Chu Hoành Thịnh đã chết.
Sau khi phát sinh tranh chấp cùng Tô Cầm Tuyết, hai vợ chồng đã hoàn toàn xé mặt này cùng nhau ngã xuống từ cửa sổ tầng thượng, một người tử vong tại chỗ, một người trực tiếp ngã liệt nửa người.
Rất khó tưởng tượng, Chu Hoành Thịnh tứ chi đều phế, sinh hoạt cũng không thể tự gánh vác này, rốt cuộc là làm sao có thể kéo Tô Cầm Tuyết cùng nhau đồng quy vu tận.
Chỉ có thể nói, oán niệm của Chu Hoành Thịnh với Tô Cầm Tuyết quá sâu, chính mình không muốn sống nữa, còn một hai phải lôi kéo Tô Cầm Tuyết chôn cùng.
Chu Hoành Thịnh cùng Tô Cầm Tuyết mới vừa được đưa đến bệnh viện, Tần Lãng đã biết được tin tức trước tiên, rốt cuộc, lúc trước người trộm phái người liên hệ Chu Hoành Thịnh chính là y, cũng là y đưa ra yêu cầu, chỉ cần Chu Hoành Thịnh đồng ý lên án Tô Cầm Tuyết và Thẩm Gia Kỳ trên tiết mục, liền cho Chu Hoành Thịnh một số tiền.
Đương nhiên, Tần Lãng cũng không phải thật sự có ý tốt, năm đó Thẩm Không Thanh trong tay Chu Hoành Thịnh ăn không ít khổ, hiện tại Tần Lãng nhớ tới đều còn sẽ cảm thấy đau lòng không thôi, đối với tên cặn bã bạo lực gia đình Chu Hoành Thịnh này, y không hung hăng trả thù, đã là nhìn trên việc Chu Hoành Thịnh đã là một phế nhân, muốn y vươn tay, cứu Chu Hoành Thịnh thoát khỏi biển khổ, Tần Lãng không lòng tốt như vậy.
Tần Lãng đồng ý cho Chu Hoành Thịnh một số tiền, nhưng số tiền này lại không đủ để Chu Hoành Thịnh lựa chọn một viện điều dưỡng tốt, thoải mái dễ chịu vượt qua quãng đời còn lại, chỉ là có thể hơi chút cải thiện hiện trạng của Chu Hoành Thịnh, còn Chu Hoành Thịnh lấy được số tiền này, lựa chọn bất chấp tất cả, hết một ngày lành lại tính một ngày lành, hay là đập nồi dìm thuyền, lợi dụng tài nguyên có sẵn, được ăn cả ngã về không mà tìm Tô Cầm Tuyết tính sổ, đều xem lựa chọn của chính Chu Hoành Thịnh.
Quả nhiên khác với Tần Lãng dự đoán, Chu Hoành Thịnh không chút do dự lựa chọn ý sau.
Không phải Tần Lãng nhìn rõ nhân tâm bao nhiêu, y chỉ là nhìn thấu nhân tính ác độc.
Chu Hoành Thịnh vốn dĩ không phải loại tốt lành gì, mấy năm nay lại vì Tô Cầm Tuyết cố tình ngó lơ, chịu tra tấn từ bảo mẫu, mỗi một ngày đi qua đều sống không bằng chết, có thể nghĩ, dưới tình huống như vậy, oán niệm của Chu Hoành Thịnh đối với Tô Cầm Tuyết sâu bao nhiêu.
Tần Lãng thậm chí hoài nghi, Chu Hoành Thịnh vẫn luôn kéo dài không chịu chết, chính là vì tìm cơ hội hung hăng trả thù Tô Cầm Tuyết.
Để chứng minh suy đoán của chính mình, Tần Lãng tự ra mồi, đồng thời còn để người cố ý vô tình mà nhắc nhở Chu Hoành Thịnh, Hoa Kỳ mới vừa cho ra một loại xe lăn thông minh cực kì thích hợp để Chu Hoành Thịnh sử dụng, lợi dụng xe lăn này, Chu Hoành Thịnh hoàn toàn có thể thoát khỏi vận mệnh bi thảm chỉ có thể nằm ở trên giường kéo dài hơi tàn, đạt được tự do hành động ngắn ngủi, quan trọng nhất chính là, này xe lăn thông minh này giá cả tuy rằng thực sang quý, nhưng Chu Hoành Thịnh bỗng nhiên có được một chút tiền của phi nghĩa hoàn toàn có thể gánh được.
Chu Hoành Thịnh quả nhiên mắc mưu, tốn số tiền lớn mua xe lăn thông minh này, sau đó, chờ Tô Cầm Tuyết trở về tìm mình tính sổ, sau đó lôi kéo đối phương cùng nhau đồng quy vu tận.
Đáng tiếc chính là, Chu Hoành Thịnh cuối cùng vẫn không như nguyện, chính ông thế nhưng cho xong việc, hoàn toàn giải thoát, Tô Cầm Tuyết lại may mắn còn sống, chẳng qua, đổi góc độ mà nghĩ, tình cảnh Tô Cầm Tuyết như bây giờ, sống cũng sống không bằng chết, mục đích trả thù Tô Cầm Tuyết của Chu Hoành Thịnh vẫn thành công.
Nhìn hai người Chu Hoành Thịnh và Tô Cầm Tuyết chó cắn chó, Tần Lãng chỉ cảm thấy sướng cả người.
Chuyện này, không phải đều là Tần Lãng một tay lên kế hoạch, nhưng sau lưng, lại không thể thiếu Tần Lãng quạt gió thêm củi, châm ngòi thổi gió.
"Ha, Tô Cầm Tuyết thế nhưng còn có thể nhặt về một cái mạng, bà ta mạng lớn thật đấy."
Tần Lãng có chút tiếc nuối, Chu Hoành Thịnh hận độc Tô Cầm Tuyết, sao không kéo Tô Cầm Tuyết cùng nhau xuống địa ngục đi? Chẳng qua nghĩ lại, Tô Cầm Tuyết không chết cũng khá tốt, giống như bây giờ, cứ sống không bằng chết, đối với Tô Cầm Tuyết mà nói, mới trừng phạt xứng đáng.
Tần Lãng không thể nghi ngờ ghi hận Chu Hoành Thịnh và Tô Cầm Tuyết, khi Thẩm Không Thanh còn nhỏ, Chu Hoành Thịnh gia bạo không thiếu lần ngược đãi Thẩm Không Thanh nặng tay, còn Tô Cầm Tuyết, tuy rằng bà ta không có công khai ngược đãi Thẩm Không Thanh, nhưng bà không thể nghi ngờ là đầu sỏ gây tội tạo thành thời thơ ấu bi thảm của Thẩm Không Thanh, nếu không phải độc phụ này ác ý đổi con hai nhà, Thẩm Không Thanh căn bản không cần lưu lạc bên ngoài, lúc nhỏ càng không ăn nhiều khổ như vậy.
Tần Lãng có bao nhiêu đau lòng Thẩm Không Thanh, liền có bấy nhiêu căm ghét đôi vợ chồng này, hiện tại, đối với vợ chồng cặn bã này một vừa chết một trọng thương, căn bản chính là ở ác gặp dữ, một chút cũng không xứng để người ta đồng tình.
Lúc này, chịu đả kích lớn nhất con trai ruột chính là Chu Hoành Thịnh và Tô Cầm Tuyết, Thẩm Gia Kỳ.
Tuy rằng quan hệ của Thẩm Gia Kỳ cùng Chu Hoành Thịnh vẫn luôn không quá hòa thuận, nhưng Thẩm Gia Kỳ vẫn thân với Tô Cầm Tuyết, bằng không hắn cũng sẽ không mỗi tháng đều rút ra một khoản từu tron tiền tiêu vặt của chính mình tiếp cho Tô Cầm Tuyết.
Tất cả mọi người bao gồm cả Tiêu Hồng Triết đều cảm thấy Thẩm Gia Kỳ quá ngốc quá thiện lương, nếu trong lòng thật sự băn khoăn, trực tiếp đưa một số tiền cho Tô Cầm Tuyết một lần là được, căn bản không cần mỗi tháng đều cho Tô Cầm Tuyết, lon gạo ân, gánh gạo thù, đạo lý này bốn bể năm châu không sai vào đâu được.
Thẩm Gia Kỳ chưa từng giải thích với người khác, hắn một lần lại một lần mà cho tiền Tô Cầm Tuyết, không vì cái gì khác, là vì cảm thấy nếu không có Tô Cầm Tuyết trăm phương ngàn kế bày mưu, cũng sẽ không có mình hôm nay, đối với Thẩm Gia Kỳ mà nói, Tô Cầm Tuyết không chỉ cho hắn sinh mệnh, còn thay đổi vận mệnh của hắn, cho nên, về tình về lý, Thẩm Gia Kỳ đều cảm thấy mình có nghĩa vụ phải đối xử tốt với người mẹ Tô Cầm Tuyết này.
Loại suy nghĩ này thật ích kỷ, cũng thực hiệu quả thực có lợi, Thẩm Gia Kỳ thật sự đã nghĩ như vậy.
Không chút khách khí mà nói, biết được Chu Hoành Thịnh đã chết, Thẩm Gia Kỳ cũng không cảm thấy khổ sở, thậm chí còn ẩn ẩn thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng Chu Hoành Thịnh trước khi chết còn một hai phải lôi kéo Tô Cầm Tuyết đệm lưng cho mình, hại Tô Cầm Tuyết bị ngã thành một người liệt nửa người, nửa đời sau cũng chỉ có thể ngồi xe lăn, Thẩm Gia Kỳ oán hận đối với Chu Hoành Thịnh cũng trong nháy mặt đạt đỉnh điểm.
Hiện tại, nhìn thấy Tô Cầm Tuyết ở trên giường bệnh một bên khóc lóc thảm thiết mà mắng Chu Hoành Thịnh, một bên điên cuồng nổi điên, trong lòng Thẩm Gia Kỳ cực kì khổ sở, hắn rất muốn dò hỏi Tô Cầm Tuyết, nếu sớm đã biết rằng Chu Hoành Thịnh sẽ hận bà đến nỗi hận không thể cùng bà đồng quy vu tận, bà còn sẽ không kiêng nể gì mà khắt khe với Chu Hoành Thịnh như vậy, một chút cũng không xem Chu Hoành Thịnh là người sao?
Tiếc nuối chính là, vấn đề này vĩnh viễn cũng sẽ không có đáp án.
Bởi vì may mắn nhặt về một cái mạng Tô Cầm Tuyết sau khi biết được mình nửa đời sau chỉ có thể ngồi xe lăn, căn bản không tiếp thu được đả kích này, rất nhanh tinh thần đã hỏng mất, chờ đến khi Thẩm Gia Kỳ lại đến thăm bà ta, Tô Cầm Tuyết đã hoàn toàn điên rồi, không chỉ không nhớ Thẩm Gia Kỳ, thậm chí lời nói cũng không được rõ ràng lắm.
Thẩm Gia Kỳ rất quan tâm Tô Cầm Tuyết, nhưng hắn không có thời gian, cũng không có sức tự mình chiếu cố Tô Cầm Tuyết, chỉ có thể đưa Tô Cầm Tuyết đến viện điều dưỡng, ngay từ đầu, Thẩm Gia Kỳ còn chuyên môn rút ra thời gian nửa ngày mỗi cuối tuần đi thăm Tô Cầm Tuyết, nhưng là mỗi một lần, đều nhìn thấy bộ dạng điên điên khùng khùng của Tô Cầm Tuyết.
Bác sĩ của viện điều dưỡng nói cho Thẩm Gia Kỳ, bệnh tình Tô Cầm Tuyết lúc tốt lúc xấu, lặp đi lặp lại, muốn hoàn toàn chữa khỏi, yêu cầu khoảng thời gian điều dưỡng rất lâu, còn nóiThẩm Gia Kỳ có thời gian thì đến thăm Tô Cầm Tuyết nhiều chút, nói không chừng Thẩm Gia Kỳ tới nhiều thêm vài lần, Tô Cầm Tuyết cảm nhận được quan tâm của người thân, bệnh tình có thể chậm rãi chuyển biến tốt đẹp.
Thẩm Gia Kỳ cười khổ liên tục, mãi cho đến khi rời khỏi viện điều dưỡng, đều không hứa hẹn về sau sẽ thường xuyên tới thăm Tô Cầm Tuyết.
Sau đó, Thẩm Gia Kỳ liền dần dần giảm bớt tần suất đến viện điều dưỡng thăm Tô Cầm Tuyết, từ một tuần một lần thành một tháng đi một lần, không phải hắn không quan tâm Tô Cầm Tuyết, mà là hắn muốn đi thăm Tô Cầm Tuyết cũng thật sự không có thời gian.
Ăn ngay nói thật, mấy ngày gần đây Thẩm Gia Kỳ cũng không tốt lắm, thân thế hắn vốn dĩ không phải bí mật gì, hơn nữa Chu Hoành Thịnh trước khi chết còn trên tiết mục nửa che nửa lộ mà tuyên dương một hồi, các võng hữu thần thông quảng đại lập tức tìm hiểu nguồn gốc, lột của hắn một cái đế hướng lên trời, ngay cả Thẩm gia cũng chịu liên lụy, trở thành trò cười trong vòng.
Tất cả mọi người đang chê cười người Thẩm gia coi mắt cá như trân châu, vứt dưa hấu nhặt hạt mè.
Đặc biệt là chủ nhà Thẩm Quốc Hào, khi ở bên ngoài xã giao thương vụ kinh tế, cũng có thể nghe được không ít thanh âm khen Thẩm Không Thanh tuổi trẻ đầy hứa hẹn, điều này làm trong lòng Thẩm Quốc Hào đặc biệt hụt hẫng, luôn nhịn không được ảo tưởng, nếu lúc ấy mình lung lay được cây trụ của Thẩm Không Thanh thì tốt rồi.
Thẩm Quốc Hào một bên tình nguyện tin tưởng, nếu lúc trước không có đóng băng trái tim của Không Thanh, Không Thanh cũng không lục đục nội bộ với Thẩm gia, như vậy, khi lấy được thành tựu cao như vậy, Thẩm gia cũng sẽ thơm lây, chứ không phải giống như bây giờ, nghe lời khích lệ của người khác khích lệ đều như bị hung hăng vả mặt, khiến cho mặt mũi Thẩm Quốc Hào sáng nổi, đồng thời trong lòng càng nghĩ biết vậy chẳng làm.
Không chỉ có Thẩm Quốc Hào hối hận, Đoạn Mạn Nhu cũng hối hận, chẳng qua, Đoạn Mạn Nhu hối hận không phải là trước kia đối xử Thẩm Không Thanh không tốt, mà là không sớm một chút phát hiện chỗ bất phàm của Thẩm Không Thanh.
Nếu sớm biết đứa con trai này về sau sẽ có tiền đồ như vậy, bà tuyệt đối sẽ không trơ mắt mà nhìn Thẩm Không Thanh ly tâm với Thẩm gia, mà là sẽ nghĩ hết mọi cách lung lay đứa con trai này, để cậu hòa thuận ở chung với Thẩm Gia Kỳ, tương thân tương ái với hai anh em Thẩm Gia Dự và Thẩm Gia Di.
Chỉ có như vậy, Thẩm Không Thanh mới có thể sau khi có tiền đồ lúc sau kéo anh em nhà mình, mà không phải giống như bây giờ, trực tiếp xem người Thẩm gia như người xa lạ, cả đời không qua lại với nhau.
Lúc Thẩm Quốc Hào cùng Đoạn Mạn Nhu đều hối hận biết vậy chẳng làm, Thẩm Gia Dự và Thẩm Gia Di cũng lo lắng thay cho Thẩm Gia Kỳ.
"Tình cảnh hiện tại của anh hai quá gian nan, chúng ta không thể nghĩ ra biện pháp nào giúp anh ấy sao?"
Quan hệ cảu Thẩm Gia Kỳ và Thẩm Gia Di luôn luôn không tồi, nhìn thấy Thẩm Gia Kỳ ở trên mạng bị mắng thảm như vậy, trong lòng Thẩm gia di rất khó chịu, nhưng cô lại không biết nên làm cái gì bây giờ mới tốt, mới quay ngược lại tìm anh cả trợ giúp.
Thẩm Gia Dự cười khổ lắc lắc đầu, vuốt vuốt đầu em gái, bất đắc dĩ nói: "Không có cách nào, Gia Kỳ hiện tại hắc liêu bay đầy trời, vừa nhìn là biết sau lưng có người quạt gió thêm củi, mục đích chính là vì làm xấu mặt em ấy, lại cố tình thủ pháp đối phương rất cao minh, tin nóng lộ ra mỗi một chuyện đều không đề cập đến bản thân Gia Kỳ, nhưng lại đều cùng có liên lụy lớn nhỏ