Thuật mở ra không gian, cũng không phải là chuyện khó khăn gì, chỉ cần là cao thủ Hóa Thần hậu kỳ, đều có thể mở ra một không gian trong không trung để trữ đồ vật. Lần trước khi ở dưới đáy động Trường Bình, Chu Thanh do võ công chưa tới nên chưa thể dùng thuật này, đã để sổng rất nhiều vật liệu quý hiếm, đúng là đau lòng quá đi. Lần này công lực đạo hạnh đã tiến bộ nhiều, tuy vẫn chưa đủ bản lãnh để mở ra một đường trong không trung để chạy thoát thân như Hiên Viên pháp vương và Ôn Lam Tân, nhưng cũng chẳng thua kém nhiều nữa. Truyện "Phật Đạo "
Rết Thiết Bối, là loại trùng cực độc, thường sinh sống trên những cành cây khô và lá mục ở chốn rừng sâu núi cao, thích hút tinh huyết của động vật, thuộc tính hàn, cắn ra máu là sẽ chết, tên con trùng này như cái Thiết Bối (lưng sắt), vỏ ngoài vô cùng cứng, đao kiếm bình thường đều không làm hại được nó, lại thêm loại trùng này rất thông linh, tuổi thọ lại cao, có thể dùng để làm trùng luyện chi thuật. Truyện "Phật Đạo "
Chu Thanh nhớ lại ghi chép trong Luyện Khí Tổng Cương, con rết Thiết Bối này trong thời hiện đại rất hiếm gặp, thời xưa thì chẳng phải là động vật kỳ lạ gì, làm sao sánh bằng con Kim Tằm sáu cánh mà Chu Thanh dùng để luyện nguyên thần thứ hai chứ, thậm chí bây giờ các thầy pháp ở Miêu Cương thường dùng để chế tạo độc trùng, luyện trùng chi thuật trong Luyện Khí Tổng Cương cũng có đề cập sơ qua, nhưng Chu Thanh bây giờ thiếu vật chất, loại độc trùng như vậy lại rất khó tìm, Chu Thanh vừa may có thể lấy nó để huấn luyện và nuôi dưỡng, lại thêm pháp lực bùa chú, lúc gặp kẻ địch thả ra cũng giúp được nhiều.
Tuy đến tầng lớp nhân vật như Chu Thanh, cái loại thuật bùa độc trùng này không có tác dụng lớn lắm, nhưng vẫn có thể dùng được với mấy tên đồ đệ, huống chi, thuật luyện trùng trong cuốn Luyện Khí Tổng Cương của Chu Thanh rất là thần diệu, không biết vị cao nhân tiền bối nào đã kết hợp cách nuôi dưỡng của pháp thuật cổ xưa với cách luyện chế pháp khí phi kiếm của đạo gia, sáng tạo ra thuật luyện trùng với phong cách rất riêng này.
Lại thêm bùa chú đơn dược để nuôi dưỡng, dùng thần niệm của bản thân để đả thông kinh mạch, mở mang trí tuệ, một khi đã luyện thành, thì mười mấy con rết Thiết Bối này đúng thật là mình đồng da sắt, cho dù là phi kiếm cũng không làm gì được nó, lại có đầy đủ linh tính, mình đầy chất độc, còn dùng tốt hơn cả so với phi kiếm của tà môn. Thời gian lâu dần, cũng có khả năng mười mấy con rết Thiết Bối này sẽ tiến hóa thành yêu vật, lại thêm Cửu Lê thánh huyết của Liêu Tiểu Tiến mà Chu Thanh có được, vẫn còn lại khá nhiều, có thể dùng để nuôi đám rết Thiết Bối, hiệu quả càng tốt hơn so với việc dùng linh đơn diệu dược ! Còn có một bình Hắc Sát Ma Vụ mà lần trước hắn có được từ dưới đáy động Trường Bình, nếu được luyện trong chất độc của đám rết Thiết Bối này, vậy thì uy lực sẽ rất lớn.
Xoẹt ! Ánh sáng từ cây kiếm vội chạy đến trên Thất Thái long châu (Thuyền rồng bảy màu), các đệ tử Đại Tự Tại cung lần lượt hành lễ, miệng tung hô: “Vân Hà Thiên Chủ”, hiển nhiên đó là Vân Hà tiên tử mà Ngũ Tán Nhân đã nhắc đến, tuy còn cách khá xa, nhưng thiên nhãn của Chu Thanh vẫn nhìn rất rõ, cũng là một thiếu nữ mặc lễ phục trong cung, tuổi tác xem ra còn nhỏ hơn Thất Thái tiên tử khoảng một hay hai tuổi, da thịt mềm mại và trắng như tuyết, thân hình cân đối, quả nhiên là một tuyệt sắc mỹ nhân.
Thất Thái tiên tử đang dùng Phật Quang Lưu Ly để đỡ quang võng, Vân Hà tiên tử thấy vậy, vội đọc khẩu quyết thu lại, cái lưới sáng bay qua, ánh sáng đã không còn, Vân Hà tiên tử ngạc nhiên nhìn Chu Thanh, ngớ ra một lúc, hỏi Thất Thái tiên tử: “Tỷ tỷ, người này là ai ? Không phải cùng một bọn với đám Ngũ tán nhân sao ?” Lúc nói chuyện như nhả ngọc phun châu, Chu Thanh cảm giác được một hương thơm thoang thoảng phất phơ trước mặt mình.
Vân Hà tiên tử thấy Thất Thái tiên tử giúp người thanh niên kỳ lạ, ở trước mặt mình đỡ lấy Vân Hà Diệt Thần toa của mình, trong lòng đã biết có thể đã đánh lộn người, nhưng lại càng thắc mắc, mình và Thất Thái tiên tử tình như tỷ muội, trước giờ bóng không rời hình, hình không rời bóng, trước giờ chưa từng nhìn thấy Thất Thái tiên tử quen người thanh niên này bao giờ. Vân Hà tiên tử thầm dùng thần niệm để kiểm tra tu vi của Chu Thanh, thần niệm vừa đụng vào người Chu Thanh, Vân Hà tiên tử khẽ giật mình, chỉ thấy khí thế của người này ẩn mà không phát, nguy nga như núi cao, sâu rộng như biển lớn, thâm thúy như sao trên trời, Chu Thanh cứ như thế đứng thẳng, gió nhẹ thổi chiếc áo lông vũ bay phất phơ, quần áo tầm thường, tướng mạo cũng bình thường, nhưng Vân Hà tiên tử cảm