Khi Tạ Minh Triết về giường thì đã thấy Đường Hạ Vũ ngủ say rồi.
Gã đi đến vén áo cậu lên.
Vì Đường Hạ Vũ khi ngủ có thói quen nằm sấp nên lúc vén áo lên là tấm lưng trần mịn màng hiện ra ngay trước mắt Tạ Minh Triết.
Không chỉ vậy, trên nền da trắng đó còn có rất nhiều vết đỏ như muỗi đốt.
Hàng mi Tạ Minh Triết rũ xuống, gã cúi xuống cắn vào xương cánh bướm của cậu.
Xem như đây là sự trừng phạt dành cho bảo bối của gã.
Tạ Minh Triết hết cắn lại mút đến nửa đêm, nhìn tấm lưng chồng chéo những dấu hôn và dấu răng của mình trên cơ thể Đường Hạ Vũ, lúc này gã mới thấy thỏa mãn mà mặc áo vào cho cậu.
Ôm Đường Hạ Vũ ngủ say như chết vào lòng, Tạ Minh Triết cảm thấy chỉ có cách để thật nhiều dấu vết của bản thân lên người cậu thì mới khiến gã cảm thấy an tâm.
Khác với khung cảnh ảm đạm nhẹ nhàng đưa em vào cơn mê của Tạ Minh Triết và Đường Hạ Vũ.
Ở một địa điểm sang trọng khác giữa màn đên yên tĩnh trong thành phố, căn biệt thự to lớn mang tên Thẩm Gia lúc này vẫn sáng đèn.
Cụ thể hơn là phòng ngủ của Thẩm đại thiếu gia.
Mẹ nó sao cậu vẫn chưa về nữa???
Thẩm Gia Ý từ phòng tắm bước ra đã suýt đột quỵ vì thấy Mạc Tầm Chu vẫn đang ngồi ở bàn học cậu giải đề.
Xong rồi sao? Lại để tóc ướt nữa rồi, lỡ bị cảm thì sao đây? Lại đây tôi lau tóc cho.
Mạc Tầm Chu rất tỉnh táo mà lơ đi câu hỏi của Thẩm Gia Ý.
Hắn bước đến lấy khăn từ tay cậu mà giúp cậu lau tóc.
Thẩm Gia Ý chống đối nên lắc lắc đầu vô cùng mạnh mẽ.
Cậu quơ quơ tay lung tung sau đó chạy lên giường, trước khi đi còn nhanh tay giành lại cái khăn của mình từ Mạc Tầm Chu.
Mạc Tầm Chu vốn định lau tóc cho xong rồi đi về: ................
Hắn quyết định lại rồi, đêm nay hắn vẫn nên ở lại với cậu nhóc này!
Này Chu Chu, tôi nói rồi mà.
Tôi biết tôi đẹp trai lại càng biết tôi thông minh nhưng nếu cậu vẫn ở đây thêm phút nào nữa thì tôi sẽ cho cậu tội danh ham m.uốn cơ thể của tôi đấy!!!
................
Mạc Tầm Chu cảm thấy có hơi hối hận về việc tỏ tình với cậu quá sớm.
Hắn bước đến giường sau đó từ ngăn tủ gần đó lấy ra một chiếc máy sấy.
Ý Ý lại đây tôi giúp cậu sấy tóc.
Thẩm Gia Ý thấy hắn đứng gần như vậy cậu liền lui ra xa hơn một bước.
Sau đó rất dứt khoát mà lấy khăn mạnh bạo xoa xoa lên tóc.
Tôi làm được mà, cậu về đi trễ lắm rồi đó.
Về đêm là không an toàn đâu!
Ồ, cậu biết về đêm không an toàn mà vẫn muốn đuổi tôi đi sao? Nhẫn tâm đến thế à?
................
Có cái ngu nào hơn cái ngu này không???
Đừng quậy nữa, lại đây nhanh nếu không bị cảm bây giờ.
Mạc Tầm Chu bỏ qua cho Thẩm Gia Ý một lần vậy mà cậu lại không để tâm.
Thẩm Gia Ý vẫn rất ngang ngược mà lấy cái gối trên giường định ném về phía hắn.
Thẩm Gia Ý!!!
Động tác của Thẩm Gia Ý dừng lại ngay lập tức, không biết vì lí do gì mà lúc này cậu lại đứng nghiêm, hai tay ôm cái gối,