Tổng bộ nội tông Thiên Huyền tập trung khá nhiều thân ảnh.
Trừ các vị đại sư, tất cả đều là những người sẽ đại diện cho tháp của mình tiến vào Thiên Huyền giới tham gia mặt trận thứ hai.
Mặt khác, tại chân cửu tháp, gần như toàn bộ các đệ tử đều xuất hiện, họ chính là những chiến binh của mặt trận thứ nhất, đang chờ đợi hiệu lệnh bắt đầu của các đại sư chủ nhiệm.
Cho dù là ai trong lòng lúc này cũng sôi sục một ngọn lửa chiến thắng mãnh liệt.
Sau nhiều năm, trận chiến năm nay sẽ vô cùng khốc liệt bởi thực lực của các tháp đã có sự chuyển biến đến chóng mặt.
Không khí cuộc họp giữa các Chấp Sự hôm nọ có thể nói là căng thẳng đến tột độ khi thông tin các Tư Hình của Phong tháp tham gia mặt trận thứ hai được công bố.
Đẳng cấp của bọn họ chính là lập tức gần như ngang ngửa với Tam Huyền tháp, khi mà năm trên sáu thành viên có tu vi pháp lực tương đương.
Hai nhất tinh Pháp Vương cùng ba pháp tôn đỉnh phong, năm người đã chấn giữ các Thiên Huyền cứ điểm suốt nhiều năm qua.
Những người đã trở thành huyền thoại của mặt trận thứ nhất nay lại tiếp tục vào mặt trận thứ hai làm mưa làm gió.
Điều duy nhất khiến mọi người khó hiểu đó là thành viên yếu nhất của Phong tháp, cũng đồng thời là đệ tử có thực lực thấp nhất ở mặt trận này, mới chỉ đạt đến nhất tinh pháp tôn.
Không ai hiểu ý định của Phong Huyền là gì, nhưng cũng chẳng ai dám coi thường kế hoạch của nàng, bởi đấy chắc chắn là một kế sách rất cao thâm mà hiếm người nghĩ ra được.
Mặt khác, thanh niên kia chính là người đang không ngừng viết lên truyền kỳ của Phong tháp cũng như của chính mình, hiển nhiên không thể nào xem thường.
Vì vậy mà toàn thể nội tông đều đang cực kỳ mong đợi, thực không biết Vương Giả chiến lần này sẽ có thể xảy ra những cái gì kỳ tích!
Trần Phong là một trong những người đầu tiên được dịch chuyển, vừa đúng lúc cậu nhìn thấy bên Thủy tháp một người cậu không bao giờ nghĩ sẽ tham gia cuộc thi này: Linh Nhi! Đáp chân xuống Thiên Huyền giới, cậu xoa xoa cằm.
Thời gian sắp tới, cậu có khá nhiều việc phải làm, tuy nhiên, việc Linh Nhi cũng có mặt làm cậu hơi lo lắng.
Cậu có biết là lần này Thủy tháp có gây bất ngờ khi cho cả lục tinh pháp tôn tham gia, điều vốn chưa từng có tiền lệ của bọn họ, tuy nhiên cậu không ngờ đó lại là Linh Nhi.
Khác với Tháp chiến là thi đấu phổ thông, có quy định nghiêm ngặt, Vương Giả chiến nguy hiểm hơn rất nhiều.
Lá bùa hộ mệnh nếu như chưa được kích hoạt đến mười Thiên Huyền cứ điểm thì không chỉ tăng phúc chưa đầy đủ mà hiệu quả phòng hộ của nó cũng là vô cùng yếu ớt.
Chính vì vậy, khả năng bị đánh cho tàn phế, bản nguyên hư tổn là điều hoàn toàn có thể xảy ra, mà thậm chí những tổn thương này còn đau đớn hơn cái chết vạn lần.
Rất nhiều thiên chi kiêu tử vì không chịu nổi đả kích ấy mà sau khi trở về đã quyết định tự vẫn.
Tuy nhiên lo lắng cũng chỉ vậy, Trần Phong hoàn toàn không biết Linh Nhi đang ở đâu, cách cậu bao xa.
Nếu như cứ mù quáng tìm chả khác nào mò kim đáy bể.
Thở ra một hơi dài, cậu quyết định tập trung làm việc trước.
Nhìn rừng cây rậm rạp xung quanh, cậu đoán mình đang ở khu vực phía Bắc, cách địa điểm cần đến khá xa.
Cậu quyết định di chuyển hết tốc lực ngay lập tức.
Một giờ thời gian trôi qua, cậu đến được một tòa Phong điện chúc phúc.
Định tiến vào đề thăng thực lực, thanh niên phải nhảy lui lại liên tục cả chục thước.
Toàn bộ khu vực trước mặt xuất hiện một cơn địa chấn cực mạnh khiến cho mặt đất nứt toác thành hố sâu đen ngòm.
Đem ánh mắt lạnh lẽo phóng sang bên phải, cậu trầm giọng:
– Không biết nhục sao?
Một đạo thân ảnh chậm rãi bước ra từ sau tảng đá, xem đồng phục chính là thành viên của Thổ tháp.
Hắn ta cười khẩy:
– Đó là chiến thuật, ngươi hơi bị thú vị rồi a?
– Đúng là vừa ngu vừa vô liêm sỉ mà!
Thanh niên Phong tháp làm bộ bất lực lắc đầu nói, tên kia nghe thì sôi máu, pháp lực vận lên toàn thân, gằn giọng:
– Ngươi nói lại xem?
– Thất tinh đánh với nhất tinh nhưng cũng phải bày trò mai phục rồi làm ra cái bẫy ngu người.
Xem ra Tư Hình Thổ tháp toàn những kẻ thất bại thì phải?
Trần Phong châm chọc, lấy ra song kiếm, đồng thời vận pháp lực lên khắp cơ thể.
So với lần trước chiến đấu, thực lực cậu hiện tại đã mạnh hơn rất rất nhiều.
Pháp kỹ luyện thể của cậu nay đã hoàn toàn nắm vững, uy lực cực kỳ cường hãn.
Pháp lực chiến giáp thì tiến hóa thành linh giáp, luôn luôn ẩn bên trong cơ thể cậu như một bảo hộ vô hạn, không tiêu hao pháp lực duy trì, cũng không mất thời gian khởi động.
Tuy nhiên, thứ khiến cậu hài lòng nhất, chính là Nhật Nguyệt Song Long kiếm đã hồi phục được bốn thành.
Ngoài viên ngọc tại thanh chặn chuyển sắc sang xanh lục, bề ngoài của nó cũng đã khác hẳn trước kia.
Giờ đây trong tay cậu không phải hai thanh đơn thủ kiếm như trong thế giới bóng tối nữa mà đã trở lại là đoản kiếm với độ dài và cân nặng tiêu chuẩn.
Mặc dù ngoại hình này không phải phù hợp tuyệt đối với cậu nhưng rõ ràng là khả năng chiến đấu của kiện Địa giai trung cấp vũ khí này, kết hợp với những thứ mà cậu có là quá đủ để cậu trực tiếp vượt hẳn sáu tinh khiêu chiến.
Nói cách khác, tên kia đã chọn nhầm đối thủ rồi!
Hai bên lao vào tấn công với tốc độ rất nhanh.
Pháp sư của Thổ tháp nói gì thì nói vẫn là một trong những Tư Hình cũ, không phải tân binh như cậu, kỹ năng chiến đấu khá là điêu luyện, trực tiếp đem những công kích của Trần Phong chặn lại rồi phản công.
Tuy nhiên ở phía đối diện, thanh niên Phong tháp liên tục tăng tốc, khiến cho pháp kỹ hùng mạnh của đối phương không những không hiệu quả mà còn ngày càng khốn đốn đỡ đòn.
Thế trận giằng co dần dần được hình thành khi mà tất cả chiêu thức của tên Thổ tháp đều đánh vào không khí còn thanh niên đối diện lại chỉ tấn công vào các vị trí bình thường trên cơ thể, hoàn toàn tránh đi yếu huyệt của hắn.
Bằng nhãn lực của mình, đương nhiên Tư Hình Thổ tháp nhận ra được lối đánh của đối phương, hắn nhíu mày, trầm giọng:
– Nhường ta sao?
– Hay ngươi muốn chết?
Trần Phong nhướn mày nói.
Cậu đương nhiên không muốn ra tay đánh chết tên kia, nhưng hiện tại nếu muốn loại hắn ta duy nhất chỉ có cách này, khi mà bùa hộ mệnh của hắn ta còn chưa kích hoạt nổi một phần nào.
Cậu dám khẳng định như vậy bởi nếu nó đã tăng phúc cho tên kia dù chỉ một ít, thế trận chắc chắn sẽ không đơn giản như hiện tại.
– Tên khốn ngạo mạn!
Tên kia gầm lên, pháp lực trong kinh mạch liên tục vận chuyển, điên cuồng đánh tới, hắn ta lúc này đã tung ra toàn lực, không còn bảo lưu cái gì lại.
Thanh niên Phong tháp mỉm cười, tiếp tục tăng tốc độ bản thân lên.
Các bảo vật mà tên kia đang sử dụng để chiến đấu với cậu đều rất mạnh mẽ, yếu nhất cũng là huyền giai cực phẩm, không thì đã đạt đến Địa giai sơ cấp, hoàn toàn có thể trở thành đối trọng với song kiếm của cậu.
Bảo vật công kích của hắn ta là một đôi giáp tay rất cường hãn, cường hóa pháp lực Thổ hệ lên không chỉ về sức mạnh mà còn cả tốc độ, trực tiếp thể hiện mong muốn đối cứng với Trần Phong.
Tuy nhiên cậu cũng chẳng ham muốn gì việc đó, vẫn liên tục tránh né công kích của hắn rồi phản công như trước.
Tung ra nhiều thủ đoạn như vậy nhưng vẫn không cách nào đánh trúng được đối phương khiến cho Tư Hình Thổ tháp chân chính nổi giận.
Sau khi tiếp đòn của thanh niên Phong tháp, hắn mượn thế lui lại vài bước, sau đó gầm lên một tiếng, vận công lên cực điểm, tức thì trên đầu hắn ta xuất hiện liên tục những quả cầu với quang mang màu nâu đỏ.
Khi số lượng quả cầu pháp lực dừng lại ở con số năm, tên kia lườm đối thủ, mắt tỏa ra ánh sáng cùng màu:
– Ngươi chịu chết đi!
Hắn ta điên cuồng đánh tới, công kích như vũ bão, thiểm điện ập lên cơ thể Trần Phong.
Thanh niên trở nên nghiêm túc, lập tức đem thân pháp thi triển đến cực hạn.
Lần này cậu đã có thể cảm nhận được cảm giác nguy hiểm phát ra từ đòn thế của đối phương.
Mặc dù đã dùng Phong Hành cùng với tốc độ đối đa nhưng cậu vẫn chỉ có thể tiếp đòn nhẹ đi chứ không thể né tránh như ban nãy.
Pháp tôn cảnh giới nói là một bước chuyển mình mạnh mẽ của pháp sư quả không sai chút nào.
Với việc tiến hóa bản nguyên từ Hồng Hoang cấp lên thành Tinh Vân cấp, bọn họ có cho mình thêm một thủ đoạn cực kỳ lợi hại đó là Tinh Vân ma pháp.
Cái phép thuật này tùy mỗi người mà độ cường hãn cũng như đặc điểm khác nhau nhưng về cơ bản chẳng có cái nào là yếu cả.
Như tên đang đánh với cậu hiện tại thì hắn tạo ra năm Tinh Vân cầu phiêu phù chung quanh.
Những thứ này mỗi khi hắn tấn công cũng tạo ra một công kích tương tự với sức mạnh và tốc độ yếu hơn một nửa, phối hợp hoàn mĩ với công kích của hắn tạo ra thế đánh liên hoàn.
Chính điều đó đã gây ra khó khăn khổng lồ cho cậu.
– Yên lặng thế? Không còn lớn lối nữa sao?
Hắn ta vừa cười vừa nói.
Thanh niên Phong tháp nghiêm mặt nhưng cũng không phản công lại, kéo đối phương theo những bước di chuyển của mình.
Thỉnh thoảng cậu phải dùng đến Trảm Không và Thiên Nhận để trao đổi chiêu thức, tạo thành thế giằng co hết sức có thể.
Hai người tạo thành một vòng tròn vô tận không hồi kết.
Tuy nói cậu bị ép xuống hạ phong nhưng tên kia cũng không có cách nào dứt điểm, khi mà công kích của hắn tuy nói gây khó khăn được cho cậu nhưng chưa lần nào tới được yếu huyệt.
Tuy nhiên đúng lúc đó, một bóng người xuất hiện, trực tiếp lao vào trận chiến giữa hai người, tung công kích thẳng vào lồng ngực Trần Phong.
Cậu gầm lên một tiếng, điều động pháp lực trong cơ thể tăng lên tức thì rồi cật lực chém ra một chiêu đối chọi với kẻ địch, sau đó tạo thế lui lại hơn chục bước.
Thở hắt ra một hơi, cậu nhíu mày nhìn người vừa đến, một thành viên khác của Thổ tháp.
Tình hình đột nhiên chuyển biến như vậy cũng không phải là không nằm trong dự tính của cậu, nhưng kết quả thế nào thì cũng chưa thể nắm chắc.
Cả hai tên trước mặt Tinh Vân ma pháp đều là ngũ tinh cầu, so ra chính là yếu hơn cậu rất nhiều.
Tuy nhiên đó là chuyện của tương lai, còn hiện tại tu vi pháp lực của chúng hơn cậu đến sáu tinh, cậu không thể lấy đó làm lợi thế được.
Khẽ nhắm mắt lại, thanh niên khởi động pháp kỹ luyện thể, khắp thân thể tức thì bắt đầu quá trình long hóa.
Các đường vân rồng lần lượt xuất hiện khiến cho lớp da của cậu mạnh mẽ, thô ráp hơn, sức mạnh của cậu hiện tại nhờ đó mà cũng là cường hóa lên rất nhiều.
– Tiếp tục nào!
Trần Phong trầm giọng, lao thẳng vào hai tên kia.
Bọn chúng khịt mũi, tấn công đáp trả.
Trong mắt chúng, thanh niên trước mặt chỉ là một tên khốn ngạo mạn ngu xuẩn, mới là một cái nhất tinh pháp tôn nho nhỏ mà thôi, nếu như đánh hết sức, chúng thừa sức giết chết.
Tuy nhiên đó là những gì chúng nghĩ, còn sự thật thì hoàn toàn không như thế chút nào.
Sau khi long hóa, thể chất của người kia gần như là khác biệt đến một trời một vực, hoàn toàn áp đảo cả hai người Thổ tháp, đánh cho bọn chúng không thể phản kháng.
Thậm chí lần này, công kích của cậu còn nhằm thẳng vào các yếu huyệt trên cơ thể đối phương, rõ ràng chiến ý đã thay đổi, không còn tư tưởng như ban nãy nữa.
– Tên này, như thế nào có thể?
Một tên nhíu mày nói.
Bọn chúng chính là Tư Hình, những thiên tài hàng đầu của Thổ tháp, vậy mà phối hợp với nhau lại bị áp đảo bởi một tiểu tử tu vi pháp lực mới chỉ là nhất tinh pháp tôn? Chuyện này cũng hoang đường quá rồi đi!
Giao thủ được một hồi, bùa hộ mệnh của Thổ tháp kích hoạt đến điểm thứ hai, sức mạnh của