Tô Bạch kéo vành mũ cảnh sát của mình thấp xuống, vô thức che đi gương mặt của mình, nhưng mà rất nhanh hắn liền cười, hắn nhìn thấy trên cửa sổ thủy tinh ở phòng bảo vệ, phản chiếu ra gương mặt hắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Gương mặt hắn đã phát sinh một số biến hóa, trở nên rất mộc mạc, cả người hắn nhiều thêm một loại hơi thở đặc thù của thời đại này.Xem ra, đây đều là thiết lập của thế giới chuyện xưa lần này, như vậy, trước đó một thính giả trên xe, có lẽ đó không phải là diện mạo vốn có anh ta, đều có chút thay đổi.Nhiệm vụ của bọn họ là gì?Bắt lấy hung thủ?Ngăn cản hoặc bắt được tên tội phạm giết người liên hoàn Bạch Ngân?Nếu như là thế, đối với hắn mà nói, hoàn toàn không có nguy hiểm gì mới đúng.Chỉ cần hắn cố gắng không khoa trương, cố gắng dung nhập vào trong xã hội này, để cho chính mình làm một quần chúng bình thường trong cục cảnh sát này, như thế hắn có thể an toàn, chờ đến khi năm thính giả này hoàn thành nhiệm vụ liền có thể rời đi.- Lưu Dương, sao cậu lại đến muộn thế, cục trưởng Chu đã chờ ở bên trong rồi, cậu còn không vào, cẩn thận bị hành đó.Một cảnh sát vỗ vai Tô Bạch, nói.Tô Bạch nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía cảnh sát này, khẽ gật đầu.Hắn đi tới một căn phòng họp, trong này đã có hơn hai mươi người cảnh sát đang ngồi, nam- nữ, già-trẻ, lớn-bé đều có.Người ngồi ở vị trí chủ tọa, có lẽ là cục trưởng Chu, trong tay ông ta cầm một ly trà, sau khi nhìn thấy Tô Bạch ngồi xuống liền ho khan một tiếng, cũng không có quá truy cứu đến chuyện Tô Bạch đến muộn, mà chính là nhổ lá trà trong miệng ra mặt đất, nặng nề đặt chén trà xuống bàn, nói:- Các đồng chí, hiện tại bầu không khí ở địa phương chúng ta là gì, quần chúng nhân dân hoảng sợ như thế nào? Tôi tin mọi người đều rõ ràng, đều hiểu, các đồng chí cũng muốn về nhà, cũng muốn sống vui vẻ cùng người nhà, cảnh sát nhân dân là từ nhân dân, các đồng chí và xã hội này đều có chung một nhịp thở.
Hung thủ mấy năm trước lần lượt gây ra án mạng, nay lại xuất hiện.
Hắn giết một người!- Mà chúng ta, những người làm cảnh sát, lại không có cách nào làm gì được hắn, đến bây giờ chúng ta cũng không tìm ra được manh mối nào hữu dụng, điều này đối với chúng ta, đối với những người dân an cư lạc nghiệp ở nơi này tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng, thậm chí còn đến mức độ xã hội hoảng loạn.- Đây là trách nhiệm của chúng ta, đây là sai lầm của chúng ta, đây là do chúng ta không làm tròn trách nhiệm!- Bởi vậy tôi ở chỗ này tuyên bố, thành lập tổ điều tra đặc biệt vụ án này, các đồng chí đang ngồi đây chính là thành viên của tổ chuyên án, tôi là tổ trưởng, tất cả các đồng chí đang có mặt ở đây đều bỏ những công việc trên tay xuống, tập trung vào vụ án lần này.- Tiếp theo, mời đội trưởng Tần đem tư liệu về ba vụ án này cho mọi người, để các đồng chí hiểu rõ hơn.Một người đàn ông trung niên có râu quai nón đứng lên, khẽ gật đầu với cục trưởng Chu, lại gật đầu với các đồng sự, đi tới chiếc bảng đen trong phòng họp, bắt đầu dán lên những bức ảnh trên tay mình, sau đó giảng giải:- Vụ án đầu tiên phát sinh ở…Cuộc họp này kéo dài đến trưa mới kết thúc, trong lúc đó còn phân công nhiệm vụ cho các thành viên trong tổ chuyên án, cục trưởng Chu uống hết mấy chén trà, lúc kết thúc cuộc họp, ông ta uống sạch nước trà trên bàn, cầm mũ lên:- Tan họp!Tô Bạch cầm bút ký ở trước mặt mình, đi ra khỏi phòng họp, đi đến một văn phòng khác ở trong tầng này, bây giờ căn phòng này tạm thời được bố trí thành phòng của tổ chuyên án đặc biệt, cho thấy phía trên dốc toàn bộ lực lượng, quyết tâm phá vụ án này.- Đi ăn cơm thôi.Những cảnh sát còn lại đều tốp năm, tốp ba, bỏ công việc trên tay xuống, đi ăn cơm.Tô Bạch cũng đặt đồ xuống bàn làm việc của mình, đi ra ngoài.Căng tin của cục cảnh sát không lớn, làm một người sinh hoạt trong thế giới tương lai mà nói, nơi này khó tránh khỏi có chút vô vị, cũng may Tô Bạch không để ý đến những chuyện này, sau khi lấy cơm xong, hắn liền tìm một chỗ bên cạnh mấy đồng sự ở tổ chuyên án đặc biệt, ngồi xuống ăn cơm.Hiện tại bầu không khí bên trong tổ chuyên án có chút ngột ngạt.
Lúc ăn cơm, mọi người đều lẳng lặng ăn phần của mình, không ai tán gẫu, chỉ muốn nhanh chóng ăn xong, đi triển khai công việc.Bữa cơm này, dĩ nhiên là ăn rất nhanh, Tô Bạch quay về chỗ của mình trong ký túc xá của cảnh sát trước, đây là phòng cho hai người, chiếc giường đối diện của Tô Bạch trống không, hiển nhiên, nơi này tạm thời chỉ có một mình Tô Bạch ở lại.Ở đầu giường, Tô Bạch phát hiện một quyển nhật ký, tùy ý lật ra xem.Hiện tại, Tô Bạch có chút hiểu biết về thân phận hắn đang dùng, hắn là người tốt nghiệp trường cảnh sát.
Trong thời kỳ này, người tốt nghiệp ở trường cảnh sát, chính là tương đương với Phượng Hoàng, chỉ cần không phạm sai lầm, cứ thế đi lên, tiền đồ không nhỏ.Hắn lớn lên trong gia đình đơn thân, mẹ mất sớm, trong nhà chỉ có một người cha, nhưng cha đã lấy vợ khác, bình thường hắn và cha cũng không liên lạc, bởi vậy hắn vẫn luôn ở cục cảnh sát.Điều khiến cho Tô Bạch cảm thấy buồn cười chính là hắn có một người bạn gái.Nhưng quan hệ của hai người chỉ là loại quan hệ nhạt nhẽo, vừa