Lúc này Mạc Phàm đang trả thù Mãnh Hồ Vương nên chiếm quyền điều khiển cơ thể.
Còn Nam trong Thức Hải thì mặt mày nở hoa, lòng sung sướng đến khôn cùng, được mỹ nhân ôm như thế chẳng lẽ không sung sướng?
Thấy Nam như thế, Phản Phản liền cười khinh bỉ nói.
“Chủ nhân cũng thật là quá đê tiện đi.
Lợi dụng chính nỗi sợ của mình để được mỹ nhân vỗ về”
Nam nghe thế không những không nhục mà còn đắc ý nói.
“Người trên đười thì có gì dùng đấy, không thể kén chọn.
Ngươi có một tính sợ ma, chết từ nhỏ sao không lợi dụng nó!”
“Mô Phật, thiện tay, thiện tay” Phản Phản chấp tay lại cầu cho Nam siêu thoát.
Trong lúc hai người đang chém gió thì một bản thông báo đến từ hệ thống hiện lên.
Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thần được nhiệm ẩn, thay đổi tử mệnh của Lữ Mộng Quân.
Phần thưởng: Chí Dương Thần Công (Cao giai); Dung nhập hoàn toàn với hệ thống.
Nhìn cái bảng ấy, mắt của Phản Phản sáng lên.
Nàng ta phấn khích bay vòng vòng xung quanh Nam, mặt mày thì đầy hớn hỏ nói.
“Chúc mừng chủ nhân, ngài đã hoành thành nhiệm vụ ẩn.
Ngài mau chóng nhận thưởng đi!”
“Khoang, ta nhớ là hệ thống Thiên Mệnh là quái gì có nhiệm vụ ẩn đâu?”
“Ngài đừng quên tôi là hệ thống Phản Thiên chứ, chúng tôi giống nhau về các chức năng cơ thôi thôi….Mà ngài mau chóng nhận thưởng đi, tôi cảm thấy lần này phần thưởng sẽ rất lớn!”
Nghe Phản Phản nói thế Nam thở dài, mặc dù biết mình sở hữu một cái hệ thống khác với trong truyện, nhưng anh vẫn không bỏ được cái suy nghĩ hai cái hệ thống này là một.
Nam nhấn vào chữ xác nhận trên cái bảng hệ thống, Phản Phản đang vui tươi hồn nhiên bỗng dưng khựng lại, nàng ta như một con rối bị đứt dây thả lỏng xuống, sau đó thân hình của Phản Phản lại bốc lên một cỗ khí màu xanh dương.
Một giọng nói robot cất lên.
“Tiến hành dung hợp trong 3…2…1”
“Đang dung hợp 12%….34%….56%…79%…100%.
Dung hợp hoành thành, thưởng vật phẩm Phản Thiên Thần Lô, Lò Rèn Trần Thế.
Mở ra nghề nghiệp Đan Khí Sư, là sự dung hợp của hai nghề luyện Đan sư và luyện Khí sư.
Mở ra chức năng điểm phản thiên và nhiệm vụ phụ” Nói xong hai câu đó, Phản Phản như trở về bình thường.
Nam thấy Phản Phản như thế rất lo lắng hỏi nàng, nhưng Phản Phản bảo không sao, chỉ là hệ thống chiếm quyền chi phối một chút mà thôi.
Nam nghe thế tuy không yên lòng, nhưng thôi, dù sao Phản Phản cũng an toàn, không bị gì như thế là tốt rồi.
Nam vung tay một cái, cái bản chỉ số hiện lên.
Tên: Nam.
Cơ thể: Mạc Phàm.
Tu vi: Phàm Nhân
Huyết Mạch: Không có
Linh Căn: Không có (không thể tu luyện)
Exp: 0 (không thể thăng cấp)
Vũ khí: không có.
Vật phẩm: Phản Thiên Thần lô, Lò Rèn Trần Thế .
Chức nghiệp: Đan Khí sư cấp 1 (thăng cấp dựa trên kiến thức và ngộ tính)
Kỹ năng: Trí nhớ tác giả.
Tất cả những chỗ trống đáng ghét cuối cùng cũng đang được lấp đầy, chỉ còn thiếu mỗi vũ khí là chưa có mà thôi.
Kể ra cũng lạ, mặc dù sở hữu hơn trăm cây Thiết kiếm nhưng bọn chúng đều không được tính là vũ khí của Nam, chỉ được tính là vật liệu đơn thuần như đan dược mà thôi.
Nam tự mãn cười lớn mấy tiếng, cuối cùng thì Thành Nam này đã có đủ tư cách để sánh vai cùng mấy tên cẩu tiên rồi.
Anh nhất định sẽ khiến bọn chúng chao đảo một phen, cho bọn chúng biết thế là sự lợi hại của tác giả.
Đang tự mãn thì hệ thống hiện lên một cái tin khiến Nam chấn động.
Nhiệm vụ phụ: thu chân ái Lữ Mộng Quân.
Thưởng: Mở ra chức năng điểm phản thiên cộng dồn; 1 điểm phản thiên
Cái nhiệm vụ này cũng thật là khó quá rồi, đối với một thanh niên từ lúc biết hít thở tới giờ chưa từng nắm tay gái thì cái nhiệm vụ này chẳng khác nào bắt con chim lội nước!
“Thôi chủ nhân đừng quan tâm đến nhiệm vụ, cái đấy ngài có thể tìm hiểu sau không phải vội.
Chuyện quan trọng bây giờ đó chính là thử sức mạnh mới đi.
Tôi rất mong chờ đó!” Phản Phản càng nói càng phấn khích.
Nam thấy nàng ta như thế liền mỉm cười, chưa bao giờ anh thấy cái dáng vẻ này của Phản Phản cả.
Nam lấy từ trong hệ thống ra Phản Thiên Thần Lô.
Cái lô này toàn thân đều là một thứ kim loại đen tuyền, trên lô khắc những chi tiết tinh xảo bằng vàng ròng ống ánh, tay nắm thì cũng được bao bọc bởi thứ kim loại đó, nhưng khác với thân lô, phần tay nắm lại rực lên một vòng hồng quan cực kỳ đẹp.
Tuy là tinh xảo như thế nhưng vè kích cỡ chỉ bằng một cái lưu hương nằm nhỏ gọn trong bàn tay của Nam.
“Cái quái gì thế.
Lò luyện đan như thế làm sao luyện đan được hả, Phản Phản?”
Phản Phản cũng cảm thấy rất khó tin, vì trong trí nhớ của Nam thì cái lò nào cũng to ít nhất bằng một tảng đá, chứ không có khi nào nhỏ gọn nằm gọn trong lòng bàn tay như thế cả.
Thế nên Phản Phản muốn kiểm chứng, nàng dùng chút quyền hành của mình với hệ thống mà mở ra phần công năng của lô.
Phản Thiên thần lô, tác dụng luyện hóa cả trời đất, không thứ gì là không thể luyện hóa ra được.
Hạn chế, không thể luyện hóa thứ mà chủ nhân không sở hữu.
Tỉ lệ luyện thành đan dược 100%, không tiêu hao quá nhiều dược liệu có thể từ 1 phần luyện nên 6 phần
“Cái này quả đúng là thần lô rồi thưa chủ nhân.
Nhưng có lẽ chúng ta…..Không biết dù nó, ha…ha” Phản Phản thất vọng cười.
Nam thấy nàng ta như thế cũng đành thở dài một tiếng rồi nói.
“Thôi, ngươi dù sao ngươi cũng chỉ là người đại diện cho hệ thống, những chuyện ngươi không biết cũng nhiều, nên ta không trách…..Được rồi, chúng ta thử tên Mạc Phàm xem, coi chừng đệ ấy có cách dùng”
…
Mạc Phàm khi đang bàn chuyện với Tư Lỗ thì bị triệu vào.
Nhanh chóng tìm một nơi kín đáo rồi hắn chạy vào Thứ Hải, vừa gặp Nam, Mạc Phàm hỏi.
“Có chuyện gì mà gọi đệ gắp quá vậy?”
Nam lấy ra Phản Thiên Thần Lô đưa trước mặt Mạc