Không Thanh bị thao tác gợi đòn của Kiều Địch · Leslie chấn đến sửng sốt, nhịn không được mà choáng váng.
Nhưng Duy Tư Đặc không biết tình hình cụ thể tỉ mỉ, nhìn thấy Không Thanh nhìn chằm chằm vào Kiều Địch · Leslie, liền nghĩ lầm Không Thanh còn dư tình chưa xong với Kiều Địch · Leslie, cả người lại bắt đầu ào ạt mà tuôn khí chua ra bên ngoài.
"Đừng nhìn." Nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng, Duy Tư Đặc vẫn không được nhịn xuống, duỗi tay nắm mặt Không Thanh, cường ngạnh vặn đầu nhỏ Không Thanh lại đây, cúi đầu nhìn chằm chằm đôi mắt Không Thanh, vẻ mặt nghiêm túc mà nói: "Tên tiểu bạch kiểm Kiều Địch · Leslie này có cái gì đẹp? So với việc nhìn chằm chằm Alpha khác không ngừng, còn không bằng em nhìn anh nhiều chút."
Duy Tư Đặc để tay lên ngực tự hỏi, mình lớn lên cũng không thể kém hơn Kiều Địch · Leslie, nếu muốn nói, thì là Kiều Địch · Leslie trắng hơn mình một ít, chẳng lẽ Không Thanh thích loại tiểu bạch kiểm bề ngoài ngăn nắp lượng lệ này?
Nếu thật là như vậy, vậy mình muốn ôm được mỹ nhân về liền khó khăn.
Rốt cuộc, chính mình căn bản không phải cái loại hình ôn tồn lễ độ này, cho dù muốn miễn cưỡng giả vờ, cũng giả không ra loại khí chất văn nhã bại hoại này của Kiều Địch · Leslie.
Sầu thúi ruột.
Nhìn bộ dáng nghiêm túc buồn rầu của Duy Tư Đặc, Không Thanh nhịn không được cười.
"Duy Tư Đặc, anh nói thật với em đi, anh có phải vẫn luôn trộm ghen ghét với Kiều Địch · Leslie hay không?"
"Ghen tị với Kiều Địch · Leslie? Đùa cái gì vậy, anh vì sao phải ghen ghét với một bại tướng mọi mặt đều không bằng thủ hạ của mình?"
"Ghen ghét người ta lớn lên đẹp hơn anh."
Duy Tư Đặc nghe vậy, cơ tim sắp nghẽn đến nơi.
Nói thật, lời này nói ra từ trong miệng Không Thanh, lực sát thương phải nói là chuẩn cmnr.
"Em thật sự cảm thấy tên tiểu bạch kiểm Kiều Địch · Leslie này đẹp hơn anh?" Duy Tư Đặc đã bị Không Thanh hung hăng đả kích, ngữ khí hỏi chuyện cũng có chút không đủ tự tin.
"Đương nhiên là......" Không Thanh vốn dĩ không muốn trêu Duy Tư Đặc, nhưng phản ứng rõ ràng mang vẻ mặt khẩn trương, lại còn cứng đầu giả đò không chút nào để ý thật sự của Duy Tư Đặc quá thú vị, cho nên Không Thanh nói đến đây, cố ý tạm dừng một chút, sau khi hung hăng cắt cơm ăn của Duy Tư Đặc, lúc này mới tiếp tục nói: "Gạt anh đấy.
Kiều Địch · Leslie lớn lên dù đẹp, chẳng qua cũng chỉ là một tra nam bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa, em lại không phải cái loại Omega chỉ biết trông mặt mà bắt hình dong, tự nhiên sẽ không mắc mưu."
Duy Tư Đặc hơi chút nhẹ nhàng thở ra, sợ Không Thanh lại nhìn Kiều Địch · Leslie thêm vài lần, giống với những Omega chỉ biết trông mặt mà bắt hình dong đó, tam quan chạy theo ngũ quan, Duy Tư Đặc nhanh chóng túm Không Thanh rời khỏi nơi này.
Lúc này, ý nghĩ trong lòng Duy Tư Đặc chính là, so với vị anh trai làm người ngại Quý Xuyên Bách này, rõ ràng vẫn là vị hôn phu cũ Kiều Địch · Leslie âm hồn bất tán này càng làm người chán ghét, Duy Tư Đặc tình nguyện đi ứng phó anh trai không dễ lấy lòng, cũng không muốn để Omega mình thích tiếp xúc nhiều hơn với Kiều Địch · Leslie.
Bởi vì Không Thanh là em trai ruột cùng một mẹ của Quý Xuyên Bách, hơn nữa Quý Xuyên Bách trước đó cũng có dặn dò đặc biệt, cho nên Không Thanh một đường đi tới, thông suốt, nhân viên công tác không những không ngăn y, còn rất nhiệt tình mà chỉ đường cho y, thậm chí, còn có nhân viên công tác Alpha nhiệt tình nhìn sắc mặt khó coi của Duy Tư Đặc, chủ động dò hỏi Không Thanh có cần dẫn đường hay không.
Vô sự hiến ân cần, rõ ràng là rắp tâm bất lương.
Tuy rằng cuối cùng đều bị Không Thanh thực lễ phép mà cự tuyệt, nhưng trong lòng Duy Tư Đặc vẫn tức giận bất bình như cũ, cảm thấy mấy Alpha này thật là khinh người quá đáng, một đám, coi người sống thù lù mình đây như không khí, nếu không phải muốn duy trì hình tượng tốt trước mặt Không Thanh, Duy Tư Đặc chỉ sợ đã sớm nhịn không được động thủ, làm gì có chuyện ngầm đồng ý để mấy Alpha to gan lớn mật làm càn đến trước mặt mình.
Không Thanh cũng chú ý tới sắc mặt khó coi của Duy Tư Đặc, chẳng qua, cậu cho rằng Duy Tư Đặc còn đang phân cao thấp với Kiều Địch · Leslie, cũng không để trong lòng, không nghĩ tới, Duy Tư Đặc hiện tại đã thoái hóa tới nỗi Không Thanh nói một câu với Alpha khác, y cũng đã thành nông nỗi trộm dấm ít nhất nửa ngày.
Đi vào phòng nghỉ của Quý Xuyên Bách, còn chưa gõ cửa, đã nghe được thanh âm quở trách giận không thể át của Quý Xuyên Bách từ bên trong cánh cửa truyền đến.
"Chuyện gì đấy!"
Ngữ khí này, từ ngữ này, vừa nghe đã biết là đang mắng Kiều Địch · Leslie.
Quả nhiên, giây tiếp theo đã nghe được thanh âm Quý Xuyên Bách thoá mạ Kiều Địch · Leslie, dùng từ sắc bén, Không Thanh nghe được trợn mắt há hốc mồm.
Thừa dịp Không Thanh còn đang bận sững sờ, Duy Tư Đặc giơ tay gõ vang cửa phòng.
"Anh trai, em và Không Thanh tới xem anh."
Duy Tư Đặc cuối cùng cũng thông minh được một phen, biết lúc này đi vào, khẳng định sẽ bị Quý Xuyên Bách giận chó đánh mèo, nếu xui xẻo, một trận thoá mạ là chạy không thoát, cho nên nêu danh hào Không Thanh ra trước tiên, như vậy, nhìn mặt mũi Không Thanh, Quý Xuyên Bách cũng có thể cho mình chút sắc mặt tốt.
Sự thật chứng minh, Duy Tư Đặc quả nhiên làm đúng rồi.
Biết được Không Thanh tới, Quý Xuyên Bách dù không vui, cũng thu liễm tốt lửa giận ngập tràn, mặt mang mỉm cười mà mở cửa.
"Sao lại là thằng nhãi nhà mi?"
Nhìn thấy Duy Tư Đặc, lửa giận Quý Xuyên Bách vừa rồi miễn cưỡng áp xuống lại bắt đầu bùm bùm mà bốc lửa.
Nếu nói, Kiều Địch · Leslie là Alpha Quý Xuyên Bách ghét nhất trước mắt, không gì sánh nổi, như vậy, tên Alpha Duy Tư Đặc này rõ ràng đối rắp tâm bất lương với em trai Omega nhà mình cũng có thể tiến vào top ba bảng xếp hạng.
Rõ ràng mình đã an bài người chiếu cố Không Thanh rồi, sao vẫn bị cái tên Alpha mặt dày vô sỉ này tận dụng mọi thứ mà tìm được cơ hội?
Quý Xuyên Bách vô cùng đau đớn, lại lần nữa hối hận mình không kịp thời làm tốt công tác phòng bị.
Cùng lúc đó, bọn Lan Bá Đặc vẫn luôn xa xa mà đi theo Không Thanh và Duy Tư Đặc mày đẩy tao một phen, tao đẩy mày một phen, không tình nguyện mà lộ cái mặt trước mặt Quý Xuyên Bách.
"Đội trưởng, Quý tiểu thiếu gia đã được đưa đến an toàn, nhiệm vụ tụi này xem như hoàn thành, nếu không có việc gì, tụi tui đây đi trước đây."
Nói xong, những người này liền xoay người như bay, nhanh như chớp mà chạy thoát, bóng dáng chật vật trốn thoát kia, rất giống như chó dữ rượt sau đít.
Quý Xuyên Bách cũng bị chọc cười, âm thầm hạ định quyết định, lúc sau có thời gian, nhất định phải đi tìm đám Lan Bá Đặc bọn họ tính sổ.
Nếu đám Lan Bá Đặc biết Quý Xuyên Bách bởi vì bọn họ làm việc bất lợi mà giận chó đánh mèo họ, phỏng chừng cũng sẽ cảm thấy oan uổng
Thiếu tá Duy Tư Đặc · Kiệt