong tương lai sẽ giết chết ngươi, tuyệt đối không nên bị bề ngoài khả ái của nàng mê hoặc! Bản hệ thống suy nghĩ cho kí chủ, đặc biệt tuyên bố nhiệm vụ chính tuyến, mời kí chủ giải quyết nguy cơ ẩn tàng Dương Xuân tại chỗ, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã!"

"Ban thưởng nhiệm vụ: Cung cấp một lần rút thưởng cấp chí tôn, trăm phần trăm trúng thần công tuyệt thế, chí tôn thần binh, tiên đan thần dược."

"Trừng phạt nhiệm vụ thất bại: Xoá bỏ."

Âm thanh của hệ thống bỗng nhiên vang lên ở bên tai của Trần Khuynh Địch, kéo theo tiếng vọng to lớn, suýt làm cho hắn giật nảy mình một lần nữa.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện