Mình biết có những bạn không thích việc khi đang đọc truyện lại có một số lời của các edit xen vào, cũng biết nó sẽ làm các bạn mất hứng, ngay cả bản thân mình cũng vậy.
Mình từng rất rất không thích những kiểu như "đôi lời muốn nói" hay "tâm sự" gì gì đó, nhưng từ khi bước vào con đường edit thì mình đã hiểu, không phải ai cũng muốn viết những lời này mà là họ muốn giao lưu, muốn cải thiện, muốn hiểu hơn về cách nghĩ của các độc giả.
Thật ra, khi mình bắt đầu edit truyện, tâm trạng của mình luôn thay đổi chóng mặt.
Phân vân có, lo lắng có, mà hào hứng cũng có.
Nói chung là cả vui cả buồn.
Phân vân vì không biết có nên edit không?
Lo lắng vì không biết mọi người đọc xong có ủng hộ không?
Hào hứng vì sắp được làm một việc mà mình yêu thích!
Nhưng từng ngày, từng ngày qua đi nhìn thấy "Pháp Y Vương Phi" được mọi người ủng hộ, nhìn thấy những nỗ lực bản thân được mọi người công nhận, mình cảm thấy vui lắm! Cảm thấy có thêm sức mạnh hơn, cảm thấy có mục đích để phấn đấu.
Số lượt xem mỗi ngày tăng lên, cũng là số lần mình bảo bản thân phải chăm chút hơn cho từng chương, từng chữ để mọi người có thể đọc truyện một cách thoải mái nhất!
Không biết các bạn có giống mình không?
Nhưng mỗi lần cảm thấy mệt mỏi, chán nản mình đều tìm truyện để đọc.
Có lúc sẽ là ngôn tình, có lúc lại là trinh thám, có lúc sẽ là xuyên nhanh,...!nhưng tất cả đều khiến mình quên đi ưu phiền, quên đi những thứ khiến mình buồn lòng.
Đọc từng trang truyện mình không chỉ bị thu hút bởi cốt truyện mà còn bị thu hút bởi cách dùng từ, cách edit của các bạn editor.
Thật sự mình hâm mộ các bạn ấy lắm! Nhất là những bạn edit truyện xuyên nhanh, mỗi thế giới cách dùng từ của các bạn ấy đều thay đổi, không hề bị trùng lặp!
Có lúc mình cũng thắc mắc tại sao các bạn ấy có vốn từ phong phú như vậy?
Có lẽ là do