Người đến là Cao Tài Dung.
Vừa nghe Cao Tài Dung lại đưa rượu đến, bước chân của Nhiếp Cẩn Huyên lập tức dừng lại, sau đó quay đầu nhìn thẳng vào mắt Ân Phượng Trạm một cái rồi mới đi mở cửa.
Động tác của Nhiếp Cẩn Huyên không nhanh không chậm.
Thời điểm cửa mở ra, khuôn mặt tươi cười của Cao Tài Dung liền đập vào mắt Nhiếp Cẩn Huyên, đồng thời đằng sau còn có một tiểu thái giám đang bưng bầu rượu.
"Ha hả, vương phi, nô tài lại quấy rầy rồi."
Người đầu tiên mở miệng là Cao Tài Dung, mà nghe hắn nói, Nhiếp Cẩn Huyên chỉ cười cười.
"Sao lại thế được, Cao công công cũng quá khách khí."
"Ha hả, nên làm, nên làm, vương phi quan tâm đến nô tài nên mới đối với nô tài như vậy, trong lòng nô tài đều hiểu rõ."
Thân là Thái giám tổng quản hoàng cung, lại là tâm phúc bên cạnh Thuận Thừa Đế, nhưng từ trước đến nay Cao Tài Dung đều nói chuyện vô cùng dễ nghe, không hề kiêu ngạo, siểm nịnh.
Dứt lời, hắn liền xoay người ra hiệu cho tiểu thái giám kia.
Sau đó tiểu thái giám kia nhanh chóng đưa một bình rượu màu bạc đến trước mặt Nhiếp Cẩn Huyên.
Thấy vậy, Nhiếp Cẩn Huyên tự nhiên cũng không khí nữa, duỗi tay nhận lấy bình rượu, rồi hơi mỉm cười với Cao Tài Dung.
"Ai, thế này làm sao ta dám đối mặt với Cao công công nữa đây, tối hôm qua cũng phiền toái Cao công công tự mình đi một chuyến, hôm nay lại..."
Nhiếp Cẩn Huyên bày ra bộ dáng thịnh tình không thể từ chối.
Nhưng không để Nhiếp Cẩn Huyên nói hết câu, Cao Tài Dung đã vội vàng xua tay nói.
"Nơi nào, nơi nào, vương phi ngàn vạn lần không cần nói như vậy...!Kỳ thật, đây đều là ý tốt của hoàng thượng, không phải ngày hôm qua nô tài tự mình đến Ngự Trân Phường lấy rượu cho vương gia và vương phi sao, cho nên thời điểm hoàng thượng tìm nô tài nói chuyện, nô tài liền đem việc này nói với hoàng thượng, hoàng thượng vừa nghe đã sai nô tài mang rượu đến cho vương gia và vương phi...Nếu vương phi muốn đa tạ thì phải tạ ơn hoàng thượng mới đúng, nô tài bất quá chỉ là người chạy việc mà thôi!"
Cười cười vài tiếng, sau đó Cao Tài Dung cũng không nói thêm gì nữa, đơn giản khom người hành lễ với Nhiếp Cẩn Huyên một cái rồi nói vài lời khách khí sau đó liền xoay người rời đi.
Chờ bóng dáng Cao Tài Dung và tiểu thái giám biến mất, Nhiếp Cẩn Huyên mới đóng cửa phòng lại.
"Xem ra tối hôm qua đã vượt qua khảo nghiệm?"
Nhỏ giọng nói một câu, dứt lời liền đặt bình rượu lên bàn, ngồi xuống ghế.
Mục đích hôm nay Thuận Thừa Đế phái Cao Tài Dung đến đây không đơn giản chỉ để đưa rượu.
Nhưng dựa vào tình huống tối hôm qua với một ít tiến triển vào sáng nay, Nhiếp Cẩn Huyên tin rằng đêm nay Thuận Thừa Đế an bài như vậy là để giảm bớt sự cảnh giác của Ân Phượng Trạm!
Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng vừa dứt lời, nàng lại không nhịn được ngước mắt nhìn bình rượu trên bàn một cái, sắc mặt cũng theo đó mà trầm xuống.
Lúc này, nghe Nhiếp Cẩn Huyên hỏi, Ân Phượng Trạm chỉ lẳng lặng dán mắt vào bình rượu kia, trầm mặc không nói.
Thấy hắn im lặng, Nhiếp Cẩn Huyên cũng không muốn mở miệng nói tiếp, chuẩn bị đứng dậy...!Ngay lúc này, Ân Phượng Trạm đang ngồi đối