" Từ Phúc pháp lực vô biên không phải là giả, nhưng mà đã có Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận của vị tiểu hữu này hỗ trợ, vả lại cái phong ấn này niên đại cũng lâu rồi, tất phải có chỗ lỏng lẻo, hơn nữa còn có công lực của ngươi ta hai người, mở ra một khe hở hẳn là cũng không phải chuyện khó." Truyện "Phật Đạo " Truyện "Phật Đạo "
Hiên Viên pháp vương có việc muốn nhờ Chu Thanh hỗ trợ nên ngay cả cách xưng hô cũng sửa đổi, từ tiểu tử biến thành tiểu hữu. Quả nhiên người cầu người đều phải cúi lưng một chút, ngay cả yêu quái cũng không phải là ngoại lệ.
Thấy bộ dáng do dự không quyết của Ôn Lam Tân, Hiên Viên pháp vương lại nói: "Ngươi nếu là hậu thế của cố nhân thì bí mật ở nơi này hẳn là cũng biết. Ta thấy ngươi chắc là đã ở đây không ít thời gian mà vẫn chưa có được chút thu hoạch nào, ngươi muốn ngưng tụ thiên ma chân thân cũng chẳng dùng tới nhiều quân hồn như vậy, còn sợ ta cướp đi toàn bộ hay sao?" Không hổ là lão yêu ngàn năm, một lời đã đánh trúng tiếng lòng của Ôn Lam Tân.
Trong lòng Ôn Lam Tân cũng đang suy nghĩ, ba mươi năm trước mình bị Đạo môn đánh bại, tuy rằng không tổn hại đến sinh mệnh nhưng lại bị mất tới bảy tám thành công lực, khổ tu hơn hai mươi năm mới khôi phục lại được. Năm đó thân là kẻ đứng đầu Ma môn, để cho Ma môn nhất mạch không bị Đạo môn diệt sạch mới lẻ loi khiêu chiến với tứ đại cao thủ. Mãi cho tới mười năm trước khi mình phá quan đi ra, chuẩn bị chấn hưng lại Ma môn, nào đâu biết rằng Ma môn càng lúc càng điêu linh, chỉ gặp được hai ba con mèo lớn mèo nhỏ, ngay cả một kẻ Hóa Thần kỳ cũng tìm không ra. Thất vọng nặng nề, đành phải tìm con đường khác, ngẫu nhiên lật xem điển tích của sư môn, mới phát hiện ra bí mật của chiến trường cổ Trường Bình này. Muốn dựa vào lực lượng khôn cùng của quân hồn để ngưng tụ thành thiên ma chân thân, tu thành cảnh giới tầng thứ chín của Huyền Tẫn đại pháp, ngưng kết Huyền Tẫn châu, có như vậy mới có thể áp chế được cao thủ Đạo môn, chấn hưng lại Ma môn. Đáng tiếc là phong ấn do thuật sĩ Từ Phúc hạ năm đó quả thực là quá mức lợi hại, mình đã vất vả mười năm rồi mà chưa nói tới việc phá bỏ phong ấn, ngay cả vị trí cụ thể ở đâu cũng còn chưa rõ ràng cho lắm.
" Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận?" Đang lúc Ôn Lam Tân âm thầm tính toán lại nghe thấy Hiên Viên pháp vương nói như vậy cũng thấy kinh ngạc. Thân là Ma môn đệ nhất cao thủ, năm đó là Ma trung chi ma, nàng đương nhiên là biết chỗ lợi hại của đệ nhất Ma đạo sát trận thời cổ này, lúc này mới chuyển sự chú ý về phía tiểu tử công lực yếu yếu kia.
Chu Thanh chỉ cảm thấy mắt mình như mơ mơ màng màng, mùi hương thơm mát truyền vào trong lỗ mũi, xương cốt toàn thân như muốn mềm ra, lỗ chân lông mở rộng, như là rơi vào chốn tiên cảnh. "Mẹ nó, khó trách mấy cái thứ Yêu đạo Ma đạo này bị thế nhân không dung tha, không cừu không oán, mới gặp mặt đã hạ sát thủ, ta XX con bà nhà ngươi!" Chu Thanh mặc dù có Cực Quang tráo hộ thể, nhưng mà Ôn Lam Tân dùng Hoặc Tâm đại pháp (mê hoặc tư tưởng) của Ma môn đánh vào tinh thần, Cực Quang tráo cũng không ngăn cản nổi.
"Thiên địa bát cức, phá!" Chu Thanh rống to một tiếng, toàn lực điều động lực lượng chân nguyên của nguyên thần thứ hai, vận khởi Bát Cửu Huyền Công. Xung quanh ầm ầm một trận, cả mặt đất cũng rung lên, những đỉnh núi xung quanh cũng bị tiếng rống này khiến cho đá tảng rơi xuống ào ào, uy thế vô cùng cường đại, ngay cả Hiên Viên pháp vương cũng phải nhíu mày, sau đó lui lại một bước. Xung quanh thân Chu Thanh kim quang lượn lờ, hư ảnh của từng từng đóa sen xoay tròn, sau lưng là một Kim Thân Cự Tướng (vị tướng thân mình bằng vàng) diện mạo mơ hồ, thân cao sáu trượng cũng ẩn ẩn nổi lên. Ngón cái, ngón giữa của Chu Thanh vươn lên, tay phải nắm lấy lòng bàn tay trái, khuôn mặt trang nghiêm, tựa như là thiên thần hạ phàm. Nếu mà thân thể của Chu Thanh hơi mập hơn chút, đầu to tai lớn hơn chút thì chính là Phật