Mạc Tầm Chu suốt đường đi phải mang trên người một Thẩm Gia Ý.
Cuối cùng hai người cũng về tới phòng.
A quên mất !!!!!
Có gì sao?
Thẩm Gia Ý đột nhiên quên mất một việc quan trọng.
Tôi quên chuẩn bị phòng cho cậu rồi phải làm sao đây????
Mạc Tầm Chu cười nhẹ một cái, thì ra là quên chuẩn bị phòng cho hắn.
Không sao.
Tôi ngủ cùng cậu là được.
Thẩm Gia Ý cẩn thận nhìn Mạc Tầm Chu.
Cậu thật sự muốn ngủ chung với tôi sao????
Hắn gật đầu.
Tôi ngủ không được yên tĩnh lắm đâu.
Không sao.
Thẩm Gia Ý cuối cùng cũng đồng ý.
Cậu thật sự lo lắng về việc ngủ nghỉ của cậu.
Lỡ trong lúc ngủ cậu không ngoan thì liệu Mạc Tầm Chu có vì chuyện này mà xa lánh cậu không a?????
Thấy Thẩm Gia Ý cứ đứng một chỗ cau mày lại, Mạc Tầm Chu đến trước mặt cậu.
Có đi tắm không đây?
Thẩm Gia Ý ngẩng đầu lên nhìn Mạc Tầm Chu, cậu đáp lại một tiếng sau đó lấy quần áo đi tắm.
Nhìn bóng dáng của Thẩm Gia Ý đi vào nhà tắm, ánh mắt Mạc Tầm Chu dần tối lại.
Hắn không cần phòng khác, hắn chỉ muốn cùng cậu thôi.
Thẩm Gia Ý tắm khá nhanh, khoảng tầm hai mươi phút là cậu ra.
Mạc Tầm Chu nhìn cậu trai như phát sáng ở phía trước.
Thẩm Gia Ý mặc một bộ đồ ngủ cộc tay, quần cũng là quần ngắn đã vậy còn là màu trắng.
.......Không kể đến mấy họa tiết nắm đấm nhỏ trên áo \=.\=
Này đi tắm đi.
À để tôi tìm quần áo cho cậu.
Nói rồi cậu không thèm lau tóc mà chạy vào phòng thay đồ.
Mạc Tầm Chu thấy vậy chỉ lắc đầu sau đó bước vào nhà tắm.
Không khí ẩm ướt, mùi sữa tắm còn thoang thoảng......
Hắn đang đứng trong không gian tràn ngập mùi hương của Thẩm Gia Ý.
Được bao bọc giữa những vật dụng quen thuộc của cậu, Mạc Tầm Chu có cảm giác như chính hắn cũng là một trong số chúng.
Chu Chu à, tôi mamg quần áo cho cậu này.
Mở cửa ra đi.
Giọng nói của Thẩm Gia Ý làm đứt dòng suy nghĩ đang dần có xu hướng tồi tệ của hắn.
Mạc Tầm Chu hít sâu một hơi sau đó mở cửa lấy quần áo.
Cảm ơn.
Thẩm Gia Ý trong lúc đợi Mạc Tầm Chu thì tranh thủ xem nốt bộ anime cậu mới tìm được.
Khoảng mười lăm phút sau, cánh cửa phòng tắm mở ra.
Thẩm Gia Ý vừa ngẩng đầu lên đã kêu một tiếng.
Oaaaa.
Có gì sao?
Mạc Tầm Chu không biết từ lúc nào đã đứng ngay cạnh giường nhìn xuống Thẩm Gia Ý.
Hắn vừa tắm xong nên trên người vẫn còn mang theo hơi nước.
Vì quần áo của Thẩm Gia Ý thường khá rộng nên Mạc Tầm Chu mặc không bị chật.
.....Mai tôi dẫn cậu đi cắt tóc nha???
Mạc Tầm Chu nhướng mày, dẫn hắn đi cắt tóc ư?
Tại sao?
Thẩm Gia Ý khoanh chân ngồi trên giường, cậu ngẩng đầu lên nhìn Mạc Tầm Chu.
Tóc mái quá dài như vậy che mất đi sự đẹp trai của cậu rồi !!!!
.....Được.
Mạc Tầm Chu xoa xoa tóc trên đầu cậu, hắn cau mày hỏi.
Sao chưa sấy tóc?
Á, tôi quên mất.
Thôi chắc không sao đâu, kệ đi !!!
Thẩm Gia Ý đưa tay lên đầu vò vò mấy cái.
Không được ! Như vậy sẽ bị cảm.
Máy sấy đâu, tôi sấy cho cậu.
Thẩm Gia Ý đành phải đứng dậy lấy máy sấy cho Mạc Tầm Chu.
Từng sợi tóc luồn qua kẽ tay hắn, Mạc Tầm Chu nhìn cậu nhóc đang thoải mái đến mức cọng tóc ngố đung đưa theo từng đợt gió từ máy sấy.
Động tác hắn bất giác nhẹ nhàng hơn bao giờ hết.
Thẩm Gia Ý mệt mỏi cả ngày, được phục vụ thoải mái quá nên mơ màng ngủ lúc nào không hay.
Nhìn Thẩm Gia Ý đang dựa vào lồng ngực hắn, cổ áo của cậu rộng nên theo tầm nhìn của Mạc Tầm Chu thì thứ gì không nên thấy hắn đều có thể thấy được.
Đôi mắt tối lại như màu mực.
Để máy sấy trong tay qua một bên.
Một tay Mạc Tầm Chu vòng qua ôm eo Thẩm Gia Ý, một tay đưa lên đặt lên má cậu mà cọ nhẹ.
Ưm...
Thẩm Gia Ý vì bị chọc nên quay đầu qua chỗ khác, bàn tay đang đặt trên má cậu bất ngờ khựng lại.
Cánh tay ôm eo của Thẩm Gia Ý siết chặt, hành động này khiến cho lưng của cậu chỉ cách ngực của Mạc Tầm Chu qua hai lớp áo mỏng.
Vẫn chưa đủ.
Thứ Mạc Tầm Chu muốn là giữa hắn và cậu không có khoảng cách nào.
Mạc Tầm Chu đưa tay nâng cằm Thẩm Gia Ý lên, hắn cúi đầu xuống cắn nhẹ má cậu.
Một lần, hai lần....
Mạc Tầm Chu như nghiện mà hết cắn rồi lại liếm vết răng bị hằn trên má.
Tầm mắt hắn rơi xuống cái cổ trắng nõn của Thẩm Gia Ý, giữa nền tuyết trắng ấy có một dấu răng còn hơi sưng.
Nhìn thấy nó, Mạc Tầm Chu kích động không thôi.
Là dấu vết của hắn.
Sợ Thẩm Gia Ý ngủ như vậy sẽ bị mỏi cổ, Mạc Tầm Chu đặt cậu nằm xuống giường.
Sau đó hắn nằm đè lên người cậu, ngắm nhìn từng đường nét trên gương mặt cậu, thả từng cái hôn vụn vặt lên bất kì nơi nào trên đó.
Là mặt trời của hắn.
Đã có lần hắn hoài nghi việc Thẩm Gia Ý đối tốt với hắn là vì cái gì, hắn đề phòng cậu.
Nhưng từng hành động của Thẩm Gia Ý làm hắn dần buông bỏ phòng bị lúc nào không hay.
Cậu như một con mèo nhỏ đưa móng vuốt lên hăm dọa hắn, cào hắn nhưng lại không hề gây thương tích cho hắn.
Thứ duy nhất chú mèo nhỏ này để lại chính là sự ngứa ngáy từ sâu trong nội tâm của hắn.
Dần dần, Mạc Tầm Chu bị chìm vào thứ cảm xúc mà Thẩm Gia Ý mang lại.
Lúc này đây, hắn không quan tâm đến việc cậu là ai, cậu có mục đích gì mà tiếp cận hắn.
Bởi hắn biết, nếu thật sự Thẩm Gia Ý tiếp cận hắn vì âm mưu riêng của