Phòng phát sóng trực tiếp:
Manh manh đứng lên mà khóc L: Trên thế giới thật sự còn có loại người như này sao? Đối diện với chị gái nhỏ xinh đẹp vẫn thờ ơ?
Tiện thiếu hề: Buông em gái kia ra để ta lên!
Trần nhị cẩu: Đây mới là dáng vẻ của cao thủ được không? Các ngươi thấy qua cao thủ nào trầm mê với sắc đẹp chưa?
Thiếu niên, bác ngươi tới rồi:......Tôi cảm thấy lầu trên có lẽ không có bạn gái nhỉ.
Cam ly: Ta thì khác, là cao thủ, hôm nay lại liếm màn hình một ngày, hút dãi, anh trai nhỏ hay chị gái nhỏ ta chay mặn đều ăn.
......
Diêm Hình không để ý tới Thẩm Bân, giương mắt nhìn về phía quản gia: "Tịnh Tịnh là tên của quái vật kia?"
Thẩm Bân nho nhỏ u oán một tiếng: "Không để ý tới tôi, thì ra anh thích loại hình như quản gia, khẩu vị nặng quá."
Diêm Hình: "......???"
Quản gia ở chỗ xa không nghe thấy Thẩm Bân nói thầm, cũng không trả lời Diêm Hình, không nói hai lời đi lên tầng hai.
Lúc này Diêm Hình không thèm giáo dục Thẩm Bân, chạy nhanh đuổi theo quản gia, trực giác nói cho hắn trên người đối phương chắc chắn có manh mối quan trọng.
Vốn dĩ Thẩm Bân cũng muốn chạy theo, hiện tại cậu căn bản không dám đợi một mình, nhưng bên cạnh không biết từ chỗ nào tới một thân ảnh màu đen, mỗ nam theo phản xạ tiếp một cái, không ngờ là mèo đen.
"Ngươi chưa chết?" Hắn kinh ngạc hỏi.
Trước khi quẹo vào nhà Diêm Hình nghe thấy tiếng nói hơi hơi liếc nhìn về phía Thẩm Bân, sau khi thấy là mèo đen, ánh mắt lập tức nghi hoặc chớp một cái, bước chân cũng không dừng lại, lập tức đi tiếp.
Theo lý thuyết, tóc của con quái vật kia cơ hồ phủ kín phòng, mèo đen hẳn là đã sớm không một tiếng động mà chết rồi mới phải....!
Nhìn xung quanh không còn ai, mèo đen mới sâu kín mở miệng: "Ngươi rất muốn ta chết? Ta đã chết thì cho dù ngươi có hoàn thành nhiệm vụ cũng không thể rời khỏi thế giới này."
Thẩm Bân: "......Sao ngươi không nói sớm?!"
Mèo đen: "Ngươi ngốc à? Không biết tự mình nghĩ?"
Nếu là ngày thường, Thẩm Bân đương nhiên có thể nghĩ vậy một chút, nhưng khi gặp được nguy hiểm, làm quỷ gì còn thời gian suy nghĩ tới chứ?
"Ngươi chạy thoát kiểu gì?" Cậu hỏi.
Mèo đen nhân tính hóa thở dài: "Mèo, có 9 mạng."
Thẩm Bân: "......" Nghe được lời này, cậu không chỉ có yên lòng, mà thậm chí trong mắt còn lộ ra hâm mộ: "Vậy mỗi lần ngươi gặp phải nguy hiểm còn chạy nhanh như vậy! Không sợ chết cũng không đợi ta."
Mèo đen: "Nói lý chút đi, ta một không thể dùng sắc dụ dỗ lão đại làm bùa hộ mệnh, hai không có bất cứ bản lĩnh nào khác để chống đỡ, ngươi cho rằng 9 cái mạng là rất nhiều sao? Vận khí kém thì có 19 cái mạng cũng không đủ chết."
Thẩm Bân còn muốn nói cái gì, lại bỗng nhiên thấy Hứa Vĩnh Bình cách đó không xa đang chậm rãi đi tới, trong ánh mắt đối phương tràn đầy khói mù, đặc biệt là khi nhìn thấy cậu còn đang mặc áo khoác của Diêm Hình, nét mặt lộ ra vẻ khinh thường.
Thẩm Bân lập tức trở nên đề phòng, ôm mèo đen trong ngực muốn đi, mà Hứa Vĩnh Bình đương nhiên chặn ở phía trước, ngăn lại đường đi.
"Anh muốn làm gì?" Thẩm Bân nghi ngờ hỏi.
Hứa Vĩnh Bình giễu cợt nói: "Cô hại chết em trai tôi, cô nói xem tôi muốn làm gì?" Từng bước tiến lại gần.
Thẩm Bân bất đắc dĩ chậm chạp lui về phía sau, trong miệng lại không nhận thua: "Tôi nói cho anh biết, Diêm Hình đi lấy đồ ăn cho tôi, hiện tại anh ta rất coi trọng tôi, dám đụng đến tôi, anh muốn tìm chết sao?"
Hứa Vĩnh Bình đương nhiên kiêng kị Diêm Hình, nhưng hắn không dễ bị lừa như vậy: "Người đã từng ngủ qua, có người chơi nào sẽ quay đầu lại nhìn một cái? Trói buộc." Nói thì nói như vậy, nhưng hắn lại không lập tức ra tay, hiển nhân vẫn có chút cố kỵ.
Rất nhiều người chơi sau khi dụ dỗ được NPC lên giường, liền không tiếp tục lãng phí tâm tư nữa, nhưng cũng không thiếu ngoại lệ, đặc biệt là người bản lĩnh lớn, chiều hay không chiều hoàn toàn dựa vào tâm tình.
Cho dù chỉ có một phần xác suất nhỏ sẽ lật xe, Hứa Vĩnh Bình cũng không muốn mạo hiểm, hắn có thể thông quan vài trò chơi không phải không có nguyên nhân.
Thẩm Bân cũng đoán được điểm này, lập tức khí thế càng lớn mở miệng: "Có bản lĩnh anh ra tay đi, có tin tôi thiếu một sợi lông, Diêm Hình liền băm anh!" Lúc này nếu biểu hiện sợ hãi chẳng phải tỏ vẻ chột dạ sao?
Hứa Vĩnh Bình thật sự muốn động thủ, nhưng không được, em trai chết đi đã mất tư cách chơi game, hai người nếu thua dưới tay một kẻ không biết là NPC hay là người chơi, vậy mới gọi là tức đến người chết cũng phải vùng