Đông.....
Áng.....
Một tiếng trầm vang lên, tiếng chén trà bị ném bể vang lên đầy chói tai, theo sau toàn bộ căn phòng liền lâm vào một mảnh an tĩnh!
Không khí tràn đầy âm u cùng băng lãnh như có người chết! Thẳng đến một hồi lâu, Nhiếp Cẩn Huyên mới chậm rãi hồi phục lại tinh thần, ngước mắt nhìn chén trà nhỏ đã bị vỡ nát trong tay mình, tiếp theo ánh mắt dời đi, đối mặt với thần sắc hung hãn cùng âm hiểm làm cho người ta sợ hãi của Ân Phượng Trạm!
"A!....Ta....Ta...."
Nhiếp Cẩn Huyên có chút nghẹn nói không nên lời, bởi vì nàng cũng không hiểu được chính bản thân mình, rõ ràng từ trước đến nay tính tình của nàng đều vô cùng bình tĩnh, thế nhưng cũng có một ngày, bản thân lại cầm vật khác đánh người! Hơn nữa, người này còn chính là trượng phu của nàng! Trong lòng muốn nói cái gì đó, nhưng ở thời điểm Nhiếp Cẩn Huyên muốn mở miệng, hai mắt nàng lại đột nhiên mở to.
"Ngươi chảy máu a~!"
...!
Nhiếp Cẩn Huyên không nghĩ tới, bản thân nàng cũng chỉ tùy tay đập một cái, thế nhưng lại đánh đến nỗi khiến đầu của nam nhân trước mặt này chảy máu.
Mà giờ khắc này, chóp mũi ngửi được mùi tanh ngọt quen thuộc, nhìn từng giọt máu kia theo huyệt thái dương của Ân Phượng Trạm chậm rãi nhỏ xuống, sau đó không một tiếng động mà dừng ờ trên người mình, Nhiếp Cẩn Huyên lập tức luống cuống.
"Ngươi, ngươi không có việc gì đi...!Có cảm thấy choáng váng đầu óc không? Ta đây liền..."
Ngày thường đã quen nhìn thấy tử thi, nhưng Nhiếp Cẩn Huyên lại chưa bao giờ đả thương người khác.
Nhưng làm pháp y cũng phải tuân theo nguyên tắc của y học, nàng vẫn biết lương y như từ mẫu, thế nên chỉ sau vài phút kinh hoàng ngắn ngủi, Nhiếp Cẩn Huyên liền lập tức muốn đứng dậy giúp Ân Phượng Trạm băng bó miệng vết thương...!Ngay lúc Nhiếp Cẩn Huyên muốn ngồi dậy, Ân Phượng Trạm lại một phen duỗi tay bóp cổ nàng.
"Nhiếp Cẩn Huyên, ngươi muốn chết!".
ngôn tình hài
Tiếng nói trầm thấp, ngữ khí làm cho người nghe phải sợ hãi, trong nháy mắt Ân Phượng Trạm tựa như Tu La từ địa ngục ra tới, có thể bất kì lúc nào dễ dàng lấy đi sinh mạng của người khác.
Tuy Nhiếp Cẩn Huyên giãy giụa hết sức, nhưng chung quy vẫn không thể lay động nam nhân trước mắt nửa phần.
Không khí càng lúc càng loãng, đau đớn khiến nàng gần như chết lặng...!Nhiếp Cẩn Huyên cảm nhận được cái chết đang đến với mình! Vào lúc Nhiếp Cẩn Huyên muốn từ bỏ, Ân Phượng trạm lại đột nhiên ném nàng sang một bên, sau đó xoay người xuống giường.
Động tác của Ân Phượng Trạm quá bất ngờ, không khí nháy mắt cứ