Cùng lúc đó, Kiều Địch · Leslie vừa mới khôi phục ý thức, còn năm trên giường bệnh cũng đang tranh chấp không thôi với bố hắn.
"Bố, lúc trước Quý Không Thanh khăng khăng muốn từ hôn ở tiệc đính hôn, hại con mất hết mặt mũi, là trưởng bối mấy người từng người từng người đến khuyên con, một hai phải để con phủi sạch quan hệ với Đường Tinh, đi vãn hồi với Quý Không Thanh, tiếp tục duy trì liên hôn giữa hai gia tộc, con ngoan ngoãn làm theo lời mọi người nói, kết quả là gỉ? Con trở thành trò cười của toàn bộ Thủ Đô tinh, chỉ cần vừa đăng nhập vào Tinh Võng, nơi nơi đều có thể nghe thấy âm thanh mắng chửi con là tra nam." Nói đến đây, Kiều Địch · Leslie nhịn không được cười thảm một tiếng, thanh âm đau khổ.
"Hiện tại, cũng lại là trưởng bối mầy người yêu cầu con lập tức phải phủi sạch quan hệ với Qúy Không Thanh, nhanh chóng kết hôn với Đường Tinh, đây tính là cái gì? Nghe lời một chuyện.
còn có thể làm công cụ cho mấy người tùy ý đùa nghịch sao?"
"Nói hươu nói vượn cái gì!" Gia chủ Leslie lần đầu tiên bị con trai chống đối như thế tức giận đến thổi râu trừng mắt, giận không thể át mà nói: "Còn không phải mày phế vật không biết tự cố gắng, trộm dây dưa không rõ với bạn tốt của vị hôn phu thì thôi đi, còn bị hôn phu phát hiện, trực tiếp phát nổ trước mặt công chúng, hại cả gia tộc đều mắt mặt theo mày, chuyện này còn có thể trách các trưởng boois quản giáo mày quá nghiêm?"
Kiều Địch · Leslile gắt gao nắm chặt nắm tay, môi mím chặt, không nói một lời.
"Lại nói, để mày đi xin lỗi cầu Quý Không Thanh tha thứ, cũng là suy tính cho lợi ích chỉnh thể toàn bộ gia tộc.
Đại cục làm trọng, bốn chữ này cũng không phải là tự tiện nói ra, thân là người thừa kế được chỉ định duy nhất của gia tộc, trưởng bối trong gia tộc tận tâm tận lực mà bồi dưỡng mày, cũng không phải đề mày hành động theo cảm tính, tùy hứng làm bậy."
Gia chủ Leslie lạnh lùng mà nhìn Kiều Địch · Leslie, trong giọng nói tràn ngập thất vọng.
"Nhìn xem trong khoảng thời gian này mày làm cái gì? Đẻ mày phủi sạch quan hệ với Beta kia, không tiếp tục gặp mặt, kết quả mày làm cái gì? Trộm hẹn đối phương ra ngoài ăn cơm không nói, còn không biết xui xẻo sao lại bị Quý Không Thanh bắt gặp, tìm đường chết đến nước này, mày còn không biết xấu hổ mà khiêu khích Alpha đi cùng Quý Không Thanh, mày biết người ta là ai không? Đã dám lỗ mãng xúc động như vậy, theo tao thấy, trận đòn này của mày, thật đúng là không oan."
Biết con giống cha, con trai mình là cái đức hạnh gì, gia chủ Leslie rất rõ ràng, chẳng qua nghe người ngoài thổi phồng hắn là thanh niên tài tuấn trong đám Alpha cùng tuổi linh tinh, liền thật sự cho rằng mình có thể thiên hạ vô địch, hy vọng sau lần ăn mệt lớn này, đứa con ngu ngốc không biết cố gắng này ít nhiều học được ít giáo huấn.
Leslie gia chủ nặng nề thở dài, hướng về phía đứa con ngu ngốc không biết cố gắng này, thấm thía mà nói: "Việc đã đến nước này, liên hôn giữa Leslie gia và Quý gia đã không thể tiếp tục duy trì, việc cấp bách hẳn là nghĩ cách kịp thời ngăn tổn hại, hơn nữa tranh thủ mau chóng khôi phục thanh danh của con, nếu con nhớ mãi không quên Beta kia, như vậy thì mau chóng kết hôn, cũng có thể xem là một biện pháp tốt để giải quyết vấn đề."
Kiều Địch · Leslie trầm mặc không nói, tâm tình hiện tại của hắn thập phần rối rắm.
Không thể không thừa nhận, Kiều Địch · Leslie xác thật có vài phần hảo cảm nói không rõ đối với Đường Tinh, nhưng chỉ vì chút hảo cảm này, để hắn từ bỏ vị hôn phu Omega gia thế bối cảnh, tướng mạo tài học, mọi thứ đều xuất chúng, kết làm bạn lữ với một Beta trừ bỏ một khuôn mặt trứng còn được coi là đáng yêu ra, những mặt khác đều thường thường không có gì đặc biệt, Kiều Địch · Leslie lại không thế nào nguyện ý.
Nếu để Không Thanh biết rối rắm trong lòng củaKiều Địch · Leslie, nhất định sẽ nhịn không được mà cảm khái, quả nhiên, người nào đó chính là thích phạm tiện, chỉ có thời điểm chân chính mất đi mới biết quý trọng, đáng tiếc, hiện tại hối hận cũng đã chậm.
Không Thanh mới không phải nguyên chủ Quý Không Thanh, vì lợi ích của gia tộc mà nhẫn nhục phụ trọng, bóp mũi đính hôn với Kiều Địch · Leslie, thậm chí là kết làm bạn lữ, cậu có thói ở sạch, sẽ không có chuyện tự hạ thấp thân phận, moi bạn lữ từ thùng rác.
Cũng may, Kiều Địch · Leslie cuối cùng cũng không thể rối rắm được bao lâu, bởi vì sau khi Đường Tinh tỉnh lại bị chẩn đoán là mất trí nhớ.
Thời điểm mới vừa nghe được, Kiều Địch · Leslie còn tưởng rằng có phải sai chỗ nào hay không, chờ sau khi hắn đi đến phòng bệnh cách vách gặp qua Đường Tinh, mới phát hiện tính nghiêm trọng của chuyện này.
"Anh là ai? Hai chúng ta trước kia từng quen nhau sao?"
Đây là câu nói đầu tiên sau khi Đường Tinh nhìn thấy Kiều Địch · Leslie.
Nhìn cặp mắt to thanh triệt thủy nhuận kia của Đường Tinh, còn có tư thái yếu ớt nhu nhược đáng thương như kiều hoa kia, tật xấu thương hoa tiếc ngọc của Kiều Địch · Leslie lại tái phát.
"Đừng sợ, anh sẽ mời toàn bộ bác sĩ khoa não tốt nhất Thủ Đô Tinh tới chữa khỏi cho em."
Đường Tinh vẻ mặt thiên chân vô tà mà nhìn lại Kiều Địch · Leslie, lộ ra một nụ cười ẩn chứa bất an, làm Kiều Địch · Leslie nhìn đến nỗi đau lòng một trận.
Lúc này, trong lòng Kiều Địch · Leslie nào còn có cái gì bất mãn khi bị buộc thành hôn với Đường Tinh, ý nghĩ trong lòng đều là Đường Tinh quá đáng thương, mình không chỉ phải chiếu cố em ấy cho tốt, còn phải nghĩ cách mau chóng chữa khỏi cho em ấy, bằng không, chẳng phải là cô phụ tín nhiệm của Đường Tinh đối với mình trước đó hay sao?
Dưới sự an bài của gia tộc Leslie, những bác sĩ khoa não quyền uy nhất Thủ Đô Tinh đều bị mời đến xem bệnh cho Đường Tinh, trải qua hội chẩn chuyên nghiệp, nhóm bác sĩ đưa ra kết luận, Đường Tinh là vì bỗng nhiên chịu kinh hách lớn, kích thích quá độ, mới có thể hôn mê bất tỉnh, sau đó có thể là lúc hắn té xỉu trên mặt đất không cẩn thận tổn thương tới một bộ phận thần kinh não bộ, mới có thể tạo thành mất trí nhớ.
Kiều Địch · Leslie nghe vậy, cực kì sốt ruột.
"Như vậy bác sĩ, người bệnh khi nào mới có thể khôi phục ký ức?"
Mấy bác sĩ này nhìn tao tao nhìn lại mày, sau một lúc lâu, một bác sĩ lớn tuổi nhất trong đó mới mở miệng nói: "Não người vốn dĩ chính là một bộ phận rất tinh tế, thứ gọi là ký ức này lại càng huyền diệu khó giải thích, không thể nào xuống tay, loại tình huống này của người bệnh, rốt cuộc khi nào có thể khôi phục ký ức? Ký ức cuối cùng có thể khôi phục tới trình độ nào? Chúng ta đều không thể