Chu Nghi ngớ ra giây lát, còn tưởng mình nghe lầm, bên kia Liêu Tiểu Tiến đã thét lên một tiếng dữ tợn, thanh phi kiếm trong suốt như pha lê tím bắn ra từ miệng, 9 vết xăm ánh vàng trên thân kiếm hiện ra, hóa thành 9 luồng kiếm quang dài 3 trượng, rộng hơn thước, giáng xuống đầu ba nam một nữ kia, tiếng ầm ầm chấn động cả mặt đất xung quanh mười mấy trượng, uy lực mạnh mẽ.
Liêu Tiểu Tiến hiểu rất rõ cá tính của Chu Thanh: Người không phạm ta, thỉnh thoảng ta còn gây hấn chơi, nếu người dám phạm ta, diệt môn không tha thứ. Nên Chu Thanh vừa đưa ra mệnh lệnh, Liêu Tiểu Tiến khỏi cần suy nghĩ đã ra tay tấn công phủ đầu trước.
Thanh phi kiếm của Liêu Tiểu Tiến ngay cả vị chuyên gia chế tạo pháp khí như Chu Thanh cũng không nắm hết tính năng của nó, từ khi phi kiếm chế tạo ra, Liêu Tiểu Tiến ngoại trừ lấy ra tu luyện, chỉ dùng có một lần khi đối đầu với Bát Cực Lang Vương, nhưng lần đó Liêu Tiểu Tiến mới luyện bí quyết Kiếm Khí Lăng Không được 3 ngày, chưa phát huy được uy lực của thanh phi kiếm cổ quái này, bây giờ có thể xem như lần đầu tiên chính thức dùng nó đối địch, ngay cả Chu Thanh nhìn thấy uy lực của thanh phi kiếm cũng ngấm ngầm kinh hãi.
Chu Nghi lúc này mới bừng tỉnh, hét to một tiếng, thanh phi kiếm Chu Thanh cho cô cũng hóa thành một đạo kiếm quang đánh về phía cô gái cầm gương bát quái. Chu Nghi tức giận vừa rồi cô ta đột nhiên xuất chiêu đánh lén muội muội, nên cú đánh này dùng hết toàn bộ sức mạnh, nhưng uy lực rõ ràng không bằng chiêu thức của Liêu Tiểu Tiến, kiếm quang chỉ có một đạo, không giống như 9 đạo kiếm quang của Liêu Tiểu Tiến bao trùm lấy cả 4 người kia.
Chu San tự biết công lực của mình còn chưa được, những ngày qua tuy cần cù khổ luyện ngày đêm, nhưng cũng chỉ luyện đến Dẫn Khí sơ kì, không hề giúp được gì trong trận chiến ác liệt đang diễn ra, chỉ biết nắm chặt Phiên Thiên ấn Chu Thanh đã cho trong tay, căng mắt ra theo dõi trận chiến, xem có ai sơ hở sẽ thừa cơ quăng ấn ra tấn công. Truyện "Phật Đạo "
Nhìn thấy 9 đạo kiếm quang dũng mãnh của Liêu Tiểu Tiến, Chu San nghĩ thầm: Vị đại ca này ngày thường cứ hay đùa giỡn, thái độ ngờ nghệch, không ra dáng có chút bản lĩnh gì hết, không ngờ lại lợi hại đến thế.
Chu Thanh cũng ngầm kinh ngạc: Liêu Tiểu Tiến rõ ràng chưa luyện đến cảnh giới phân hóa kiếm quang mà, chỉ dựa vào thanh phi kiếm cổ quái trên tay nó mà có thể phân hóa ra 9 đạo kiếm quang sao? Chu Thanh nghĩ hoài không thể hiểu nổi.
Ba nam một nữ bên kia cũng không nghĩ rằng hai tên một người một yêu kia lúc đầu còn cung kính thưa chuyện, tự nhiên nói đánh là đánh, thay đổi còn nhanh hơn cả lật trang sách, nhưng dù gì cũng là đệ tử danh môn, công lực coi như có chút thành tựu, sau giây phút ngỡ ngàng ngắn ngủi đã nhanh chóng trấn tỉnh, 3 tên nam tử cùng hét to giận dữ, vầng hào quang 3 màu tím, xanh, đỏ bắn thẳng lên không trung, hóa thành vài trăm luồng sáng tạo một lá chắn che lấy 4 người vào giữa.
9 đạo tử kim kiếm khí của Liêu Tiểu Tiến giáng liên tiếp vào lá chắn, phát ra tiếng nổ leng keng như kim loại chạm nhau, âm thanh chát chúa, lá chắn hào quang 3 màu bị đè nén xuống, hiển nhiên vì sức ép từ kiếm khí của Liêu Tiểu Tiến quá khủng khiếp, lá chắn sắp chống đỡ không nổi.
Phụt! Từ trong lá chắn lóe lên tia máu, có người phun ra một ngụm máu tươi, dùng máu nóng phát động uy lực của pháp bảo. Vầng hào quang của lá chắn phình to nuốt chửng 9 đạo kiếm quang của Liêu Tiểu Tiến, còn đạo kiếm khí của Chu Nghi tất nhiên không phát huy được tác dụng nào cả.
Công lực của mấy người kia vốn chỉ tương đương nhau, đều luyện tới Dẫn Khí trung kì, chỉ dựa vào pháp bảo mạnh nên giữ được tính mạng. Liêu Tiểu Tiến có thanh phi kiếm cổ quái, lại ra tay bất ngờ, thế mà chưa diệt được tên nào, đủ thấy pháp bảo của 3 tên nam tử kia không phải thứ tầm thường.
Chu Thanh vận chuyển nguyên thần đã sớm nhìn rõ, vật thể phát ra vầng hào quang 3 màu tạo thành lá chắn chính là 3 chiếc vòng cổ quái lơ lửng trên không, điều kì lạ là những chiếc vòng không làm từ chất liệu kim loại hoặc ngọc thạch, hiển nhiên cả 3 chiếc vòng cùng thuộc về một bộ pháp bảo.
Bộ pháp bảo này là hàng tốt đây! Vừa đủ chia cho 3 người họ, còn ta sẽ lấy cái gương bát quái kia. Chu Thanh đã sớm tính toán chia chác bảo vật trong đầu, 4 tên đệ tử Mao Sơn kia như cá nằm gọn trong lưới, Chu Thanh không vội ra tay, cứ để mặc Liêu Tiểu Tiến và Chu Nghi rèn luyện