Lăng Phi kinh ngạc thốt lên: “Cục trưởng, Hướng Huy sao có thể làm tổ trưởng được? Hắn…”
“Thế nào? Đây là mệnh lệnh, ta không dễ thu xếp với bên Mao Sơn đâu. Ngươi muốn ta xử lí sao chứ? Hiện nay áp lực của ta cũng lớn lắm, ngươi phải nghĩ cho đại cuộc mới được!” Trương cục trưởng ngắt lời Lăng Phi.
Lăng Phi chỉ còn cách moi ra một cuốn sổ đặt lên bàn, không thèm chào từ biệt đã đi ra ngoài.
Trương cục trưởng nhăn nhó, lắc đầu nguầy nguậy định trách mắng vài câu, nhưng thấy trong nhà còn có Trần Ất đạo nhân, cuối cùng vẫn ngậm miệng không nói gì.
Sau khi Lăng Phi ra ngoài không lâu, Trương cục trưởng quay sang Trần Ất đạo nhân, nói: “Lăng Phi đi mời Càn Cơ đạo trưởng rồi, nhưng nếu quả đúng là người đó, e rằng ngay cả Càn Cơ đạo trưởng cũng gặp rắc rối!”
“Mối thù này phải là Càn Cơ đạo trưởng mới hóa giải được! Ma đạo tu luyện thần tốc, vượt xa Đạo gia, nếu đúng là người đó, dù có tề tụ Tứ đại tông sư khác cũng vô ích thôi!” Trần Ất nói ra một câu đầy ẩn ý, Trương cục trưởng nghe không hiểu gì cả.
“Nhược Thủy! Muội nghe huynh giải thích đi mà!” Trước tòa nhà, Hướng Huy bám riết lấy Lăng Nhược Thủy.
“Hừ! Nhất định là ngươi phá đám, nếu không huynh trưởng của ta sao lại mất chức tổ trưởng rồi? Còn ngươi thì được chọn thay thế, những người có công lực cao hơn ngươi trong Long tổ đầy ra đó, ngươi còn dám nói không phải ngươi bày trò ư?” Lăng Nhược Thủy nói chuyện không hề khách sáo.
“Tại sao lại đổ cho huynh bày trò chứ? Đây là quyết định của Trương cục trưởng mà, có liên quan gì đến huynh đâu!” Hướng Huy trưng ra bộ mặt oan ức.
“Tưởng ta là con ngốc hả? Đừng tưởng ta không biết nhé, Thục Sơn các ngươi đã sớm so kè với Côn Lôn của ta lâu rồi, vụ việc lần này nhất định là các ngươi cố tình bày ra.” Nói xong, Lăng Nhược Thủy không thèm nhìn Hướng Huy nữa, quay lưng bỏ đi.
Hướng Huy nghiến răng keng kéc: “Con nha đầu láo lếu, ngươi thông minh thì mặc kệ ngươi, ta sớm muộn gì cũng tóm gọn ngươi trong tay, đến lúc đó bắt ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!” Hướng Huy vẫy tay một cái, một bóng người lách ra, chính là Tạ Hiểu Hoành. Truyện "Phật Đạo "
“Thế nào rồi? Có điều tra được gì không? Lần này không biết là thần tiên phương nào giúp ta một vố to, đi giết chết 4 tên đệ tử Mao Sơn, nếu không phải như thế, muốn đuổi tên Lăng Phi kia khỏi ghế tổ trưởng chắc còn phải tốn nhiều công sức đấy!” Hướng Huy đắc ý vô cùng hỏi Tạ Hiểu Hoành. Truyện "Phật Đạo "
“Huy ca!” Sắc mặt Tạ Hiểu Hoành trở nên khó coi, nói: “Vụ việc lần này nghiêm trọng hơn cả chúng ta nghĩ đó, đệ vừa dò la được rồi, ngoại trừ 4 tên đệ tử Mao Sơn bỏ mạng, còn có Trần Không lão đạo của Ai Lao Sơn, lão già này 30 năm trước đã là cao thủ Hóa Thần kì rồi, đệ còn nghe họ nói hình như là hành vi của cao thủ Ma đạo.”
“Cái gì? Cao thủ Hóa Thần mà cũng bị giết à? Còn là hành vi của cao thủ Ma đạo nữa ư?” Hướng Huy lạnh toát sống lưng, thân là chánh tông đệ tử của Thục Sơn, Hướng Huy tất nhiên hiểu cao thủ Hóa Thần kì mạnh đến mức nào, nhất là cao thủ Hòa Thần kì vào 30 năm trước nữa chứ.
“Xem ra chúng ta không nên manh động, nếu kẻ đó đủ sức giết chết cao thủ Hóa Thần kì, còn là người trong Ma đạo thì chúng ta tốt nhất đừng kết thù với hắn. Người trong Ma đạo chuyện gì cũng dám làm, giết người giữa phố xá như giẫm chết con kiến, chúng hoàn toàn không cần biết đến luật lệ gì đâu.”
“Đệ mau đi thông báo cho mấy sư huynh đệ Thục Sơn, khi chấp hành nhiệm vụ phải cẩn thận, không được xung đột với người lạ, có việc gì hơi nguy hiểm thì giao cho đệ tử các môn phái khác đi làm là được rồi.” Hướng Huy nhỏ tiếng dặn dò Tạ Hiểu Hoành.
“Vậy có cần thông báo với trưởng môn không?”
“Không cần, nói ra e còn rắc rối hơn, nói không chừng sư phụ lại phái đại sư huynh đến, lỡ huynh ấy xung đột với tên cao thủ Ma đạo kia thì không hay lắm đâu, chúng ta còn phải dựa vào đại sư huynh đối phó Lăng Phi mà!” Hướng Huy nhếch mép cười nham hiểm.
Từng luồng khói mờ mờ ảo ảo bốc lên, Chu Thanh phất tay nhẹ nhàng một cái, luồng khói liền hòa tan vào không khí, nhưng lập tức lại có luồng khói khác bốc lên.
Liêu Tiểu Tiến thấy Chu Thanh bày 8 tách trà nhỏ tinh xảo trên bàn, tách trà không ngừng xoay chuyển, hình như loạn xạ, nhưng cũng hình như tuân theo một quy luật nào đó.
Khói nóng bốc lên từ 8 tách trà, mùi thơm phức của lá trà phảng phất