Phấn Hoa Lầu Xanh

Thật ngượng ngùng


trước sau

Hạo Nhiên bị ép phải nhìn người đối diện thì có chút bất mãn. Nhưng rất nhanh cậu đã không còn để ý tới cái gọi là bất mãn ấy nữa. Cậu ngẩn ngơ ,hai mắt như bị thôi miên chăm chú nhìn vào hắn.

Vầng trán rộng, đôi lông mày đuợc cắt tỉa gọn gàng . Đôi mắt hắn vốn lạnh lùng nay ôn nhu lạ thường. Đôi môi của hắn đang mím lại thành một đường thẳng. Trong đầu cậu lúc này là một đống bùn nhão nhoét.

Hắn đúng là rất đẹp trai, sao lại có con người vừa đẹp trai vừa trẻ con như thế. Không phải hắn là tong tài nổi tiếng lạnh lùng trêи tạp chí sao?

Cậu bất chi bất giác ôm lấy mặt hắn ,môi cậu khẽ chạm vào má hắn.

Khoảng cách hai người gần trong gang tấc, cậu thấy rõ ràng trong mắt hắn lộ rõ ngạc nhiên cùng bối rối .Dường như không hiểu tại sao cậu lại thân hắn.

Trong lòng cậu thích thú kɧօáϊ chí cười to. Bình thường hắn hay trêu cậu hôm nay hắn bị cậu phản công nên ngạc nhiên ư.

Cậu xấu xa cắn nhẹ lên cằm hắn. Hạo Nhiên thản nhiên trêu đùa mà không hề hay biết ánh mắt của người đàn ông này đã dần thay đổi theo sự trêu đùa của cậu. Đôi mắt hắn trở nên tăm tối, trong đó loé lên sự khát khao nào đó mà ngay cả chính bản thân hắn cũng không biết.

Cậu nắm lấy cổ áo Dạ Thần, dán môi hắn một chốc, chính xác là cậu có cắn môi hắn. Sau khi xác nhận cảm giác kϊƈɦ động cùng động tâm không thể xem nhẹ trong lòng thì cậu thoả mãn chậm rãi lùi về sau.

Đột nhiên sau ót bị một lực mạnh tấn công, Hạo Nhiên hoảng sợ trợn tròn mắt, môi bị Dạ Thần áp tới gần rồi ngậm lấy, quấn quít một chốc rồi một đầu lưỡi trơn trượt cạy mở hàm răng không hề phòng bị của cậu, chui vào khoang miệng ấm áp khuấy đảo.

Hắn giống như biến thành người khác, hết thảy suy nghĩ đè phòng người khác biết được mối quan hệ của hai người đều bị ném lên chín tầng mây.

Nụ hôn hắn tràn ngập tính xâm lược, đầu lưỡi xông vào khoang miệng Hạo Nhiên cường thế khám phá hết thảy lãnh địa rồi chuyển sang quấn quít lấy lưỡi của cậu.

Hạo Nhiên bị hôn đến khó khăn thở dốc ,miễn cưỡng hồi phục tinh thần .

Cậu hoàn toàn cảm nhận được ái muội giữa hai người, lúc này liền xấu hổ,sắc mặt cậu đỏ ửng, tim đập thình thình, đập kịch liệt đến mức làm lồng ngực cậu phát đau.

Dạ Thần khó khăn kết thúc nụ hôn . Hắn nhắm đôi mắt ẩn chứa đầy ɖu͙ƈ vọng của mình lại, nặng nề áp trán mình vào trán Hạo Nhiên .Nếu còn tiếp tục hôn hắn nghĩ mình sẽ không nhịn được mà hoá thành cầm thú .

Hạo Nhiên nhắm tịt mắt không dám nhìn Dạ Thần. Mặt cậu đỏ bừng bừng, hai mang tai đều nóng như muốn phát sốt. Trong lòng hoảng hốt không biết nên làm ra phản ứng thế nào cho phải. Cậu nắm chặt cổ áo Dạ Thần thì thào.



"Anh cố ý! "

Khoé môi Dạ Thần khẽ cong. Vốn dĩ hắn chỉ là muốn một đáp án của cậu. Ai ngờ được lại nhận được kinh hỷ. Hắn
thích nhất chính là chiếm tiện nghi của em ấy.

Lúc này giọng điệu của hắn có chút khàn. Hắn cười trầm thấp, điệu cười có chút mê hoặc lòng người.

" Người cố ý... là em mới đúng. "

Hạo Nhiên mở mắt nhìn thấy hắn đang cười. Cậu ngượng ngùng thu hồi tầm mắt, nhất quyết không thừa nhận chuyện vừa rồi .

"Sao lại là em? Ai chơi xấu hôn em trước? "

Dạ Thần nhìn hàng lông mi cụp lên cụp xuống bại lộ tâm tình bối rối của chủ nhân nó.

" Vậy ai thơm má anh trước? Bình thường ai tự nhiên lại thơm má còn có ác ý cắn môi người khác không? "

Hạo Nhiên cứng miệng đáp.

" Tất nhiên là.... có. "

Dạ Thần lúc này đã bình ổn cảm xúc. Hắn buông Hạo Nhiên ra, nắm lấy tay cậu miết miết.

" Ổ? Em nói anh nghe xem người đó là ai? "

Hạo Nhiên xoay mặt đi ra chỗ khác hòng che giấu luống của của bản thân . Cậu rất ngượng ngùng đó vậy mà hắn còn hỏi cho bằng được. Cậu thu hồi bàn tay đang bị hắn vuốt ve cộc cằn nói .

" Không biết! "



Dạ Thần cố chấp nắm lấy tay Hạo Nhiên không buông.

" ...... xấu hổ rồi? "

Hạo Nhiên khó chịu cau mày.

" Ai xấu hổ? Người nào đó xấu hổ chứ không phải em. Không phải là cắn một cái thôi sao? Đồ keo kiệt! "

Khoé miệng hắn cong lên đắc ý ,hai mắt hắn phát sáng nói với người nào đó đang né tránh.

" Anh tuyệt đối không hề keo kiệt như em nói đâu. Lại đây anh cho cắn tiếp. Em muốn cắn bao nhiêu ngụm cũng được! "

Hạo Nhiên trợn trắng mắt. Muốn chiếm tiện nghi của cậu sao.

" Anh còn biết hai chữ liêm sỉ viết như thế nào không hả? "

Dạ Thần thản nhiên đáp.

" Theo đuổi em anh sớm đã không còn liêm sỉ rồi. Em thấy đấy! Bây giờ em muốn anh còn có chút liêm sỉ quả thật làm khó cho anh. Đúng không nào bảo bảo của cha ."

Nói rồi vươn tay vuốt ve bụng cậu .Hạo Nhiên có chút cạn lời mắng ra miệng .

" Quá vô sỉ! "

Dạ Thần hai mắt loan loan cười thật thà đáp .

" Quá khen! Quá khen! Thật sự là anh không dám nhận. "

Vừa dứt lời ,hắn nhân lúc cậu không phòng bị mổ vào môi cậu một cái. Hôn trộm cũng là một loại tình thú a. Hắn cũng nói rồi, hắn thích nhất chính là chiếm tiện nghi bảo bối Nhiên Nhiên nhà hắn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện