" Cổ quái cổ quái! Như thế nào cả bốn tên đều đã tới được Dẫn Khí hậu kỳ, chẳng nhẽ thiên tài địa bảo của Thục Sơn kiếm phái là làm ra từ bùn à? Có thể dùng xả láng như vậy?"
Chu Thanh truyền âm cho Hiên Viên pháp vương: "Bốn đệ tử Thục Sơn này ta đều đã gặp rồi, mấy tháng trước mới chỉ là Dẫn Khí trung kỳ, không biết sao lúc này đã vọt lên đến hậu kỳ. Nếu mà người bình thường còn tiến bộ được đến bực này, thì chỉ sợ Thục Sơn kiếm phái không đến vài năm các môn nhân đệ tử đều sẽ đắc đạo phi thăng hết à?"
Ánh mắt Hiên Viên pháp vương hơi lóe lên, thản nhiên nói: "Chẳng phải ngươi cũng giống vậy sao, lấy Kim tằm sáu cánh của tên Lục Bào đó luyện thành nguyên thần thứ hai, ép cho tu vi của mình lên tới Hóa Thần kỳ. Nếu như ta nhìn không lầm thì tu vi bản thể của ngươi còn chưa đột phá đến Dẫn Khí hậu kỳ phải không, còn không bằng cả tiểu nha đầu tên là Lý Dung kia nữa. Hậu bối của Dư Hóa tông sư chỉ kém cỏi như vậy sao, chỉ biết đầu cơ trục lợi phải không?"
Chu Thanh cười khẩy đáp: "Con đường tu luyện, Đạo gia tuần tự mà tiến, Ma môn ta lại nghịch thiên hành sự, không từ bất cứ việc xấu nào. Chỉ cần có thể làm tăng lên thực lực của mình, thì cho dù có dùng thủ đoạn nào cũng có sao. Tiền bối tư tưởng cổ hủ, xem ra vẫn chưa hiểu được ý nghĩa chân chính của Yêu Ma nhị đạo rồi." Truyện "Phật Đạo " Truyện "Phật Đạo "
Hiên Viên pháp vương công lực thâm hậu, ánh mắt lợi hại, nhưng mà so đấu công phu khua môi múa mép với Chu Thanh thì chỉ sợ ngay cả cơ hội mở miệng cũng không có nữa.
Hiên Viên pháp vương vẻ mặt bất mãn những lại chẳng phát tác ra được, chỉ đành hừ lạnh một tiếng: "Ngươi có nguyên thần thứ hai thì bọn chúng có tiên thiên kiếm nguyên. Hơn nữa bốn tiểu bối này linh khí tràn đầy, hiển nhiên là đã nếm qua linh đan diệu được gì rồi, lại được cao thủ phạt mao tẩy tủy nữa. Thục Sơn kiếm tu nhập đạo, chân nguyên pháp lực đều nằm ở trên thân kiếm, hiệu quả cũng giống như là nguyên thần thứ hai vậy." Hiên Viên pháp vương nói những lời này có vẻ hơi hàm hồ, Chu Thanh cũng không hỏi nhiều, chỉ chuyển lực chú ý sang trò hay ở trên sân. Truyện "Phật Đạo "
Ba người vừa hiện thân, Hướng Huy thấy viện binh đã đến, tinh thần đại chấn, một tiếng hét dài vang lên khiến cho lá cây reo lên rào rào, kiếm quang của Liệt Dương kiếm đại thịnh, quang mang hỏa hồng cực nóng mạnh mẽ bắn ra bên ngoài. Đồng thời lúc đó, Tạ Hiểu Hoành ba người cũng xuất ra những đạo kiếm quang, đánh vào áp lực do Phục Ma kim bài, Nhật Nguyệt tinh luân, Thần Tiêu Thiên Lôi Tử phù, Côn Ngô Hạo Thiên kiếm bốn kiện pháp bảo tạo ra. Trong ngoài giáp công, tâm thần chấn động, hơn nữa Hoàng Thiên Ba bốn người vẫn còn chưa xuất toàn lực, áp lực vừa mới bị phá bỏ, Hướng Huy liền kiếm cơ hội thả người một cái rồi bay ra khỏi vòng vậy, hội hợp với Tạ Hiểu Hoành. Lúc này đã trở thành trận bốn đấu bốn.
Tục ngữ nói: "Càng đông càng lớn mật, khí thế càng rào rạt!" Hướng Huy lao được ra khỏi vòng vậy, lại có thêm đồng bọn tới viện trợ, lập tức trở lại dáng vẻ bệ vệ mãnh liệt, hét lớn một tiếng: "Kết Tứ Tướng kiếm trận!" Bốn người phối hợp ăn ý, Hướng Huy vừa dứt lời, ba thanh phi kiếm đã bay lên không trung cùng với thanh Liệt Dương kiếm của Hướng Huy tạo ra một loạt biến ảo. Hàng trăm đạo kiếm quang xuyên qua xuyên lại, kiếm khí tung hoành, những ký hiệu huyền ảo trong kiếm quang phát ra lực hút cường đại, hút toàn bộ những luồng khí Canh Kim trong thiên địa cuồn cuộn không ngừng hội tụ vào trong kiếm trận. Những kiếm quang đan qua đan lại tạo thành một cái quang võng (lưới ánh sáng) cực lớn, bao vây lấy bốn người Hoàng Thiên Ba còn đang trở tay không kịp. Những kiếm quang trên quang võng nhấp nháy ẩn hiện, thanh âm của kiếm khí phá không ẩn ẩn rung động, khí thế vô cùng to lớn, khiến cho người bên ngoài không khỏi lo lắng cho sự an toàn của những người bị vây bên trong.
Hoàng Thiên Ba đám người cũng không dự đoán được đối phương lại phản ứng nhanh như vậy, bổn sự quần ẩu còn thành thục hơn mình tới vài phần, trong lúc nhất thời không khỏi luống cuống tay chân, không kịp kết trận đối kháng, đành ngồi nhìn pháp bảo của mình bị những luồng khí Canh Kim trùng kích ngăn cản. Trận pháp là mượn lực của trời, một khi đã thành hình thì uy lực không còn là một đấu với một nữa rồi. Hướng Huy bốn người trong nháy mắt đã kết thành kiếm trận, hiển nhiên là đã trải qua nhiều lần thao luyện, vận dụng vô cùng thành thục. Xét về uy lực mà nói, kiếm trận của bốn người một khi hợp thành, thì cho dù là cao thủ Hóa Thần kỳ bị nhốt vào trong trận cũng phải chật vật, huống chi chỉ là bốn đệ tử Long Hổ sơn vừa mới tiến vào Dẫn Khí hậu kỳ.
Cho dù là thần thông như Hiên Viên pháp vương năm đó lại có thêm vô số pháp bảo ma công , mà cũng còn phải nuốt hận trước Lưỡng Nghi Vi Trần trận của Thục Sơn , chỉ có thể bỏ lại thân thể mà nguyên thần trốn đi. Đó cũng là lí do vì sao mà Hiên Viên pháp vương vội vàng muốn lấy được Đô Thiên Thần Sát đại trận từ tay của Chu Thanh. Lấy trận đối trận, mới là phương pháp phá trận thượng thừa. Còn nếu muốn cậy mạnh để phá trận, thì trừ phi công lực phải cao hơn người bày trận gấp mấy lần mới có thể làm được.
Long