Đạt Lai Lạt Ma cười hi hí nham hiểm: “Khí khí! Khí khí!” Tiếng cười âm u có thể so sánh với tiếng quạ đột nhiên vang lên trong đêm khuya thanh vắng, tạo cho người ta một cảm giác ớn lạnh.
“Tứ đại hộ giáo pháp vương Mật tông đều ở đây cả à! Hí hí! Bổn hoạt phật còn tưởng các ngươi sớm đi tây phương cực lạc rồi chứ! Năm xưa nếu không phải 4 lão già chết tiệt này, Hiển tông ta sao lại bị đuổi ra khỏi Bố Đạt La cung, với chút đạo hạnh của Ban Thiền, hắn đâu phải đối thủ của ta, bây giờ cuối cùng bổn hoạt phật cũng tóm gọn các ngươi rồi, không có 4 lão già các ngươi, ta chống mắt xem thử Hiển tông còn oai phong được bao lâu. Khí khí! 4 viên La hán xá lợi thượng hạng! Nếu ta luyện hóa nó rồi, tất cả người trong Mật tông các ngươi có hợp sức lại cũng không chống lại được ta đâu! Phải công nhận đạo hạnh của tứ đại pháp vương cao thâm quá nhỉ! So với bổn hoạt phật còn mạnh hơn 3 phần, nếu không có cơ hội tốt lần này, đúng thật là ta hết cách đối phó các ngươi, xem ra Hiển tông của ta sắp làm chủ Bố Đạt La cung rồi! Ha ha…” Đạt Lai Lạt Ma ngửa cổ lên trời cười như điên dại.
Bàn tay to béo xòe ra, 4 viên xá lợi bóng loáng bị Đạt Lai Lạt Ma ném vào miệng nuốt luôn xuống bụng. Sắc mặt Đạt Lai Lạt Ma liền tỏa ra một vầng hào quang sáng chói vàng chóe, “Hí hí, mạnh quá nhỉ! Chỉ dựa vào linh khí phủ trên bề mặt đã bồi bổ cho ta không ít rồi, xem ra phải luyện hóa mấy viên xá lợi mạnh mẽ này, bổn hoạt phật phải bế quan tu luyện một năm mới được.”
Phụt! Tứ đại pháp vương bị Khổn Tiên Tác trói gô cứng ngắt, khí huyết toàn thân không thể lưu chuyển, nhưng nguyên thần kết nối tính mạng trong 4 viên xá lợi bị Đạt Lai Lạt Ma dùng phật lực đánh tan, cả 4 người cùng lúc phun ra một ngụm máu tươi màu vàng lợt, La hán kim thân quả nhiên thần kỳ, ngay cả máu chảy trong cơ thể cũng biến thành màu vàng.
“Càn Cơ trưởng giáo, ngươi là trưởng giáo một môn phái tiếng tăm lẫy lừng, thế mà lại dùng thủ đoạn bỉ ổi ám toán chúng tôi, hay cho Mật tông và Côn Lôn còn là đồng đạo hảo hữu, nếu không phải năm xưa Mật tông ra tay giúp đỡ, ngươi có thể đối phó nổi với Ma đạo đệ nhất cao thủ Ôn Lam Tân sao? Hành động của ngươi chẳng khác nào tà ma ngoại đạo!” Đại Bi pháp vương bị đánh tan mất một nửa nguyên thần trong viên xá lợi, nếu không vì có La hán kim thân chống đỡ đã sớm hồn xiêu phách tán rồi, lão căm phẫn hành động bỉ ổi của Càn Cơ lão đạo, mất đi nguyên thần xá lợi, công lực tứ đại pháp vương tiêu tan gần hết, cảm giác sợ hãi bao trùm nội tâm, nếu không phải toàn thân bị trói gô không nhúc nhích được, cả 4 người đã lao tới liều mạng với Càn Cơ lão đạo rồi. Mật tông và Hiển tông vốn là đối thủ xung đột bao đời nay, Đạt Lai Lạt Ma tính kế đối phó họ là điều hiển nhiên, tứ đại pháp vương không thể nói gì, nhưng ngay cả Càn Cơ lão đạo cũng tham dự âm mưu thâm độc này thì quả thật không thể chấp nhận, tứ đại pháp vương phẫn nộ cùng cực, Chu Thanh tin chắc lúc này đây cả 4 người đang muốn phanh thây xẻ thịt Càn Cơ lão đạo ra mới hả được cơn giận.
“Hí hí! Hí hí!” Càn Cơ lão đạo thấy mọi việc diễn ra theo đúng kế hoạch sắp đặt từ trước, vẻ mặt âm u cũng bắt đầu giãn ra, cười khoái trá vài tiếng, toàn thân tỏa ra khí thế quái dị, “Ai bảo Mật tông các ngươi có thế lực quá lớn ở Tây Vực chứ? Cây to đón gió, cho dù lão đạo không đối phó các ngươi, cũng có người khác đến đối phó các ngươi thôi. Đạt Lai Lạt Ma chẳng qua tình cờ gặp mặt lão đạo, tiện thể giúp lão đạo một tay trả mối thù không đội trời chung. Hí hí! Các ngươi cũng coi như đã làm một việc công đức rồi, sau này chuyển thế luân hồi còn có thể đầu thai vào một gia đình tốt đấy!” Càn Cơ lão đạo lên tiếng chế giễu, Đại Bi pháp vương tức đến nỗi ngất xỉu, lão đã bị trúng nhát chém Hóa Huyết thần đao của Chu Thanh, nguyên khí tổn thương nặng, bây giờ viên xá lợi chứa nguyên thần bản mệnh lại bị Đạt Lai Lạt Ma tịch thu, còn hứng chịu lời lẽ cay nghiệt của Càn Cơ lão đạo, chỉ còn cách cái chết gang tấc nữa thôi, không ngất xỉu mới lạ.
“Yên tâm, sao ta có thể để chúng chuyển thế đầu thai chứ, mấy lão già này đã chuyển thế 3 lần rồi, kinh nghiệm phong phú, để chúng lại e sẽ thành mối họa sau này. Hí hí! 4 cơ thể La hán kim thân, ta có thể dùng luyện chế thân ngoại hóa thân mạnh mẽ được đó!” Đạt Lai Lạt Ma thấy Đại Bi pháp vương ngất đi, quơ tay một cái, Tịch Diệt pháp luân đã nắm trong tay, sau khi xem xét tỉ mỉ một hồi, Đạt Lai Lạt Ma đột nhiên cười phá lên như điên, Chu Thanh có cảm giác tên phiên tăng to béo này chắc bị chập vài sợi dây thần kinh trong đầu, hoặc là lão đã bị chó dại cắn.
“Quả nhiên là Tịch Diệt pháp luân hàng thật, hôm nay ta có được 4 viên xá lợi của tứ đại pháp vương đã là món lợi lớn nhất từ trước đến nay rồi, thế mà bây giờ còn có thêm bảo vật trong truyền thuyết Phật môn. Bồ đề kim thân nha! Chỉ cần ta tham ngộ được bồ đề kim thân, luyện thành Lục trượng pháp tướng, trong thiên hạ này còn ai là đối thủ của ta nữa chứ? Cuối cùng Hiển tông ta đã có ngày viết nên trang sử hiển hách rồi. Ha ha! Ha ha! Đến lúc đó đừng nói là dưới trần gian, cho dù là Phật giới, ta cũng là Phật tổ một cõi rồi!” Đạt Lai Lạt Ma càng nói càng kích động.
Dù là Mật tông hay Hiển tông, đều có truyền thuyết về Tịch Diệt pháp luân, chỉ là câu chuyện có hơi khác biệt, nhưng có một điểm tương đồng, chính là trong Tịch Diệt pháp luân có ghi chép một bộ vô thượng huyền công vô cùng thần diệu, có thể trực tiếp tu luyện thành Phật tổ kim thân, không cần chuyển thế luân hồi.
“Đạt Lai hoạt phật! Xin ngài đừng quên tên tiểu tử kia cũng đã tu thành bồ đề kim thân rồi, nếu hôm nay không có tứ đại pháp vương góp sức, cộng thêm Khổn Tiên Tác, chúng ta cũng không đối phó nổi tên tiểu tử này đâu. Tên tiểu tử tự xưng là hải ngoại tán tu, nhưng lại không có thế lực gì, trên người có vài món pháp bảo hảo hạng, hôm nay ngài đã thu được nhiều lợi ích rồi, hay là giao tên tiểu tử này cho ta nhé!” Càn Cơ lão đạo vẫn giữ vẻ mặt âm u quái dị, nhưng khi nói chuyện