So với cốt truyện nguyên bản, cốt truyện hiện tại có thể nói là hoàn toàn thay đổi, không chỉ vận mệnh của Đặng Đình Đình bị Không Thanh bất tri bất giác mà thay đổi, chịu ảnh hưởng lớn nhất, vẫn là con cưng Thiên Đạo, chính là thụ chính Thẩm Gia Kỳ.
Đã không có Không Thanh làm vật so sánh cũng chẳng làm đá kê chân, Thẩm Gia Kỳ mỗi ngày trôi qua ở Thẩm gia càng ngày càng không tốt, đương nhiên, Đoạn Mạn Nhu cùng anh em Thẩm Gia Dự và Thẩm Gia Di vẫn trước sau như một che chở Thẩm Gia Kỳ, nhưng Thẩm Gia Kỳ nhạy bén cảm giác được, thái độ Thẩm Quốc Hào đối với mình có thay đổi vi diệu, điều này làm Thẩm Gia Kỳ không dễ chịu trong lòng.
Ba năm cao trung, thành tích Thẩm Gia Kỳ vẫn ưu tú như cũ, nhân duyên rất tốt, nhưng có viên ngọc học thần Thẩm Không Thanh này chắn phía trước, học bá phổ phổ thông thông như Thẩm Gia Kỳ liền không đủ nhìn.
Tuy rằng Thẩm Không Thanh chỉ ở Nhất Trung học chưa đến một năm đã đi du học Hoa Kỳ, nhưng vì tính đặc thù cùng tính truyền kì của Thẩm Không Thanh, mặc dù Thẩm Không Thanh không học ở Nhất Trung, Nhất Trung vẫn như cũ lưu truyền truyền thuyết của Thẩm Không Thanh.
Toàn bộ ba năm cao trung, Thẩm Gia Kỳ luôn sống dưới cái bóng của Thẩm Không Thanh, các bạn học xung quanh điên cuồng đánh rắm cầu vòng cho Thẩm Không Thanh, khen Thẩm Không Thanh đầu óc thông minh, lớn lên còn đẹp trai, trong lòng Thẩm Gia Kỳ thực hụt hẫng, nhưng lại không có cách nào phản bác, chỉ có thể xấu hổ mà không mất lễ phép mỉm cười.
Thẩm Gia Kỳ thật ra muốn giống như Thẩm Không Thanh, làm vẻ vang trường học, làm vẻ vang nước nhà, làm Thẩm Quốc Hào phải lau mắt mà nhìn hắn, nhưng chỗ châm chọc chính là, mặc kệ Thẩm Gia Kỳ có nỗ lực thế nào, hắn đều không thể đạt được độ cao như Thẩm Không Thanh.
Ngay từ đầu, Thẩm Gia Kỳ còn học giống Thẩm Không Thanh, báo danh thi đấu Olympic Toán trung học cả nước, hắn nỗ lực làm đề, thậm chí còn trộm tham gia lớp bổ túc, kết quả lúc có thành tích, phổ phổ thông thông, không thể tính là ưu tú, càng đừng nói thành công vào được tỉnh đội, được tư cách tham gia Đông Lệnh Doanh.
Lần tốn công vô ích này đả kích rất lớn niềm tin của Thẩm Gia Kỳ, Thẩm Gia Kỳ rốt cuộc hậu tri hậu giác mà ý thức được, trên phương diện học tập này hắn không có cách nào đánh bại Thẩm Không Thanh.
Nếu Thẩm Không Thanh biết Thẩm Gia Kỳ uể oải, nhất định sẽ nói cho hắn biết, chuyện này không thể trách hắn, ai biểu Thiên Đạo chỉ giao cho thụ chính là hắn thuộc tính đoàn sủng vạn nhân mê mà không giao chỉ số thông minh cao cho hắn đâu.
Không Thanh đó chính là trộm tự mình phát huy, nếu là nguyên chủ, chẳng sợ cậu ta tiếp tục nỗ lực học tập, dùng hết toàn lực, nhiều nhất cũng chỉ có thể trở thành một học bá, cũng chính là trình độ không phân cao thấp với Thẩm Gia Kỳ, đến lúc đó, dưới ảnh hưởng vô thanh vô tức của Thiên Đạo, Thẩm Gia Kỳ vẫn như cũ có thể ỷ vào hào quang vai chính mà đánh bại nguyên chủ, thậm chí là chèn ép nguyên chủ đến đường cùng mạt lộ.
Hiện tại quay đầu lại nhìn, Không Thanh năm đó lựa chọn rời khỏi Thẩm gia quả thực là quyết định chính xác, bằng không, ở dưới cùng một mái hiên với vai chính thụ, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, thật đúng là không biết hào quang vai chính Thiên Đạo giao cho Thẩm Gia Kỳ có bất tri bất giác mà ảnh hưởng tới Thẩm Không Thanh hay không.
Phải biết rằng, hào quang vai chính cũng không phải nhất thành bất biến(*), có thể dần dần tăng cường, cũng có thể dần dần suy yếu.
Hành động của Không Thanh, chính là làm suy yếu ảnh hưởng của hào quang vai chính của Thẩm Gia Kỳ đối với mình.
Nguyên chủ nhiều lần bị vả mặt trước Thẩm Gia Kỳ, chưa chắc không phải vì chịu ảnh hưởng của hào quang vai chính, trong lúc không biết rõ ràng ảnh hưởng bởi hào quang vai chính của Thẩm Gia Kỳ có bao nhiêu mạnh mẽ, Không Thanh lựa chọn kéo dài khoảng cách vật lý với Thẩm Gia Kỳ, tận lực không tiếp xúc với Thẩm Gia Kỳ, không chỉ có ảnh hướng lớn nhỏ của hào quang vai chính đối với mình, còn để Thẩm Gia Kỳ tự loạn trận tuyến đầu tiên, dần dần lệch ra khỏi quỹ đạo người tốt chiến thắng nhân sinh mà Thiên Đạo mở đường cho vai chính.
Đương nhiên, Thẩm Gia Kỳ lúc này còn không biết chính mình đã đánh mất cái gì, bởi vì Không Thanh k1ch thích quá lớn đối với hắn, trong lòng hắn vẫn luôn nghẹn một cổ khí, càng thêm khát vọng trở nên nổi bật, danh lợi đều có, tựa hồ chỉ có như vậy, mới có thể vả mặt Không Thanh một cái vang dội, đem nhưng khuất nhục trước kia Thẩm Không Thanh mang lại, trả lại Không Thanh đầy đủ.
Vì đạt được mục tiêu, Thẩm Gia Kỳ làm trái ước định cùng đi học viện thương tài chính thủ đô với Tiêu Hồng Triết, ngược lại làm gia khảo hạch, cuối cùng nhờ vào điều kiện vẻ ngoài tốt cùng thành tích ưu dị, đậu vào học viện điện ảnh thủ đô.
Bởi vì việc này, Tiêu Hồng Triết biệt nữu náo loạn với Thẩm Gia Kỳ, bởi vì Thẩm Gia Kỳ cho dù là tham gia khảo hạch tài nghệ hay ghi danh học viện điện ảnh thủ đô đều là gạt Tiêu Hồng Triết mà trộm làm, lúc chờ thư trúng tuyển gửi tới, Thẩm Gia Kỳ mới căng da đầu, ngượng ngùng xoắn xít mà nói tin này cho Tiêu Hồng Triết.
Tâm thái Tiêu Hồng Triết nhất thời đông cứng, không chỉ có cảm giác mình bị phản bội, hắn còn cảm thấy Thẩm Gia Kỳ không tin tưởng mình, vốn dĩ hắn đang muốn đi thông báo với Thẩm Gia Kỳ hắn nản lòng thoái chí, một mình một người đi học đại học.
Tiêu Hồng Triết tuy rằng không trực tiếp tuyên bố quyết liệt với Thẩm Gia Kỳ, nhưng cũng cố ý xa cách Thẩm Gia Kỳ, mặc dù hai người đều học đại học cùng một thành phố, hai trường cách nhau cũng không xa, nhưng Tiêu Hồng Triết đến giờ vẫn chưa chủ động đi tìm Thẩm Gia Kỳ, thậm chí, Thẩm Gia Kỳ chủ động gọi điện cho Tiêu Hồng Triết, hẹn hắn cùng nhau ăn cơm, Tiêu Hồng Triết cũng tìm cớ từ chối.
Năm lần bảy lượt, trong lòng Thẩm Gia Kỳ cũng không dễ chịu.
Những năm gần đây, lúc chính mình lương tâm khổ sở, lúc tụt cảm xúc, đều là Tiêu Hồng Triết ở bên người an ủi mình, cổ vũ mình, Thẩm Gia Kỳ không rõ, bọn họ từ người quen thuộc nhất bỗng nhiên tới nông nỗi thành người xa lạ.
Trải qua gần một năm rối rắm, Thẩm Gia Kỳ rốt cuộc hạ quyết tâm, chủ động đi bước đầu tiên, chạy đến trường Tiêu Hồng Triết, tìm người, lớn mật thông báo.
Tiêu Hồng Triết vừa mừng vừa sợ, hốt hoảng mà đồng ý kết giao.
Hai người lại hòa hảo như lúc ban đầu, lại bắt đầu quang minh chính đại mà nói chuyện yêu đương.
Có lẽ Thẩm Gia Kỳ và Tiêu Hồng Triết thật sự là duyên trời tác hợp, đoạn cảm tình của hai người không chỉ không nhận phản đối của người nhà Tiêu Hồng Triết, ngay cả Đoạn Mạn Nhu cùng hai anh em Thẩm Gia Dự Thẩm Gia Di cũng chân thành tha thiết chúc phúc cho hai người.
Bởi vì Tiêu Hồng Triết cùng Thẩm Gia Kỳ xem như thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau từ nhỏ, Đoạn Mạn Nhu thực dễ dàng xem Tiêu Hồng Triết là một nửa đứa con của mình, sau khi biết được hai người ở bên nhau, chỉ thấm thía mà dặn dò Tiêu Hồng Triết vài câu, để hắn chiếu cố Thẩm Gia Kỳ cho tốt, liền không can thiệp vào cảm tình của hai người.
Thẩm Gia Dự cùng Thẩm Gia Di càng trực tiếp hơn, bởi vì Thẩm Gia Kỳ thích Tiêu Hồng Triết, yêu ai yêu cả yêu cả đường đi lối về, bọn họ cũng xem Tiêu Hồng Triết như người nhà chân chính, Tiêu Hồng Triết thậm chí có thể tự do ra vào Thẩm gia, đến lại đi cứ như nhà mình.
Nhìn đến vợ con đối đãi nhiệt tình với Tiêu Hồng