Khi Diêm Hình và Thẩm Bân hỏi xong mọi việc từ chỗ Yến Trì, hai người lại tiếp tục đi tìm manh mối, người nào đó bỗng nhiên cảm thấy may mắn vì nhiệm vụ của mình và người khác không giống nhau, tuy cậu cũng không ngu ngốc, nhưng đầu óc sử dụng nhiều mình cũng kiệt sức rồi.
Buổi chiều khi Thẩm Bân được Diêm Hình bế, người nào đó lại ngủ mất rồi, vừa mở mắt đã tới buổi tối, thậm chí cậu còn chảy chút nước bọt ở cổ người ta, cũng may không trực tiếp nhỏ giọt....!
Buổi tối người nào đó hoàn toàn không muốn ngủ, trở lại phòng liền quấn lấy Diêm Hình hỏi chuyện: "Diêm Hình nhà anh có mấy người thế?"
Diêm Hình: "...." Đề tài này có chút lớn, hắn dừng lại một chút rồi mới nói: "Ngoại trừ cha mẹ, còn có em trai."
Thẩm Bân đánh giá hắn: "Anh thoạt nhìn cũng không còn nhỏ, có vợ chưa?"
Đề tài đột nhiên trở nên quen thuộc, Diêm Hình nhìn cậu một cái, không nói gì, ý tứ thực rõ ràng, có vợ còn có thể ở gần cậu như vậy?
Nói ra cũng kỳ quái, Diêm Hình hẳn là rất chắc chắn bản thân cùng Thẩm Bân không có khả năng mới đúng, hắn lại vẫn cứ hướng tới người này tới gần.
Người nào đó tiếp tục hỏi: "Cho dù không có vợ, vậy bạn gái thì sao? Hoặc là đối tượng crush gì đó?"
Diêm Hình trực tiếp không nhìn cậu, đối với loại câu hỏi này không có gì phải nghi ngờ.
Thẩm Bân đành phải một lần nữa bò vào trong lòng ngực hắn, quản đối phương bên người có những người khác hay không làm gì, hai người qua thế giới này có lẽ sẽ tạm biệt, vẫn là hưởng thụ khoảnh khác tốt đẹp trước cái đã.
Người nào đó chui vào lòng ngực Diêm Hình hung hăng sờ soạng một phen, thiếu chút nữa sướng tới đắc ý vênh váo mò tay xuống tìm kiếm, cũng may kịp thời dừng lại.
Bất tri bất giác lại tới 12 giờ đêm, Thẩm Bân vốn dĩ cho rằng bản thân không thể ngủ được nữa, thế mà đã rúc trong lòng ngực Diêm Hình đã nhắm chặt hai mắt, ngoan ngoãn không gì sánh bằng, thậm chí còn mơ một giấc mơ đẹp.
Trong phòng đèn cũng bị tắt giống như hôm qua, mặc kệ có phải mất điện hay không, dù sao xung quanh lâm vào bóng tối.
Sau đó một ánh trăng như có như không chiếu xuống, Diêm Hình xuyên thấu qua bên cửa sổ lại lần nữa nhìn thấy một thân ảnh màu trắng.
Một đêm này, chú định không yên ổn.
Người em gái trong hai chị em gái kia lại lần nữa từ trên giường bò dậy, bộ váy cưới màu đỏ trong ngăn tủ đã bị xử lý không hiểu sao lại xuất hiện, cô động tác máy móc thay quần áo, ra ngoài.
Lúc này thôn xóm nhỏ vô cùng yên tĩnh, đoạn đường không lớn này tựa hồ bị trời đất bỏ qua, ngay cả gió cũng không thể xâm nhập.
Người em gái một mình một người vẻ mặt đờ đẫn đi lại khắp nơi, sau đó xuất hiện ở trước cửa nhà ông già mà lúc trước ăn vạ Diêm Hình cùng Thẩm Bân.
Đây là hung thủ 20 năm trước, người em gái hơi hơi nhếch lên khóe miệng.
......!
Cả một đêm, 5 gã hung thủ năm đó đều chết tức tưởi, người em gái ngất xỉu ở cửa thôn, toàn bộ thôn làng hoàn toàn trở nên khủng hoảng, nhìn cô mặc váy cưới màu đỏ cả người đầy máu, lập tức nhận định người em gái bị ác ma bám vào người, phải bị thiêu sống.
Truyền thuyết thiêu sống có thể đốt sạch tội ác trên đời, cho nên thôn dân mới có quyết định này, thiêu chết cô hết thảy sẽ hoàn toàn kết thúc.
Nhưng người chị chắc chắn sẽ không ngồi chờ chết, nhân lúc người chưa chuẩn bị lôi kéo em gái chạy, cho dù trò chơi này đạt được ít, chỉ cần không chết, còn có thể tiếp tục tiến vào chò trơi lần sau, nhiều ít có thể đạt được một chút phần thưởng.
Cho dù người chơi là vì xây dựng thôn làng thành khu thắng cảnh mà tới, lúc này một đêm chết nhiều người như vậy, vẫn khiến các thôn dân thực phẫn nộ, huống chi người chết tối qua thi thể giống như Hàn Cảnh vô cùng thê thảm, mặt mỗi người biểu tình vô cùng vặn vẹo hoảng sợ, hiển nhiên trước khi chết đã phải chịu bị người tra tấn.
Là thôn trưởng đại diện cả thôn, tự nhiên phải tìm người chơi khác nói chuyện, còn hai chị em kia? Chạy quá nhanh không bắt được, chỉ phải từ bỏ.
Diêm Hình trầm ngâm một lúc, không chút do dự nói thẳng ra toàn bộ sự việc năm đó, hơn nữa đề nghị tìm người đem bạch cốt mang về nghĩa trang trong thôn an táng cho tốt, tất cả những việc này sẽ kết thúc.
Thôn trưởng là một trong số ít ỏi những người có học trong thôn, đầu óc cũng không ngu ngốc, sau khi nghe thấy Diêm Hình nói, liền nhớ tới việc nào đó đã từng xảy ra.
"Cậu là nói hồn mà giết người kia là cô dâu đã chết 20 năm trước? Chuyện này tôi có ấn tượng, cô gái kia...." Giọng nói trưởng thôn chợt dừng lại, thở dài thật mạnh: "Tóm lại đều đã chết, sao vẫn còn hại người?"
Thẩm Bân lắng nghe với vẻ hào hứng: "Ông trưởng thôn ngài là có ý gì? Chúng cháu đối với việc này có chút nghi vấn, cô dâu là người bị năm người kia hại chết hay là còn có nguyên nhân gì khác?"
Thôn trưởng nhớ lại, vẻ mặt rất do dự, có lẽ nhận ra việc này cũng không hay ho gì, nhưng cuối cùng vẫn nói: "Lúc ấy người cưới cô gái đó là tiểu tử Trương thôn chúng ta, hắn xác thực không có đức hạnh gì, từ nhỏ tới lớn không biết lấy một cái chữ, việc cụ thể người ngoài không rõ, nhưng cô gái kia và tiểu tử Trương đã chết."
Thẩm Bân cau mày: "Sau đó thì sao? Hung thủ gì đó các người không xử lý?"
"Thôn xóm nhỏ điều kiện không phát triển, ai có thể tìm ra hung thủ là ai chứ? Cho dù có nghi ngờ, người ta hủy thi diệt tích đến cặn kẽ, các người không phải nói nữ quỷ kia thi thể ở rất xa trong rừng sao? Chúng tôi cũng không đi tới bên ấy." Trưởng thôn nói.
Thẩm Bân: "...." Không biết vì sao cậu có chút tức giận.
Diêm Hình lạnh lùng nhìn chằm chằm trưởng thôn, có lẽ ánh mắt hắn quá mức sắc bén, trưởng thôn cảm thấy rất áp lực, đành phải đứng dậy đi ra ngoài nói: "Tôi cho người đi mang hài cốt của cô gái kia về an táng tử tế, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện."
Thẩm Bân nhìn theo đối phương dời đi: "Tôi cứ cảm thấy không đúng chỗ nào đó." Cậu nói với Diêm Hình.
Hắn mặt vô biểu tình nói: "Tôi còn chưa nói hài cốt cụ thể ở đâu, trưởng thôn đã muốn phái người đi chuyển."
Thẩm Bân sửng sốt: "Anh là nói, trưởng thôn rõ ràng biết hài cốt ở chỗ nào?"
Diêm Hình: "Ừ."
......!
Trong thôn có người chuyên môn làm quan tài, dù sao nơi này khá phong bế, rất nhiều đồ vật đều tự sản tự tiêu, vào buổi chiều, hài cốt liền được chuyển về đặt trong quan tài, nâng đi chôn.
Diêm Hình và Thẩm Bân đứng cách đó không xa yên lặng nhìn hết thảy mọi việc, người nào đó ôm chặt lấy cánh tay của hắn, giống như muốn treo cả người lên người hắn vậy.
Thẩm Bân nhỏ giọng nói thầm: "Sao lại là chín cái?"
Dựa theo người bình thường, tuyệt đối không rõ cậu đang nói gì, nhưng người có tinh thần lực cao như Diêm Hình lỗ tai rất thính, hắn hỏi lại: "Hả?"
Thẩm Bân ấp úng: "Tôi cũng không quá hiểu biết cho lắm, trên quan tài không phải đều là bảy cái đinh sao? Ý tứ là hậu thế phát đạt gì đó, nhưng nắp quan tài này lại đóng chín cái, giống như...giống như trấn tà? Hình như có cách nói như vậy."
Thời đại Diêm Hình sống đã khác biệt với địa cầu cổ rất nhiều, những kiêng kị nhân gian đó hắn chưa bao giờ nghe qua, cho dù trong sách cổ có ghi lại cũng không đầy đủ, hầu như dữ liệu đã mất hết.
Cho nên lúc này hắn nghe thấy Thẩm Bân nói như vậy rất ngạc nhiên: "Còn gì nữa?" Diêm Hình hỏi.
"Hết rồi, quan tài kia tóm lại không phải chuyện tốt gì, thậm chí có ý tứ không cho người được siêu sinh thì phải? Không biết tôi có nhớ nhầm hay không, nếu thật như vậy, các thôn dân định làm gì?" Dù sao Thẩm Bân không làm về ngành này, chỉ biết mơ hồ một chút.
Diêm Hình nhìn quan tài: "Phải không?" Ngữ khí hắn nhàn nhạt nói: "Tôi lúc trước trong thư tịch địa cầu cổ nhìn thấy một câu, nói là trời làm ác thì được tha, tự gây ra, không thể sống."
Thẩm Bân vẻ mặt mờ mịt, hoàn toàn không rõ vì sao Diêm Hình nói những lời này: "Có ý gì? Chúng ta cứ mặc kệ không hỏi chuyện quan tài hạ táng sao? Vậy nữ quỷ kia có chết được hoàn toàn không?"
Diêm Hình: "Vô luận chết hay không chết, hết thảy đều rất nhanh sẽ kết thúc, việc này chúng ta không cần phải xen vào."
Thẩm Bân do dự chớp mắt một cái, gật gật đầu ừ một tiếng, cũng không phản bác.
......!
Hôm nay là một ngày vô cùng yên bình, thậm chí ngay cả buổi chưa cũng không xuất hiện thời tiết khác thường như hai ngày trước, các thôn dân đối với điều này cực kỳ vừa lòng, thậm chí còn mang ghế băng nhỏ đặt dưới tàng cây ngồi hóng mát.
"Khó trách trước kia cảm thấy giữa trưa rất kỳ quái, thì ra đều là người phụ nữ kia giở trò quỷ, đã chết rồi còn hại người."
"Tôi nói, cô ta cũng xứng đáng, một cây làm chẳng lên non, tôi cũng không tin cô ta không câu dẫn người khác, người khác sẽ làm chuyện đó với cô ta."
"Nghe nói trước kia cô ta ăn mặc rất hở hàng, giống như hồ li tinh, lên giường với đàn ông không biết bao nhiêu là lần, lần đó chết chắc chắn cũng là ngộ sát, nếu không cô ta cũng không chống cự."
......!
Mấy người phụ nữ trong thôn không ngừng thảo luận, trước kia các bà đại khái có thể nhận thấy trong thôn khác thường, cho nên không dám nói những việc này, hiện tại không có trói buộc, bất luận điều gì cũng có thể nói ra khỏi miệng.
Thẩm Bân ở cách đó không xa nghe thấy đầy khinh thường, đây là luận tội người bị hại sao? Cái gì mà một cây làm chẳng nên non? Nếu có thể thì cậu sẽ tiến lên cho người nọ một cái tát, để xem có vang hay không!
Còn nữa, nói nữ quỷ người ta ở trong thôn mặc hở hang, buồn cười chết người, với cái địa phương chim không thèm ị này mà có kiểu dáng cho cô ấy hở hang?
Tựa hồ cảm giác được Thẩm Bân không cao hứng, Diêm Hình mang theo người trở lại phòng.
Mặt trời chậm rãi lặng về phía Tây, mặt trời lặn, hết thảy đều có vẻ bình yên như vậy, giống như tất cả mọi việc đều đã chậm rãi rời xa, thôn xóm nhỏ khôi phục lại bộ dáng yên bình.
Nhưng Diêm Hình biết, sự tình vẫn chưa kết thúc, bởi vì hai chữ thông quan của trò chơi còn chưa xuất hiện.
Hôm nay trời vô cùng tối, Thẩm Bân không hề buồn ngủ chút nào, đại khái vừa mới qua 6 giờ, không chỉ hoàn toàn không thấy bóng dáng của mặt trời, ngay cả ánh sao ánh trăng cũng bị tầng mây đen che khuất.
Đúng lúc này, ánh đèn bụp một tiếng vụt tắt.
Thẩm Bân cả người sửng sốt, nhanh chóng túm lấy tay Diêm Hình: "Sao lại thế này?"
Hắn vươn tay giữ chặt cậu, mang theo người đi tới gần cửa sổ.
.
Ngôn Tình Hay
"A a ——" trong phòng cách đó không xa truyền đến một tiếng thét chói tai, Thẩm Bân đột nhiên dựng lỗ tai lên, so với mèo đen trong góc còn nhanh nhạy hơn.
Chủ yếu là mèo đen dù sao cũng không phải mèo thực sự, nó cảm giác được xung quanh không thích hợp, cuộn thành một đống nằm trong góc đánh chết cũng không ra.
Từ tiếng hét đầu tiên qua đi, trong thôn liền loạn cả lên, tiếp theo là tiếng thứ hai, tiếng thứ ba, tiếng hét càng ngày càng nhiều, Thẩm Bân thật sự nhịn không được sốt ruột lên tiếng: "Rốt cục làm sao vậy? Chúng ta không cần ra ngoài nhìn xem sao?"
Diêm Hình ôm cậu vào trong ngực: "Không cần." Giọng nói bình tĩnh vô cùng, giống như hết thảy mọi việc đều trong tầm tay hắn.
Thẩm Bân ôm chặt lấy hắn: "Tôi sợ." Cho dù ở trạng thái vô định, người trong hoàn cảnh bóng tối duỗi tay không thấy năm ngón tay đều sẽ nhịn không được sợ hãi, không biết vĩnh viên khiến người ta hoảng sợ.
Diêm Hình thở dài trong lòng, chậm rãi giải thích nói: "Việc năm đó cũng không đơn giản, ban ngày không khiến cô ta chết, nữ quỷ muốn trả thù, đại khái có rất nhiều người sẽ phải chịu liên lụy."
Thẩm Bân còn muốn hỏi gì đó, Diêm Hình lại bỗng nhiên che kín miệng cậu, cùng lúc đó, rõ ràng cánh cửa khóa kỹ từ bên trong, lại kẽo kẹt một tiếng, chậm rãi mở ra.
Xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh, Thẩm Bân thậm chí không cả dám thở mạnh, thời gian giống như trở nên dài đằng đẵng, một phút một giây, tất cả đều là dày vò.
Cho dù người tới là kẻ xấu cầm đao cũng được, ít nhất có tiếng bước chân, nhưng quỷ thì không, Thẩm Bân não bổ sắp bay lên rồi, ước chừng sau vài phút, người nào đó thiếu chút nữa nhìn hoàn cảnh mờ mịt trước mắt mở miệng hỏi sao quỷ còn chưa tới?
Kết quả Diêm Hình mang theo cậu lập tức trốn sang bên cạnh, giống như có tiếng đánh nhau vang lên bên tai Thẩm Bân, cậu lại không hề nhìn thấy một cái gì, chỉ có thể tận lực khiến bản thân linh hoạt một chút, đuổi kịp bước chân của Diêm Hình không kéo chân sau.
Tiếng cái bàn vỡ vụn, tiếng ghế băng rơi đổ hết đợt này đến đợt khác, Thẩm Bân nhịn không được lộ vẻ tức giận: "Chúng tôi cũng không phải hung thủ! Cô tìm chúng tôi phiền toái làm gì?!"
Diêm Hình cũng khẽ nói: "Năm đó rốt cục có bao nhiêu người hại chết cô? Khiến cô hận tới mức cả người vô tội cũng không muốn buông tha?"
Nữ quỷ nghe được lời này, động tác dần dần chậm lại, cho đến hoàn toàn dừng tay.
Cô cũng phân biệt được trái phải, nếu không ngày hôm qua sẽ không bỏ qua Yến Trì.
Nữ quỷ lạnh lùng cười, ngữ khí tàn nhẫn nói: "Ta thấy các ngươi bản lĩnh không nhỏ, là tới ngăn cản ta giết người phải không? Còn hỏi ta vì sao tìm các ngươi phiền toái?"
"Không phải." Thẩm Bân trả lời vô cùng dứt khoát: "Giết người xin cứ tự nhiên, chúng tôi chỉ đi ngang qua mà thôi, cô nhìn xem hai ngày này chúng ta cứu ai?"
Diêm Hình không phản đối những gì cậu nói, thậm chí còn ừm một tiếng tỏ vẻ tán đồng.
Hoàn toàn không có trái tim hành hiệp trượng nghĩa gì cả! Chỉ biết khoanh tay đứng nhìn.
Các bạn nhỏ đáng yêu vây xem trong phòng phát sóng trực tiếp tuy vì xung quanh hắc ám mà không nhìn thấy gì, nhưng nghe thấy đối thoại cũng cảm thấy không có gì sai cả, trò chơi đương nhiên bảo mệnh là quan trọng nhất, không có việc gì làm cái gì người tốt cứu thôn dân?
Nữ quỷ: "...." Trầm mặc hồi lâu mới nói: "Oan có đầu nợ có chủ, nếu các ngươi nói như vậy, vậy liền ở yên trong phòng cho ta, nếu không ta giết các ngươi!"
Thẩm Bân vội vàng phụ họa: "Được, chúng tôi bảo đảm không ra ngoài, đúng rồi chị gái có di ngôn gì muốn nói với chúng tôi một chút hay không? Nói không chừng còn có thể giúp cô làm chút gì đó." Lời này hoàn toàn là vì Diêm Hình suy nghĩ, rốt cục người chơi cần thu thập manh mối sự kiện, hoàn nguyên chân tướng vốn có sẽ được khen thưởng càng nhiều.
Diêm Hình: "Thôn trưởng có vẻ không giống như người tốt, có lẽ ông ta biết hài cốt của cô ở đâu, nhưng vẫn không quản, cô đừng tìm nhầm kẻ thù, nên giết đều phải giết."
Nữ quỷ: "......" Hai người trước mắt không chỉ không ngăn cản, thậm chí còn dặn dò mình đứng giết sót người? Cô cứ cảm giác dạo này tam quan của mình vẫn luôn định hình lại, lúc trước là Yến Trì, hiện giờ là bọn họ, tư tưởng khiến ma quỷ bình thường đều đoán không ra.....!
"Đương nhiên ông ta biết, chính ông ta mang theo người vứt xác ta ở nơi hoang dã!" Nữ quỷ vẻ mặt căm hận, không nhịn được nói ra hết tất cả mọi việc: "Năm đó mấy người lái buôn trong thôn bắt ta tới, là Trương Đại Đầu mua ta, muốn kết hôn cùng ta, ta làm bộ thuận theo tìm cơ hội chạy, nhưng không chạy được, kết quả đêm đó năm người tới nói trong thôn có quy củ, cô dâu phải chia sẻ ——"
"—— Trương Đại Đầu không muốn, bởi vì hai ngày kia ta khiến hắn hài lòng, lúc ấy năm người đều uống rượu nên ngộ sát hắn, nhưng người trong thôn biết chuyện này lại đem hết thảy đều đổ lên người ta, giết ta, thi thể tùy tiện tìm một chỗ ném, ha! Mặt bọn họ ta đã sớm nhớ kỹ trăm ngàn lần, hôm nay tuyệt đối sẽ không giết nhầm hung thủ!"
Diêm Hình nghe nữ quỷ nói, suy nghĩ trong đầu càng thêm rõ ràng, trước đó không lâu hắn dùng tinh thần lực khống chế đầu óc của ông lão đầu óc không bình thường kia nói ra sự việc năm đó, tin tức nhận được là thật giả nửa nọ nửa kia, rốt cục ông ta cũng không tỉnh táo, sự thật đúng như những gì mình nghĩ, nó sai.
Nữ quỷ đối với chồng mình cũng không có tình cảm gì, nhưng cô khá xinh đẹp, lại thông minh, sau khi bị bọn buôn người bắt tới thôn muốn chạy trốn, liền nghĩ ra cách bồi dưỡng tình cảm với Trương Đại Đồng khiến đối phương thả lỏng cảnh giác, kết quả mục đích đạt tới, Trương Đại Đầu khi thấy nữ quỷ bị người khác vũ nhục liền xông lên liều mạng là minh chứng rõ nhất.
Nhưng cô chú định là không trốn thoát được khỏi thôn, bởi vì rất nhiều thôn dân của thôn xóm hẻo lánh biết được người trong thôn bắt cóc phụ nữ tới, không chỉ không trách tội, mà thậm chí còn cùng nhau phòng ngừa các cô gái chạy trốn.
Giống như nữ quỷ nói, đổ người chết lên người cô cũng là việc bình thường, dù sao cũng phải có người trả giá cho người chết, thôn dân cảm thấy đàn ông khác cùng nhau chia sẻ phụ nữ cũng không có vấn đề gì, vậy cái chết của Trương Đại Đầu kia đổi tội cho cô cũng không có gì khó hiểu.
Vốn dĩ đã không nói tới đạo lý, một đám so với thổ phỉ còn ngu muội vô tri hơn.
"Lão đại! Bên ngoài có phải nữ quỷ bắt đầu giết người hay không?" Yến Trì sờ soạng chạy tới, vốn định gõ cửa, kết quả vươn tay đẩy mới phát hiện cửa đã rộng mở, y liền tận lực giảm nhỏ giọng nói lên tiếng.
Lúc này nữ quỷ vẫn còn ở trong phòng chưa đi, nghe vậy ánh mắt giống như dao nhỏ vèo vèo bay về hướng Yến Trì.
Ăn người miệng ngắn, Diêm Hình đã đáp ứng với Yến Trì bao y qua trò chơi, liền mở miệng nói: "Đây là người của chúng tôi, sẽ không ngăn cản cô, xin cứ tự nhiên."
Khi Yến Trì tới đây tựa hồ tiến vào lĩnh vực của nữ quỷ, lập tức cảm thấy xung quanh có chỗ nào không đúng, tiếng la hét của thôn dân cũng đã biến mất, y cũng không ngốc, lập tức không dám nói nữa, thành thành thật thật ngậm miệng.
Một lúc sau, vạn vật như là trở về bên tai, nữ quỷ lặng lẽ rời đi.
Thẩm Bân thở phào nhẹ nhõm: "Nguy hiểm thật, còn may nữ quỷ biết nói đạo lý."
Nói ra cậu cũng có chút đồng tình với đối phương, một cô gái tử tế bị lừa bán, chết, sau khi chết cũng không được yên giấc ngàn thu.
Diêm Hình chỉ khẽ ừ một tiếng không bày tỏ suy nghĩ gì, hết thảy trước mắt chỉ là trò chơi, rất nhiều năm về trước, chắc chắn có một cô gái như vậy tồn tại, nhưng hiện giờ biến thành quỷ cũng không phải là bản thân cô trải qua, trò chơi căn cứ thiên thời địa lợi nhân hòa và các điều kiện tự động sinh thành cốt truyện mà thôi.
Nhưng có thể khẳng định cô gái kia thật sự là chết trẻ.
Bao gồm cả Thẩm Bân cũng vậy, bởi vì trò chơi chỉ có thể bắt được diện mạo của người địa cầu cổ khi bọn họ chết để định hình NPC, cho nên Thẩm Bân hẳn là có một căn biệt thự, đáng tiếc cậu đã chết vào ngày sinh nhật năm 18 tuổi hôm đó....!
Hơn nữa cốt truyện trò chơi cũng không phải hoàn toàn vô căn cứ, cho dù nữ quỷ này lúc còn sống chưa từng trải qua những chuyện đó, thì cũng có thể thấy ở địa cầu cổ xác thực tồn tại bọn buôn người, thậm chí việc chia sẻ phụ nữ bị lừa bán.
......!
Tiếng gào thét của người dân trong thôn vẫn tiếp tục, đêm nay chú định là đêm không ngủ.
Ngoại trừ Thẩm Bân...!
Cậu đã ghé vào trong lòng ngực Diêm Hình ngủ rất ngon.
Ngày hôm sau, người nào đó một mình một người nằm trên giường ngủ, Diêm Hình sau khi biết nơi này không nguy hiểm, sáng sớm đã ra ngoài, muốn nhìn hiện tại trong thôn đã thành cái dạng gì.
Trên thực tế nữ quỷ vẫn chưa tàn sát cả thôn, tốt xấu cô cũng lang thang hai mươi năm, chậm rãi chờ bản thân lớn mạnh, tính tình của thôn dân đã sớm bị cô xem ở trong mắt.
Có vài người đúng là đáng chết, nhưng không phải tất cả mọi người đều có tội.
Ví dụ như Tằng Tĩnh, khi nữ quỷ xảy ra chuyện cô mới vừa sinh ra không bao lâu, tính tình cũng thuần lương.
Thậm chí có những người già tuy năm đó biết việc này, nhưng lại không tham dự.
Những người này đều còn sống.
Cho dù bị người hại chết, chung quy cô vẫn có lương tri, cho dù cô đã biến thành quỷ, vẫn không thể hoàn toàn hạ ngoan tâm.
Không phải cô không hận, nhưng người đáng chết đều đã chết, giết chết toàn bộ những người khác cũng không thể khiến cô an giấc ngàn thu.
Diêm Hình đứng trong ngôi làng chết chóc, chưa nhìn thấy nữ quỷ, có lẽ cô sẽ tiếp tục