(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Bệnh thần kinh, tôi phục cậu rồi đó, cậu rõ ràng vừa nhìn hết dáng vẻ của thi thể kia, thế mà vẫn còn có tâm trạng ngồi ăn đồ nướng, xem ra bệnh thần kinh cũng rất tốt, nói thật, tôi bắt đầu có chút hâm mộ cậu rồi.- Bệnh tâm thần, không phải là bệnh thần kinh.Tô Bạch sửa lại lời Sở Triệu nói.- À, thật ra cũng không khác nhau là mấy.Sở Triệu cầm xiên rau hẹ nướng (Món này được minh họa ở link: https://baike.baidu.com/item/烤韭菜)- Nhịn cả đêm rồi, ăn ít rau hẹ tẩm bổ một chút, đến bây giờ tôi còn chưa kết hôn, nếu vì thức đêm nhiều mà liệt dương, vậy thì thật đúng là không ra làm sao.- Đây không phải là một cách trả thù tốt nhất đối với cha cậu à, trả thù trên đời cháu ông ấy.- À, đề nghị này của cậu, trước kia tôi có nghĩ đến, lúc cha tôi ép tôi đi làm cảnh sát, tôi thậm chí còn nghi tới việc kề dao vào hai quả trứng của mình, sau đó uy hiếp ông ấy, nếu ông ấy bắt ép tôi làm cảnh sát, tôi sẽ không khách khí với cháu nội của ông ấy.Sở Triệu nói xong, chính mình cũng bật cười, sau đó cầm chai bia ở bên cạnh, uống một hớp, lúc đang làm nhiệm vụ, anh ta không được phép uống bia, nhưng bận rộn cả đêm, cấp trên cũng sẽ không vì chuyện này mà trách móc anh ta nặng nề, dĩ nhiên Sở Triệu chỉ làm theo ý mình, quả thật là có chút mặc kệ những quy củ kia.Tô Bạch nhìn thoáng qua Sở Triệu, hắn biết hung thủ là ai nhưng không có cách nào nói cho người bạn trước mặt này biết, bởi vì tất cả chuyện này đều không phù hợp với lẽ thường.- Bước tiếp theo, các người dự định làm như thế nào?- Còn có thể làm gì, tiếp tục điều tra thôi, phía trên còn cho thêm người xuống tiếp viện, hai sinh viên tử vong, hơn nữa lại còn vô cùng thê thảm, không phải chết theo phương thức bình thường, vụ án này đã làm kinh động đến thành phố, trên đó cũng gửi công văn xuống, đồng thời, tôi nói cho cậu biết, mấy người cảnh sát già tham gia vào điều tra vụ án phanh thây ND hơn 20 năm trước, đã về hưu đều được điều đến giúp đỡ điều tra.Sở Triệu ăn xong một xiên hẹ, sau đó đứng lên:- Tôi đưa cậu về ký túc xá.- Sao thế, sợ tôi đi một mình không an toàn?- Cũng không phải, tôi thấy trạng thái tinh thần của cậu hình như không tốt lắm, sắc mặt có chút trắng bệch, còn có đường kẻ màu đen dưới mắt cậu là có chuyện gì xảy ra?Nghe thấy Sở Triệu nói, Tô Bạch vội vàng cầm màn hình di động nhắm ngay vào mặt mình, rất nhanh hắn liền phát hiện ra chỗ không thích hợp, sắc mặt của hắn có chút trắng bệch, cũng may là trong đêm tối sẽ không bị nhìn thấy rõ ràng, hơn nữa môi, vành mắt của hắn còn có những đường kẻ màu đen rất rõ, có chút giống hoa văn khi trang điểm.Tô Bạch rõ ràng đây tuyệt đối là có liên quan đến chuyện hắn đổi “huyết dịch Vampire”, huyết dịch này đã tạo thành ảnh hưởng đối với cơ thể hắn, đồng thời Tô Bạch cũng cảm thấy thân thể hắn giống như nhẹ nhàng hơn, còn có một số cảm giác không diễn tả được.Hiện tại, hắn không có cách nào cảm nhận được một cách tinh tế.Cũng may, ngay lúc Tô Bạch quan sát gương mặt mình, hắn phát hiện màu da của hắn đang dần dần khôi phục, những đường kẻ màu đen kia cũng nhạt dần.Có lẽ là lúc đầu cơ thể hắn còn chưa kịp thích ứng, hiện tại đã bắt đầu khôi phục lại.Tô Bạch đứng lên, để tiền lên bàn, sau đó nhìn thoáng qua Sở Triệu, vỗ bả vai anh ta:- Vất vả cho cậu, người cảnh sát tốt của nhân dân.Ngược lại, lúc này Sở Triệu không có ý định đùa giỡn với Tô Bạch, chỉ nói.- Cậu có muốn qua chỗ tôi một đêm không, sáng mai qua bệnh viện kiểm tra một chút, cho dù cơ thể cậu không sao, nhưng tôi thật sự sợ phương diện tinh thần của cậu lại bởi vì chuyện hôm nay mà bị kích thích…Ừm, cậu hiểu mà.- Không đâu.- Người say thường nói mình không say.Sở Triệu nhìn Tô Bạch nói:- Bốn người trong câu lạc bộ chúng ta, ba người chúng tôi chỉ chơi trò kích thích, chơi trò khác người, chỉ có tên biến thái cậu là…- Được rồi, vậy cậu theo tôi về ký túc xá lấy ít đồ, ngày mai tôi bắt đầu xin tạm nghỉ học.- Như thế mới đúng, cậu có đi học hay không, cũng không có ảnh hưởng gì, được rồi, lúc này bên chúng tôi đang chờ đội tiếp viện, bây giờ tôi đang rảnh, chúng ta về ký túc xá của cậu trước.Tô Bạch và Sở Triệu đi về trường học, trước cổng trường học có rất nhiều xe cảnh sát, khiến cho bầu không khí trở nên xơ xác tiêu điều, nặng nề.- Có lẽ vụ án này sẽ bị phong kín lại thôi.Lúc này Tô Bạch đột nhiên nói ra.- Rất khó, chúng tôi chỉ có thể cố gắng hết sức, hiện tại trong tay mỗi người đều có một smart phone, lần này lại huy động nhiều sinh viên đến giúp đỡ tìm kiếm như thế, có lẽ chuyện này đã được truyền hết lên mạng, nhưng chỉ cần bên trên có thông báo xuống thì việc xử lý cũng đơn giản,