"Nghe nói chưa, Độc Cô Thiên Nhã và Lý Quân Hạo đang chuẩn bị ly hôn." Trước khi tiệc rượu diễn ra, có vài người phụ nữ bắt đầu to nhỏ nghị luận chuyện nhà giàu.
"Chuyện là thế nào?" Một cô gái khác lập tức hỏi.
Phải biết rằng lúc Độc Cô Thiên Nhã và Lý Quân Hạo kết hôn, có thể nói là hôn lễ thế kỉ, khiến cho cả thành phố đều biết, phong quang vô hạn, khi đó có biết bao nhiêu người hâm mộ Độc Cô Thiên Nhã.
Gia đình Độc Cô sở hữu các mỏ quặng, nàng vừa sinh ra, trong nhà đã có tám khu mỏ quặng, vô cùng giàu có, được cha yêu thương, muốn gì được nấy, có thể nói là cô gái lớn lên trong nhung lụa.
Cuối cùng gả cho một người đàn ông hoàn hảo hiếm có* mà tất cả mọi phụ nữ đều mơ ước, Lý Quân Hạo, lúc ấy không biết đã làm cho bao nhiêu người phải ghen tị.
*钻石王老五 (kim cương vương lão ngũ): chỉ người đàn ông đẹp trai giàu có, đáng mơ ước, chưa có vợ hay bạn gái.
Ở đây mình cũng không biết dùng từ tiếng Việt gì cho chuẩn nữa nên ai có cách dịch khác ổn hơn có thể góp ý nha
"Có người nói, Lý Quân Hạo thực ra không yêu Độc Cô Thiên Nhã, khi đó nguồn vốn của Tập đoàn Lý thị bị mất, lâm vào khủng hoảng tài chính, vì Lý Quân Hạo muốn nhận được hỗ trợ tài chính từ gia đình Độc Cô nên mới cưới Độc Cô Thiên Nhã.
Nghe nói Lý Quân Hạo hoàn toàn không yêu Độc Cô Thiên Nhã, người Lý Quân Hạo yêu vẫn luôn là Tiêu Cửu Thành, còn nghe nói Lý Quân Hạo và Tiêu Cửu Thành là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, tình cảm vẫn luôn rất tốt, nếu không phải lần đó Tập đoàn Lý thị gặp nạn, người Lý Quân Hạo cưới chắc chắn là Tiêu Cửu Thành, từ trước tới nay Lý Quân Hạo chưa từng yêu Độc Cô Thiên Nhã." Người phụ nữ nhiều chuyện này càng nói càng có tinh thần.
"Vậy Độc Cô Thiên Nhã chẳng phải rất đáng thương sao? Nghe nói nhìn giá trị bên ngoài của Tập đoàn Thái Cực có vẻ lớn, nhưng thật ra đã sớm nợ ngập đầu không chống đỡ nổi, nếu bây giờ Lý Quân Hạo li hôn với cô ta, chẳng phải cô ta sẽ không còn lại gì sao?" Có một nữ nhân giả mù sa mưa nói.
"Đáng thương? Cô ta đáng thương cái rắm, cuộc sống 34 năm qua của cô ta đều thoải mái hơn tất cả mọi người ở đây, nhìn xem ngày thường cô ta hống hách, chẳng để ai vào mắt.
Không nghĩ tới ông trời có mắt, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây*, Độc Cô Thiên Nhã cũng có hôm nay, ha ha..." Nữ nhân cười lạnh nói, hiển nhiên bình thường vô cùng ghen ghét Độc Cô Thiên Nhã.
*ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây: cuộc sống có lúc lên lúc xuống
Đám phụ nữ đang bàn tán xôn xao về Độc Cô Thiên Nhã, hoàn toàn không để ý đằng sau có một người phụ nữ giận dữ cầm rượu vang đỏ trong tay, ngón tay xinh đẹp gần như muốn bóp nát cả bình rượu, khuôn mặt mỹ diễm kia, dường như khiến tất cả phụ nữ ảm đạm thất sắc.
Ba năm trước, cha qua đời vì bệnh ung thư, bởi vì em trai Độc Cô Thành kinh doanh không tốt, mù quáng phô trương, bây giờ làm cho Tập đoàn Độc Cô nợ nần chồng chất.
Ba năm trước, Độc Cô Thiên Nhã thuộc dạng người sống trên đời chẳng phải lo nghĩ gì, nàng không can thiệp vào công việc của gia đình, mỗi ngày chỉ cần ăn diện xinh xinh đẹp đẹp là đủ rồi.
Cũng bởi Lý Quân Hạo giúp đỡ em trai nàng, nàng và em trai rất tin tưởng Lý Quân Hạo, không nghĩ tới Lý Quân Hạo chẳng những không hề trợ giúp em trai mình, còn tìm mọi cách đào rỗng Tập đoàn Thái Cực.
Lúc Tập đoàn Thái Cực đang lung lay, sắp không cầm cự nổi, Lý Quân Hạo bình thường vốn ôn nhu chăm sóc mình cuối cùng cũng lộ ra bộ mặt thật, hắn nói hắn muốn đi tìm tình yêu thật sự của hắn, muốn li hôn với nàng.
Trong một đêm, Thiên Nhã như tỉnh mộng, nàng mới biết mình đã ngu xuẩn đến thế nào, bị Lý Quân Hạo lừa thảm hại ra sao.
Nàng hận Lý Quân Hạo, hận không thể giết Lý Quân Hạo, cho dù có phải hủy hoại chính mình.
Hôm trước lúc nàng bị ép kí vào thỏa thuận li hôn, nàng xảy ra xô xát với Lý Quân Hạo, khi đó nàng hận trên tay mình không có một con dao, đâm vào lồng ngực Lý Quân Hạo.
Nhưng sức mạnh của đàn ông và phụ nữ cách xa, nàng chẳng những không đánh được Lý Quân Hạo, còn bị Lý Quân Hạo tát vài cái, gương mặt xinh đẹp mềm mại của nàng, đến bây giờ vẫn còn sưng tấy, nàng thoa rất nhiều phấn mới che đi được sự chật vật của chính mình.
Thiên Nhã biết lúc này mình hoàn toàn không làm gì được Lý Quân Hạo, bây giờ mình ở trong mắt Lý Quân Hạo chẳng qua chỉ là một con kiến.
Tập đoàn