"Kiều Địch! "
Ném mặt lớn như vậy, Đường Tinh thật sự ủy khuất, ngã ngồi trên mặt đất, bụm mặt, nước mắt ào ào xôn xao mà rớt xuống, nhìn qua cực kỳ nhu nhược đáng thương.
Nhóm quần chúng vây xem không rõ chân tướng, thấy một màn như vậy, cũng chỉ nghĩ là Alpha Kiều Địch · Leslie này khi dễ người, đều nhịn không được mà bắt đầu nghị luận nho nhỏ.
"Ai vậy trời? Một Alpha, cư nhiên trước mặt công chúng khi dễ một Beta nhỏ, cũng không sợ người người ta chê cười à!"
"Đúng thế đúng thế, thật là ném mặt mũi Alpha chúng ta.
"
"Chẳng qua, Alpha này có chút quen mắt, hình như là cái người!.
"
Nhìn thấy quần chúng vây xem chỉ chỉ trỏ trỏ mình, Alpha sĩ diện như Kiều Địch · Leslie cảm thấy mặt không còn ánh sáng, hơn nữa, bộ dáng nhỏ yếu đáng thương lại bất lực của Đường Tinh hiện tại gợi lên tâm thương hoa tiếc ngọc của hắn, Kiều Địch · Leslie vẫn là không chịu được, bước nhanh tới phía trước, duỗi tay nâng Đường Tinh ngã ngồi trên mặt đất dậy.
Đường Tinh cũng không lãng phí cơ hội, một đầu lao vào trong lồng ngực Kiều Địch · Leslie, ủy ủy khuất khuất mà khóc thành tiếng.
"Đừng khóc.
" Kiều Địch · Leslie đau đầu một trận.
Nhiều người nhìn vào như vậy, Đường Tinh không cảm thấy có cái gì, hắn còn ngại mất mặt cái gì.
Đường Tinh mới mặc kệ người khác nhìn hay không nhìn, hắn hiện tại phải nắm chặt thời gian công lược Kiều Địch · Leslie, nếu không, tích phân của hắn liền phải ngâm nước nóng.
Xoa xoa đôi mắt, Đường Tinh quật cường ngẩng đầu lên, ngữ khí mang nghẹn ngào mà nói với Kiều Địch · Leslie: "Kiều Địch, em biết anh đang trách em, nhưng anh hãy tin em, phát sinh chuyện như vậy, em cũng không nghĩ! nếu sớm biết rằng Không Thanh sẽ! "
Đường Tinh bán thảm vẫn bán thảm, đầu óc vẫn còn, biết chuyện mình dây dưa không rõ với Kiều Địch · Leslie không quá chính đáng, không thể nói ra trước mặt công chúng, ý tứ biểu đạt đúng chỗ, cũng không nói nhiều, hắn tin tưởng, Kiều Địch · Leslie sẽ hiểu hắn.
Không biết là mỹ nhân nhi trong ngực làm Kiều Địch · Leslie thả lỏng cảnh giác, hay là lời Đường Tinh nói vừa lúc gợi lên sự thương tiếc của Kiều Địch · Leslie đối với Đường Tinh, độ hảo cảm đã lâu không động đậy lại bắt đầu thong thả tăng lên.
[Chúc mừng ký chủ! Độ hảo cảm mục tiêu công lược Kiều Địch · Leslie +10%, độ hảo cảm trước mắt 60%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.
]
Độ hảo cảm tăng là được.
Trong lòng Đường Tinh trộm nhẹ nhàng thở ra, hắn đã biết, chỉ cần nói rõ ràng với Kiều Địch · Leslie, Kiều Địch · Leslie liền sẽ hiểu cho mình, vốn dĩ sự tình giữa hai người bọn họ bại lộ không liên quan trực tiếp đến mình, lại không phải hắn chủ động nói hết cho Quý Không Thanh, nghiêm khắc mà nói, hắn cũng chỉ là người bị hại.
"Kiều Địch, tìm thời gian chúng ta cùng đi gặp Không Thanh, giải thích hết thảy rõ ràng.
"
Nghe Đường Tinh nói như vậy, cảm xúc giận chó đánh mèo Kiều Địch · Leslie lên Đường Tinh cũng ít đi một ít, cảm thấy Đường Tinh không hổ là Beta mà hắn từng thích, hiểu lý lẽ không nói, thời khắc mấu chốt còn nguyện ý vì hắn mà ép dạ cầu toàn, so với Omega nhỏ kiêu căng tùy hứng Quý Không Thanh này hiểu chuyện hơn nhiều.
Cùng với lòng thương tiếc, còn có lòng áy náy, độ hảo cảm của Kiều Địch · Leslie đối với Đường Tinh có tăng lên một ít.
[Chúc mừng ký chủ! Độ hảo cảm mục tiêu công lược Kiều Địch · Leslie +10%, độ hảo cảm trước mắt 70%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.
]
Độ hảo cảm tăng liên tiếp làm niềm tin của Đường Tinh tăng gấp bội, xoát đầy độ hảo cảm của Kiều Địch · Leslie cũng chỉ kém một chút cuối cùng, chờ hoàn toàn công lược Kiều Địch · Leslie, mình cũng không cần phải bóp mũi tiếp tục lá mặt lá trái với Kiều Địch · Leslie.
Một tra Alpha ích kỷ, chủ nghĩa Alpha như vậy, mình thật sự sẽ như mắt mù mà coi trọng hắn, cũng đối với hắn si tâm không đổi, đến chết không phai sao?
Không Thanh không biết người khác xem Đường Tinh và Kiều Địch · Leslie vụng về biểu diễn có tâm tình gì, dù sao cậu lúc này trong lòng dị ứng đến không chịu được.
"Chúng ta đi thôi"
Náo nhiệt cũng xem gần như là xong, lại không đi, nếu để Đường Tinh và Kiều Địch · Leslie phát hiện, lại chủ động đi lên ghê tởm mình, mình nói không chừng mất hứng ăn uống hưởng thụ mỹ thực.
Duy Tư Đặc đã sớm chú ý tới Beta và Alpha kia đã nhắc tới tên Không Thanh rất nhiều lần, đang trong nghi hoặc khó hiểu, liền nghe được thanh âm muốn rời đi của Không Thanh, lại nhìn biểu tình chán ghét trên mặt Không Thanh, Duy Tư Đặc nếu có điều thắc mắc, không tiếp tục chú ý tình huống bên kia, chuẩn bị đưa Không Thanh rời đi trước, chờ về sau có cơ hội, lại nghĩ cái điều tra sự kiện này.
Trong lúc Duy Tư Đặc che chở Không Thanh, chuẩn bị xoay người rời đi, Kiều Địch · Leslie cũng đỡ Đường Tinh cả người nhu nhược không xương đứng lên, hơn nữa không biết xui xẻo thế nào, chú ý tới Không Thanh và Duy Tư Đặc sát vai đứng chung một chỗ.
Bởi vì quá mức khiếp sợ, ánh mắt đầu tiên Kiều Địch · Leslie còn tưởng mình nhận sai người.
Không đợi Kiều Địch · Leslie mở miệng, Đường Tinh liền vẻ mặt kinh ngạc mà bưng kín miệng, kêu kêu quát quát: "Là Không Thanh sao? Vì sao Không thanh lại xuất hiện chỗ này? Alpha bên người cậu ấy là ai?"
Nghi hoặc của Đường Tinh, cũng là điều mà Kiều Địch · Leslie bức thiết muốn biết.
Nhìn thấy Quý Không Thanh ở cùng với Alpha khác, Đường Tinh liền biết, cơ hội để mình phát huy kỹ thuật diễn tới rồi, nếu hắn có thể biểu hiện tốt, xoát được thêm một đợt độ hảo cảm của Kiều Địch · Leslie cũng không phải là không thể.
Sau khi cân nhắc xong lợi hại được mất, Đường Tinh cũng không trì hoãn, buông cánh tay Kiều Địch · Leslie mà mình vẫn luôn ôm gắt gao ra, một bên lớn tiếng kêu tên Không Thanh, một bên vội vã chạy đến.
"Không Thanh, Không Thanh là cậu sao?"
Đường Tinh thật là một diễn tinh không lớn không nhỏ, nháo như vậy, Không Thanh cũng không thể cùng với Duy Tư Đặc trực tiếp bỏ chạy lấy người, không thể không dừng bước chân, xoay người tiếp chiêu của Đường Tinh.
"Không Thanh, quả nhiên là cậu.
"
Đường Tinh vẻ mặt kinh hỉ, muốn tiến lên ôm cánh tay Không Thanh, bị Không Thanh nghiêng người né tránh.
Thấy được bài xích và chán ghét của Không Thanh đối với mình, hốc mắt Đường Tinh đỏ lên, lại lộ ra biểu tình đáng thương muốn khóc mà lại nén không khóc kia, ngữ khí mang nghẹn ngào mà nói: "Không Thanh, cậu có phải vẫn còn giận mình hay không? Rốt cuộc cậu muốn mình phải giải thích như thế