Edit : Yến Phi
Beta : Dyon + Khyn
So với hai lần trước,Thẩm Huy càng lạnh lùng hơn, lạnh lùng như muốn nói người sống chớ lại gần. Nhất thời, Cố Viện Viện nhìn anh ta mất mát, trong lòng càng chắc chắn Thẩm Huy đang hiểu lầm mình, nếu không cô ta chẳng thể lý giải được thái độ không đồng nhất của anh ta khi gặp mình.
Thẩm Huy hơi bực mình khi nhìn bộ dạng trố mắt của Cố Viện Viện, anh ta sờ túi mới nhớ ra gói thuốc lá đã bị anh ta vứt trong xe, "Không có chuyện gì thì tôi đi trước."
"Chờ một chút, anh khoan đi đã, em có chuyện muốn nói." Cố Viện Viện vội vàng đáp, thấy anh ta dừng chân, cau mày nhìn nhìn cô ta: "Chuyện gì?"
Ánh mắt kia, vừa kiêu ngạo vừa nghi hoặc khiến người khác không thể rời mắt.
Không hiểu sao Cố Viện Viện có chút căng thẳng, nói: "Hôm nay, em cảm thấy ánh mắt của anh nhìn em hơi kỳ lạ, giống như rất ghét em, em đã làm gì khiến anh không vui sao?"
Thẩm Huy: "Là chuyện này sao?"
Cố Viện Viện: "... Vâng?"
Lúc này, người xem trực tiếp không thể không lo lắng được, bọn họ đã sớm đoán ra sẽ có ngày hôm nay.
【 Tôi đoán Thẩm Huy chắc chắn đã hiểu lầm Cố Viện Viện! 】
【 Đều tại Cố Hàm Ngọc, nói chuyện không rõ ràng khiến Thẩm Huy hiểu lầm Viện Viện, cãi nhau với Viện Viện. 】
【 Việc này sao lại trách Cố Hàm Ngọc? Rõ ràng cô ấy luôn khen ngợi Cố Viện Viện trước mặt Thẩm Huy, cô ấy có nói câu nào quá phóng đại đâu? 】
Hình như không có, sự thật là Cố Hàm Ngọc không nói xấu câu nào về Cố Viện Viện trước mặt Thẩm Huy, trái lại câu nào cũng khen ngợi cô ta, nói cô ta tốt, cô ta hiền lành, cô ta thông minh.
【 Tôi thì tò mò Cố Viện Viện sẽ giải thích thế nào khi cô ta biết rõ Thẩm Huy là ai mà lại cố ý giả vờ như không biết? 】
【 Nhìn qua đã biết Cố Viện Viện cố ý. 】
【 Im miệng, tiểu tiên nữ Viện Viện của chúng tôi sẽ không như vậy, nhất định là cô ấy có nỗi khổ riêng! 】
Cố Viện Viện nghiêm túc nói: "Anh rể, anh có thể nói cho em biết lý do là gì không?"
Thái độ của Thẩm Huy còn lạnh nhạt hơn lần trước: "Tôi nghe nói em đã sớm biết tôi là ai, sao không thấy em nhắc tới?"
"Cái gì?" Cố Viện Viện có thể thi đậu đại học Đế Đô đã chứng minh cô ta không phải kẻ ngu, lúc này cũng kịp phản ứng, "Anh cho rằng em cố ý giấu chuyện mình biết anh là ai? Có phải anh nghĩ em có ý đồ xấu với anh?"
Thẩm Huy không phủ nhận.
Cố Viện Viện đành cười một tiếng, giải thích: "Không phải vậy, anh hiểu lầm rồi. Trong lòng em, anh nhiều nhất cũng chỉ là ân nhân cứu mạng, sau này mới là anh rể của em, suy cho cùng em biết anh trước khi em trở về Cố gia. Cho nên trước đó bất chợt thấy anh, em rất vui, lúc ấy không suy nghĩ nhiều như vậy. Vả lại anh chưa từng thấy em, em tùy tiện gọi anh là anh rể, anh sẽ nghĩ thế nào…!?"
Nếu như đang đi trên đường, đột nhiên có người xuất hiện nói: "Xin chào, tôi là cháu gái của bảy người cô và mấy bà tám bên nhà ngoại của anh", như vậy thôi cũng đủ khiến cho người khác nghi ngờ.
Thẩm Huy không phủ nhận giả thuyết này của cô ta, khá giống với lời giải thích của Cố Hàm Ngọc: "Lúc trước sao em không nói chuyện chúng ta đã gặp nhau cho chị em nghe? Tại sao lại nói dối là không quen biết?"
Cố Viện Viện sửng sốt, che giấu nhịp tim khác thường, nói: "Không phải em cố ý không nói cho chị em biết, chỉ là em..."
Thẩm Huy nhướng mày nhìn cô ta, dường như đang chờ xem cô ta giải thích ra sao.
Người xem trực tiếp:
【 Ban đầu, tôi đã cảm thấy Cố Viện Viện rất kỳ lạ, rõ ràng Cố Hàm Ngọc đã cho Cố Viện Viện xem ảnh của Thẩm Huy, ả cũng nhận ra Thẩm Huy là ân nhân cứu mạng của mình nhưng ả lại chưa bao giờ nói ra chuyện đó? 】
【 Cố Viện Viện có ý gì vậy? 】
【 Viện Viện đơn thuần hiền lành như vậy, khẳng định là cô ấy có lý do riêng, các người đừng suy đoán lung tung! 】
Cố Viện Viện lúng túng cau mày, khuôn mặt thể hiện rõ sự khó xử, nhìn anh ta mấy lần bằng ánh mắt không thể tin được, như nhìn tên đàn ông xấu xa.
"... Anh, anh xuất hiện ở nơi đó, trong phòng còn có nhiều nữ minh tinh như vậy, em sợ nói ra khiến chị hiểu lầm anh thì sao? Em rất cảm ơn anh đã cứu em, cũng không muốn mang phiền toái đến cho anh. Đáng tiếc, lần thứ hai chúng ta gặp mặt khá vội vàng, cũng chưa kịp nói gì nên em không có cơ hội giải thích với anh."
Nói như vậy cũng rất có lý, ánh mắt của Cố Viện Viện quá sạch sẽ và chân thành, đồng thời có chút nghi ngờ cùng mơ hồ vì bị tổn thương bởi lời nói của anh ta. Quả nhiên sự lạnh lùng trong mắt của Thẩm Huy đã bớt đi nhiều, nói: "Là bạn tôi rủ đi, tôi không có quan hệ gì với những người phụ nữ kia."
Cố Viện Viện nói: "... Chuyện này em không rõ. Em biết anh là người tốt, nhưng em cũng sợ khiến anh và chị gái em xuất hiện hiểu lầm. Thật sự em không cố ý giấu giếm đâu, em muốn sau khi xác minh lại chuyện này sẽ nói chuyện anh đã cứu em cho chị và ba mẹ."
Thẩm Huy: "Giờ tôi biết rồi."
Cố Viện Viện cười, gật đầu: "Thật xin lỗi, hiểu lầm anh rồi."
Thẩm Huy không tự nhiên "Ừ" một tiếng.
Khán giả luôn bênh vực cho Cố Viện Viện lập tức đắc ý:
【 Đám anti các ngươi nghe rõ chưa, Viện Viện sợ Thẩm Huy và Cố Hàm Ngọc hiểu lầm nhau nên mới chưa nói! 】
【 Viện Viện thật chu đáo khi suy nghĩ cho người khác! 】
【 Tôi cũng biết Viện Viện không phải cố ý. 】
【 Viện Viện thật tốt! 】
【 Thẩm Huy dám chất vấn Viện Viện của chúng ta, thật quá đáng! 】
【 Cũng không trách Thẩm Huy được, thân phận của anh ta đặc biệt, đây cũng là không có biện pháp nào khác. 】
.....
Hiểu lầm giữa Cố Viện Viện và Thẩm Huy được gỡ bỏ, trong lòng cô ta rất vui vẻ, chỉ tiếc là sau này sẽ không có