Dưới việc Thẩm Gia Kỳ vừa đe dọa vừa dụ dỗ, Tiêu Hồng Triết vẫn căng da đầu gọi điện thoại cho Cao Thiên Hữu.
Lúc này, Tiêu Hồng Triết cảm thấy cực kì may mắn Cao Thiên Hữu không phải là Tần Lãng, không có Tần Lãng tình tình chơi chó ác độc, đồng dạng tình huống, nếu đổi thành Tần Lãng, Tiêu Hồng Triết căn bản sẽ không phí thời gian gọi cuộc điện thoại này, bởi vì trong lòng hắn rất rõ ràng, Tần Lãng tuyệt đối sẽ không đồng ý một sự nhịn chín sự lành, Cao Thiên Hữu mà nói, thật ra có thể tranh thủ một chút.
Tiêu Hồng Triết nghĩ đến thật đẹp, nhưng hắn xem nhẹ một chút, Cao Thiên Hữu đã kiên định bất di mà ôm chặt đùi Tần Lãng và Thẩm Không Thanh, loại thời điểm này, Đặng Đình Đình tự tìm đường chết, một hai phải đứng ra tặng đầu cho người ta, thù mới hận cũ, Cao THiên Hữu ra sức đánh chó xuống nước còn không kịp, tại sao có thể chuyển biến tốt liền rút, thả cho Đặng Đình Đình một con ngựa.
Nhận được điện thoại Tiêu Hồng Triết gọi tới, Cao Thiên Hữu trực tiếp bị chọc cười.
"Tiêu Hồng Triết, đừng có nói với tôi cái gì mà trai tốt không đấu với con gái! Trước đó giả trang, Đặng Đình Đình thân là nhân vật công chúng, không yêu quý lông chim của mình, ngược lại đổi trắng thay đen, nói hươu nói vượn, chẳng lẽ còn trông cậy người khác để mặt cho cô ta hả?" Cao Thiên Hữu càng nói càng bực, ngữ khí trào phúng mà chất vấn Tiêu Hồng Triết: "Thật sự cho rằng không có ai nhớ rằng không có ai nhớ rõ chuyện năm đó sao? Rõ ràng chính là Đặng Đình Đình dứt khoát vu hãm đại thần Thẩm Không Thanh uy hiếp cô ta hỗ trợ gian lận, kết quả sau khi bị vạch trần thẹn quá hóa giận, ngại tiếp tục về trường học, hiện tại lắc mình biến hóa, liền thành người bị hại từng bị bạo lực học đường, tôi nhổ! Như thế nào không biết xấu hổ đến cỡ này thế!"
Tiêu Hồng Triết cũng biết việc này Đặng Đình Đình làm không đạo nghĩa, nhưng ai bảo Thẩm Gia Kỳ lên tiếng đâu, hắn lại không vui, cũng đến chịu thương chịu khó mà giúp đỡ thu thập cục diện rối rắm.
"Chuyện này xác thật Đặng Đình Đình làm không được đạo nghĩa, nếu không, cậu xem chừng nào rảnh, tôi để cô ta tự mình đến xin lỗi cậu, rốt cuộc cũng là con gái, lại là nữ minh tinh, cậu lại là một ông lớn, một hai phải cùng người ta tranh chấp làm gì?"
Nghe được lời này, Cao Thiên Hữu càng tức giận: "Cái gì mà nói tôi một hai phải không bỏ qua cho cô ta? Còn có, không cần lạc đề, Đặng Đình Đình hẳn là cần xin lỗi tôi ha? Cô ta hẳn là phải xin lỗi đại thần Thẩm Không Thanh, còn có các fan cùng võng hữu bị cô ta nói dối lừa gạt."
Tiêu Hồng Triết cau mày, bất đắc dĩ nói: "Giới giải trí minh tinh nào mà không lập nhân thiết, không xào tai tiếng, Đặng Đình Đình xác thật làm sai, nhưng cô ấy cũng không phải cố ý muốn thương tổn ai, nhiều nhất là bị tâm hư vinh quấy phá, nhân thiết không lập tốt, tội này không đáng chết đi!"
Cao Thiên Hữu nghe vậy, cười lạnh ra tiếng, không chút khách khí mà đập ngược lại: "Tiêu Hồng Triết, Đặng Đình Đình có phải tội không đến nỗi chết hay không, chúng ta nói không tính, cậu cũng không ba mẹ cô ta, cũng không phải kim chủ sau màn của cô ta, một hai phải tranh vũng nước đục này làm gì? Chẳng lẽ nói, thu một Thẩm gia nhị thiếu gia tu hú chiếm tổ còn không tính, bởi vì quan hệ tốt với Đặng Đình Đình, cậu còn muốn ăn thông cả nam nữ, thu cả hai người cùng lúc?"
Tiêu Hồng Triết nói chuyện yêu đương với Thẩm Gia Kỳ thật sự cao điệu, trong vòng vốn dĩ không phải là bí mật, huống chi Tiêu Hồng Triết cũng Thẩm Gia Kỳ từ lúc bắt đầu cũng không tính giấu diếm, cho nên cơ bản người nên biết chuyện đều đã biết, đương nhiên, trừ bỏ một ít người, đại bộ phận đều không xem trọng đoạn cảm tình này, còn có người hiểu chuyện trộm đánh cược, cược xem đoạn cảm tình này của hai người có thể tiếp tục được bao lâu.
Cao Thiên Hữu cố ý nói Tiêu Hồng Triết đối với Đặng Đình Đình dụng tâm kín đáo, chính là để kích động Tiêu Hồng Triết, để hắn ta tự quản tốt người của mình, bằng không, người tiếp theo bị anh xé công khai không phải là Đặng Đình Đình nữa, mà là người tránh sau lưng Đặng Đình Đình – Thẩm Gia Kỳ, cái gì cũng không cần làm, liền chuyên môn chờ người khác thay hắn ra măt, sau đó ngồi hưởng chỗ tốt.
Trước kia còn không cảm thấy, sau khi nhận rõ bản chất bạch liên hoa của Đặng Đình Đình, Cao Thiên Hữu mới hậu tri hậu giác phát hiện, Thẩm Gia Kỳ chính là bạch liên hoa bản thăng cấp.
Nhớ trước đây, đại thần Thẩm Không Thanh mới sinh ra không lâu đã bị mẹ đẻ Thẩm Gia Kỳ ác ý tráo đổi, Thẩm Gia Kỳ lắc mình biến hóa, liền thành Thẩm gia nhị thiếu gia, tu hú chiếm tổ mười mấy năm, hoàn toàn thay đổi vận mệnh, hơn nữa, bởi vì có ân dưỡng dục mười mấy năm này, vẫn như cũ có thể thân phận con nuôi tiếp tục giữ chức Thẩm gia nhị thiếu gia của hắn, này còn không phải rõ ràng là đóa bạch liên hoa sao?
Người xấu đều là người khác đảm nhiệm, chuyện xấu cũng là người khác đi làm, chính mình cái gì cũng không cần xen vào, liền ngồi mát ăn bát vàng là được, căn bản không cần ô uế tay mình.
Thật là làm người ta bực mình hết sức!
Cao Thiên Hữu bỗng nhiên đạu lòng cho Thẩm Không Thanh, khó trách đại thần tuổi nhỏ liền đi đến dị quốc tha hương học tập, đổi lại là anh, phỏng chừng cúng không muốn ở dưới cùng một mái hiên với bạch liên hoa, quá nghẹn khuất.
Vốn dĩ Cao Thiên Hữu vì Đặng Đình Đình mà có cái nhìn không tốt với Tiêu Hồng Triết, lúc này đã không có sắc mặt tốt với Tiêu Hồng Triết, hừ lạnh một tiếng, nghĩa chính từ nghiêm mà nói: "Tiêu Hồng Triết, cậu cũng đừng có ghét bỏ tôi nói chuyện khó nghe, Thẩm Gia Kỳ là người của cậu, quản hắn ta cho tốt là được, còn bên Đặng Đình Đình, tự làm bậy không thể sống, muốn bảo vệ cô ta, xem xem cậu có cái bổn phận này không đi!"
Nói xong, không đợi Tiêu Hồng Triết mở miệng, Cao Thiên Hữu liền không chút khách khí mà cúp điện thoại.
Thuận tay kéo số điện thoại Tiêu Hồng Triết vào sổ đen, Cao Thiên Hữu sau đó lại đăng nhập Weibo, đăng một bài Weibo khiêu chiến không chút khách khí, tưới một muỗng canh nóng lên dư luận đã vốn ồn ào huyên náo.
"Mỗ nữ minh tinh họ Đặng hết hy vọng đi, đừng tìm người hòa giải với tôi nữa, tiêu gia tôi không ăn bộ này của cô! Thật sự cho rằng nói dối lặp đi lặp lại ngàn lần là có thể trở thành sự thật sao? Đừng si tâm vọng tưởng!"
Sau khi Cao Thiên Hữu đăng Weibo, lập tức đưa tới một đám quần chúng ăn dưa cường thế vây xem.
"Anh Thiên, có thể nói rõ ràng chút được không? Ăn dưa cũng không cho tụi em ăn được rõ ràng minh bạch, thật khó chịu!"
"Đặng Đình Đình rốt cuộc là hoảng cái gì? Anh nói cho rõ ràng coi nào! Ghét nhất mấy người nói chuyện cố ý nỏi một nửa giữ một nửa, không chê mệt hả? Dưa trong tay