Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Thiên quỷ đạm hồn (2)


trước sau



“Ý ! Minh Ma đảo Vương Trung đạo nhân, cái tên này nghe rất quen, hình như đã nghe qua ở đâu rồi ?” Chu Thanh vừa nghe tên này, cảm thấy rất quen tai, đang gắng nhớ lại. Truyện "Phật Đạo "



“Minh Ma đảo ?!” Huyền Võ lão đạo cũng nghệch mặt ra: “Minh Ma đảo này nằm sâu giữa lòng đại dương, nhưng không phải ở đáy biển, mà là trên mặt biển, xung quanh trăm dặm sương mù dày đặc, người sống không dám đến gần, mà còn có ma trận vô cùng lợi hại bảo vệ nữa, không biết trên đó có ma môn đạo hữu lợi hại nào ở không, cũng có đạo hữu từng đi thăm dò, nhưng không tìm ra manh mối gì, chỉ biết đó là động phủ của cao nhân, lâu dần chẳng ai muốn quan tâm nữa, không ngờ hôm nay quả nhiên lại đến thăm hỏi lão đạo, ha ha, lão đạo đương nhiên phải xem qua diện mạo thật của ma môn đạo hữu này.”



Huyền Võ lão đạo xuất ngôn giải thích, càng nói càng hưng phấn: “Tính ra cũng khéo, tuy Chu đạo hữu tu luyện huyền công chính tông, lại sử dụng ma đạo đại trận, động phủ thì ở trung tâm đại dương, thiết nghĩ còn quen thuộc tình hình trên Minh Ma đảo hơn lão đạo ta đây.” Huyền Võ lão đạo cũng không phải là người tốt lành gì, biết có nhân vật thần bí đột nhiên đến thăm mình, trong lòng cũng có mấy phần cảnh giác.



Ở dưới biển đa số đều là những người thanh tu, không màng sự đời, nhưng cũng có một số ít người trong lòng đầy rẫy dã tâm, mấy trăm năm nay những người tìm đến cửa Thương Lãng thủy cung để tranh giành cũng không ít, Huyền Võ lão đạo đã ra tay đuổi đi mấy lượt, nhưng may mà Thương Lãng thủy mạc ở bên ngoài thủy cung này là Cấm Chế vô cùng lợi hại, có mấy người tu đạo với ý đồ bất lương dùng vũ lực đánh vào, đều bị cấm chế cắn trả lại, phải chịu kết cục thê thảm.



Chu Thanh đang suy nghĩ, nghe Huyền Võ lão đạo hỏi, không kịp nghĩ kỹ, đã lắc đầu thở dài mà nói: “Bần đạo cũng không biết, nhưng nếu đối phương đã đến thăm hỏi, vẫn nên ra ngoài tiếp kiến, chúng ta cũng nên gặp cho biết đó là nhân vật nào chứ.” Nghe nói Minh Ma đảo thần bí như vậy, còn là ma đạo cao thủ, Chu Thanh cũng động tâm tư, muốn biết rốt cuộc đó là nhân vật lợi hại nào.



“Lão tổ, cần gì khách khí với lão rùa này, cứ đánh thẳng vào Cấm Chế, giết vào bên trong, bắt giữ lão rùa ấy, ép họ quy thuận là được rồi.” Ôn Lam Tân đã đến trước Thương Lãng thủy mạc từ sớm, ung dung thản nhiên, quan sát kỹ càng. Hai bóng người màu huyết lẩn quẩn hình như trí tuệ không cao, nghe Hiên Viên pháp vương lấy âm thanh bức phá Thủy Mạc, bất giác tru tréo kêu lên một cách khó hiểu.




“Hai đứa bây im đi, suy nghĩ của lão tổ cao thâm khó đoán, làm vậy đương nhiên là có đạo lý sâu xa, các ngươi chỉ mới mở mang đầu óc được một chút, sao có thể hiểu được chứ.” Thiên Huyền Huyết Ma không đợi Hiên Viên pháp vương lên tiếng, lập tức quở mắng, chỉ e Hiên Viên pháp vương nhất thời nổi giận, liên lụy đến cả mình. Hai huyết ảnh này, cũng là ô huyết (máu ô nhiễm) ngàn năm hấp thu tử khí rồi tu luyện mà thành, chẳng qua hắn đã đi trước một bước sinh ra linh trí, còn hai tên này, sinh ra ý thức chưa được bao lâu, luồng sát khí vẫn còn lưu trong ý thức, chưa tiêu trừ được, nên rất lỗ mãng, không biết trời cao đất dày.



Hiên Viên pháp vương không thèm đếm xỉa hai huyết ảnh này, đối với ông ta mà nói, ba tên này chẳng qua là đồ chơi mà ông ta tạo ra mà thôi, bây giờ có chút giá trị lợi dụng, trí tuệ không cao cũng tốt, chỉ cần biết chém giết là đủ, rất hợp với khẩu vị của Hiên Viên pháp vương, còn Thiên Huyền Huyết Ma bây giờ, linh trí cũng không thua kém gì loài người, còn có thêm mấy phần xảo quyệt, Hiên Viên pháp vương không thích lắm, nhưng quả thật ông cũng cần một thủ hạ đắc lực, chỉ là tên này pháp lực hơi kém một chút.



“Nếu tên Chu Thanh kia chịu quy thuận ta, dựa vào cây Hóa Huyết đao của hắn, muốn hoàn thành đại nghiệp thiên cổ này cũng chẳng phải chuyện khó khăn gì, chỉ e ngại những pháp bảo của mấy tên tạp mao, sau khi phi thiên để lại cho các đạo môn Trung Thổ quá lợi hại, những thứ còn lại không đáng để mắt tới.” Với công lực hiện tại của Hiên Viên pháp vương đương nhiên biết Cấm Chế trên Thương Lãng Thủy Mạc lợi hại đến cỡ nào, thượng cổ Thủy Tiên mượn lực của thiên kiếp để hình thành Cấm Chế, đó đã là thủ đoạn của thần tiên, nếu như Hiên Viên pháp vương hồi phục chức thống soái yêu tộc trong thiên hạ như năm xưa, còn là pháp vương không đối thủ như trong thời kỳ công lực còn mạnh, vẫn có thế thử một lần, còn giờ thì, công lực mới hồi phục chưa đến năm phần, không bị Cấm Chế cắn trả lại nổ thành bột vụn, mới là chuyện lạ.



Thương Lãng thủy cung quả nhiên là danh bất hư truyền, Thiên Hỏa Lôi Canh, Thiểm Điện Hắc Phong, những thứ này đều là những thứ lợi hại chỉ có trong Cửu Đại Thiên kiếp ! Xem ra chúng ta phải cẩn trọng mà đối phó, ngộ nhỡ Huyền Võ lão đạo có pháp bảo do thiên kiếp luyện chế, vậy thì chúng ta khó mà ra tay.” Vạn Ma phướn dựng đứng sau lưng Ôn Lam Tân, Ma Thần chi tướng gầm thét đòi ra, múa may lưỡi hái. Truyện "Phật Đạo "



Họ không hề biết sự tồn tại của Thương Lãng thủy đạo, nên đều trực tiếp dùng pháp bảo huyền công lặn thẳng một mạch xuống, mới đến được chỗ này, tuy Ôn Lam Tân ma công cái thế, nhưng bây giờ cũng tiêu hao không ít công lực. Hiên Viên pháp vương vốn là thể vô hồn, tuy không phải yêu quái trong nước, nhưng cũng có thể dễ dàng lặn xuống biển sâu so với loài người, nào yếu ớt giống cơ thể con người như Ôn Lam Tân.



May là trong phạm vi mười mẩu quanh Thương Lãng Thủy Mạc hoàn toàn cách biệt với nước biển, nếu không thì Ôn Lam Tân sẽ khó mà chịu nổi.



Thương Lãng Thủy Mạc tuy là Cấm Chế trùng trùng, nhưng vị Thủy Tiên năm xưa đã sớm nghĩ tới việc các đạo hữu đến thăm, nên chỉ Cấm Chế không thể dùng pháp thuật để công đánh, còn âm thanh thì có thể xuyên thấu vào tận trong thủy cung.



“Minh Ma đảo chủ đến thăm, khiến lão đạo đây cảm thấy vinh hạnh ! Không biết có điều chi chỉ giáo ?” Thương Lãng thủy mạc óng ánh xanh thẳm cấp tốc lưu động, tiếng nước róc rách mang theo tiếng chạm nhau bi li bô lô của điện quang, khí thế lớn mạnh.



Khi thủy mạc mở ra, để lộ cửa vào, Hiên Viên pháp vương thấy tình cảnh này, đã mau chóng bước vào bên trong cửa, tốc độ cực nhanh, cứ như là gấp đi đầu thai vậy. Truyện "Phật Đạo "



Cửa lớn của đối phương mở to, có ý tỏ

rõ không có cảnh giác với mình, đương nhiên phải gấp rút bước vào.




“Hả ! Ngươi vẫn chưa chết à !”



“Hi hi ! Ta bảo sao cái tên này nghe quen tai thế, thì ra là hai vị sao, đại ân đại đức của hai vị, bổn tông còn chưa kịp báo đáp, hôm nay bổn tôn đương nhiên phải trả cho hết chứ.”



“Đông Tử, chỉ dựa vào ngươi, còn chưa đáng để lão tổ ta để mắt tới, đạo hạnh tiến bộ nhiều rồi sao, bổn pháp vương biết ngươi đã có được không ít lợi lộc, không ngờ đã tu đến trình độ Hóa Hư nhanh như vậy, nhưng trong mắt bổn pháp vương chẳng qua cũng chỉ là hạng hữu danh vô thực thôi !”



Một thôi hồi những lời đối thoại được thốt ra từ miệng Chu Thanh, Ôn Lam Tân, và Hiên Viên pháp vương, nhìn thấy 3 người như là đã quen thân, Vân Hà tiên tử và Huyền Võ lão đạo nhìn nhau, cảm thấy kỳ lạ, không nói nên lời.



Hiên Viên pháp vương cười lạnh lùng, huyết quang trên mày lấp lánh, tinh thần niệm lực mạnh mẽ hóa thành vạn mũi kim nhọn bắn về phía Chu Thanh !



Cùng lúc đó, Ôn Lam Tân cầm Vạn Ma phướn lắc một cái, Thần Ma Tướng to lớn từ trong phướn nhảy ra, hóa thành một hư ảnh như hồn ma phiêu bồng, trong chớp mắt đã đứng tước mặt Vân Hà tiên tử, đưa cao lưỡi hái chém xuống.



Cùng lúc đó hai người đưa ra pháp bảo pháp thuật ngăn giữa Chu Thanh và Vân Hà tiên tử. Hiên Viên pháp vương và Ôn Lam Tân dường như đã có bàn bạc trước, hai người không hẹn mà hai đôi tay cùng giơ lên, hơn trăm phi kiếm đen láy âm lạnh, bay dày đặc hướng về phía Huyền Võ lão đạo.



Hơn trăm cây phi kiếm này do hai người đã luyện chế ở Huyền Âm Hắc Băng trong thông đạo Trường Bình, uy lực cũng không nhỏ, nhất là lúc luyện chế đã thêm vào Tử Ngọ Hàn Triều, hàn khí càng kinh người hơn.



Vốn dĩ nguyên lực của nước trong Thương Lãng thủy cung vô cùng dày đặc, bị âm khí lại thêm Tử Ngọ Hàn Triều đông lại, cả không gian trở thành vô số bức tường băng trong suốt, tầng tầng lớp lớp, nước biển xanh thẳm bên ngoài phản xạ lại ánh sáng vào trong, ánh sáng lay động, trông rất thích mắt.



Hiên Viên pháp vương và Ôn Lam Tân hiểu rõ, trong những người có mặt ở đây thì Huyền Võ lão đạo công lực thâm hậu nhất, chỉ cần giết người này, vậy là đại cục đã định, còn về Chu Thanh thì, hai người biết đạo hạnh của hắn đã tiến bộ nhiều, nhưng vẫn không có tính uy hiếp cao như Huyền Võ lão đạo.



Hai người vốn dĩ đã lên kế hoạch rất tốt, trước tiên giả dạng đến thăm đạo hữu, thăm dò thử ý tứ của Huyền Võ lão đạo, nếu Huyền Võ lão đạo có sơ hở gì, sẽ ra tay hạ sát ngay, cũng là tên Huyền Võ lão đạo này làm nhiều việc thiện, phúc duyên thâm hậu, vừa vặn Chu Thanh lại nhận ra hai người, chứ nếu không thì, hai người họ đột nhiên hạ thủ như thế, Huyền Võ lão đạo công lực có thâm hậu hơn nữa, dưới sự công kích của hai vị tuyệt đại cao thủ, cũng phải nuốt hận mà chết.




Nhưng sự có mặt của Chu Thanh và Vân Hà tiên tử đã phá vỡ mọi kế hoạch, theo như dò thám họ được biết, bên trong Thương Lãng thủy cung có hai nhân vật Phản Hư, vừa may đạo hạnh mà Chu Thanh và Vân Hà tiên tử biểu hiện ra lại trùng khớp với tình báo, nên hai người Hiên Viên pháp vương đã ngộ nhận.



Chu Thanh biết một số tẩy của hai người, nếu hắn nhắc nhở Huyền Võ lão đạo phòng bị, thì kế hoạch tập kích của hai người sẽ vỡ như bọt biển. Nắm lấy thời cơ, lập tức hạ sát thủ, phản ứng của hai người quả thật rất mau lẹ.



Còn Chu Thanh thì đã sớm biết tẩy của hai người, cười hai tiếng hi hi lạnh lùng. Cử Nhật Kim Ô pháp bào cấp tốc căng ra, một luồng niệm lực tinh thần lớn mạnh phát ra từ trên người Chu Thanh, ép về phía Hiên Viên pháp vương và Ôn Lam Tân, Chu Thanh bây giờ đâu phải bộ hạ dưới trướng lúc xưa nữa, hai người này ở dưới đáy động Trường Bình ám sát mình, hại mình hiểm đến nỗi suýt mất cả mạng, đó là lần đầu tiên Chu Thanh bị ám sát, không phải là Chu Thanh không sáng suốt, chỉ là thực lực giữa hai bên cách biệt quá lớn. Chu Thanh nhờ vào ma khí thượng cổ mới có thể xoay chuyển tình thế, nhưng cũng chỉ ở thế bị động, đương nhiên không đủ khả năng để chiếm thế chủ động rồi, nhưng bây giờ đã khác, công lực đạo hạnh của Chu Thanh đã tiến bộ nhiều, trên tay còn có mấy món pháp bảo Phong Thần, lại đầy lòng tin.



Gặp mặt kẻ thù, mắt vô cùng đỏ, Chu Thanh vừa gặp mặt đã biết Hiên Viên pháp vương chắc chắn sẽ động thủ, đánh lén ở mức độ này vốn không gây hề hấn gì với hắn.



Hai luồng niệm lực mạnh mẽ đụng nhau trong không trung, vô cùng ghê gớm, những bức tường băng do Tử Ngọ hàn Triều đông kết thành cũng chống đỡ không nổi, bức tường băng chắc chắn đã nát vụn thành từng miếng băng vụn lớn lớn nhỏ nhỏ, rơi xuống mặt đất được hình thành từ thiên thạch, những tiếng lốp bốp ! Ding dong ! Vang mãi không dứt.



Hai người này, chuyên đi tìm thiên tài địa bảo khắp nơi, đến Thương Lãng thủy cung này chắc cũng không có ý định tốt lành gì, nhìn thấy Huyền Võ lão đạo bị hai người liên thủ tấn công, Chu Thanh cũng không lo lắng, Huyền Võ lão đạo dù gì cũng là nhân vật đã qua được tiểu thiên kiếp, tuy là bị đánh lén, nhưng mức tấn công như vậy vẫn có thể chống đỡ nổi.



Hiên Viên pháp vương cười một cách khó hiểu, chín bé gái khoảng bảy, tám, chín tuổi xuất hiện dưới đất, chín đứa bé này đều mặc yếm đỏ, đứa nào cũng trắng trẻo, mập mạp, nhỏ nhắn đáng yêu.



Chu Thanh nhìn thấy, như gặp phải ma vậy, buột miệng nói: “Cửu Tử Mẫu Thiên quỷ !”



Hiên Viên pháp vương cuối cùng đã ra độc chiêu



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện