Bởi vì chuyện tối hôm qua cho nên Nhiếp Cẩn Huyên không có tâm tình đi ra ngoài.
Vừa dùng bữa sáng xong liền ở trong phòng nghỉ ngơi.
Nhưng bên này Nhiếp Cẩn Huyên mới nghỉ ngơi được một lát, từ bên ngoài liền truyền đến tiếng gõ cửa, sau đó một quản sự bước vào thông báo sắp tới Túy Hà Sơn Trang sẽ có rất nhiều muỗi, vì để không ảnh hưởng đến các vị chủ tử, hoàng thượng đã phái người đem một ít đồ vật chống muỗi đến từng phòng.
Bề ngoài thái độ của tên quản sự kia vô cùng cung kính, giọng nói cũng dễ nghe nhưng hắn vừa dứt lời, ánh mắt của Nhiếp Cẩn Huyên liền thay đổi.
Nhiều muỗi?! Hiện tại mới chỉ vào đầu xuân, chưa tới mùa hè, sao lại xuất hiện muỗi chứ?!
Xem ra là Túy Ông chi ý bất tại tửu*!
Trong lòng Nhiếp Cẩn Huyên minh bạch, biểu tình trên mặt vẫn như cũ không để lộ tia cảm xúc khác thường nào, sau đó cũng không nhiều lời, gật đầu coi như đáp ứng.
Ngay sau đó, tên quản sự kia liền mang theo mấy tiểu thái giám vào phòng, bắt đầu công việc.
Nhìn bộ dáng giả vờ hơ dược thỉnh thoảng lại tìm chỗ này tìm chỗ kia của bọn họ, đáy lòng Nhiếp Cẩn Huyên không khỏi cười lạnh một tiếng.
Qua một hồi lâu, thấy trong phòng không có gì khác thường, tên quản sự kia liền mang người lui